Live [Tâm Linh] Những lần gặp ma hoặc kì dị không lý giải được.

Hồi bé nhà tao ở mạn gần Cổ Loa Đông Anh hồi nó vẫn là 1 vùng quê nghèo trồng lúa. Gần nhà tao có 1 con sông nghe bà ngoại kể thời chiến tranh bom đạn có 1 cô thiếu nữ đi dọc triền đê trúng phải bom Mỹ nát hết xác, những gì xót lại chỉ là những mảnh vụn thịt thừa và nguyên 1 cỗ lòng bị vắt lên cây xoan. Dân làng phảo gom góp rồi quấn vào 1 cái chiếu đem chôn. Những ngày rằm trăng sáng thỉnh thoảng vẫn thấy 1 cái bóng trắng gánh gạo trên triền đê.

Rồi quãng những năm 98 thì cái khu đó xảy ra 1 chuyện dựng tóc gáy. Gần sông có mấy cái hồ thả cá mùa nước lên cỏ mọc um tùm, làng bên có 1 cô thiếu nữ không hiểu kiểu gì giữa trưa đi cắt cỏ cho bò mà trúng cảm chết. Thời đó theo lệ làng những người nào chết ngoài làng sẽ không được phép mang về nhà làm ma chay mà phải để ngoài làng. Hết cách gia đình phải quấn xác đựng trong quan tài rồi rựng tạm cái rạp ở rặng xoan gần mép sông rìa làng.

Đêm đó là 1 đêm mưa to gió lớn sét nó đánh đổ cả cây xoan cạnh cái lán đựng xác. Mấy người trông xác sợ quá bỏ chạy về nhà hôm sau ra thì thấy quan tài đổ xác cô gái văng cả ra ngoài úp mặt xuống đất. Mấy người già trong làng kể số cố ấy khổ đến chết cũng khổ dễ sinh oán hận mà đi bắt người.

Ở cái đám cỏ cô ấy chết người ta nuôi rất nhiều vịt, bọn trẻ con chúng tao buổi trưa hay luồn ra đó mót trộm trứng vịt rồi đem về đổi cho cái cửa hàng tạp hoá lấy kem ăn. Có vào lần bọn nó trông thấy 1 cô gái mặc áo trắng ngồi lom khom cắt cỏ gần mép hồ, lần nào cũng chi thấy lưng chứ không thấy mặt. Nghe bọn trẻ con về kể thì từ đó đám người lớn cấm tiệt bọn trẻ con không được lai vãng ra khu vực đó nữa.

Cái lão chủ hồ vốn là 1 tay cứng cựa, bao năm lão thả cá trông hồ tay không bắt rắn, đêm hôm lão ấy vẫn mò mẫm xung quang bờ sông mà chẳng bao giờ lão ấy sợ gì.

Cho đến một hôm cũng vào ngày rằm lão ấy cầm đèn pin đi xung quanh hồ kiểm tra xem nước lớn có chỗ nào bị cá nhảy ra ngoài không thì lão ấy gặp 1 cái bóng trắng, rọi đèn pin vào thì thấy cái bóng ấy quay lại và không có đầu..

Đợt đó về lão ấy bị ốm nửa tháng trời, có người kể chắc lão ấy nát rượu nên nhìn gà hoá quốc nhưng cũng có người kể lão này từ trước đến nay có bao giờ sợ cái gì đâu mà đến mức ốm liệt giường lâu như thế. Lại cũng có người đòn đoán chắc cô kia bị lão ấy giết nên chết oan nên về báo thù.

Đợt đó bọn tao chứng kiến gia đình nhà lão mời thầy cúng rồi làm cái lễ to lắm đốt vàng mã khói um cả 1 góc sông.
 
Hôm qua t chạy xe qua hồ dầu tiếng tây ninh buổi tối trời tối thui, k có 1 bóng xe, đang chạy t thấy bên đường tự nhiên như có 1 bàn tay to vcl túm lấy mình, làn t lạnh sóng lưng luôn, lúc ấy chạy 80km/h sau mới đi từ từ lại
 
T nghĩ móng tay và tóc do cái xác teo lại nên lòi ra chứ k có phải lất chất dinh dưỡng mà mọc tiếp
Không nhé, móng tay dài ngoằn nghèo , không phải kiểu nó chỉ nhô lên 1 đoạn đâu . mà nó mọc dài như mấy ông nuôi móng mấy chục năm ấy. Còn tóc thì m tưởng tượng nó vươn dài lên phủ hết mặt. Làm gì có chuyện teo lại lòi ra đc.
 
Chuyện ngắn gọn, đơn giản, ko có các từ ngữ tạo gây cấn mà vẫn lạnh sống lưng khi đọc
 
Kinh nghiệm của tao, thì có 4 trường hợp ma xuất hiện .
  1. Dạng vô tình lọt vào . Có nghĩa là người ta trú ngụ ở đó, và mình vô tình trong 1 khoảnh khắc nào đó thấy. Nhưng chỉ vậy thôi, nước sông không phạm nước giếng. Kiểu vậy, họ chỉ thoáng qua, không quậy phá hay trêu chọc gì.
  2. Dạng phá hoại, trù ám để đạt được mục đích . Đây là loại hay gặp nhất khi mình tới một nơi mới,hoặc một địa điểm nào đó. mà vô tình phạm vào họ, hoặc đã gây tội lỗi ảnh hưởng đến họ, hoặc đơn thuần chỉ là hợp tuổi . Dạng này thường không thấy xuất hiện đâu. Mà nó ảnh hưởng về mặt sinh khí. Thường thì người bị ám, tính khí thay đổi , có người thì trầm cảm, ảo giác, có người bị điên. Cũng có người nóng nảy , lúc nào cũng mất kiểm soát hành vi.....
  3. Dạng trêu đùa, nghĩa là họ chỉ muốn trêu chọc mình. Cũng không muốn hại mình.
  4. Dạng phù hộ, đây là kiểu đi theo bên người để mang lại may mắn , phúc khí. ( người nhà tao nói tao có tổ tiên đi theo phù hộ, tao cũng thấy nhiều lần tao hay gặp may các thứ nên cũng tin. Ngoài ra thì có thêm cô gái áo tím đi theo. Nhưng sau khi không làm bv thì tao không gặp thêm lần nào nữa. Đêm qua, sau khi viết bài này, tao có mơ thấy gặp lại cô ấy, cô ấy cũng đồng ý theo tao về nhà. Còn thực hư hay không tao không rõ nữa. Nhưng hôm qua thật sự ngủ ngon . )
Dạng 1 : thường lọt vào mấy tấm ảnh vô tình hoặc camera quay lại mơ hồ
Dạng 2 và 3 : Có 3 cách giải quyết . 1 Rời bỏ nơi được cho là bị ám. Nếu vẫn phải ở lại thì lựa chọn thỏa hiệp hoặc đàn áp.
GIống như việc tao đốt ụ đất đằng trước phòng bảo vệ khi bị trêu chọc. Đây là đàn áp ,không thỏa hiệp. Và nếu bị trêu nữa chắc chắn tao xới tung ụ đất lên.
Lúc tao bắt đầu đi làm công ty, không làm bảo vệ nữa, Công ty thuê căn nhà 5 lầu, tầng trệt làm shop , tầng 2 phòng làm việc của tao vs phòng tiếp khách. tầng 3 là kho với phòng ngủ của tao . Tầng 4 là 1 phòng ngủ trống. tầng 5 là phòng ăn với sân thượng. Có 1 điều rõ ràng là tao ngủ ở đó rất bình thường, tao còn mua cả xẻng quân dụng với mã tấu để trong phòng sợ trộm cướp. Cho đến khi, phòng ngủ bên trên có 1 bé nv vào ở. Con bé này trước đây nó hay mơ thấy có người phụ nữ tóc xõa cứ đứng ở đầu giường nhìn nó. Đỉnh điểm là tới đây vẫn bị người đó đi theo. Tao không tin, nhưng buổi trưa mấy đứa nv lên ngủ trưa đều bị như vậy. Nghĩa là con ma này theo nó tới đây luôn rồi. Đỉnh điểm ông sếp lên đó ngủ trưa cũng bị dọa, lão không dám ở đó luôn. Tao đã lên đó ngủ trưa thử nhưng không bị gì.
Tình trạng bắt đầu nặng hơn , khi đám nhân viên còn không dám đi qua phòng đó để lên phòng ăn. Con bé nhân viên này thì tối vẫn phải ở đó. Tao mới xách búa lên, gõ vào tường với tủ. Sau đó đứng chửi. Tao chửi nó, dám hù dọa người khác, tao sẽ thỉnh thầy về yểm bùa không cho siêu thoát. Chửi tầm 15' vừa gõ búa vào tường vừa chửi. Tao nghĩ là, nó theo con nv vào đây, thì sẽ gá hồn nó vào tủ quần áo, hoặc trong tường, giường .... nên tao gõ ầm ầm và chửi. Khoảng 15' thì tao tự nhiên thấy sởn hết da gà. Tao mới làu bàu nói, tao mà thấy còn ở đây nữa tao sẽ thỉnh thầy về.
Thế mà sau đó hết, con bé nv không bị nữa, dù trước đó nó đi chùa với mang bùa đầy về rồi, cả bùa Thái Lan các thứ. Xong nó gọi cả bọn nv lên cũng không thấy nữa. Tao nghĩ là ok rồi. Cho đến khi nó tìm được nhà đi nơi khác , thì lại bị tiếp :D .

Còn thỏa hiệp, Cách đây nhiều năm, em trai tao đang học đh xd hn. được nửa năm, thì nó bảo với tao là không muốn học nữa. Muốn về ôn thi lại để năm sau thi An ninh. Tao ok, sau đó nó về nhà, Kể từ lúc đó, nó không ra khỏi nhà 1 bước. Tết năm đó cũng không đi đâu. Giỗ chạp cũng không đi. Lý do duy nhất là tập trung ôn thi. Nó có thể ngồi học từ sáng đến 2-3h sáng hôm sau. Ai cũng chỉ nghĩ là nó ham học để thi cho tốt thôi. Cho đến khi nó nộp đơn dự tuyển thi đh. Ngày mốt thi, nhưng khi t nói nó lên HN để chuẩn bị. Tự nhiên nó nói ko muốn thi nữa. Lạ đời, tao với m.n thuyết phục mãi, thì nó bỏ lên tầng. Tới tối tao lên kiếm thì mãi không thấy đâu. lên cả mái nhà cũng không tìm thấy nó.Gọi điện thì thuê bao.
Sáng hôm sau, mẹ tao mới bảo tao chở tới nhà một bà ở làng dưới, bà này có mấy người con đều là liệt sĩ hết, về già thì bà ấy lại coi bói được. Nên tao với mẹ tao xuống coi thử. Mua hộp bánh với tờ tiền 20k đặt lên ban thờ đầy ảnh liệt sĩ rồi thắp nhang khấn. Bà ấy nghe xong cầm tờ tiền trên ban thờ xuống, đọc vanh vách tình trạng nhà tao, dù mẹ tao chỉ khấn lẩm bẩm không nói hết. Xong bà ấy nói, ở ngã ba đéo gì cách nhà tao tầm 5km . Có một vụ tai nạn cách đây mấy năm , bà ấy nói rõ số năm nhưng tao ko nhớ . Có 2 chị em bị xe oto cán chết. Mà thằng em tao khi đi từ HN về quê, đi qua đó, nó hợp tuổi nên hai chị em nó bám theo, không cho em trai tao rời khỏi quê. Bà ấy đọc vanh vách, kiểu như hai chị em nó đang đứng ở đó kể vậy. Xong bà ấy bảo mẹ tao về , sang cái nhà kia bảo họ cúng rước con họ về, chứ con vẫn đang ở ngoài đường. Mẹ tao mới về, lên cái ngã 3 ấy hỏi người dân, may sao họ vẫn nhớ. còn chỉ tới tận nhà gd kia. Họ nghe xong cũng hốt hoảng, vì lúc ở nhà cúng 100 ngày , gọi hồn không được. Thế là họ đi coi thầy mấy nơi, sau đó cúng bái mới rước vong 2 đứa về. Lúc này ở nhà tao thì trễ lịch thi rồi, nên đành để em trai tao thi năm sau. Tao mới hỏi nó là , hôm đấy tao lên phòng nó kiếm rất kỹ mà không thấy nó đâu, cũng không thấy nó xuống dưới nhà. Nó mới bảo là , Em nằm trên giường, em thấy anh lên mà. Anh gọi em mấy lần em có trả lời mà anh cứ nhìn đâu đâu rồi đi xuống. Năm sau em tao thi đậu đh. Mọi chuyện không có gì nữa.

Nhà tao làm hàng mã, đồ cúng. Vậy nên không phải ngẫu nhiên tao có đôi khi nhìn ra một số thứ tâm linh. Có lẽ đây là căn số.
Bộ Vest Xanh Lá
Bố tao là một người đặc biệt. Ông ấy có 10 hoa tay , Viết chữ và vẽ tranh đẹp đến nỗi suốt thời cấp 1 , cứ khi có dự giờ, là các cô , thầy tới nhờ bố tao viết chữ lên các bảng có sẵn, và vẽ tranh minh họa. Ngoài ra, bố tao cũng làm hàng mã rất có tâm.
VD : Lúc mọi người mua cái vali hàng mã bé tí, bằng bìa cứng ọp ẹp. Có mỗi cái mã bên ngoài, Thì bố tao đã làm vali hàng mã bằng thùng bia 333 hoặc heniken, Có khóa số, bên trong bọc lót, có khuy cài rõ ràng.
Cái nhà lầu họ in mẫu lên bìa cứng xong gấp lại, bên trong không có gì. Bố tao làm nhà bằng thùng caton của tủ lạnh, tivi. Đồ đạc trong nhà được cắt bằng xốp , dán lên như thật.
Đỉnh điểm nhà tao hay nhận những đồ mà không có hoặc hiếm trên chợ hàng mã, Ví dụ như : Ở trên tp có người đặt làm 1 bộ giáp bạc. Yêu cầu là tỉ lệ 1:1 . Bố tao cũng làm chăm chút mấy lớp liền.

Quay trở lại câu chuyện, cách nhà tao 4 căn nhà, có một ông chú , hôm ấy bố ông ấy mất. Cũng chẳng có gì, tới 1 năm sau giỗ đầu, thì cách đó mấy ngày ông ấy mơ thấy bố về, muốn ông ấy gửi cho bộ vest màu xanh lá để mặc về hôm giỗ. Thế là ông ấy sang nhà tao đặt bố tao làm. tỉ lệ 1:1 luôn. Bố tao cũng làm nguyên bộ Suit đầy đủ. Chuyện chả có gì , sau hôm giỗ , vừa sáng sớm ông kia chạy sang nhà tao, vừa khóc vừa bảo bố tao là : Tối qua bố em về, bố em mặc bộ vest anh làm. Bố em cười bảo vừa ý lắm.


Mai tao up câu chuyện khi bố tao mất và chú tao mất - Những điều khoa học không lý giải được là sẽ hết. Cám ơn chúng mày đã đọc.
 
WHXr0.jpeg
 
Cái vụ xác không bị hủy thì nhà tao dính đây,xác bà ngoại tao chôn hơn 5 năm mà còn tươi rói,phải cúng kiếng từa lưa rồi mướn người chặt ra bỏ hũ.Ngoại tao dân tộc gì bên tàu chứ không phải việt nam
Người mân nam hay hẹ ?
 
Kinh nghiệm của tao, thì có 4 trường hợp ma xuất hiện .
  1. Dạng vô tình lọt vào . Có nghĩa là người ta trú ngụ ở đó, và mình vô tình trong 1 khoảnh khắc nào đó thấy. Nhưng chỉ vậy thôi, nước sông không phạm nước giếng. Kiểu vậy, họ chỉ thoáng qua, không quậy phá hay trêu chọc gì.
  2. Dạng phá hoại, trù ám để đạt được mục đích . Đây là loại hay gặp nhất khi mình tới một nơi mới,hoặc một địa điểm nào đó. mà vô tình phạm vào họ, hoặc đã gây tội lỗi ảnh hưởng đến họ, hoặc đơn thuần chỉ là hợp tuổi . Dạng này thường không thấy xuất hiện đâu. Mà nó ảnh hưởng về mặt sinh khí. Thường thì người bị ám, tính khí thay đổi , có người thì trầm cảm, ảo giác, có người bị điên. Cũng có người nóng nảy , lúc nào cũng mất kiểm soát hành vi.....
  3. Dạng trêu đùa, nghĩa là họ chỉ muốn trêu chọc mình. Cũng không muốn hại mình.
  4. Dạng phù hộ, đây là kiểu đi theo bên người để mang lại may mắn , phúc khí. ( người nhà tao nói tao có tổ tiên đi theo phù hộ, tao cũng thấy nhiều lần tao hay gặp may các thứ nên cũng tin. Ngoài ra thì có thêm cô gái áo tím đi theo. Nhưng sau khi không làm bv thì tao không gặp thêm lần nào nữa. Đêm qua, sau khi viết bài này, tao có mơ thấy gặp lại cô ấy, cô ấy cũng đồng ý theo tao về nhà. Còn thực hư hay không tao không rõ nữa. Nhưng hôm qua thật sự ngủ ngon . )
Dạng 1 : thường lọt vào mấy tấm ảnh vô tình hoặc camera quay lại mơ hồ
Dạng 2 và 3 : Có 3 cách giải quyết . 1 Rời bỏ nơi được cho là bị ám. Nếu vẫn phải ở lại thì lựa chọn thỏa hiệp hoặc đàn áp.
GIống như việc tao đốt ụ đất đằng trước phòng bảo vệ khi bị trêu chọc. Đây là đàn áp ,không thỏa hiệp. Và nếu bị trêu nữa chắc chắn tao xới tung ụ đất lên.
Lúc tao bắt đầu đi làm công ty, không làm bảo vệ nữa, Công ty thuê căn nhà 5 lầu, tầng trệt làm shop , tầng 2 phòng làm việc của tao vs phòng tiếp khách. tầng 3 là kho với phòng ngủ của tao . Tầng 4 là 1 phòng ngủ trống. tầng 5 là phòng ăn với sân thượng. Có 1 điều rõ ràng là tao ngủ ở đó rất bình thường, tao còn mua cả xẻng quân dụng với mã tấu để trong phòng sợ trộm cướp. Cho đến khi, phòng ngủ bên trên có 1 bé nv vào ở. Con bé này trước đây nó hay mơ thấy có người phụ nữ tóc xõa cứ đứng ở đầu giường nhìn nó. Đỉnh điểm là tới đây vẫn bị người đó đi theo. Tao không tin, nhưng buổi trưa mấy đứa nv lên ngủ trưa đều bị như vậy. Nghĩa là con ma này theo nó tới đây luôn rồi. Đỉnh điểm ông sếp lên đó ngủ trưa cũng bị dọa, lão không dám ở đó luôn. Tao đã lên đó ngủ trưa thử nhưng không bị gì.
Tình trạng bắt đầu nặng hơn , khi đám nhân viên còn không dám đi qua phòng đó để lên phòng ăn. Con bé nhân viên này thì tối vẫn phải ở đó. Tao mới xách búa lên, gõ vào tường với tủ. Sau đó đứng chửi. Tao chửi nó, dám hù dọa người khác, tao sẽ thỉnh thầy về yểm bùa không cho siêu thoát. Chửi tầm 15' vừa gõ búa vào tường vừa chửi. Tao nghĩ là, nó theo con nv vào đây, thì sẽ gá hồn nó vào tủ quần áo, hoặc trong tường, giường .... nên tao gõ ầm ầm và chửi. Khoảng 15' thì tao tự nhiên thấy sởn hết da gà. Tao mới làu bàu nói, tao mà thấy còn ở đây nữa tao sẽ thỉnh thầy về.
Thế mà sau đó hết, con bé nv không bị nữa, dù trước đó nó đi chùa với mang bùa đầy về rồi, cả bùa Thái Lan các thứ. Xong nó gọi cả bọn nv lên cũng không thấy nữa. Tao nghĩ là ok rồi. Cho đến khi nó tìm được nhà đi nơi khác , thì lại bị tiếp :d .

Còn thỏa hiệp, Cách đây nhiều năm, em trai tao đang học đh xd hn. được nửa năm, thì nó bảo với tao là không muốn học nữa. Muốn về ôn thi lại để năm sau thi An ninh. Tao ok, sau đó nó về nhà, Kể từ lúc đó, nó không ra khỏi nhà 1 bước. Tết năm đó cũng không đi đâu. Giỗ chạp cũng không đi. Lý do duy nhất là tập trung ôn thi. Nó có thể ngồi học từ sáng đến 2-3h sáng hôm sau. Ai cũng chỉ nghĩ là nó ham học để thi cho tốt thôi. Cho đến khi nó nộp đơn dự tuyển thi đh. Ngày mốt thi, nhưng khi t nói nó lên HN để chuẩn bị. Tự nhiên nó nói ko muốn thi nữa. Lạ đời, tao với m.n thuyết phục mãi, thì nó bỏ lên tầng. Tới tối tao lên kiếm thì mãi không thấy đâu. lên cả mái nhà cũng không tìm thấy nó.Gọi điện thì thuê bao.
Sáng hôm sau, mẹ tao mới bảo tao chở tới nhà một bà ở làng dưới, bà này có mấy người con đều là liệt sĩ hết, về già thì bà ấy lại coi bói được. Nên tao với mẹ tao xuống coi thử. Mua hộp bánh với tờ tiền 20k đặt lên ban thờ đầy ảnh liệt sĩ rồi thắp nhang khấn. Bà ấy nghe xong cầm tờ tiền trên ban thờ xuống, đọc vanh vách tình trạng nhà tao, dù mẹ tao chỉ khấn lẩm bẩm không nói hết. Xong bà ấy nói, ở ngã ba đéo gì cách nhà tao tầm 5km . Có một vụ tai nạn cách đây mấy năm , bà ấy nói rõ số năm nhưng tao ko nhớ . Có 2 chị em bị xe oto cán chết. Mà thằng em tao khi đi từ HN về quê, đi qua đó, nó hợp tuổi nên hai chị em nó bám theo, không cho em trai tao rời khỏi quê. Bà ấy đọc vanh vách, kiểu như hai chị em nó đang đứng ở đó kể vậy. Xong bà ấy bảo mẹ tao về , sang cái nhà kia bảo họ cúng rước con họ về, chứ con vẫn đang ở ngoài đường. Mẹ tao mới về, lên cái ngã 3 ấy hỏi người dân, may sao họ vẫn nhớ. còn chỉ tới tận nhà gd kia. Họ nghe xong cũng hốt hoảng, vì lúc ở nhà cúng 100 ngày , gọi hồn không được. Thế là họ đi coi thầy mấy nơi, sau đó cúng bái mới rước vong 2 đứa về. Lúc này ở nhà tao thì trễ lịch thi rồi, nên đành để em trai tao thi năm sau. Tao mới hỏi nó là , hôm đấy tao lên phòng nó kiếm rất kỹ mà không thấy nó đâu, cũng không thấy nó xuống dưới nhà. Nó mới bảo là , Em nằm trên giường, em thấy anh lên mà. Anh gọi em mấy lần em có trả lời mà anh cứ nhìn đâu đâu rồi đi xuống. Năm sau em tao thi đậu đh. Mọi chuyện không có gì nữa.

Nhà tao làm hàng mã, đồ cúng. Vậy nên không phải ngẫu nhiên tao có đôi khi nhìn ra một số thứ tâm linh. Có lẽ đây là căn số.
Bộ Vest Xanh Lá
Bố tao là một người đặc biệt. Ông ấy có 10 hoa tay , Viết chữ và vẽ tranh đẹp đến nỗi suốt thời cấp 1 , cứ khi có dự giờ, là các cô , thầy tới nhờ bố tao viết chữ lên các bảng có sẵn, và vẽ tranh minh họa. Ngoài ra, bố tao cũng làm hàng mã rất có tâm.
VD : Lúc mọi người mua cái vali hàng mã bé tí, bằng bìa cứng ọp ẹp. Có mỗi cái mã bên ngoài, Thì bố tao đã làm vali hàng mã bằng thùng bia 333 hoặc heniken, Có khóa số, bên trong bọc lót, có khuy cài rõ ràng.
Cái nhà lầu họ in mẫu lên bìa cứng xong gấp lại, bên trong không có gì. Bố tao làm nhà bằng thùng caton của tủ lạnh, tivi. Đồ đạc trong nhà được cắt bằng xốp , dán lên như thật.
Đỉnh điểm nhà tao hay nhận những đồ mà không có hoặc hiếm trên chợ hàng mã, Ví dụ như : Ở trên tp có người đặt làm 1 bộ giáp bạc. Yêu cầu là tỉ lệ 1:1 . Bố tao cũng làm chăm chút mấy lớp liền.

Quay trở lại câu chuyện, cách nhà tao 4 căn nhà, có một ông chú , hôm ấy bố ông ấy mất. Cũng chẳng có gì, tới 1 năm sau giỗ đầu, thì cách đó mấy ngày ông ấy mơ thấy bố về, muốn ông ấy gửi cho bộ vest màu xanh lá để mặc về hôm giỗ. Thế là ông ấy sang nhà tao đặt bố tao làm. tỉ lệ 1:1 luôn. Bố tao cũng làm nguyên bộ Suit đầy đủ. Chuyện chả có gì , sau hôm giỗ , vừa sáng sớm ông kia chạy sang nhà tao, vừa khóc vừa bảo bố tao là : Tối qua bố em về, bố em mặc bộ vest anh làm. Bố em cười bảo vừa ý lắm.


Mai tao up câu chuyện khi bố tao mất và chú tao mất - Những điều khoa học không lý giải được là sẽ hết. Cám ơn chúng mày đã đọc.
Hay lắm tml.
Mày viết rất thực. Tao đợi post.
Chúc mày khoẻ và chim cứng.
 
Truyện 2: t với người yêu cũ chia tay năm 2015, nyc t ở trong 1 con hẻm đường Tôn Thất Thuyết q4, gần cầu Kinh Tẻ. Đoạn hẻm qua nhà nyc t rất nhỏ, hẻm có 2 đầu và bề ngang to hơn 1 chiếc xe máy nhưng 2 chiếc đi đối đầu nhau thì lại phải nhường nhau chứ không đủ cho cả 2 cùng chạy, và cũng vắng người qua lại lắm.

Bữa đó 10h30 t đi từ bình thạnh qua thì 11h t tới nơi, t gọi ẻm xuống nc nhưng ẻm k chịu nên đành nc qua đth, t dắt xe đến cách trước nhà ẻm 2 căn thì dừng lại vì chó nhà ẻm thính lắm, nghe tiếng t là nó sủa mừng um sùm, t đứng nc đth tầm 30p,và như t đã kể ở trên, hẻm rất nhỏ nên ai qua t đều biết và lúc này nhà ẻm đã đóng cửa đi ngủ hết rồi, cả đoạn hẻm dài tầm 10m chỉ có mình t đứng trong 30p đó.

Giải quyết xong thì t quyết định về, hẻm nhỏ khó xoay xe nên t dắt bộ đi qua nhà ẻm để ra bằng đường khác. Lúc này câu chuyện của t mới bắt đầu:))) lúc đi ngang nhà ẻm, đúng là cửa sắt ngoài đã đóng, cửa gỗ ở trong cũng vậy, đèn cũng tắt, nhưng có 1 cái đập vào mắt t là cặp giày da trắng của 1 người đàn ông đứng trên bậc tam cấp của nhà ẻm, cách t tầm nửa mét qua lớp cửa sắt. T có thể nói rõ vì nó quá ấn tượng, đôi giày da trắng bóc, có vân da của những lần gập giày và 2 cái ống quần cũng trắng, t còn thấy rõ nếp gấp của quần tây.
Lúc này tụi m phải hiểu là t đéo biết đó là gì, nhưng trong tiềm thức của t thì logic vẫn chạy nhanh hơn suy nghĩ của t, logic đó là t đứng đây 30p, không ai qua lại và giờ đây 1 ông già mặc đồ trắng, giày trắng đứng trên bậc tam cấp của nhà nyc t nhìn t dắt xe. Lông trên người t dựng hết lên, chân tay căng cứng, xe máy t đổ cái ầm, t nghĩ tầm 0,5 giây sau t mới biết là t gặp ma, cái dm t dựng xe, đề máy phóng thẳng vào 2 cái chuồng gà, rồi tiếng gà, tiếng chó um sùm cả khu, t đéo quan tâm mà đâm đầu phóng nhanh hết sức có thể ra khỏi con hẻm. Vì lúc đó tiềm thức của t liên kết 1 chuyện nữa, là 1 năm trước nyc t nói hay nhức đầu khó ngủ, hay nằm mơ thấy 1 người đàn ông mặc đồ tây trắng đứng sau bàn thờ nhìn vô phòng ẻm.
Tao đã nghe chuyện này rồi. Mày kể ở webtretho hoặc voz cũ hả ?
 
Truyện 2: t với người yêu cũ chia tay năm 2015, nyc t ở trong 1 con hẻm đường Tôn Thất Thuyết q4, gần cầu Kinh Tẻ. Đoạn hẻm qua nhà nyc t rất nhỏ, hẻm có 2 đầu và bề ngang to hơn 1 chiếc xe máy nhưng 2 chiếc đi đối đầu nhau thì lại phải nhường nhau chứ không đủ cho cả 2 cùng chạy, và cũng vắng người qua lại lắm.

Bữa đó 10h30 t đi từ bình thạnh qua thì 11h t tới nơi, t gọi ẻm xuống nc nhưng ẻm k chịu nên đành nc qua đth, t dắt xe đến cách trước nhà ẻm 2 căn thì dừng lại vì chó nhà ẻm thính lắm, nghe tiếng t là nó sủa mừng um sùm, t đứng nc đth tầm 30p,và như t đã kể ở trên, hẻm rất nhỏ nên ai qua t đều biết và lúc này nhà ẻm đã đóng cửa đi ngủ hết rồi, cả đoạn hẻm dài tầm 10m chỉ có mình t đứng trong 30p đó.

Giải quyết xong thì t quyết định về, hẻm nhỏ khó xoay xe nên t dắt bộ đi qua nhà ẻm để ra bằng đường khác. Lúc này câu chuyện của t mới bắt đầu:))) lúc đi ngang nhà ẻm, đúng là cửa sắt ngoài đã đóng, cửa gỗ ở trong cũng vậy, đèn cũng tắt, nhưng có 1 cái đập vào mắt t là cặp giày da trắng của 1 người đàn ông đứng trên bậc tam cấp của nhà ẻm, cách t tầm nửa mét qua lớp cửa sắt. T có thể nói rõ vì nó quá ấn tượng, đôi giày da trắng bóc, có vân da của những lần gập giày và 2 cái ống quần cũng trắng, t còn thấy rõ nếp gấp của quần tây.
Lúc này tụi m phải hiểu là t đéo biết đó là gì, nhưng trong tiềm thức của t thì logic vẫn chạy nhanh hơn suy nghĩ của t, logic đó là t đứng đây 30p, không ai qua lại và giờ đây 1 ông già mặc đồ trắng, giày trắng đứng trên bậc tam cấp của nhà nyc t nhìn t dắt xe. Lông trên người t dựng hết lên, chân tay căng cứng, xe máy t đổ cái ầm, t nghĩ tầm 0,5 giây sau t mới biết là t gặp ma, cái dm t dựng xe, đề máy phóng thẳng vào 2 cái chuồng gà, rồi tiếng gà, tiếng chó um sùm cả khu, t đéo quan tâm mà đâm đầu phóng nhanh hết sức có thể ra khỏi con hẻm. Vì lúc đó tiềm thức của t liên kết 1 chuyện nữa, là 1 năm trước nyc t nói hay nhức đầu khó ngủ, hay nằm mơ thấy 1 người đàn ông mặc đồ tây trắng đứng sau bàn thờ nhìn vô phòng ẻm.
Ông già bạn gái mày đấy.😁
 
Top