Chào các đồng dâm
Nay bí bách quá nên lên đây tâm sự một về cuộc đời của t.T năm nay 25t nghề ngỗng không có,nói về quá khứ của tao một chút 18t đậu ĐH trường công nhưng không có tiền học nên quay về học cao đẳng,học được năm đầu t thấy không hợp nên đổi sang học ngôn ngữ Anh,tưởng đâu mọi chuyện xuôg sẻ thì đùng nghĩa vụ gọi tên tao không xin hoãn được với lí do là tao chuyển ngành học nên nó không cho hoãn.Thế là tao đi nghĩa vụ ở Vũng tàu (21-23) xong nghĩa vụ thì tao về cũng không biết làm gì,tao mới thầm nghĩ giờ có ai chỉ tao cách làm giàu t làm trâu làm ngựa để học.Chúa nghe lời cầu của tao nên để ông Cậu ruột bên Nhật bảo lãnh tao qua đó làm bãi(làm cũng trả được số nợ của nhà trước đó).Nhưng tụi bây biết không dù qua đó t có cố gắng làm hết sức ai cũng khen tao siêng năng tao qua được gần năm nhưng kinh nghiệm là bãi phế liêu t hoc rất nhanh từ trẻ đến ông già ai cũng nói thế,ai cũng mến tao nhưng riêng ông cậu tao là không chấp nhận,ổng bắt tao làm ngày 12 tiếng ngày nào cũng chửi la hét.tao ở được một năm mà bị ổng đánh gần 20 lần( tao đếm hết)đi Nhật mà t tưởng đâu đi campuchia vì thiếu mỗi cái chưa chích điện, chịu hết nổi tao xin về nước.Về ngẫm lại khoang thời gian đó đâu có phải tao lưoi biếng hay phá phách gì đâu mà đến nông nổi phải về nước,về rồi thì mò vào crypto âm thêm 30củ,tối hôm qua t quyết định bỏ để đi tìm việc đàng hoàng.Về tao nghe nói đọc viết được tiếng Anh,kỹ năng lái xe hơi xe, xúc ,xe nâng phân biệt được phế liệu chuyên sâu. mà giờ tao cũng không biết làm được cái gì để nuôi mẹ với đứa em gái.Tao chỉ muốn kiếm tiền để lo cho gia đình sao mà đời nó đen vậy.Thằng nào nói gì để cho t đỡ buồn được không,không lẽ cuộc đời có số có má an phận tao số nghèo?
Nay bí bách quá nên lên đây tâm sự một về cuộc đời của t.T năm nay 25t nghề ngỗng không có,nói về quá khứ của tao một chút 18t đậu ĐH trường công nhưng không có tiền học nên quay về học cao đẳng,học được năm đầu t thấy không hợp nên đổi sang học ngôn ngữ Anh,tưởng đâu mọi chuyện xuôg sẻ thì đùng nghĩa vụ gọi tên tao không xin hoãn được với lí do là tao chuyển ngành học nên nó không cho hoãn.Thế là tao đi nghĩa vụ ở Vũng tàu (21-23) xong nghĩa vụ thì tao về cũng không biết làm gì,tao mới thầm nghĩ giờ có ai chỉ tao cách làm giàu t làm trâu làm ngựa để học.Chúa nghe lời cầu của tao nên để ông Cậu ruột bên Nhật bảo lãnh tao qua đó làm bãi(làm cũng trả được số nợ của nhà trước đó).Nhưng tụi bây biết không dù qua đó t có cố gắng làm hết sức ai cũng khen tao siêng năng tao qua được gần năm nhưng kinh nghiệm là bãi phế liêu t hoc rất nhanh từ trẻ đến ông già ai cũng nói thế,ai cũng mến tao nhưng riêng ông cậu tao là không chấp nhận,ổng bắt tao làm ngày 12 tiếng ngày nào cũng chửi la hét.tao ở được một năm mà bị ổng đánh gần 20 lần( tao đếm hết)đi Nhật mà t tưởng đâu đi campuchia vì thiếu mỗi cái chưa chích điện, chịu hết nổi tao xin về nước.Về ngẫm lại khoang thời gian đó đâu có phải tao lưoi biếng hay phá phách gì đâu mà đến nông nổi phải về nước,về rồi thì mò vào crypto âm thêm 30củ,tối hôm qua t quyết định bỏ để đi tìm việc đàng hoàng.Về tao nghe nói đọc viết được tiếng Anh,kỹ năng lái xe hơi xe, xúc ,xe nâng phân biệt được phế liệu chuyên sâu. mà giờ tao cũng không biết làm được cái gì để nuôi mẹ với đứa em gái.Tao chỉ muốn kiếm tiền để lo cho gia đình sao mà đời nó đen vậy.Thằng nào nói gì để cho t đỡ buồn được không,không lẽ cuộc đời có số có má an phận tao số nghèo?