Nghĩa là lão tự bóp dái chính mình?
Mày nghĩ sao về luận điểm này
Cuộc đảo chính thất bại: Ngày 11/11/1960, một nhóm sĩ quan ARVN, dẫn đầu bởi Trung tá Vương Văn Đông và Đại tá Nguyễn Chánh Thi (thuộc Lữ đoàn Nhảy dù – đơn vị được coi là trung thành nhất với Diệm), đã phát động cuộc nổi dậy chống lại Diệm. Họ bao vây Phủ Tổng thống (Gia Long Palace) ở Sài Gòn, kiểm soát đài phát thanh và một số vị trí chiến lược, với lý do chính là bất mãn với sự độc tài, gia đình trị (nepotism) của anh em Diệm-Nhu, và chính sách ưu tiên thăng tiến dựa trên lòng trung thành tôn giáo (Công giáo) thay vì năng lực.
Phe nổi dậy bao gồm nhiều sĩ quan trẻ, thuộc các đảng quốc gia chống Cộng như Đại Việt Quốc dân đảng và Việt Nam Quốc dân đảng, phản đối sự can thiệp của Ngô Đình Nhu vào quân đội và sự tham nhũng của gia đình Ngô (như Trần Lệ Xuân – Madame Nhu).
Phản công của Diệm-Nhu: Diệm và Nhu đã khéo léo "mua thời gian" bằng cách đàm phán giả tạo với phe nổi dậy (hứa hẹn cải cách và ân xá), trong khi huy động các đơn vị trung thành từ ngoại ô Sài Gòn (Sư đoàn 5 và 7 ARVN) tiến vào thành phố. Với sự hỗ trợ từ Tướng Trần Thiện Khiêm (lúc đó là Tham mưu trưởng ARVN) và các lực lượng an ninh của Nhu (Cảnh sát Đặc biệt và Lực lượng Đặc biệt), họ nhanh chóng dập tắt cuộc nổi dậy chỉ sau chưa đầy một ngày. Phe nổi dậy đầu hàng, Vương Văn Đông và Nguyễn Chánh Thi trốn sang Campuchia.
2. Vụ bắt giữ và thanh trừng sĩ quan cao cấp
Quy mô thanh trừng: Sau khi dập tắt đảo chính, Diệm-Nhu đã lợi dụng sự kiện này để thực hiện một đợt "làm sạch" lớn trong ARVN, coi đây là cơ hội để loại bỏ các sĩ quan mà họ nghi ngờ không trung thành. Họ bắt giữ hàng trăm sĩ quan, từ cấp trung đến cao cấp, dựa trên cáo buộc "liên quan đến đảo chính" hoặc "thiếu lòng trung thành". Các nguồn lịch sử ước tính:
Hàng trăm sĩ quan bị bắt, bao gồm nhiều người từ Lữ đoàn Nhảy dù (đơn vị tham gia nổi dậy) và các sư đoàn khác.
Các lãnh đạo chính như Vương Văn Đông và Nguyễn Chánh Thi bị kết án tù (Thi sau này bị trục xuất sang Mỹ). Nhiều sĩ quan khác bị giáng chức, cách chức hoặc buộc phải về hưu.
Diệm-Nhu ưu tiên thăng tiến những người trung thành tuyệt đối, như Trần Thiện Khiêm (được thăng Tướng và làm Tham mưu trưởng ARVN), và tăng cường kiểm soát quân đội qua các đơn vị trực thuộc Phủ Tổng thống (như Lực lượng Đặc biệt của Lê Quang Tung sau này).
Nhu, với vai trò kiểm soát tình báo và an ninh, đã sử dụng Sở Nghiên cứu Chính trị để điều tra và bắt bớ, coi bất kỳ sĩ quan nào từng liên hệ với các đảng quốc gia chống Cộng (như Đại Việt) là "nghi vấn". Điều này dẫn đến sự hoang mang lan rộng trong quân đội, vì nhiều sĩ quan bị bắt chỉ vì "nghi ngờ" chứ không có bằng chứng rõ ràng.
3. Hậu quả: Bất mãn trầm trọng trong quân đội VNCH
Tăng cường bất mãn: Đúng như bạn nhận xét, vụ thanh trừng này đã gây ra sự bất mãn sâu sắc và lâu dài trong ARVN.
Các lý do chính:
Phân biệt đối xử: Diệm-Nhu ưu tiên thăng tiến sĩ quan Công giáo và trung thành cá nhân thay vì năng lực, khiến nhiều sĩ quan Phật giáo hoặc quốc gia (chiếm đa số) cảm thấy bị phân biệt tôn giáo và chính trị. Vụ 1960 là "giọt nước tràn ly", vì Lữ đoàn Nhảy dù – đơn vị tinh nhuệ nhất – bị coi là trung thành nhưng lại tham gia đảo chính do bất mãn tích tụ.
Mất lòng tin và chia rẽ nội bộ: Việc bắt giữ hàng loạt tạo cảm giác "săn phù thủy" (witch hunt), khiến sĩ quan ARVN sợ hãi và oán giận. Nhiều người cảm thấy quân đội bị chính trị hóa quá mức dưới sự kiểm soát của Nhu, dẫn đến giảm tinh thần chiến đấu chống Cộng (ARVN trở nên "không chủ động" với Việt Cộng).
Sử gia Halberstam (trong các báo cáo từ Sài Gòn) mô tả rằng vụ việc làm tăng "sự thù hận ngầm" trong quân đội, với các sĩ quan trẻ coi Diệm-Nhu là "độc tài gia đình".
Dẫn đến các sự kiện sau: Bất mãn này là "hạt giống" cho các cuộc đảo chính sau. Năm 1962, có vụ ném bom Phủ Tổng thống thất bại bởi phi công Không quân ARVN. Đến 1963, các tướng như Dương Văn Minh, Trần Văn Đôn, Nguyễn Khánh, Đỗ Cao Trí và Tôn Thất Đính (ban đầu trung thành nhưng dao động) đã lật đổ Diệm, với sự hậu thuẫn ngầm của CIA. Vụ thanh trừng 1960 được coi là một trong những nguyên nhân chính khiến ARVN "phản bội" Diệm-Nhu.