Lúc lấy k để ý, lấy xong mẹ vợ mới đi xem thì thầy bảo: Tuổi k hợp, khắc chồng, nhưng bảo lấy nhau rồi thì hợp hay không không quan trọng nữa.2 vợ chồng mày có hợp tuổi ko?
Lúc lấy k để ý, lấy xong mẹ vợ mới đi xem thì thầy bảo: Tuổi k hợp, khắc chồng, nhưng bảo lấy nhau rồi thì hợp hay không không quan trọng nữa.2 vợ chồng mày có hợp tuổi ko?
Chuẩn rồi. T đi chơi cùng bạn bè cũng nói chuyện với nhau, t khuyên chúng nó lấy vợ k cần xinh quá, chỉ cần biết điều là quá đủ.Tao đây 1 vợ 2 con và tao nghiệm ra 1 điều. Cưới vợ cái quan trọng nhất là "biết điều" cái đó nó sẽ dẫn đến tất cả những cái khác, vì cơ bản là nó sẽ biết nghe mày, biết nghe lý lẽ.
Tao đồ là con vợ mày không biết nghe lý lẽ rồi, có thằng nào comment "nhân sinh quan" gì đó tao đồng ý, có những thứ mày không bao giờ thay đổi được đâu.
Và phần lớn lỗi ở đây là ở mày, vì mày đã chọn sai người, vì mày không cứng rắn dạy vợ từ đầu để nó biết lý lẽ giờ thì 2 con rồi. Tao cũng chịu. Nhưng đời tao tuyệt đối không có chuyện sống khổ, nên có 10 đứa con tao cũng bỏ. Còn mày sao tao không biết. Sống mà khó chịu mỗi ngày tao sống không được.
Ba cái lý do khác như sống cùng ba mẹ chồng, ra Hà Nội,.... là lý do nhỏ thôi, quan trọng là "biết điều"
M thương nó chứ nó thương m đ đâuLi dị thì thương con, k gì bằng mẹ chăm con. Nói sợ bảo t kể nể, chứ nhà vợ t nghèo lắm, vợ t thì chưa đi làm gì, về đó thì ko có chỗ mà ở vì nhà bé. Mà li dị nó ra HN thì t phải lo a - z vì vợ éo có gì trong tay, nên cũng thương nó lắm.
Nói thật chứ đéo cùng quan điểm thì mỗi người đi một hướng. Vậy thôiThằng nào có vợ như thế này hoặc có lời khuyên nào cho tao với.
Tao lấy vợ được 2 năm rồi. Có với nhau 1 thằng cu hơn 1 tuổi. Nhà tao ở ngoại thành HN, cách khu vực Cầu Giấy khoảng 25km. Vợ t muốn đi làm, thì lại phát hiện có bầu đứa thứ 2, t bảo có rồi thì ở nhà chăm sóc đứa 1 với nghỉ cho khoẻ, kinh tế t lo được. Nhưng vợ t nhất quyết đòi đi làm, và muốn ra HN sống.
Mới lấy thì nó bình thường lắm, mà từ khi sinh đứa thứ nhất nó kiểu k coi bố mẹ chồng ra gì, và không thích sống cùng. Mà t thì từ khi học xong, quen làm ở quê, bạn bè gia đình ở quê hết, nhà t thì có mỗi mình t thôi, nên để bố mẹ ở nhà thì tủi cũng không muốn ra. Dù đang có bầu mới 1 tháng, vợ t cứ nằng nặc đòi đi làm. Nhà có 1 xe ô tô của t rồi, t đồng ý cho đi làm mua cho nó 1 cái xe khác để tiện đi lại, nó muốn làm ở Cầu Giấy đi ô tô từ nhà t mất khoảng 30p là đến vì đường to không tắc bao giờ. Nhưng vợ t không đồng ý và vẫn đòi ra, kiểu chủ yếu là được ra HN sống ấy. Mẹ vợ khuyên mãi thì nó mới thôi không đi làm đợi đẻ đứa 2 rồi tính tiếp. Giờ bầu 2 tháng nên vẫn để vợ nấu cơm. Mà lúc đéo nào nó cũng rên là ở nhà chán, suốt ngày phải nấu cơm, xong cái đéo gì ở quê t nó cũng chê, kiểu chê hàng xóm, trường mầm non của con sau này,... đủ thứ. Mà nói thật là chỗ t ngoại thành, nhưng giàu chắc gấp chục lần quê vợ. Nhà t k gọi là giàu có, nhưng khá giả chả thiếu thứ gì trên đời. Bố mẹ t còn trẻ nên tư tưởng thoải mái t mới muốn sống cùng, chứ nếu cổ hủ, thì t cho vợ ra chỗ khác lâu rồi.
Chốt lại là, t đã cố gắng giải thích cho vợ về việc được, mất khi ra HN sống. Nhưng lúc nào thân tâm nó cũng chỉ muốn ra HN kiểu để không phải sống cùng bố mẹ chồng. T đang làm việc online, mà nó cứ rên bên cạnh, cả ngày nấu cơm chán quá, rồi bảo hay t xuống nấu để nó chơi. Rồi thi thoảng lại bảo nó hầu nhà t. Nghĩ lại cay, t thì ko muốn nói nhiều. Biết là nó chăm con với nấu cơm cũng vất vả rồi, t thì bận làm, hàng ngày chỉ giúp được quét dọn nhà cửa với chơi với con. Kiểu vợ nó lười + bẩn nên nó nấu 1 t ăn xong dọn cho nó còn mệt hơn cả nấu, bạ đâu vứt đó. Lấy vợ mới được 2 năm mà áp lực vcl. Cứ nghĩ kinh tế ổn định lấy vợ sướng mà đéo phải. Quan trọng là lấy vợ ntn chứ bạn t nghèo mà t thấy vợ nó ngoan, hiền, mặt lúc nào cũng niềm nở k như con vợ t.
Chúng m cho t lời khuyên t sai ở đâu. Sửa ntn với.
Mày kinh tế khá giả thì hỏi nó ra HN làm cc gì??? Giờ bọn ở HN đang thi olympic bộ môn bơi kia kìa. Mày hỏi con vợ mày biết bơi chưa mà đòi ra HN sốngQuê t ở đó, ông bà họ hàng sinh ra lớn lên ở đó. Nên là không muốn đi đâu, ở quê sống vui hơn, có họ hàng, bạn bè, hương khói,...
Thế là con em m nó còn biết nghe lời, bảo nó còn tiếp thu. Mẹ vợ t hết chửi, khuyên dăn đe các kiểu mà nó vẫn k chịu thay đổi.T thấy kiểu con vợ m nó nhan nhãn luôn, kiểu nó lấy chồng theo phong trào chứ nó đéo xác định được chuyện "lấy chồng" là nó như thế nào, nó phải đối mặt những gì, phải đánh đổi giữa được và mất như thế nào, bản thân t cũng có em gái đã lấy chồng và t thấy nếu thằng chồng nó mà cũng làm online ở quê như m rồi bắt nó về nhà chồng ở thì nó cũng giống hệt con vợ m, và con vợ m thì t thấy giống hệt vợ thằng bạn t, con đó nó đéo thích ở nhà chồng tí nào (cũng 1 phần do mẹ thằng kia hơi khó tính) đợt vừa rồi nó đẻ đứa thứ 2 (cách đứa lớn 2 tuổi) thì nó đéo về nhà chồng luôn, trước khi đẻ vợ chồng cãi nhau vụ đẻ ở đâu, nó nhất quyết đéo về nhà chồng đẻ, cứ đòi đẻ ở HN để ko phải về nhà chồng (trong khi đứa đầu cũng đẻ ở nhà chồng đéo sao). Bọn này nó tư duy rất là ích kỷ và ko dễ để hòa hợp, tư duy chưa kịp lớn đã máu lấy chồng, lấy xong đéo chịu chấp nhận thực tế, cứ thích khăng khăng theo ý mình, lấy phải mấy con như thế mệt vl, con em gái t cũng kiểu kiểu như thế, đợt vừa rồi nó còn đòi để con ở nhà cho chồng coi để nó đi du lịch với mấy con mụ ở cty, t nói cho đéo được, xong đéo hiểu kiểu gì obg t biết, ông già chửi cho 1 trận to đầu thế mới đéo đi nữa, t nhìn vào cũng thấy mệt vl
Những cmt trên t cũng nói là. Biết là kiếm được tiền, vợ chưa đi làm chưa kiếm được. Nên t k bao giờ lên giọng kiểu làm ra tiền để vợ mặc cảm. Muốn nó thoải mái, vì có nó trông con nuôi dạy con thì t mới có thời gian để làm việc.M thương nó chứ nó thương m đ đâu, nói thật sống trong 1 gia đình mà k tháy sự tôn trọng nhau thì sống làm mẹ gì. Thà m là th loser đ có tiếng nói đi, đằng này M là th đàn ô kiếm ra tiền m phải có tiếng nói. Nchung là thôi ra mà ở riêng k sau này vợ m nó khinh bố mẹ m như mẻ thôi
Mày mới là đứa có vấn đề chứ ko phải vợ mày. Vợ mày khác con cá cảnh ở chỗ nó đẻ đc con cho màyThằng nào có vợ như thế này hoặc có lời khuyên nào cho tao với.
Tao lấy vợ được 2 năm rồi. Có với nhau 1 thằng cu hơn 1 tuổi. Nhà tao ở ngoại thành HN, cách khu vực Cầu Giấy khoảng 25km. Vợ t muốn đi làm, thì lại phát hiện có bầu đứa thứ 2, t bảo có rồi thì ở nhà chăm sóc đứa 1 với nghỉ cho khoẻ, kinh tế t lo được. Nhưng vợ t nhất quyết đòi đi làm, và muốn ra HN sống.
Mới lấy thì nó bình thường lắm, mà từ khi sinh đứa thứ nhất nó kiểu k coi bố mẹ chồng ra gì, và không thích sống cùng. Mà t thì từ khi học xong, quen làm ở quê, bạn bè gia đình ở quê hết, nhà t thì có mỗi mình t thôi, nên để bố mẹ ở nhà thì tủi cũng không muốn ra. Dù đang có bầu mới 1 tháng, vợ t cứ nằng nặc đòi đi làm. Nhà có 1 xe ô tô của t rồi, t đồng ý cho đi làm mua cho nó 1 cái xe khác để tiện đi lại, nó muốn làm ở Cầu Giấy đi ô tô từ nhà t mất khoảng 30p là đến vì đường to không tắc bao giờ. Nhưng vợ t không đồng ý và vẫn đòi ra, kiểu chủ yếu là được ra HN sống ấy. Mẹ vợ khuyên mãi thì nó mới thôi không đi làm đợi đẻ đứa 2 rồi tính tiếp. Giờ bầu 2 tháng nên vẫn để vợ nấu cơm. Mà lúc đéo nào nó cũng rên là ở nhà chán, suốt ngày phải nấu cơm, xong cái đéo gì ở quê t nó cũng chê, kiểu chê hàng xóm, trường mầm non của con sau này,... đủ thứ. Mà nói thật là chỗ t ngoại thành, nhưng giàu chắc gấp chục lần quê vợ. Nhà t k gọi là giàu có, nhưng khá giả chả thiếu thứ gì trên đời. Bố mẹ t còn trẻ nên tư tưởng thoải mái t mới muốn sống cùng, chứ nếu cổ hủ, thì t cho vợ ra chỗ khác lâu rồi.
Chốt lại là, t đã cố gắng giải thích cho vợ về việc được, mất khi ra HN sống. Nhưng lúc nào thân tâm nó cũng chỉ muốn ra HN kiểu để không phải sống cùng bố mẹ chồng. T đang làm việc online, mà nó cứ rên bên cạnh, cả ngày nấu cơm chán quá, rồi bảo hay t xuống nấu để nó chơi. Rồi thi thoảng lại bảo nó hầu nhà t. Nghĩ lại cay, t thì ko muốn nói nhiều. Biết là nó chăm con với nấu cơm cũng vất vả rồi, t thì bận làm, hàng ngày chỉ giúp được quét dọn nhà cửa với chơi với con. Kiểu vợ nó lười + bẩn nên nó nấu 1 t ăn xong dọn cho nó còn mệt hơn cả nấu, bạ đâu vứt đó. Lấy vợ mới được 2 năm mà áp lực vcl. Cứ nghĩ kinh tế ổn định lấy vợ sướng mà đéo phải. Quan trọng là lấy vợ ntn chứ bạn t nghèo mà t thấy vợ nó ngoan, hiền, mặt lúc nào cũng niềm nở k như con vợ t.
Chúng m cho t lời khuyên t sai ở đâu. Sửa ntn với.
M rắn lên. Chứ loại này được đằng chân lân đằng đầu. M đéo thể chiều mãi đc. 1 là ở thì phải chấp nhận. 2 là chia hành lý. Đau 1 lần r thôiM nói chuẩn, t chưa biết dạy vợ. Nhưng t nghĩ những cái tối thiểu trong cuộc sống, đối nhân xử thế ai chả biết, đéo gì cũng phải dạy hay sao.
vợ tao không thế, vì mỗi lần ý kiến là tao lại cho cái dùi cui vào mặt, à nhầm, vào mồm nên chỉ ứ với á.Thằng nào có vợ như thế này hoặc có lời khuyên nào cho tao với.
Tao lấy vợ được 2 năm rồi. Có với nhau 1 thằng cu hơn 1 tuổi. Nhà tao ở ngoại thành HN, cách khu vực Cầu Giấy khoảng 25km. Vợ t muốn đi làm, thì lại phát hiện có bầu đứa thứ 2, t bảo có rồi thì ở nhà chăm sóc đứa 1 với nghỉ cho khoẻ, kinh tế t lo được. Nhưng vợ t nhất quyết đòi đi làm, và muốn ra HN sống.
Mới lấy thì nó bình thường lắm, mà từ khi sinh đứa thứ nhất nó kiểu k coi bố mẹ chồng ra gì, và không thích sống cùng. Mà t thì từ khi học xong, quen làm ở quê, bạn bè gia đình ở quê hết, nhà t thì có mỗi mình t thôi, nên để bố mẹ ở nhà thì tủi cũng không muốn ra. Dù đang có bầu mới 1 tháng, vợ t cứ nằng nặc đòi đi làm. Nhà có 1 xe ô tô của t rồi, t đồng ý cho đi làm mua cho nó 1 cái xe khác để tiện đi lại, nó muốn làm ở Cầu Giấy đi ô tô từ nhà t mất khoảng 30p là đến vì đường to không tắc bao giờ. Nhưng vợ t không đồng ý và vẫn đòi ra, kiểu chủ yếu là được ra HN sống ấy. Mẹ vợ khuyên mãi thì nó mới thôi không đi làm đợi đẻ đứa 2 rồi tính tiếp. Giờ bầu 2 tháng nên vẫn để vợ nấu cơm. Mà lúc đéo nào nó cũng rên là ở nhà chán, suốt ngày phải nấu cơm, xong cái đéo gì ở quê t nó cũng chê, kiểu chê hàng xóm, trường mầm non của con sau này,... đủ thứ. Mà nói thật là chỗ t ngoại thành, nhưng giàu chắc gấp chục lần quê vợ. Nhà t k gọi là giàu có, nhưng khá giả chả thiếu thứ gì trên đời. Bố mẹ t còn trẻ nên tư tưởng thoải mái t mới muốn sống cùng, chứ nếu cổ hủ, thì t cho vợ ra chỗ khác lâu rồi.
Chốt lại là, t đã cố gắng giải thích cho vợ về việc được, mất khi ra HN sống. Nhưng lúc nào thân tâm nó cũng chỉ muốn ra HN kiểu để không phải sống cùng bố mẹ chồng. T đang làm việc online, mà nó cứ rên bên cạnh, cả ngày nấu cơm chán quá, rồi bảo hay t xuống nấu để nó chơi. Rồi thi thoảng lại bảo nó hầu nhà t. Nghĩ lại cay, t thì ko muốn nói nhiều. Biết là nó chăm con với nấu cơm cũng vất vả rồi, t thì bận làm, hàng ngày chỉ giúp được quét dọn nhà cửa với chơi với con. Kiểu vợ nó lười + bẩn nên nó nấu 1 t ăn xong dọn cho nó còn mệt hơn cả nấu, bạ đâu vứt đó. Lấy vợ mới được 2 năm mà áp lực vcl. Cứ nghĩ kinh tế ổn định lấy vợ sướng mà đéo phải. Quan trọng là lấy vợ ntn chứ bạn t nghèo mà t thấy vợ nó ngoan, hiền, mặt lúc nào cũng niềm nở k như con vợ t.
Chúng m cho t lời khuyên t sai ở đâu. Sửa ntn với.
Yêu chưa hiểu kĩ tính nết nên vậy đó.Thằng nào có vợ như thế này hoặc có lời khuyên nào cho tao với.
Tao lấy vợ được 2 năm rồi. Có với nhau 1 thằng cu hơn 1 tuổi. Nhà tao ở ngoại thành HN, cách khu vực Cầu Giấy khoảng 25km. Vợ t muốn đi làm, thì lại phát hiện có bầu đứa thứ 2, t bảo có rồi thì ở nhà chăm sóc đứa 1 với nghỉ cho khoẻ, kinh tế t lo được. Nhưng vợ t nhất quyết đòi đi làm, và muốn ra HN sống.
Mới lấy thì nó bình thường lắm, mà từ khi sinh đứa thứ nhất nó kiểu k coi bố mẹ chồng ra gì, và không thích sống cùng. Mà t thì từ khi học xong, quen làm ở quê, bạn bè gia đình ở quê hết, nhà t thì có mỗi mình t thôi, nên để bố mẹ ở nhà thì tủi cũng không muốn ra. Dù đang có bầu mới 1 tháng, vợ t cứ nằng nặc đòi đi làm. Nhà có 1 xe ô tô của t rồi, t đồng ý cho đi làm mua cho nó 1 cái xe khác để tiện đi lại, nó muốn làm ở Cầu Giấy đi ô tô từ nhà t mất khoảng 30p là đến vì đường to không tắc bao giờ. Nhưng vợ t không đồng ý và vẫn đòi ra, kiểu chủ yếu là được ra HN sống ấy. Mẹ vợ khuyên mãi thì nó mới thôi không đi làm đợi đẻ đứa 2 rồi tính tiếp. Giờ bầu 2 tháng nên vẫn để vợ nấu cơm. Mà lúc đéo nào nó cũng rên là ở nhà chán, suốt ngày phải nấu cơm, xong cái đéo gì ở quê t nó cũng chê, kiểu chê hàng xóm, trường mầm non của con sau này,... đủ thứ. Mà nói thật là chỗ t ngoại thành, nhưng giàu chắc gấp chục lần quê vợ. Nhà t k gọi là giàu có, nhưng khá giả chả thiếu thứ gì trên đời. Bố mẹ t còn trẻ nên tư tưởng thoải mái t mới muốn sống cùng, chứ nếu cổ hủ, thì t cho vợ ra chỗ khác lâu rồi.
Chốt lại là, t đã cố gắng giải thích cho vợ về việc được, mất khi ra HN sống. Nhưng lúc nào thân tâm nó cũng chỉ muốn ra HN kiểu để không phải sống cùng bố mẹ chồng. T đang làm việc online, mà nó cứ rên bên cạnh, cả ngày nấu cơm chán quá, rồi bảo hay t xuống nấu để nó chơi. Rồi thi thoảng lại bảo nó hầu nhà t. Nghĩ lại cay, t thì ko muốn nói nhiều. Biết là nó chăm con với nấu cơm cũng vất vả rồi, t thì bận làm, hàng ngày chỉ giúp được quét dọn nhà cửa với chơi với con. Kiểu vợ nó lười + bẩn nên nó nấu 1 t ăn xong dọn cho nó còn mệt hơn cả nấu, bạ đâu vứt đó. Lấy vợ mới được 2 năm mà áp lực vcl. Cứ nghĩ kinh tế ổn định lấy vợ sướng mà đéo phải. Quan trọng là lấy vợ ntn chứ bạn t nghèo mà t thấy vợ nó ngoan, hiền, mặt lúc nào cũng niềm nở k như con vợ t.
Chúng m cho t lời khuyên t sai ở đâu. Sửa ntn với.
M nên tìm hiểu xem nó có mâu thuẫn gì vs ông bà già ko? Cách thì thử nói chuyện vs bạn thân nó, quan sát khi nó vs ông bà già giao tiếp vs nhau. Còn tạm thời thì m có thể thuê giúp việc cho nó đỡ vất vả ( mặc dù t nghĩ chắc nó cũng đéo vất vả gì nhiều) nhưng cứ chiều lòng nó như vậy, quan tâm nó hơn 1 chút rồi xem tình hình có khá hơn ko thì tính tiếp.Thằng nào có vợ như thế này hoặc có lời khuyên nào cho tao với.
Tao lấy vợ được 2 năm rồi. Có với nhau 1 thằng cu hơn 1 tuổi. Nhà tao ở ngoại thành HN, cách khu vực Cầu Giấy khoảng 25km. Vợ t muốn đi làm, thì lại phát hiện có bầu đứa thứ 2, t bảo có rồi thì ở nhà chăm sóc đứa 1 với nghỉ cho khoẻ, kinh tế t lo được. Nhưng vợ t nhất quyết đòi đi làm, và muốn ra HN sống.
Mới lấy thì nó bình thường lắm, mà từ khi sinh đứa thứ nhất nó kiểu k coi bố mẹ chồng ra gì, và không thích sống cùng. Mà t thì từ khi học xong, quen làm ở quê, bạn bè gia đình ở quê hết, nhà t thì có mỗi mình t thôi, nên để bố mẹ ở nhà thì tủi cũng không muốn ra. Dù đang có bầu mới 1 tháng, vợ t cứ nằng nặc đòi đi làm. Nhà có 1 xe ô tô của t rồi, t đồng ý cho đi làm mua cho nó 1 cái xe khác để tiện đi lại, nó muốn làm ở Cầu Giấy đi ô tô từ nhà t mất khoảng 30p là đến vì đường to không tắc bao giờ. Nhưng vợ t không đồng ý và vẫn đòi ra, kiểu chủ yếu là được ra HN sống ấy. Mẹ vợ khuyên mãi thì nó mới thôi không đi làm đợi đẻ đứa 2 rồi tính tiếp. Giờ bầu 2 tháng nên vẫn để vợ nấu cơm. Mà lúc đéo nào nó cũng rên là ở nhà chán, suốt ngày phải nấu cơm, xong cái đéo gì ở quê t nó cũng chê, kiểu chê hàng xóm, trường mầm non của con sau này,... đủ thứ. Mà nói thật là chỗ t ngoại thành, nhưng giàu chắc gấp chục lần quê vợ. Nhà t k gọi là giàu có, nhưng khá giả chả thiếu thứ gì trên đời. Bố mẹ t còn trẻ nên tư tưởng thoải mái t mới muốn sống cùng, chứ nếu cổ hủ, thì t cho vợ ra chỗ khác lâu rồi.
Chốt lại là, t đã cố gắng giải thích cho vợ về việc được, mất khi ra HN sống. Nhưng lúc nào thân tâm nó cũng chỉ muốn ra HN kiểu để không phải sống cùng bố mẹ chồng. T đang làm việc online, mà nó cứ rên bên cạnh, cả ngày nấu cơm chán quá, rồi bảo hay t xuống nấu để nó chơi. Rồi thi thoảng lại bảo nó hầu nhà t. Nghĩ lại cay, t thì ko muốn nói nhiều. Biết là nó chăm con với nấu cơm cũng vất vả rồi, t thì bận làm, hàng ngày chỉ giúp được quét dọn nhà cửa với chơi với con. Kiểu vợ nó lười + bẩn nên nó nấu 1 t ăn xong dọn cho nó còn mệt hơn cả nấu, bạ đâu vứt đó. Lấy vợ mới được 2 năm mà áp lực vcl. Cứ nghĩ kinh tế ổn định lấy vợ sướng mà đéo phải. Quan trọng là lấy vợ ntn chứ bạn t nghèo mà t thấy vợ nó ngoan, hiền, mặt lúc nào cũng niềm nở k như con vợ t.
Chúng m cho t lời khuyên t sai ở đâu. Sửa ntn với.
Sinh con xong nó khác hay là trước đó đã thế rồi.Vợ t chỉ thích về ngoại, từ lúc đẻ xong nó như con người khác, lúc nào nó cũng tỏ ra khó chịu vs t mặc dù t là thằng tốt tính vcl, cơm nước cho vợ, rửa đít cho con, mỗi nhà mỗi cảnh, nhìn vợ con chúng nó ngoan ngoãn mà thèm, dkm ...