Theo t mua bên pháp nhưng TQ xuất sangThì nó là fake nhưng quan trọng fake loại mấy thôi.chứ nếu ông cầm con này thì thấy nó chất vl ấy.ông ấy có thằng em ruột du học bên pháp.giờ ở đó luôn.thằng này nó gửi con này về đập hộp.t chứng kiến mà.loại này chính hãng thì việt nam chắc có trên đầu ngon tay.con của tuấn hưng cũng fake mà
T thì ko mua.ai chả biết là fake.nhưng nhìn ngoài thì chất thật.ông nào tay to chút đeo quá chất.con này giống của thằng tuấn hưng đeo.mà con của tuấn hưng cũng fake.nhưng trong tay nó thì lại thành hàng chính hãngTheo t mua bên pháp nhưng TQ xuất sang) thật nói về hàng nhái thằng thì kiểu TQ và phần còn lại
) mấy con này k nên mua fake đâu nó cứ kệch cỡm tđn ấy nma có tiền thích là đc
Fake tệ lòi ra chứ mà fake mấy, đeo mấy con này đi gặp đối tác thì độ quê x10. Fake viền diamond đéo khảm được moissanite hay cz cho hơi giống giống tí đeo con này cho chúng nó cười choThì nó là fake nhưng quan trọng fake loại mấy thôi.chứ nếu ông cầm con này thì thấy nó chất vl ấy.ông ấy có thằng em ruột du học bên pháp.giờ ở đó luôn.thằng này nó gửi con này về đập hộp.t chứng kiến mà.loại này chính hãng thì việt nam chắc có trên đầu ngon tay.con của tuấn hưng cũng fake mà
Con này làm đ thằng nào điên mà đeo đi gặp đối tác hả mFake tệ lòi ra chứ mà fake mấy, đeo mấy con này đi gặp đối tác thì độ quê x10. Fake viền diamond đéo khảm được moissanite hay cz cho hơi giống giống tí đeo con này cho chúng nó cười cho
Gặp chúng bạn mà thằng nào hay lướt xem đh nó cũng cười choCon này làm đ thằng nào điên mà đeo đi gặp đối tác hả m)))))
Có 10 tỷ rồi mày k nghĩ đến chuyện nghỉ hưu đâu. Tầm tiền mày đến đâu thì lại co game làm ăn đến đó nên chuyện nghi hưu non là viển vông.nhiều đêm t không ngủ được vì mơ ước con Rolex nửa tỷ
t có thể mua được nhưng nó đáng cả 1 gia tài
đắn đo trằn trọc coi đó là mục đích của đời mình, cố gắng mua 1 con để đeo cho mãn nguyện
dù khao khát như thế nhưng bảo t bỏ vài chục ra để chơi đồng hồ fake t vẫn xin phép từ chối. t tin vào giá trị đích thực của những món đồ mình mang trên người, và sẽ cố cày cuốc khi nào trong tay nhàn rỗi hơn 10 tỷ t sẽ tự thưởng cho bản thân mình 1 con Rolex sau đó nghỉ hưu sớm
mơ ước vậy thôiCó 10 tỷ rồi mày k nghĩ đến chuyện nghỉ hưu đâu. Tầm tiền mày đến đâu thì lại co game làm ăn đến đó nên chuyện nghi hưu non là viển vông.
Fake lòi LồnAe thẩm hộ nha
Tao làm gì có tiền mà đc cầm hàng auth hay fake nên phân biệt thế buồi nào đc mày hướng dẫn tao đi, tao toàn mặc đồ lô mua chợ lần tá 12 cái thôi. Ok chưa đồng chấy bán hàng phake thượng đẳngÚi trời bro rick - boy quá. Thế tóm lại đã cầm 2 con Chanel để so chưa đã. Ông mặc áo bbr au đi so với áo 300-400k mà nghĩ đấy là con áo fake giống nhất rồi thì tôi cũng chịu.
Mấy ông dùng hàng au cứ bị thượng đẳng ấy nhỉ? Nghĩ người dùng fake là đú bẩn, là nghèo đéo có tiền mua au, là sĩ diện? Khách của tôi đầy người giàu đổ vách nhưng người ta vẫn mua fake dùng. Chắc đéo gì mấy ông đã giàu bằng họ.
Tao thích iphone, nhưng do chưa đủ tiền, tao mua trả góp, bằng đú bẩn? Suy nghĩ của mấy thằng nghèo và nguĐồng hồ,trang sức đeo vào vì đéo thể mang cục tiền trên người để khoe. Bởi vậy đứa nào mang phake,mua trả góp là đú bẩn.
Mấy ông dùng đồ fake vì phông văn hoá thấp nhiều khi chả biết là mình đang bị khinh đâu. Mục đích sinh ra đồ hiệu theo tôi là để mây tầng cao dễ nhận diện mây tầng cao thôi nên ở VN thì tôi không biết chứ ở Tây nếu thấy mấy thành phần vì thích khoe mẽ và phải dùng hàng fake thì họ khinh, nhưng chỉ là cách khinh của mây tầng cao nhiều khi rất khéo léo nên người đeo hàng fake không cảm nhận được thôi.Các bạn ạ,
Ra ngoài đường bạn thấy mấy thằng móc túi, ăn cắp mắt la mày lém chỉ nhăm nhăm thó trộm đồ của người khác bạn sẽ hành xử thế nào: tóm cổ đập cho trận rồi dắt đến công an, hay chỉ mặt này thằng chó ăn trộm kia, hay bạn vỗ vai nó bảo "cứ làm đi, hay đấy".
Bạn đọc trên mạng thấy dạo này có nhiều thằng/con đi lừa người khác lắm: giả vờ đóng vai nhân viên giao nhận hàng Cty điện máy nhận được hàng thừa (bếp từ, bếp ga, máy khoan tường...) và bán giá rẻ nhưng thực ra đấy là hàng đểu; hay bọn gọi điện báo có bưu phẩm nước ngoài gửi về nhưng trong đấy là tiền/vàng phải nộp ít lệ-phí chung chi đã rồi mới nhận được; bạn sẽ phản ứng lại thế nào? Nhẹ thì cũng chửi :đ.m bọn mất dạy, lừa đảo, đúng không?
Có một khái niệm mà bạn nào học kinh tế rồi cũng đều biết: tài-sản-vô-hình. Bạn nào học sâu hơn, hay học về bên luật thì sẽ biết từ sở-hữu-trí-tuệ. Theo đó thì: kiểu dáng công nghiệp, nhãn hiệu là 2 trong số 7 nhóm đối tượng được pháp-luật-bảo-hộ. Mọi hành vi vi phạm quyền sở hữu trí tuệ đều bị coi là phạm-tội; nôm na hơn thì người có hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ cũng không khác gì mấy thằng lưu manh, ăn trộm ăn cắp. Việt Nam cũng có luật sở hữu trí tuệ, bạn nào quan tâm hơn tải tài liệu này về đọc, tiếng Việt đấy.
Chúng ta sinh ra từ một đất nước nghèo, học hành cũng chả đến đầu đến đũa nên nhiều hành vi ở-nhà, ở-trong-nước thấy nó bình thường nhưng nếu được học hành tử tế thì sẽ giật mình vì đấy là những hành-vi-sai-trái, bị lên án (cả về đạo đức, cả về pháp luật). Ví dụ nhé: chúng ta dùng băng, đĩa in/sao chép lậu; chúng ta mua sách in lậu, chúng ta sử dụng phần mềm máy tính lậu (gần như 100% máy tính trong các gia đình đều không ít thì nhiều có phần mềm lậu), chúng ta mua/sử dụng túi/đồng hồ/giày giả các nhãn hiệu danh tiếng đã đăng ký. Kinh khủng hơn, chúng ta copy, sửa chữa cấu trúc câu, thay ít từ trong các nghiên cứu của người khác và tự-xem-như đây là ý kiến/nghiên cứu của chúng ta. Đã là hành vi ăn-cắp, thì giữa thằng lưu manh móc túi ngoài đường với anh CHÍ-thức đạo văn hay gã RANH-nhân mua/bán/sử dụng hàng nhái (mà các bạn chắc cũng thấy ngượng, phải dùng lái sang mấy từ mỹ miều fake, replica) đâu có khác gì nhau.
Bần cũng sinh đạo tặc, các cụ dạy câu này thâm nho thật. Gần như tất cả người Việt Nam trong đời ai cũng đều đã từng ăn cắp cả, nếu xét trên góc độ quyền sở hữu trí tuệ. Bản quyền máy tính ư: vừa đắt, vừa chả biết mua phần mềm gốc với bên bán ở nước ngoài kiểu gì; lại thêm tí AQ là Bill Gate tài sản cả trăm tỷ Dollar Mỹ chắc chả nghèo hơn khi mình cài bộ Office bằng đĩa cracked keys. Sách ngoại ngữ hay các loại sách tham khảo in bằng tiếng nước ngoài ư: muốn mua sách gốc chả thấy chỗ nào bán, nhất là ở tỉnh lẻ hay vùng ngoại thành; lại thêm tí bao biện: chỉ là mấy (trăm, nghìn) trang giấy thôi, photocopy thì cũng có làm hỏng quyển sách gốc đâu, hay cùn hơn: được bố mày đọc cho là vinh dự lắm rồi, chả có ma nào đọc/hiểu đâu. Mình hồi đi học cấp 3 cũng mua/học ngoại ngữ từ các bản sách in lậu; chỉ đến khi sang bên kia học lúc mang tài liệu tham khảo đi chụp, bị sỉ-nhục là đồ-ăn-cắp thì mới giật mình; cũng chả giấu gì các bạn cho mãi đến tận năm 2005 máy tính cá nhân của mình vẫn cài phần mềm Acrobat lậu (Professional version, vì bản quyền hình như tới 500$, đắt bằng nửa cái máy tính HP, mà cả năm chắc chỉ dùng đúng 2 lần phục vụ cho việc làm bản tin); cho đến khi nhận được thông báo khẩn trước chuyến đi sang Mỹ là tất cả máy tính xách tay của mọi thành viên trong đoàn phải đưa cho IT manager kiểm tra, tránh trường hợp đã xảy ra với 1 đồng nghiệp China bị đặc vụ FBI bắt ngay tại sân bay LAX vì trong Notebook toàn đồ chôm chỉa.
Thôi thì lúc mình là sinh viên, còn nghèo nên thi thoảng có móc-túi Bill Gate (phần mềm) hay các Giáo sư (sách, các báo cáo nghiên cứu) đôi tí các vị ấy chắc cũng châm chước, bỏ qua cho. Còn khi đã đi làm, có tiền ở mức biết chọn/mua túi-da, đồng-hồ, quần áo giày dép đẹp rồi thì ĐÉO AI LẠI VẪN CỨ LÀM THẰNG ĂN TRỘM ĐỒ, nhỉ?
Khi mà xã hội người ta thu nhập đủ cao, thì người ta sẽ dùng trình độ văn hoá, hiểu biết để hiểu biết độ trên cơ. Đâu phải cứ GIÀU thì sẽ SANG. Trong văn hoá Việt thì người ta gọi là trưởng giả học làm sang, văn hoá tàu thì nó bảo " Hoạ Hổ hoạ bì nan hoạ cốt" còn phương tây thì nhưng kiểu khoe sự "ăn cắp ăn trộm" công khai thì người ta mỉm cười với nhau lắc đầu rồi hạn chế tin tưởng thôi chứ nói nhiều làm gì.Úi trời bro rick - boy quá. Thế tóm lại đã cầm 2 con Chanel để so chưa đã. Ông mặc áo bbr au đi so với áo 300-400k mà nghĩ đấy là con áo fake giống nhất rồi thì tôi cũng chịu.
Mấy ông dùng hàng au cứ bị thượng đẳng ấy nhỉ? Nghĩ người dùng fake là đú bẩn, là nghèo đéo có tiền mua au, là sĩ diện? Khách của tôi đầy người giàu đổ vách nhưng người ta vẫn mua fake dùng. Chắc đéo gì mấy ông đã giàu bằng họ.
thế bác lại ko biết rồi, giới trẻ bây h đi vespa hay sh đeo túi, đi giày, mặc đồ hiệu vài trăm triệu là bình thường thôi. Đất HN chật hẹp, đi chơi bằng xe máy cho tiện chứ đi oto nhiều khi bất tiện lắm bác.Về đồng hồ thì trong này có nhiều cao thủ lắm, mình chỉ dám bỏ tiền ra mua cái đắt nhất chưa quá 10.000 Euro (JLC reverso, Cartier, Omega, Glashutte Original ) đôi năm tự thưởng một lần nên không dám bàn sâu. Tuy nhiên nếu như mấy thương hiệu dạng trung bình, phổ cập kiểu Longines, Tag Heure, Rado thì nếu nhìn qua có thể hàng giả (nói thẳng toẹt ra là hàng giả chứ đừng có lập lờ Replica hay Fake cao cấp blah blah ) không khác lắm hàng thật lúc mới sử dụng nhưng khí hậu nắng nóng nhiệt đới thêm ông nào mồ hôi muối nữa thì chỉ dăm bảy tháng nhìn biết ngay: nước mạ dại ệch, dây da nhìn rất rẻ tiền. Với hàng thửa kiểu Patek, Breguet hay Cartier vàng hồng, Glashutte Original moonphase thì nói thật là nhìn qua biết ngay hàng thật hay hàng giả. Trước hết tài sản của người đeo đồng hồ (nhà, xe) phải ít nhất khoảng dăm ba triệu Mỹ kim thì mới có thể đeo trên cổ tay cái tích-tắc bèo nhất cũng phải dăm ba chục ngàn đô Mỹ chứ có thằng dở hơi nào ngồi thùng tôn Nhật (như mình) lại đeo trên tay giá trị bằng cái xe (ko nói đám quan chức đi công xa theo chế độ bắt buộc phải dùng). Mà ông chồng đã đeo cái đồng hồ cỡ ấy thì bà vợ chắc cũng phải đeo cái tương đương, con cái học hành trường tử tế. Đến đây thì tương đối rõ là: phỉnh được ai, hay tự giả vờ là đéo-thằng-nào-biết?
Về túi thì rất tiếc mình phải nói bạn nhận định không chính xác. Hồi chưa lấy vợ mình cũng đã từng băn khoăn cái túi Chanel 2.55 hay Dior lady nó có dây xích bằng vàng đúc hay sao mà lên tới bảy, tám nghìn Đô; đồ da nhà LV mình không tính vì thương hiệu này trong con mắt giới thượng lưu chỉ là dạng tập-tọe-ăn-chơi. Nhưng rồi (cô thương) cũng đến lúc mua được cho vợ dăm ba món đồ (tạ lỗi) thì thấy đúng là tiền nào của đấy. Hàng da authentic của các nhãn hiệu xa xỉ dùng cả chục năm nếu không phá phách quăng quật kiểu thừa tiền thì form vẫn đẹp như mới, màu da nếu có ngả màu thì cũng vẫn mịn, mềm và đường kim, mũi chỉ không có chuyện đứt chỗ này, thủng góc kia. Hàng Quảng Châu/Thâm Quyến bạn nhập về có-thể ban đầu nhìn cũng đẹp đấy với người chưa dùng đồ authentic bao giờ nhưng có cái túi nào sau vài năm còn giữ được form, chất da, dây đeo đẹp như hàng chính-hãng? Điểm này nữa, bạn là người kinh doanh chắc rõ hơn mình: mùi da thuộc của túi da hàng chính hãng thơm lắm, bạn đã thử một vài loại nước hoa mùi da thuộc (Gentlemen Givenchy hay Valentino Uomo perfume), hàng giả liệu có nhái được cái này hay hắc mùi da thuộc bởi chất liệu rẻ tiền? Cũng lại như đồng hồ thôi, thu nhập của quý cô, quý bà, quý chị kia ở mức nào thì mới đeo được trên vai dăm bảy nghìn đô Mỹ chứ, mà đã đeo cái túi Kelly hay Chanel 11.12 chả có lẽ lại đi đôi giày hàng chợ, đeo cái dây chuyền 18k vàng chóe và cưỡi (cho là) Vespa. Thêm dòng chót: cứ thử đeo mấy cái túi Fake cao cấp hay Replica hàng đặt nhập cảnh sân bay CDG xem, nhân viên thuế quan Pháp nó tóm cổ tịch thu túi kèm thêm cái biên lai phạt nhẹ cũng dăm nghìn Ơ ngay, đảm bảo 100% không ai đeo túi fake/replica thoát được cửa Hải quan sân bay Pháp. Trong Saigon có mấy cửa hàng lớn lắm ở đường Đồng Khởi với Lê Lợi hẳn hoi trưng biển Việt Thanh bán đồ da cá sấu, bày/bán mấy cái túi nhái từ kích thước đến màu đến kiểu dáng của Kelly với Birkin của nhà Herme's nhìn tự nhiên thấy buồn. Bỏ ra vài ba chục triệu mua cái túi để nhận lại từ mắt dân-sành-chơi cái nhìn thương hại.
Thôi, thà cứ như bạn nói "đeo apple watch", cho nó lành :-) . Các cụ nhà mình dạy "liệu cơm gắp mắm", "tốt gỗ hơn tốt nước sơn". Không có tiền mua đồ Valentino chính hiệu thì tránh cho xa mấy cái thằng chuột chù Valentino Rudy, Valentino Creation kẻo mang tiếng đú bẩn.
Có gì bất tiện, tao chơi khắp hn, chỗ nào chả co thằng canh xe nếu mày có tiềnthế bác lại ko biết rồi, giới trẻ bây h đi vespa hay sh đeo túi, đi giày, mặc đồ hiệu vài trăm triệu là bình thường thôi. Đất HN chật hẹp, đi chơi bằng xe máy cho tiện chứ đi oto nhiều khi bất tiện lắm bác.
Loại m hẵng mà bằng cái móng tay của tKo cần phải sống ảo làm ccc gì cả.doanh nhân có trong tay mấy trăm tỷ thì mua gì cũng được.còn cái loại nghèo lại còn sĩ thì ngốc đầu ko lên được.cái đồng hồ 1 củ hay 30 củ thì cũng để xem giờ như nhau thôi
Ông thượng đẳng cgi ở đâyKhi mà xã hội người ta thu nhập đủ cao, thì người ta sẽ dùng trình độ văn hoá, hiểu biết để hiểu biết độ trên cơ. Đâu phải cứ GIÀU thì sẽ SANG. Trong văn hoá Việt thì người ta gọi là trưởng giả học làm sang, văn hoá tàu thì nó bảo " Hoạ Hổ hoạ bì nan hoạ cốt" còn phương tây thì nhưng kiểu khoe sự "ăn cắp ăn trộm" công khai thì người ta mỉm cười với nhau lắc đầu rồi hạn chế tin tưởng thôi chứ nói nhiều làm gì.
Con này mua bao nhiêu nhìn hay đấy
đồng hồ thì bảo mua auth cũng đc thôi nhưng lại tiếc. Lên đây hỏi mấy ông đã mua và dùng mấy con fake chưa thì mấy ông trịnh thượng lại quy vào cái vấn đề đạo đức "chả khác thằng ăn cắp là mấy". Cay mũi t làm luôn con omega auth đ chơi fake nữa. Toàn mấy thg l đạo đức vớ vẩn đọc mấy cái chúng nó viết cay mũi vl b ạ)
Có nhưng thằng ví dụ thu nhập ở tầm rolex,hB nhưng nó chỉ muốn phông bạt chứ đ muốn hướng tới cái giá trị cốt lõi mà mấy ông thượng đẳng hay nói là "tôn vinh giá trị sản phẩm cũng là nâng tầm bản thân" hoặc đơn giản nó thích kiểu dáng đấy nhưng tài chính của nó lại k để đáp ứng được sở thích? Đời được mấy tí sống cố mà làm hài lòng bản thân mình là đc qtam đéo gì đến 3 cái đấy. Đơn giản như t muốn đeo 1 cái đồng hồ hãng lux, mặc 1 bộ đồ hiệu, cưỡi con xe ổn đi gặp mấy lão ối á chỉ vì người VN mình í nó đánh giá đến 90% qua cái mác. Khi mà m cho thấy đc giá trị bản thân , độ tin cậy của m thì vị thế lúc ngã giá đàm phán nó khác đi nhiều.Thà chơi 2nd chứ ko chơi fake, thà mặc hay mang đồ no brand chứ ko mua fake.
tầm 20-30 củ mua đc đầy con , ML aikon, kể cả tag 2nd cũng có.
tao thấy nhiều thằng mua clutch LV fake làm gì vẫn ko hiểu, trong khi tầm đó tao lên hợp tác xã toàn da book thằng thợ da làm 1 cái chất liệu có khi còn ok hơn LV, mà có chất riêng.
Còn thắ lưng thì cứ canh jomashop mà mua. t ít tiền nên thắt lưng mua hàng coach thôi hoặc là pedro là ok.
co cai mau lonMày bỏ cái chữ fake đi. Mày đánh giá cái đồng hồ như kia, chất lượng như kia, mạ các thứ như vậy,... xem nó có đáng với giá tiền đấy không?
Tao đang bán túi rep thì tao so con túi Chanel với LV mà tao bán với túi gốc thì đéo khác gì nhau. Hơn nhau mỗi danh fake với auth mà giá chênh nhau x10 lần. Khách của tao ko đứa nào chịu bỏ x10 lần tiền chỉ để mua cái thương hiệu, nó chỉ mua chất lượng nên tao vẫn bán ào ào.
Nếu mày ko quan trọng vụ thương hiệu gắn lên người thì mày cứ thử xem giá đó với con đồng hồ đó có xứng ko? Nếu xứng thì mua, ko thì thôi. Cái này tùy mỗi người.
Tao thì đeo mấy con apple watch, ko đeo đồng hồ làm trang sức.
Nó lừa đấy. Bốc phét xạo Lồn. Đồ fake thì dưới 100$, còn không thì mấy trăm ngàn.Như tiêu đề) thg nào mua r vào thông não hộ t ưu nhược điểm phát. Bên này nó bảo máy giống auth 100% là thế nào nhỉ? View attachment 470127View attachment 470127View attachment 470128