Tml Trung Cừu lên bài khịa chính sách thuế của hoàng đế: Không được đại diện thì không trả thuế!

Xô viết Nghệ Tĩnh xảy ra vào 1930-1931. Đó là thời gian xảy ra cuộc đại khủng hoảng tài chính toàn cầu dẫn tới mọi chính phủ các nước đều gặp khó khăn về ngân sách. Pháp thu thuế thuộc địa nặng nhất trong giai đoạn này và đây cũng là giai đoạn bạo lực nhất từ lúc Pháp bắt đầu xâm lược đến đầu thế chiến II.
 
Thằng Trung nó viết trên văn trung lập mà, không nói thẳng vấn đề đâu.
Tóm tắt lại:

Trở lại với câu chuyện Việt Nam, việc mở rộng truy thu thuế đối với những nhóm thường được bỏ qua như các hộ gia đình, tiểu thương… cho thấy nỗ lực cải cách thể chế ở Việt Nam đang bắt đầu những bước đi khó khăn và nhạy cảm nhất: minh bạch hóa và hiệu quả hóa phương án thu thuế đối với toàn bộ xã hội.
Đây thật ra là một bước đi phù hợp, bởi có hai chỉ dấu của một nhà nước hiệu quả và vững mạnh trong bất kỳ giai đoạn lịch sử nào: (1) Năng lực chiến tranh; (2) Năng lực thu thuế.
Tuy nhiên, nó cũng đặt ra một câu hỏi khác là cải cách thể chế về thu thuế có dẫn đến cải cách thể chế liên quan đến đại diện, dân chủ, và quyết định ngân sách hay không?
Trong cơn bão cải cách hiện nay, rõ ràng đây là một điều nên làm.
Nếu không, bài học cũ/mới vẫn còn đó: “No taxation without representation!”

Nó vất lại dấu hỏi to tổ bố cho mọi người không phải dân kinh-tài dễ theo dõi đó, cải tổ cách thu thuế theo cách của tư bản thì phải cải cách thể chế, nếu không chỉ là tận thu.
 
Nó còn thòng thêm 1 ý đe dọa, nếu tml Đông Lào ko tăng Quyền Đại diện của Dân đóng Thuế thì có ngày sẽ sml!
 
Ý nó là thế này: Phương đông chủ yếu là trung quốc và thằng em An nam thu thuế cá nhân cực ít nhằm mục địch ổn định cấu trúc xã hội( các loại thuế vat,doanh nghiệp, xuất nhập khẩu, tiêu thụ đặc biệt vẫn cao nhưng dân đen trả gián tiếp nên luôn có cảm thụ là thu thuế ít hơn) .Bọn phương tây thu nhiều hơn nhưng dân nó an sinh xã hội tốt, nhiều quyền lợi-Nhưng bây h thằng em an nam bắt đầu tính thu thuế cá nhân cao lên thì thằng trung nó bảo đéo nộp, bọn tau có được đại diện cho quyền lợi, cho cái cc gì đâu mà nộp lắm :)) .sau 80 năm thoát thực dân thì các quan ta thuế cao hơn thực dân rồi
 
Thuế có trong quần thể từ động vật đến con người. Từ thời nào thì đéo biết nhưng con vật trong đàn phải để con đầu đàn ăn trước, nhưng con đầu đàn cũng phải xông pha trước. Tính ra dân vẹm giờ thua con vật.
 

🔍​


  1. Bối cảnh:
    • Việt Nam đang rà soát và thử nghiệm việc thu thuế từ các hộ kinh doanh nhỏ, tiểu thương – điều này gợi nhớ tới lý thuyết trong ngành "xã hội học tài khóa" (fiscal sociology).
  2. Quan sát từ Trung Quốc lịch sử:
    • Các nhà nước phương Đông cổ đại (đặc biệt là Trung Quốc) thường kiềm chế thuế khóa để giữ ổn định chính trị vì:
      • Họ biết mình thiếu tính đại diện cho người dân, nên không dám thu thuế cao.
      • Người dân nếu không bị siết thuế thì sẽ yên ổn làm ăn, không phản kháng.
    • Trong Khổng giáo cũng có quan niệm vua tốt thì không đánh thuế nặng, nhưng tác giả cho là yếu tố phụ.
  3. Trung Quốc hiện đại so với phương Tây:
    • Trung Quốc vẫn ưu tiên đánh thuế gián tiếp (VAT, thuế DN, thuế XNK) thay vì thuế thu nhập cá nhân (chỉ dưới 10% ngân sách).
    • Phương Tây thì ngược lại, thuế thu nhập cá nhân chiếm tới 30% ngân sách.
    • → Chính quyền TQ vẫn tránh thu trực tiếp từ người dân, như một truyền thống lịch sử tiếp nối.
    • Lưu ý: Người dân TQ vẫn đóng thuế, chỉ là đóng gián tiếp, nên không nên nói "dân không đóng thuế thì đòi phúc lợi" như nhiều người hay suy diễn.
  4. Liên hệ với Việt Nam:
    • Việt Nam đang cố gắng cải cách thuế để thu được từ mọi tầng lớp, kể cả nhỏ lẻ.
    • Điều này cho thấy nhà nước đang bước vào giai đoạn cải cách khó khăn nhất: làm cho thuế minh bạch và hiệu quả.
    • Bởi vì năng lực thu thuế là một dấu hiệu của nhà nước hiệu quả.
  5. Câu hỏi đặt ra:
    • Liệu cải cách thuế có đi kèm với cải cách về đại diện, dân chủ, và quản lý ngân sách công hay không?
    • Nếu không, bài học xưa vẫn đúng:

------------

Ý chính nhất là mục số 5:
👉 Nếu nhà nước không có tính đại diện, không minh bạch, không cho dân quyền quyết định ngân sách hay giám sát quyền lực, thì việc thu thuế sẽ luôn bị người dân phản ứng hoặc nghi ngờ.
Nói ngắn gọn kiểu bạn:

“Không do dân bầu lên, không đại diện dân, thì đừng mong dân chịu móc túi ra đóng thuế.”

Câu slogan “No taxation without representation” là lời cảnh báo xưa nhưng vẫn còn nguyên giá trị — và giờ đang chạm tới thực tế nhạy cảm ở Việt Nam.


---> cái ý chính là mục số 5, Ko đại diện, ko chính danh, ko do dân bầu lên thì dân đéo đóng thuế, đơn giản.
 
Địt mẹ cải với chả cách. Mất bao tiền cải cách hành chính xong đéo gọn nhẹ nhanh gọn hơn mà hành dân hơn, giờ toàn bắt dân tự khai ol đéo thèm giải thích cc gì cả. Tinh gọn giảm biên chế bớt tham nhũng thì thằng mới ăn x2 với lý do cửa vào bị thu hẹp, trước thằng dưới ăn giờ mình thằng trên ăn tất , đéo chịu thì next. Cải cách Lồn gì toàn đi ngược, tin cái lồn
 

🔍​


  1. Bối cảnh:
    • Việt Nam đang rà soát và thử nghiệm việc thu thuế từ các hộ kinh doanh nhỏ, tiểu thương – điều này gợi nhớ tới lý thuyết trong ngành "xã hội học tài khóa" (fiscal sociology).
  2. Quan sát từ Trung Quốc lịch sử:
    • Các nhà nước phương Đông cổ đại (đặc biệt là Trung Quốc) thường kiềm chế thuế khóa để giữ ổn định chính trị vì:
      • Họ biết mình thiếu tính đại diện cho người dân, nên không dám thu thuế cao.
      • Người dân nếu không bị siết thuế thì sẽ yên ổn làm ăn, không phản kháng.
    • Trong Khổng giáo cũng có quan niệm vua tốt thì không đánh thuế nặng, nhưng tác giả cho là yếu tố phụ.
  3. Trung Quốc hiện đại so với phương Tây:
    • Trung Quốc vẫn ưu tiên đánh thuế gián tiếp (VAT, thuế DN, thuế XNK) thay vì thuế thu nhập cá nhân (chỉ dưới 10% ngân sách).
    • Phương Tây thì ngược lại, thuế thu nhập cá nhân chiếm tới 30% ngân sách.
    • → Chính quyền TQ vẫn tránh thu trực tiếp từ người dân, như một truyền thống lịch sử tiếp nối.
    • Lưu ý: Người dân TQ vẫn đóng thuế, chỉ là đóng gián tiếp, nên không nên nói "dân không đóng thuế thì đòi phúc lợi" như nhiều người hay suy diễn.
  4. Liên hệ với Việt Nam:
    • Việt Nam đang cố gắng cải cách thuế để thu được từ mọi tầng lớp, kể cả nhỏ lẻ.
    • Điều này cho thấy nhà nước đang bước vào giai đoạn cải cách khó khăn nhất: làm cho thuế minh bạch và hiệu quả.
    • Bởi vì năng lực thu thuế là một dấu hiệu của nhà nước hiệu quả.
  5. Câu hỏi đặt ra:
    • Liệu cải cách thuế có đi kèm với cải cách về đại diện, dân chủ, và quản lý ngân sách công hay không?
    • Nếu không, bài học xưa vẫn đúng:

------------

Ý chính nhất là mục số 5:
👉 Nếu nhà nước không có tính đại diện, không minh bạch, không cho dân quyền quyết định ngân sách hay giám sát quyền lực, thì việc thu thuế sẽ luôn bị người dân phản ứng hoặc nghi ngờ.
Nói ngắn gọn kiểu bạn:



Câu slogan “No taxation without representation” là lời cảnh báo xưa nhưng vẫn còn nguyên giá trị — và giờ đang chạm tới thực tế nhạy cảm ở Việt Nam.


---> cái ý chính là mục số 5, Ko đại diện, ko chính danh, ko do dân bầu lên thì dân đéo đóng thuế, đơn giản.
chatgpt nó nói nịnh mày cho đỡ bức xúc thôi. Than vãn lắm sau nó lưu lại chatlog rồi truy ra còn nguy hiểm hơn mạng xã hội nữa
 
Địt mẹ cải với chả cách. Mất bao tiền cải cách hành chính xong đéo gọn nhẹ nhanh gọn hơn mà hành dân hơn, giờ toàn bắt dân tự khai ol đéo thèm giải thích cc gì cả. Tinh gọn giảm biên chế bớt tham nhũng thì thằng mới ăn x2 với lý do cửa vào bị thu hẹp, trước thằng dưới ăn giờ mình thằng trên ăn tất , đéo chịu thì next. Cải cách lồn gì toàn đi ngược, tin cái lồn
Tự khai tự chịu trách nhiệm, nhưng tao cứ quy định mập mờ, đéo hướng dẫn gì hết, khai sai thì tao phạt ;))
 
Xô viết Nghệ Tĩnh xảy ra vào 1930-1931. Đó là thời gian xảy ra cuộc đại khủng hoảng tài chính toàn cầu dẫn tới mọi chính phủ các nước đều gặp khó khăn về ngân sách. Pháp thu thuế thuộc địa nặng nhất trong giai đoạn này và đây cũng là giai đoạn bạo lực nhất từ lúc Pháp bắt đầu xâm lược đến đầu thế chiến II.
Kiếm ví dụ nào về chống chính quyền bản địa đi, chứ Pháp lợn bị lý do thực dân
 
Lan man quá chả hiểu cmm gì hết
Tao đọc sơ hiểu đại khái là, dưới góc độ tầng lớp quan lại vua chúa, tự biết dân không tôn thờ mình quá nhiều, nên thu thuế vừa phải thôi thì tụi nó còn chịu khó làm lụng.

Trong bài chắc nội dung tập trung nhiêu đó thôi.

Còn suy nghĩ riêng của tao thì ngược lại với châu á, ở tây, tầng lớp phương Tây nó cai trị theo logic, phục chúng nên bọn dân ngu cu đen cứ thế tin vào hệ thống, tuân thủ luật pháp để đóng thuế, chấp nhận những bất công xã hội hiện hữu.
 
Người giỏi thì nói một vấn đề phức tạp lại càng dễ hiểu. Ai nghe cũng hiểu.

Người ngu nói một vấn đề đơn giản thành phức tạp, ai nghe cũng không hiểu.

Có những thứ mày cần phải có kiến thức nền tảng mới nghe được, không phải cái gì cũng có thể nói chuyện đơn giản 1+1 = 2 để cho ai cũng có thể nghe.
 
Có những thứ mày cần phải có kiến thức nền tảng mới nghe được, không phải cái gì cũng có thể nói chuyện đơn giản 1+1 = 2 để cho ai cũng có thể nghe.
Nhưng cũng nhiều thằng như cặc thật mày ạ, nhất là mấy thằng nghiên cứu sinh đi du học ở tây, về bô lô ba la nạp tiền quảng cáo facebook viết mấy bài nghị luận xã hội hoặc phân tích kinh tế hàn lâm pha tiếng Việt và tiếng Anh như cc mà lại không có chủ đề chính hay nội dung rõ ràng. Viết bài như mấy thằng ngáo đá, mấy thằng Lồn khác đọc rõ là biết nó viết như lồn, bản thân không hiểu mà còn tấm tắc khen hay.
 

“NO TAXATION WITHOUT REPRESENTATION”?
Động thái siết thuế của các hộ gia đình kinh doanh/tiểu thương tại Việt Nam, dù hiện tại chỉ ở mức rà soát, thử nghiệm, gợi nhớ đến vài nghiên cứu thuộc nhánh “fiscal sociology” (tạm dịch là “Xã hội học tài khóa”) mà mình từng đọc cách đây chục năm.
Lý luận chung của một số tác giả là họ cho rằng, trong suốt lịch của phương Đông (mà đối tượng nghiên cứu chủ yếu là Trung Quốc), các nhà nước, vương quyền, triều đại… luôn kiềm chế thuế khóa và các hoạt động truy thu ở mức độ vừa phải.
Có hai hướng giải thích chủ yếu.
Một là, những nhà nước “phì đại” (“hypertrophied state”) như Trung Quốc giai đoạn trung đại tự nhận thức được rằng họ không có đủ thẩm quyền về tính đại diện cho quần chúng. Việc duy trì mức thuế thấp, hạn chế truy thu nặng nề, là một kỹ thuật để bảo đảm ổn định chính trị. Nó giúp người dân thoải mái trong làm ăn, sản xuất, tự nuôi thân và phòng thân, mà không quay sang chỉ trích hay phản kháng chính quyền.
Hai là, lý thuyết tổng quan về nhân đức của vua, quan trong Khổng giáo hướng dẫn rằng một vì vua tốt và giỏi thì sẽ không đặt sưu cao thuế nặng lên quần chúng. Cái này thì có vẻ không liên quan lắm đến bài viết này nên bỏ qua, dù chắc chắn nó vẫn là một biến trong bức tranh toàn cảnh.
***
Quan sát thứ nhất ở trên có thể được mở rộng sang so sánh giữa chính quyền Trung Quốc và các nhà nước phương Tây đương đại.
Cấu trúc thuế của Trung Quốc hiện nay chủ yếu đến từ từ thuế thu nhập doanh nghiệp (doanh nghiệp trả), thuế giá trị gia tăng (người tiêu dùng trả gián tiếp), thuế xuất nhập khẩu (người tiêu dùng trong và ngoài nước trả gián tiếp). Thuế thu nhập cá nhân và các hoạt động kinh doanh nhỏ lẻ chỉ chiếm dưới 10% thu ngân sách.
Điều này khác hẳn với cấu trúc thuế tương đối cân bằng hơn từ các quốc gia phương Tây thuộc nhóm kinh tế OECD, với khoản 30% ngân sách đến từ thuế thu nhập cá nhân.
[Có lẽ cần nói rõ là điều này không nên được hiểu thành người dân Trung Quốc chắc chắn trả ít thuế hơn người dân phương Tây. Nói chính xác là họ trả ít “thuế thu nhập cá nhân” hơn, nhưng các khoản gián thu khác như VAT hay nhập khẩu thì rất khó phân định rạch ròi. Lý luận thường thấy “Dân Việt Nam không đóng thuế mà đòi có an sinh xã hội” là rất vô duyên.]
Dù gì đi chăng nữa, có một thực tế rõ ràng là chính quyền Trung Quốc ngại đánh trực tiếp vào túi tiền người dân, một thực hành dường như là tiếp nối lịch sử của các triều đại trước đó. Điều này phản ánh phần nào hiểu biết chung của các nhà nước, bao gồm cả Trung Quốc, về một tuyên ngôn chính trị chưa bao giờ cũ: No taxation without representation (Không được đại diện thì không trả thuế).
***
Trở lại với câu chuyện Việt Nam, việc mở rộng truy thu thuế đối với những nhóm thường được bỏ qua như các hộ gia đình, tiểu thương… cho thấy nỗ lực cải cách thể chế ở Việt Nam đang bắt đầu những bước đi khó khăn và nhạy cảm nhất: minh bạch hóa và hiệu quả hóa phương án thu thuế đối với toàn bộ xã hội.
Đây thật ra là một bước đi phù hợp, bởi có hai chỉ dấu của một nhà nước hiệu quả và vững mạnh trong bất kỳ giai đoạn lịch sử nào: (1) Năng lực chiến tranh; (2) Năng lực thu thuế.
Tuy nhiên, nó cũng đặt ra một câu hỏi khác là cải cách thể chế về thu thuế có dẫn đến cải cách thể chế liên quan đến đại diện, dân chủ, và quyết định ngân sách hay không?
Trong cơn bão cải cách hiện nay, rõ ràng đây là một điều nên làm.
Nếu không, bài học cũ/mới vẫn còn đó: “No taxation without representation!”

Viết dài vãi Lồn :))
Tóm tắt :))


 
Sửa lần cuối:
trích dẫn so sánh cách thu thuế của tàu + với V+ cũ thôi:
Dù gì đi chăng nữa, có một thực tế rõ ràng là chính quyền Trung Quốc ngại đánh trực tiếp vào túi tiền người dân, một thực hành dường như là tiếp nối lịch sử của các triều đại trước đó. Điều này phản ánh phần nào hiểu biết chung của các nhà nước, bao gồm cả Trung Quốc, về một tuyên ngôn chính trị chưa bao giờ cũ: No taxation without representation (Không được đại diện thì không trả thuế).

còn về thuế mới V+ thì :
Trở lại với câu chuyện Việt Nam, việc mở rộng truy thu thuế đối với những nhóm thường được bỏ qua như các hộ gia đình, tiểu thương… cho thấy nỗ lực cải cách thể chế ở Việt Nam đang bắt đầu những bước đi khó khăn và nhạy cảm nhất: minh bạch hóa và hiệu quả hóa phương án thu thuế đối với toàn bộ xã hội.

và mục đích chính của Trung cừu là cái này :
Tuy nhiên, nó cũng đặt ra một câu hỏi khác là cải cách thể chế về thu thuế có dẫn đến cải cách thể chế liên quan đến đại diện, dân chủ, và quyết định ngân sách hay không?
Trong cơn bão cải cách hiện nay, rõ ràng đây là một điều nên làm.

nhưng cái gọi cải cách thể chế,chỉ là 1 bình phong để tận thu lạm thu thôi
vẽ vời ra lý tưởng y tế miễn phí học phí miễn phí sửa đổi để xỏ mũi người dân như lừa =))
và dân chủ hay gì gì đó sẽ đéo bao giờ đến đc với người dân đâu,chúng mày chỉ đc dân chủ qua app có sự hướng dẫn của conan thôi nha
Từ thời cổ đại khi triều đại nhà Tân của Vương Mãng cải cách và đánh thuế lên cả thằng bần cùng nhất là tiều phu với thợ săn là đã động chạm trực tiếp tới lợi ích của dân đen và bị ghét. Thêm việc Vương Mãng động chạm lợi ích đám quý tộc đương thời nên bọn nó hô hào cả dân đen lẫn quý tộc làm phản phạm vi cả nước. Kết quả như nào thì đã rõ rồi, nên các triều đại sau này đều rút kinh nghiệm, lúc thái bình thịnh thế không được động chạm trực tiếp theo kiểu tận thu thuế
Bên TQ, khi 1 triều đại sắp sụp, quốc khố rơi vào cảnh bần cùng mới có tình cảnh này, lúc thái bình thịnh thế mà động vào dân thì cũng dễ toang lắm. Điển hình như thời Tùy Dạng Đế Dương Quảng kho lương đầy ắp mà dân đói khổ đi làm sơn tặc hết, đến lúc đéo chịu được thì bị đám thế gia xúi làm phản, buồn cười nhất là những pha đội lốt dân đói khổ của quân đội thế gia, đánh nhau bài bản thắng cả quân triều đình =))
 
Trung Cừu thì hay rồi nhưng để nghe hiểu được nó phải có nền tảng kiến thức cơ bản trước. Thế nên nó khó mà tiếp cận được với đại đa số dân xứ lừa vốn ngu lâu dốt bền giỏi ngạo nghễ.

Trung Cừu cần kết hợp với 1 thằng phổi bò như N10TV. Trung Cừu bơm lý luận còn N10TV tiêu hoá và phun ra bằng ngôn từ dễ hiểu kết hợp giai điệu "đụ mẹ" "đụ cha" thì con dân xứ lừa nghe mới hợp và dễ ngấm :feel_good:

Nói chung đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Với trình độ hiện tại của cần lao xứ Lừa, ngôn ngữ hàn lâm của Trung Cừu tạm thời đell phù hợp 3:-O
 
Dân đen bị + làm ngu dân 50 năm nên hèn kém từ nhân cách đến tinh thần rồi, h + nó ra thêm thuế thân cũng cười hề hề mà đóng thôi, tq dạo gần đây còn có bạo loạn nhỏ, vn thì dân đen thua cả chó mẽo cũng ko dám phản kháng
 

Có thể bạn quan tâm

Top