Đạo lý [Tóm tắt Hội Đồng Cừu]: Thảo luận - Vì sao Chúa để cái ác tồn tại

Lời mở đầu :

Trong thời gian gần đây, khi theo dõi các câu chuyện thời sự và tranh luận trên mạng quốc tế, tôi thấy xuất hiện nhiều thảo luận xoay quanh tính toàn năng và tình yêu của Thiên Chúa. Người ta đặt ra câu hỏi: nếu tin vào Chúa, tại sao con người vẫn phải gánh chịu tai họa, bệnh tật, hay những bất hạnh trong cuộc sống? Từ đó, nhiều cuộc tranh luận bùng nổ về mối quan hệ giữa số phận con người và vai trò của Chúa.

Điều này khiến tôi đặc biệt hứng thú, nhất là trong bối cảnh bản thân đã dành nhiều năm để đọc về thần học Thiên Chúa giáo và các nhánh triết học liên quan. Vì vậy, trong video hôm nay, chúng ta sẽ bàn về một chủ đề quen thuộc trong triết học tôn giáo, thường được gọi là “The Problem of Evil” – hay tôi vẫn dịch là “Nan đề của sự dữ”.

Thuật ngữ này được dùng bởi những nhóm học giả và nhà phê phán muốn chứng minh hoặc phản đối sự tồn tại của một Thiên Chúa vừa toàn năng (omnipotent), vừa toàn thiện (omnibenevolent). Vấn đề được đặt ra như sau:

1. Nếu Chúa toàn năng và toàn thiện, thì tại sao con người vẫn phải đối mặt với cái ác và đau khổ?

2. Tại sao có bệnh tật nan y, thiên tai, hay tại sao người tốt lại phải chịu bất công, thậm chí bị giết hại?

Từ đó, họ đưa ra các giả định phủ định lẫn nhau:

1. Nếu Chúa toàn năng nhưng không giúp những người chịu đau khổ, nghĩa là Ngài không toàn thiện.

2. Ngược lại, nếu Chúa toàn thiện nhưng không đủ sức để giúp họ, nghĩa là Ngài không toàn năng.


Trong cả hai tình huống này, các đặc tính được cho là bản chất của Chúa – toàn năng và toàn thiện – đều không còn giữ được. Từ đó, người ta rút ra kết luận rằng: hoặc là Chúa không còn là Chúa nữa, hoặc là Chúa hoàn toàn không tồn tại.

Bỏ qua khía cạnh đức tin hay giáo lý, đây thực sự là một câu hỏi mang tính triết học tiên nghiệm (a priori philosophy), rất đáng để chúng ta cùng suy ngẫm và thảo luận.

Tóm tắt cho xammers :


1. Theodicy – Lý luận thần luật

Là ngành giao thoa giữa triết học và thần học nhằm giải thích: tại sao một Thiên Chúa toàn năngtoàn thiện vẫn cho phép sự dữ tồn tại.

Theodicy không chỉ bảo vệ đức tin, mà còn rèn luyện tư duy logic và thúc đẩy sự phát triển của triết học phương Tây, đặc biệt là triết học suy lý (speculative philosophy).


2. Thánh Augustine – Thiếu thốn và Tự do ý chí

- Privation Theory of Evil: Cái ác không có bản thể, chỉ là sự vắng mặt của điều thiện, như bóng tối là sự vắng mặt của ánh sáng.

- Free Will Theory: Cái ác phát sinh từ lạm dụng tự do lựa chọn (Liberum arbitrium). Tự do chân chính (Vera libertas) chỉ đạt được khi con người hướng thiện và trở về với Chúa.
Giải thích cái ác đến từ con người, không phải do Chúa tạo ra.

Hạn chế: Chưa lý giải được các sự dữ tự nhiên như thiên tai, bệnh tật.


3. Thánh Thomas Aquinas – Nguyên tắc tác động kép (Principle of Double Effect)

Aquinas xem Thiên Chúa là thực thể lý tính, nên vũ trụ vận hành theo quy luật hợp lý.

Các hiện tượng tự nhiên có thể gây hại cục bộ (như bão hành con người, sư tử ăn thịt linh dương) nhưng vẫn phục vụ cái tốt chungtrật tự tổng thể.

Cái xấu là hệ quả tất yếu trong quá trình vận hành hợp lý của thế giới, chứ không phải chủ đích của Chúa.


4. Leibniz – Thế giới tốt nhất có thể (The Best of All Possible Worlds)

Leibniz cho rằng: vì Thiên Chúa toàn năng và toàn thiện, nên Ngài đã chọn tạo ra thế giới tốt nhất trong tất cả các thế giới khả dĩ.

Loại bỏ cái ác tưởng như làm tốt hơn nhưng thực tế có thể gây ra hệ quả xấu hơn.

Cái ác tồn tại như một phần cần thiết để duy trì sự cân bằng tổng thể, và thế giới hiện tại là “tốt nhất có thể”.


5. Plantinga – Tự do ý chí và Sự đồi trụy liên giới (Transworld Depravity)

Plantinga chứng minh về mặt logic rằng: không có mâu thuẫn khi đồng thời khẳng định Chúa toàn năng – toàn thiệncái ác vẫn tồn tại.

Một thực thể có tự do ý chí thật sự sẽ tất yếu phạm sai lầm ít nhất một lần trong mọi thế giới khả dĩ.

- Cái ác là hệ quả tất yếu của tự do, không phải mâu thuẫn với sự toàn thiện của Thiên Chúa.

- Ông được xem là người “đóng chiếc đinh cuối cùng vào quan tài của Nan đề về sự dữ”.


Full :

1. Cái ác, sự dữ, và góc nhìn từ thần học Phật giáo




2. Về “Theodicy” trong Thiên Chúa giáo – Lý luận thần luật

3. Thánh Augustine và hướng tiếp cận thần luật




4. Thánh Aquinas và hướng tiếp cận thần luật

5. Leibniz và hướng tiếp cận thần luật




6. Plantinga và các lý thuyết hiện đại


Nguồn :

 
Sửa lần cuối:
Mày hỏi câu gì lú thế? Cha mẹ của ai thì sinh ra người đó chứ.
Mày còn chả hiểu câu hỏi của tao hay đang cố tình lái chủ đề để né câu hỏi của tao về bản thể học. Cái trò giả đần để đưa cuộc tranh luận vào ngõ cục này dạo gần đây tao gặp nhiều quá
 
Chúa tạo ra cái xấu để biết có lòng tốt.
Còn về Phật giáo.
Phật dạy chúng sinh bình đẳng.
Vậy vì sao họ quỳ gối trước Phật, nếu đó là điều Phật muốn thì hóa ra là ông ấy nói 1 đằng thích một nẻo. Còn nếu ông ấy không muốn thì vì sao họ lại làm điều mà Phật không thích?
 
Giả định Chúa là người ngoài hành tinh. Đi gieo rắc loài người và các sinh vật khác ở nhiều nơi trong vũ trụ. Sản phẩm ở trái đất chúng ta là dạng bị lỗi, nên không còn được quan tâm đến. Kệ mẹ chúng mày tự thân tồn tại, xem như Chúa đã ban cho các loài tự do rồi đó! Khôn thì sống, ngu thì tuyệt diệt.
 
Mày còn chả hiểu câu hỏi của tao hay đang cố tình lái chủ đề để né câu hỏi của tao về bản thể học. Cái trò giả đần để đưa cuộc tranh luận vào ngõ cục này dạo gần đây tao gặp nhiều quá
Gì nữa vậy? Tao đâu có lái, tao thấy câu hỏi lú quá không hiểu nổi thôi. Mày biết thì trả lời, không biết thì nói không biết.
 
Đã tóm tắt gọn hơn 1 chút ở #1 !
ekchqL3.jpg
 
Về khía cạnh "nan đề sự dữ" Công Giáo có nguyên 1 nhánh thần học riêng, gọi là "thần học về tội lỗi". Lúc mới tốt nghiệp đh, tao cũng có cơ hội đọc đc, từ đó tính tình điềm đạm hẳn ra. Sau này khởi nghiệp gặp biến cố ngay dịp phục sinh, tao lại tự hiểu ra những gì đã đọc trong "thần học cứu độ". Giờ tao tự nghiệm ra rằng bản thân chỉ cần cố gắng hết sức, mọi việc còn lại đều đã đc sắp xếp sẵn chờ tao
T cũng có hứng thú về môn này, có thể cho t biết m học ở đâu đc k
 
T cũng có hứng thú về môn này, có thể cho t biết m học ở đâu đc k
Tao mua sách về đọc thôi mày ạ.
Từ nhỏ tao bị cha mẹ bỏ bên ngoại. 3 tuổi là bị nhồi nhét biết đọc rồi nhồi kinh thánh, nikaya và đạo đức kinh trước cả khi vào lớp 1 dù chả hiểu bao nhiêu. Sau này càng lớn càng hiểu từ từ
 
Tao mua sách về đọc thôi mày ạ.
Từ nhỏ tao bị cha mẹ bỏ bên ngoại. 3 tuổi là bị nhồi nhét biết đọc rồi nhồi kinh thánh, nikaya và đạo đức kinh trước cả khi vào lớp 1 dù chả hiểu bao nhiêu. Sau này càng lớn càng hiểu từ từ
T thấy tôn giáo cũng có mặt tốt, rèn luyện đọc sách từ bé, có niềm tin cũng rèn được đạo đức.
 
T thấy tôn giáo cũng có mặt tốt, rèn luyện đọc sách từ bé, có niềm tin cũng rèn được đạo đức.
Ở gốc độ vô thần thì đó là nhồi sọ còn ở gốc độ của tao thì chỉ đơn giản là dạy cho con nít định nghĩa những gì vô hình, trừu tượng.
 
chúa là vũ trụ, là vô cùng vô tận

con người chỉ có thể nhìn thấy chúa ở những khía cạnh mà con người có thể nhìn và muốn nhìn.

chúa là vô tận, không phân thiện ác.

nhưng con người hữu hạn, thiện ác hữu tình
Như Đạo Phật có câu: Chúng sinh bình đẳng
Đạo Lão thì:
"Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu."
(Tạm dịch: Trời đất không thiên vị ai, coi vạn vật như chó rơm dùng trong lễ tế).
Ý nói: Trời đất không phân biệt, không ưu ái, vạn vật đều được đối xử như nhau dưới lẽ tự nhiên.
 
1. Free Will Theory đang thật sự bị các bằng chứng khoa học bác bỏ.
Determined: A Science of Life Without Free Will (2023), sách của Sapolsky có đưa ra các nghiên cứu neuroimaging cho thấy quyết định hình thành trong não bộ trước khi chúng ta nhận thức được, loại bỏ bất kỳ "tự do" nào ở cấp độ cá nhân.Sapolsky lập luận rằng mọi hành vi con người đều bị quyết định hoàn toàn bởi các yếu tố trước đó: di truyền, trải nghiệm cá nhân, môi trường, và thậm chí cả các quá trình sinh học vi mô như hoạt động neuron. Không có "khoảng trống" nào cho tự do ý chí độc lập; mọi lựa chọn đều là kết quả của chuỗi nhân quả không thể kiểm soát.

Nếu không có free will, cái ác không phải do "lạm dụng tự do" (Augustine) hay "sai lầm tất yếu của tự do" (Plantinga), mà do các quy luật tự nhiên và sinh học quyết định. Thiên Chúa toàn năng – nếu tồn tại – phải chịu trách nhiệm gián tiếp cho sự dữ, vì Ngài tạo ra hệ thống nhân quả không cho phép tự do thực sự. Điều này làm suy yếu lập luận "cái ác đến từ con người, không phải Chúa", và khôi phục mâu thuẫn gốc: Tại sao một Chúa toàn thiện lại tạo ra một vũ trụ nơi mọi hành vi ác đều được "lập trình" bởi các yếu tố ngoài tầm kiểm soát?

2. Principle of Double Effect
Giả sử rằng free will tồn tại (như Augustine và Plantinga đòi hỏi để giải thích sự dữ luân lý), thì lập luận của Aquinas lại tự mâu thuẫn. Nếu Chúa là thực thể lý tính tối thượng và tạo ra vũ trụ theo "quy luật hợp lý", thì con người – là phần của vũ trụ đó – cũng phải vận hành theo các quy luật nhân quả hợp lý, không thể có "tự do ý chí" ngẫu nhiên phá vỡ chuỗi logic. PDE nhấn mạnh rằng mọi hành động phải tuân thủ lý tính (tỷ lệ, ý định, phương tiện), nhưng free will đòi hỏi khả năng chọn lựa phi lý tính, vô cớ (như chọn ác dù biết hậu quả xấu hơn tốt). Điều này tạo ra nghịch lý:

Nếu con người có free will, họ có thể chọn hành động vi phạm PDE (ví dụ, gây hại cố ý mà không cân nhắc "tỷ lệ tốt-xấu"), làm rối loạn "trật tự tổng thể hợp lý" mà Aquinas mô tả. Thế thì vũ trụ không còn "hợp lý" nữa, mâu thuẫn với bản chất lý tính của Chúa.

Ngược lại, nếu vũ trụ phải hợp lý tuyệt đối (như PDE ngụ ý), thì mọi hành vi con người đều bị ràng buộc bởi quy luật nhân quả, loại bỏ free will – quay về lập luận của Sapolsky ở trên.

Tóm lại, PDE của Aquinas chỉ hiệu quả nếu phủ nhận free will cho sự dữ luân lý, nhưng điều đó lại làm sụp đổ các theodicy khác dựa trên tự do (như Augustine). Nó giống như một "cái bẫy logic": Hoặc thừa nhận vũ trụ quyết định (không free will, sự dữ là lỗi của Chúa), hoặc chấp nhận hỗn loạn (free will phá vỡ lý tính, Chúa không toàn năng kiểm soát).

túm lại phải trả lời được câu hỏi, chúng ta có thật sự có tự do ý chí không? nếu có thì khả năng chúa có tồn tại rất thấp, và ngược lại.
 
Như Đạo Phật có câu: Chúng sinh bình đẳng
Đạo Lão thì:
"Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu."
(Tạm dịch: Trời đất không thiên vị ai, coi vạn vật như chó rơm dùng trong lễ tế).
Ý nói: Trời đất không phân biệt, không ưu ái, vạn vật đều được đối xử như nhau dưới lẽ tự nhiên.
Chúng sinh bình đẳng là khái niệm đời sau.

Chứ đúng là : “ chúng sanh người hạ liệt, kẻ cao sang, người đẹp đẽ, kẻ thô xấu, người may mắn, kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp của họ.”
 
Vậy ra tất cả là chúa cho chứ không phải là cha mẹ hay bản thân tao làm ra được đúng không? Kết quả tốt chúa nhận là cho chúa ban, kết quả xấu là do tự bản thân tao chuốc lấy?
Như trong dụ ngôn người cuối cùng khả năng không x2 được sợ đi đánh đề là toang nên phải cất đi để trả lại cũng không làm gì sai cả.
Anh mà nói như vậy thì chúng nó sẽ nói là do cha mẹ cầu nguyện cho con được như vậy.
Giống như việc bác sĩ cầu nguyện với chúa để cứu bệnh nhân, nên việc bệnh nhân khỏi bệnh để cảm ơn chúa là đúng
 
T nghĩ đơn giản là: Chúa đã toàn năng thì việc đ gì phải quan tâm mấy con người ở trong 1 hành tinh li ti trong 1 dải ngân hà trong vài li ti vũ trụ ? Đơn giản là who care ?
 
Top