DVM nó cố tình ở đó chờ BV vào gí súng để đầu hàng chứ nó dời hết đầu não về vùng 4 đánh tiếp vẫn đc mà, trước 30/4 vùng 4 hầu như còn nguyên chưa sức mẻ gì. nhìn hàn quốc đánh còn mỗi cái nhúm Busan vẫn đéo đầu hàng kìa, san bằng cả tp seoul
Mày ko hiêu DVM nó biết là ko còn cơ hội nữa nên mới phải đầu hàng. CS nó đánh như trẻ tre thì chống thế đéo nào đc.
Mày cũng đéo thể so HQ với 3Q đc vì điều kiện và hoàn cảnh nó khác vl ra.
Có một số nguyên nhân chính khiến Hàn Quốc và đồng minh giữ được Busan (Pusan):
---
1. Vị trí địa lý thuận lợi
Busan nằm ở góc Đông Nam, được bao quanh bởi núi non hiểm trở và biển, tạo thành một “vành đai tự nhiên” dễ phòng thủ.
Quân Bắc Triều Tiên khó triển khai lực lượng xe tăng và hậu cần qua địa hình phức tạp.
---
2. Tiếp tế thuận lợi từ biển
Mỹ và đồng minh kiểm soát hoàn toàn biển và không phận quanh Busan.
Vũ khí, lương thực, quân tiếp viện, xe tăng, pháo binh được đưa trực tiếp vào cảng Busan – trong khi Bắc Triều Tiên bị kéo dài hậu cần, thiếu đạn dược, nhiên liệu.
---
3. Sức mạnh hỏa lực vượt trội của Mỹ và Liên Hợp Quốc
Bắc Triều Tiên có ưu thế ban đầu với T-34, nhưng đến khi đánh Pusan thì quân Mỹ đã triển khai xe tăng M24, M26 Pershing, pháo hạng nặng, máy bay B-29, P-51, F-80.
Không quân Mỹ oanh tạc liên tục vào đường tiếp tế, cắt nguồn cung cho Bắc Triều Tiên.
---
4. Tinh thần “tử thủ” của quân Hàn Quốc và Liên Hợp Quốc
Đây là “chiến tuyến cuối cùng” – nếu mất Busan, Hàn Quốc sẽ bị xóa sổ.
Quân ROK, dù tổn thất nặng, vẫn giữ vững các chốt phòng thủ cùng với lính Mỹ, Anh, Canada, Úc…
---
5. Sai lầm chiến thuật của Bắc Triều Tiên
Quân Bắc Triều Tiên (KPA) đã tiến quá nhanh từ đầu chiến tranh, kéo dài tuyến tiếp tế hơn 300 km.
Khi tấn công Pusan, họ kiệt sức, thiếu đạn, thiếu nhiên liệu, không có không quân và hải quân hỗ trợ.
Các đợt tấn công thường “dồn dập nhưng thiếu phối hợp”, dễ bị pháo binh và không quân Mỹ chặn đứng.
---
6. Phản công chiến lược của Liên Hợp Quốc
Khi Bắc Triều Tiên dồn quân vào vành đai Busan, Tướng Douglas MacArthur đã mở Chiến dịch đổ bộ Incheon (9/1950), cắt hậu tuyến của Bắc Triều Tiên.