Câu hỏi ai vĩ đại nhất trong một lĩnh vực là 1 câu hỏi rất hay được mọi ng trên khắp thế giới đưa ra. Nhưng triết học có 1 cái khá khác với tất cả phần còn lại của thế giới. Như toán học, vật lý, hóa học... thì 100 năm trở lại đây là sự phát triển vượt bậc so với tất cả các thời kỳ trước đó. Nhưng ở triết học, ng triết gia vĩ đại gần nhất là Immanuel Kant xuất hiện từ thời kỳ chủ nghĩa khai sáng ở tk 16. Có phải triết học đã đến điểm cực hạn về chính sự nội tại của bản thân nó? . Xin được ngược lại 1 chút về đầu thế kỷ 20, khi đó toán học là anh cả hừng hực dẫn đầu khoa học. David Hilbert đưa ra 23 bài toán học thế kỉ mong muốn giải quyết triệt để toán học và còn xa hơn nữa. Đến năm 31 thế kỉ 20, khi Kurt gordel đưa ra định lý bất toàn (incompleteness theorem), toán học bị lung lay dữ dội. Giải quyết mọi vấn đề đã bị bác bỏ, toán học phải chấp nhận có những điều ko thể chứng minh được mà trớ trêu thay lại xuất phát từ chính việc bản thân nó là không đầy đủ. Toán học vẫn phát triển, nhưng ng ta hiểu nó chỉ diễn tả được những gì cuộc sống hàng ngày diễn ra, còn muốn giải quyết mọi vấn đề là không thể vì bản thân nó là không đầy đủ. Quay lại triết học, sự phát triển khoa học có lẽ ko ảnh hưởng lắm đến bản chất của triết học là con người và thế giới quan. Ở một khía cạnh nào đó, triết học cũng giống như toán học đã đến giới hạn của mình. Cần một nhân vật kiệt xuất nữa xuất hiện để đưa triết học phát triển rực rỡ hơn. Ở vật lý là Albert Einstein, Heisenberg. Ở toán học là Kurt Gordel. Ở vấn đề đời sống hằng ngày, có sự khác nhau giữa triết học và tôn giáo. Nhưng ở khía cạnh cao hơn hình như có sự đan xen lẫn nhau giữa chúng. Có vẻ triết học đang gặp vấn đề trong chính nội tại bản thân, như toán học đang gặp phải trong đầu thế kỉ 20.