Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này

Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.
Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống
T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm
Em bé nhớ khoảng thời gian trong bụng me. Còn người lớn khó nhớ về lúc nhỏ là do ký ức bị chôn sâu trong não, nó giống như một đống dữ liệu chỉ nhớ trong điều kiện nhất định thôi. Hồi trước đọc có nghiên cứu nói thế.
Việc không thể nhớ lại những ký ức từ thời thơ ấu của chúng ta là một hiện tượng rất phổ biến được gọi là "mất trí nhớ tuổi ấu thơ" (infantile amnesia) hoặc "mất trí nhớ thời thơ ấu" (childhood amnesia). Mặc dù chúng ta không thể nhớ lại những sự kiện cụ thể, nhưng điều đó không có nghĩa là những trải nghiệm ban đầu của chúng ta không định hình con người chúng ta. Có một số lý thuyết và lý do giải thích tại sao điều này xảy ra, và có thể là sự kết hợp của nhiều yếu tố:
1. Sự phát triển của não bộ
* Hồi hải mã và Vỏ não trước trán: Các bộ phận của não chịu trách nhiệm hình thành và truy xuất ký ức dài hạn, đặc biệt là ký ức tự truyện (ký ức về các sự kiện cụ thể trong cuộc đời chúng ta), vẫn đang phát triển trong những năm đầu đời. Hồi hải mã, một phần quan trọng cho việc này, vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn.
* Sự hình thành tế bào thần kinh mới (Neurogenesis): Trong thời thơ ấu, não bộ trải qua một quá trình tăng trưởng nhanh chóng của các tế bào thần kinh mới. Một số nghiên cứu cho thấy việc tạo ra các tế bào não mới một cách nhanh chóng này có thể làm gián đoạn hoặc "ghi đè" lên những ký ức ban đầu đã tồn tại.
2. Thiếu ngôn ngữ và ý thức về bản thân
* Mã hóa ký ức: Chúng ta thường mã hóa ký ức dưới dạng một câu chuyện, với cảm nhận về bản thân và một dòng thời gian của các sự kiện. Trẻ nhỏ chưa phát triển một ý thức mạnh mẽ về bản thân hoặc một câu chuyện về cuộc đời.
* Ngôn ngữ: Ngôn ngữ là một công cụ quan trọng để tổ chức và lưu trữ ký ức. Nếu không có vốn từ vựng để mô tả và xử lý một trải nghiệm, não bộ của trẻ sẽ rất khó để hình thành một ký ức mạch lạc và có thể truy xuất được.
3. Việc truy xuất ký ức
* Không phù hợp ngữ cảnh: Cách chúng ta suy nghĩ và xử lý thông tin khi là người lớn rất khác so với khi là trẻ sơ sinh hoặc trẻ mới biết đi. Một số nhà nghiên cứu đưa ra giả thuyết rằng những ký ức ban đầu được lưu trữ ở một định dạng mà chúng ta đơn giản là không thể truy cập hoặc truy xuất khi trưởng thành, bởi vì các tín hiệu truy xuất mà chúng ta sử dụng đã khác so với cách ký ức đó được mã hóa ban đầu.
4. Điều gì là "quan trọng" thì khác nhau
* Khi còn rất nhỏ, mọi thứ đều mới mẻ và thu hút sự chú ý. Chúng ta chưa học được cách phân biệt đâu là việc thường nhật và đâu là một sự kiện quan trọng. Do đó, mọi thứ đều nổi bật và không có gì nổi bật, khiến việc hình thành những ký ức lâu dài, rõ ràng trở nên khó khăn.
Nghịch lý
Mặc dù chúng ta không thể nhớ lại một cách có ý thức những năm đầu đời, nhưng những trải nghiệm mà chúng ta có được trong khoảng thời gian đó lại có ảnh hưởng vô cùng lớn. Việc học tập sớm, những trải nghiệm cảm xúc và các thói quen đều đóng một vai trò trong việc định hình sự phát triển của chúng ta, ngay cả khi chúng ta không có ký ức rõ ràng về chúng.
Cũng cần lưu ý rằng một số ký ức sớm nhất mà chúng ta nghĩ là của mình có thể là "hư cấu"—được xây dựng từ ảnh chụp, những câu chuyện gia đình hoặc lời kể của người khác, hơn là từ ký ức trực tiếp của chính chúng ta. Điều này không làm cho chúng bớt ý nghĩa hơn, nhưng nó làm nổi bật sự khác biệt giữa một ký ức thực sự và một câu chuyện mà chúng ta đã tiếp nhận.