Live Trong đầu chúng mày còn giữ ký ức lúc mới biết bò, biết đi không?

Tao nghĩ những ký ước lúc dưới 5 tuổi rất khó nhớ, mơ hồ thậm chí chỉ nhớ và mường tượng lại qua những câu chuyện của người nhà cứ nhắc đi nhắc lại.
Đôi khi tao chán đời ko thiết sống nữa mà nghĩ đến con gái tao mới hơn 20 tháng tuổi, con sẽ ko nhớ một ký ức gì về bố nữa nếu bố ko tồn tại nữa nên tao lại dẹp bỏ ý nghĩ tồi kia.
 
Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này :big_smile:
Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.

Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống :doubt:

T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm
Em bé nhớ khoảng thời gian trong bụng me. Còn người lớn khó nhớ về lúc nhỏ là do ký ức bị chôn sâu trong não, nó giống như một đống dữ liệu chỉ nhớ trong điều kiện nhất định thôi. Hồi trước đọc có nghiên cứu nói thế.


Việc không thể nhớ lại những ký ức từ thời thơ ấu của chúng ta là một hiện tượng rất phổ biến được gọi là "mất trí nhớ tuổi ấu thơ" (infantile amnesia) hoặc "mất trí nhớ thời thơ ấu" (childhood amnesia). Mặc dù chúng ta không thể nhớ lại những sự kiện cụ thể, nhưng điều đó không có nghĩa là những trải nghiệm ban đầu của chúng ta không định hình con người chúng ta. Có một số lý thuyết và lý do giải thích tại sao điều này xảy ra, và có thể là sự kết hợp của nhiều yếu tố:
1. Sự phát triển của não bộ
* Hồi hải mã và Vỏ não trước trán: Các bộ phận của não chịu trách nhiệm hình thành và truy xuất ký ức dài hạn, đặc biệt là ký ức tự truyện (ký ức về các sự kiện cụ thể trong cuộc đời chúng ta), vẫn đang phát triển trong những năm đầu đời. Hồi hải mã, một phần quan trọng cho việc này, vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn.
* Sự hình thành tế bào thần kinh mới (Neurogenesis): Trong thời thơ ấu, não bộ trải qua một quá trình tăng trưởng nhanh chóng của các tế bào thần kinh mới. Một số nghiên cứu cho thấy việc tạo ra các tế bào não mới một cách nhanh chóng này có thể làm gián đoạn hoặc "ghi đè" lên những ký ức ban đầu đã tồn tại.
2. Thiếu ngôn ngữ và ý thức về bản thân
* Mã hóa ký ức: Chúng ta thường mã hóa ký ức dưới dạng một câu chuyện, với cảm nhận về bản thân và một dòng thời gian của các sự kiện. Trẻ nhỏ chưa phát triển một ý thức mạnh mẽ về bản thân hoặc một câu chuyện về cuộc đời.
* Ngôn ngữ: Ngôn ngữ là một công cụ quan trọng để tổ chức và lưu trữ ký ức. Nếu không có vốn từ vựng để mô tả và xử lý một trải nghiệm, não bộ của trẻ sẽ rất khó để hình thành một ký ức mạch lạc và có thể truy xuất được.
3. Việc truy xuất ký ức
* Không phù hợp ngữ cảnh: Cách chúng ta suy nghĩ và xử lý thông tin khi là người lớn rất khác so với khi là trẻ sơ sinh hoặc trẻ mới biết đi. Một số nhà nghiên cứu đưa ra giả thuyết rằng những ký ức ban đầu được lưu trữ ở một định dạng mà chúng ta đơn giản là không thể truy cập hoặc truy xuất khi trưởng thành, bởi vì các tín hiệu truy xuất mà chúng ta sử dụng đã khác so với cách ký ức đó được mã hóa ban đầu.
4. Điều gì là "quan trọng" thì khác nhau
* Khi còn rất nhỏ, mọi thứ đều mới mẻ và thu hút sự chú ý. Chúng ta chưa học được cách phân biệt đâu là việc thường nhật và đâu là một sự kiện quan trọng. Do đó, mọi thứ đều nổi bật và không có gì nổi bật, khiến việc hình thành những ký ức lâu dài, rõ ràng trở nên khó khăn.
Nghịch lý
Mặc dù chúng ta không thể nhớ lại một cách có ý thức những năm đầu đời, nhưng những trải nghiệm mà chúng ta có được trong khoảng thời gian đó lại có ảnh hưởng vô cùng lớn. Việc học tập sớm, những trải nghiệm cảm xúc và các thói quen đều đóng một vai trò trong việc định hình sự phát triển của chúng ta, ngay cả khi chúng ta không có ký ức rõ ràng về chúng.
Cũng cần lưu ý rằng một số ký ức sớm nhất mà chúng ta nghĩ là của mình có thể là "hư cấu"—được xây dựng từ ảnh chụp, những câu chuyện gia đình hoặc lời kể của người khác, hơn là từ ký ức trực tiếp của chính chúng ta. Điều này không làm cho chúng bớt ý nghĩa hơn, nhưng nó làm nổi bật sự khác biệt giữa một ký ức thực sự và một câu chuyện mà chúng ta đã tiếp nhận.
 
Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này :big_smile:
Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.

Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống :doubt:

T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm

Tại sao có người vẫn nhớ được?
Bạn hỏi rất hay, bởi vì không phải ai cũng hoàn toàn mất trí nhớ về thời thơ ấu. Một số người dường như vẫn giữ được một vài ký ức từ rất sớm, thường là từ khoảng 2-3 tuổi. Mặc dù khoa học vẫn đang nghiên cứu, có một vài lý do có thể giải thích cho hiện tượng này:
1. Ký ức đặc biệt và đầy cảm xúc
Những ký ức từ sớm thường là về những sự kiện đặc biệt và có tác động mạnh về mặt cảm xúc. Não bộ của chúng ta có xu hướng ghi nhớ những trải nghiệm gây ấn tượng sâu sắc, dù đó là cảm xúc tích cực hay tiêu cực.
* Ví dụ: Một tai nạn nhỏ, lần đầu tiên đi chơi công viên, hay một sự kiện gia đình quan trọng như sinh nhật hay đám cưới. Những sự kiện này kích hoạt các hạch hạnh nhân (amygdala), giúp tăng cường quá trình lưu trữ ký ức.
2. Kể lại và củng cố ký ức
Một trong những cách để củng cố ký ức là kể lại chúng nhiều lần. Nếu một đứa trẻ đã tham gia vào một sự kiện đáng nhớ, và sau đó được cha mẹ hoặc người thân thường xuyên nhắc lại, ký ức đó sẽ được củng cố và lưu trữ bền vững hơn.
* Ví dụ: "Con có nhớ hồi con đi chơi công viên và té ngã không? Lúc đó trông con buồn cười lắm!" Việc nghe những câu chuyện này giúp đứa trẻ xây dựng lại và giữ gìn ký ức, ngay cả khi ban đầu chúng chưa thực sự có.
3. Sự khác biệt về mặt cá nhân
Mỗi người có tốc độ phát triển não bộ khác nhau. Vùng hải mã và các khu vực khác của não liên quan đến trí nhớ có thể phát triển nhanh hơn ở một số người, cho phép họ hình thành và lưu giữ ký ức sớm hơn. Ngoài ra, tính cách cũng có thể đóng một vai trò. Những người có óc tưởng tượng hoặc trí nhớ thị giác tốt có thể dễ dàng giữ lại những hình ảnh hoặc cảm giác từ thời thơ ấu.
Tóm lại, những ký ức từ thời thơ ấu mà chúng ta có được thường không phải là những ký ức về sinh hoạt hàng ngày. Chúng là những khoảnh khắc nổi bật, được củng cố bằng cảm xúc mạnh mẽ hoặc được kể lại nhiều lần. Điều này giải thích tại sao một người có thể nhớ rất rõ một kỷ niệm duy nhất từ khi 3 tuổi, nhưng lại không nhớ được bất kỳ điều gì khác xung quanh thời điểm đó.
 
hồi tao 2 tuổi đêm đó là giao thừa ông nội tao bế tao đứng trước sân rồi cầm cây pháo hoa (loại ngày xưa của trung quốc) chĩa lên trời rồi cho tao cầm,cứ thế pháo hoa nó phụt lên,chắc nó đẹp nên tao nhớ đến tận bây giờ,còn vì sao tao biết lúc đó 2 tuổi vì năm đó ông già đi liên xô dc 1 năm thì về chơi,lúc ông già đi tao mới 1 tuổi,còn tầm từ 3 tuổi về sau này thì tao nhớ hết
 
T chắc chắn t nhớ được lúc 3 tuổi tụi bay tin ko. Vì t có căn cứ xác định. T sn89, em t 92.
Em gái tao nhỏ hơn t 3 tuổi. Và t nhớ như in cái hôm mẹ tao sinh nó là tao phải ngủ với ba không còn được ngủ với mẹ và cũng từ bỏ thói quen mò dú. Nói thiệt nó buồn gì đâu nên tao nhớ miết. Rồi thêm một vài sự cố lúc mẹ t mới sinh em tao cũng nhớ.
Rồi nhà t làm nhà mới lúc đó t 5 tuổi. Suy ra giai đoạn trước 5 tuổi thì trong đầu t vô số hình ảnh vẫn còn lưu về bối cảnh căn nhà cũ. Chủ yếu sự kiện bối cảnh thôi còn hình ảnh căn nhà hơi mờ nhạt.
 
Ông Thích Thông Lạc ngồi thiền 48 ngày Liên tiếp cũng nói thế tu càng cao tưởng càng mạnh. Ông ý dạy như Lý tác ý kiểu như mày đau bệnh thì tác ý thân này không bệnh bệnh là vô thường tác ý càng mạnh bệnh càng mau hết. Mà cần gì luyện đi bú đá rồi tưởng cho lẹ
Tu mà để tưởng mạnh lên là tu kiểu ngoại đạo, ko phải đạo Phật. Nhưng nguyên lí là như vậy, tưởng mạnh lên đến mức xuất quỷ nhập thần thì nghĩ cái gì ra đúng cái đấy. Đạo Phật nói thần thông phép thuật trong đời sống người trần là đại dụng tức là cực kì hữu dụng, nhưng bản chất vẫn là đau khổ vì bản ngã sẽ ko baoh thấy đủ dù cho đã có tất cả
 
Thời xưa mà nhiều thằng đã nhớ được từ lúc 2-3 tuổi thì bây giờ trẻ em dinh dưỡng tốt hơn chắc đứa nào cũng nhớ được từ 2-3 tuổi trở đi
 
Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này :big_smile:
Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.

Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống :doubt:

T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm
Giờ mày còn khả năng này không
 
Ký ức lâu nhất mà tao nhớ là hôm đó tao bơi thi cùng hàng nghìn hàng triệu thằng, đầu tao lúc đó bé, trọc lốc, tao bơi điên cuồng nhưng vẫn đéo bằng những thằng khác, chúng nó bơi nhanh hơn nhưng do nhanh quá đâm mẹ đầu vào cái cửa, đâm nhiều quá cửa nó nứt mẹ ra 1 lỗ nhỏ, tao phi lọt qua đầu tiên, xong đóng mẹ cửa lại đéo cho bọn nó vào. ở trong đó tao nhìn bọn nó ở ngoài lăn lộn chết đuối và trào dâng một cảm giác chiến thắng mạnh mẽ, cảm giác quyền lực vãi lồng kiểu thế giới này là của bố mày.

Ký ức lâu nhất mà tao nhớ là hôm đó tao bơi thi cùng hàng nghìn hàng triệu thằng, đầu tao lúc đó bé, trọc lốc, tao bơi điên cuồng nhưng vẫn đéo bằng những thằng khác, chúng nó bơi nhanh hơn nhưng do nhanh quá đâm mẹ đầu vào cái cửa, đâm nhiều quá cửa nó nứt mẹ ra 1 lỗ nhỏ, tao phi lọt qua đầu tiên, xong đóng mẹ cửa lại đéo cho bọn nó vào. ở trong đó tao nhìn bọn nó ở ngoài lăn lộn chết đuối và trào dâng một cảm giác chiến thắng mạnh mẽ, cảm giác quyền lực vãi lồng kiểu thế giới này là của bố mày.

 
Nhắc mới nhớ. Hồi nhỏ tao hay gặp nhiều hiện tượng lạ.
Nhất là hay bị mộng du. Xưa trẻ em ngủ sớm lắm. Tầm 8h tối là ngủ rồi. Mà nhà tao bán đồ ăn khuya nên chỉ có mình tao là ngủ chứ nhà vẫn mở cửa. Cứ tới ngày rằm là tao lại tỉnh dậy lúc 12h đêm rồi đi ra chỗ giếng dầu ngõ ngồi khóc. Tao nghe người nhà kể lại chứ tao thì đéo nhớ mẹ gì rồi. Sau mới biết chỗ giếng đó có thằng cu cùng tuổi tao con nhà hàng xóm bị té chết.
Còn 1 vụ nữa tao vẫn còn nhớ mãi. Đêm đó tao ngủ rồi nhưng tao vẫn biết hết sự việc xảy ra trong đêm đó. Kiểu như tao xuất hồn ra ấy. sáng dậy tao kể lại rất rõ khuya đó nhà tao ăn gà luộc, bánh bao hàng rong (món tao rất thích) sao không kêu tao dậy ăn với thì cả nhà biết tao thích ăn bánh bao. Tao kể xong cả nhà ai cũng ngạc nhiên sao tao biết được.
Còn nhiều vụ nữa mà kiểu chuyện lẻ tẻ thôi.
Tao cảm giác trẻ em có siêu năng lực tâm linh rất mạnh mà lớn lên bị mất hết.
 
Nhắc mới nhớ. Hồi nhỏ tao hay gặp nhiều hiện tượng lạ.
Nhất là hay bị mộng du. Xưa trẻ em ngủ sớm lắm. Tầm 8h tối là ngủ rồi. Mà nhà tao bán đồ ăn khuya nên chỉ có mình tao là ngủ chứ nhà vẫn mở cửa. Cứ tới ngày rằm là tao lại tỉnh dậy lúc 12h đêm rồi đi ra chỗ giếng dầu ngõ ngồi khóc. Tao nghe người nhà kể lại chứ tao thì đéo nhớ mẹ gì rồi. Sau mới biết chỗ giếng đó có thằng cu cùng tuổi tao con nhà hàng xóm bị té chết.
Còn 1 vụ nữa tao vẫn còn nhớ mãi. Đêm đó tao ngủ rồi nhưng tao vẫn biết hết sự việc xảy ra trong đêm đó. Kiểu như tao xuất hồn ra ấy. sáng dậy tao kể lại rất rõ khuya đó nhà tao ăn gà luộc, bánh bao hàng rong (món tao rất thích) sao không kêu tao dậy ăn với thì cả nhà biết tao thích ăn bánh bao. Tao kể xong cả nhà ai cũng ngạc nhiên sao tao biết được.
Còn nhiều vụ nữa mà kiểu chuyện lẻ tẻ thôi.
Tao cảm giác trẻ em có siêu năng lực tâm linh rất mạnh mà lớn lên bị mất hết.
Đúng đấy, nhất là trẻ dưới 3 tuổi, nó nhớ lại kiếp trước trong lúc ngủ dc luôn. Nên nhiều trường hợp trẻ con dưới 3t đang ngủ tự nhiên bật dậy kêu khóc inh ỏi là vì vậy, lớn thì khả năng đấy mất dần theo tgian
 
Giờ mày còn khả năng này không
Vẫn còn nhé, thiền định và áp dụng phương pháp thôi miên hồi quy cho bản thân. T tự tin là số lượng mảnh ký ức của t nhiều hơn gấp 2 lần người bình thường.
Cứ tập trung vào 1 vấn đề, sự vật, sự việc rồi tưởng tượng ra, từ từ não sẽ fill tiếp các info, mà nó có về cái đó từ từ. Thông tin chính xác khoảng 60-80%

Nhưng làm nhiều quá, thường xuyên, não sẽ tự động trả về thêm ký ức trong khoảng thời gian đó một cách random. Nhiều quá thì lúc ngủ mơ, trải nghiệm là ảo giác khác, ví dụ như gặp lại và được trò chuyện cùng những người thân đã mất (ông, bà, chó cưng, bạn cũ....). Đôi khi nó làm tâm trạng tiêu cực, nên ko có vấn đề cần thiết, thì ko nên lạm dụng :sad:
Ví dụ: nhà ông bà dưới quê tranh chấp với hàng xóm, t hồi tưởng lại các gốc cây, số bước chân, để đi đánh dấu lại các mốc vị trí, cho bên địa chính xã nó đo lại, khớp với giấy tờ. Chứ hiện tại, cái mảnh vườn đó là rừng cây, mơ hồ mốc phân giới lắm. T làm xong, thằng cha địa chính há hốc mồm kinh ngạc.
Hay là hôm nào nứng quá, nhớ về mấy em người iu cũ, mấy em hàng, trải nghiệm lại cảm giác, cũng đỡ mất công tìm tư liệu quay tay, vẫn lứng và ra như thường :shame:
 

Có thể bạn quan tâm

Top