Truyện của tml FafaMimi: Lão Ăn Mày và Thiên Kim Tiểu Thư

Ông Lưu ngồi đó nhìn thằng con mình gật đầu và mỉm cười, điều mà lâu lắm rồi mới thấy ở ông khi nhìn các con trai của mình.

-Anh… -Như kéo tay Ninh và bĩu môi một cái. Đôi mắt đáng yêu lườm Ninh là Ninh đủ hiểu Như cũng muốn thế này. Ninh lúc này chỉ biết cười và hôn má vợ mình.

-Anh chị đang giận nhau nên anh Phi mới phải làm thế này đấy, chúng mình có cãi nhau bao giờ đâu, chúng mình hạnh phúc mà em he he… -Ninh cười và nói thầm vào tai Như.

-Anh ý! –Như đẩy Ninh ra và bĩu môi xị mặt.

-Rồi rồi! Tình yêu của anh sẽ có viên kim cương to hơn, nhưng màu khác nhé! He he… –Ninh vừa nói vừa cười trông rất nhe nhởn.

-Em đùa đó, em chỉ cần anh yêu em như vậy thôi ý… -Như mỉm cười hạnh phúc nhìn chị mình, nàng rất vui khi thấy anh chị thế này, chẳng qua vì nàng muốn trêu chồng một chút nên mới giả vờ xị mặt ra với Ninh.

-Hâm này! Anh yêu em còn hơn thế nhiều, sau này anh sẽ tìm cho em một viên kim cương màu hồng nam tính nhé! –Ninh cười nói và đẩy nhẹ vào má Như.

-Hư! Nếu yêu em thì đừng bày trò linh tinh nữa nha! Nha! Nha! Nha! –Như nói thầm vào tai Ninh rồi cấu vào đùi chồng vì cái mấy cái thói bệnh hoạn của anh ta.

-Em cũng thích mà… He he he… -Đến Ninh nói thầm vào tai Như và đẩy vai vào người nàng.

-Hâm à! Anh thôi đi nha! –Như xấu hổ liếc nhìn mọi người rồi cấu mạnh vào tay Ninh.

-Ai da! Đau anh! Ha ha ha –Ninh và Như cứ tíu tít với nhau một lúc, Phi vẫn đang mải tip cho nhân viên. Còn Uyên đang ngồi ngắm nhìn viên kim cương quý hiếm. Ông Lưu thì nhìn Uyên chằm chằm, trước đây ông cũng có ý tặng cho con bé một viên kim cương kiểu này. Đó là cái lần ông được làm tình với con bé lần đầu tiên, ông nghĩ vật chất có thể xoa dịu được những lỗi lầm đó nhưng có lẽ ông đã sai, cái quan trọng là cảm xúc ở thời điểm đó.

-Em có thích không? - Sau khi tip cho toàn bộ nhân viên, Phi quay lại ghế ngồi cười với Uyên rất tươi.

-Đẹp quá anh ạ, lần đầu tiên em được thấy viên kim cương đỏ mà to thế này. Thực sự tất cả điều này do anh làm sao? –Uyên mỉm cười, lúc này nàng vẫn chưa tin một mình Phi có thể lên kế hoạch này trong đúng một ngày.

-Vì em, anh có thể làm tất cả… -Phi cười rất tươi, điều mà hiếm khi thấy ở anh, Uyên mím môi nhìn chồng với đôi mắt long lanh, những lúc thế này nàng thấy chồng mình thực sự rất đẹp trai và cuốn hút.

-Nhìn kìa em, tình cảm quá nhờ… -Ninh đẩy vai Như và chỉ về chỗ Uyên Phi đang ngồi. Như không nói gì, nàng chỉ mỉm cười nhìn chị mình vì thấy hình ảnh này của hai anh chị thực sự hiếm, anh Phi hôm nay thể hiện rất tốt chắc chị Uyên phải vui lắm. Như thầm ước chị mình lúc nào cũng được yêu chiều thế này thì tốt.

Uyên cầm viên kim cương đỏ rất lớn trong tay, nàng khẽ nắm lại và nhìn Phi mỉm cười… trong nụ cười của Uyên có chút gượng gạo, sau những gì nàng đã làm hôm trước nàng cảm thấy rất hối hận, sau đó anh ấy lại đối xử tốt với nàng thế này thực sự nàng không dám nghĩ cảm giác hối hận lại tồi tệ đến vậy. Cảm xúc lúc đó, tại sao nàng lại không nhớ chứ, nàng không nhớ cảm xúc lúc đó một chút nào… Không hiểu tại sao lại làm tình với lão ta nhiều đến vậy.

Uyên cảm thấy rất ân hận nhưng lúc này nàng không biết phải làm thế nào để tâm trạng đỡ day dứt nữa, chuyện đó tuyệt nhiên sẽ không được tiết lộ nó ra ngoài nếu không muốn gia đình hạnh phúc này sẽ đổ vỡ, thậm chí sẽ còn liên lụy đến rất nhiều người nữa. Uyên đành cắn răng chịu đựng sự áy náy của mình…

Sau đó, cả nhà ngồi dùng bữa nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nói về tương lai, về quá khứ thậm chí còn điểm sang kinh tế và thế giới, phải nói hôm nay mọi người rất có một bữa tiệc cực kỳ hoành tráng và thành công. Kể cả đám nhân viên và quản lý nhà hàng cũng vui lây không khí này. Mọi người dùng bữa đến 21h30 thì bắt đầu di chuyển về nội thành Hà Nội.

Ba ngày sau, cuộc sống của cả gia đình lại trở nên bình thường, Phi và Ninh vẫn tất bật cho việc chuẩn bị công tác xa lần này. Còn Uyên nàng đã xin nghỉ vài ngày để tránh mặt lão Quang, tuy nhiên lão Quang cũng không dám gọi điện hỏi han điều gì vì chính lão cũng không biết tình hình bên gia đình Uyên thế nào sau vụ đó.

Nhưng có một điều chắc chắn khiến lão Quang đang tức sôi máu lên vì giá cổ phiếu của công ty hắn đột nhiệt tụt giảm một cách khó hiểu gây thiệt hại hàng trăm tỷ đồng cho công ty hắn. Mặc dù đây chỉ là một vết “chích” nhỏ từ ai đó nhưng hắn ta biết có bàn tay của ông Lưu nhúng vào.

Hắn điên tiết vò đầu bứt tai tại văn phòng của mình với gương mặt sưng húp. Tim hắn đập loạn xạ vì sợ hãi, sự trừng phạt này quả thật chỉ là lời cảnh báo cho hắn. Mặc dù mọi việc đều gần như đã sáng tỏ nhưng với một người như ông Lưu, ông không bao giờ tin những bằng chứng ngoại phạm của tay Quang là thật, cũng không có gì để kết tội hắn… Nhưng việc dám rủ con dâu ông đi ăn uống cũng là điều đáng chết rồi, nên thế ông đã giáng một đòn nhẹ nhàng cho hắn để dằn mặt.

-Uyên! Lại đây bố có chuyện muốn nói với con… -Ông Lưu thấy Uyên đi lại ở phòng khách ông liền gọi với vào trong phòng ăn.

-Dạ… -Uyên đi vào ngồi đối diện ông Lưu, nàng đang mặc quần đùi áo phông bình thường, tóc búi cao, trông nàng mặc bộ đồ nào cũng cực kỳ xinh xắn và quyến rũ với bộ ngực to đang dựa lên bàn ăn.

-Cái Như đi học rồi hả?

-Dạ vâng! Có chuyện gì thế bố?

-Chuyện vừa rồi của con, ít nhiều bố là bố thằng Phi, do bố không biết dậy con dậy cái nên bố thay mặt nó xin lỗi con! –Ông Lưu nghĩ mình cũng nên xin lỗi con dâu sau cú tát đó của Phi.

-Không có gì đâu bố ạ, chỉ là hiểu lầm thôi ạ, bố đừng suy nghĩ nữa… -Uyên mỉm cười vì nàng tưởng ông lại có ý đồ gì.

-Còn một chuyện nữa… Thằng Quang giám đốc công ty con, nó là một thằng không tử tế đâu con à… nên là, ta muốn con về làm cho tập đoàn của gia đình có được không? –Ông Lưu nhìn Uyên nói, vấn đề này ông thực sự nghiêm túc vì ông cũng lo lắng cho Uyên khi làm cạnh tay Quang đó, vì người xưa có câu “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” Ông chỉ sợ thằng Quang hãm hại con dâu ông lúc nào không biết.

-Hmm… Chuyện này, cho con thời gian suy nghĩ được không bố? –Uyên có chút ngại nhìn ông Lưu vì năm lần bảy lượt nàng từ chối lời đề nghị của ông rồi.

-Ừ! Được rồi! Quyết định vẫn là do con, ta tôn trọng quyết định của con… -Ông Lưu thở dài và nhìn xuống cặp ngực to của Uyên.

-Vâng! Con sẽ trả lời bố sau, con xin phép! –Uyên định đứng dậy thì ông Lưu vồ lấy tay Uyên.

-Con… Mấy hôm nay ở nhà… Chuyện cũng ổn rồi… -Ông Lưu đang định nói thì Uyên giật lại và lườm ông Lưu. Ông Lưu thấy thế chỉ cười rồi ngồi xuống ghế. Sau đó Uyên cau mày lại và đi thẳng ra ngoài phòng khách. Ông Lưu liếm môi nuốt nước bọt nhìn theo bộ mông to tròn của Uyên mà ông lại thèm, vì cũng khá lâu rồi ông chưa được làm tình.

Lần gần nhất của ông là hôm đó, cái hôm vừa được làm tình với Uyên và với Như, thậm chí ông còn được xuất bên trong con bé Như… Càng nghĩ đến đêm hôm đó chim ông Lưu càng cửng lên, ông ngồi trong phòng bếp xoa xoa dương vật mình và nhìn về phía phòng khách như thể ông đang có ý đồ gì với hai chị em vậy.

Ba ngày sau tại nhà ông Lý…. 16h00…

-Bố ơi!!! –Như tung tăng chạy vào nhà sau giờ học của nàng ở trường. Cả tuần rồi hôm nay nàng mới có thời gian sang nhà bố chơi, mấy hôm trước ông Lý lại gọi cho nàng thêm một lần nữa nói muốn con gái sang chơi, Như thì vô tư không nghĩ gì nên hôm nay học về sớm nàng chạy ngay về nhà bố.
 

Chương 92: Sự Biến Chất Của Người Bố​

Ba ngày sau tại nhà ông Lý…. 16h00…

-Bố ơi!!! –Như tung tăng chạy vào nhà sau giờ học của nàng ở trường. Cả tuần rồi hôm nay nàng mới có thời gian sang nhà bố chơi, mấy hôm trước ông Lý lại gọi cho nàng thêm một lần nữa nói muốn con gái sang chơi, Như thì vô tư không nghĩ gì nên hôm nay học về sớm nàng chạy ngay về nhà bố.

Hôm nay Như mặc một chiếc quần jean bò bó sát vào cơ thể, phía trên nàng mặc một chiếc áo phông rộng cổ, tóc thắt bím dài đến giữa lưng, trên vai đeo một chiếc túi xách hàng hiệu, vòng vèo đủ thứ trên tay, đúng kiểu phong cách của sinh viên đại học.

Với chiều cao 1m72 nàng sở hữu một đôi chân dài miên man, chiếc quần jean bó sát làm lộ ra phần mu bướm và cặp đùi thon gọn cân đối, đằng sau là bộ mông vừa to vừa cong khiến bất kể ai nhìn vào cũng muốn vỗ một cái vì trông nó rất “chắc chắn”.

-Bố ơi!!!!! –Như bước vào nhà và tiếp tục gọi ông Lý.

-Bố ở trên sân thượng ấy chị! –Thư gặm một mẩu bánh và đi từ trong bếp ra. Lúc này Thư đang mặc một chiếc quần đùi ngắn và một cái áo sơ mi cách điệu, trên vai đeo cặp sách. Mặc dù mới học lớp 10 nhưng Thư đã sở hữu chiều cao 1m68 nhờ gen trội của các chị. Đôi chân dài trắng muốt không một chút vết muỗi đốt, trông láng mịn đến khó tin.

-Ơ! Em chuẩn bị đi đâu thế? Đi học à? –Như đi tới nắm cả hai tay Thư mỉm cười, thường thì hai chị em luôn thân thiết với nhau như bạn bè, một phần vì tính Như là vậy, mặc dù nàng lớn hơn em mình năm tuổi nhưng tính cách vẫn như trẻ con, thậm chí đôi lúc Thư còn trầm tính hơn cả Như.

-Vâng! Em đi học thêm, chị ăn không? –Thư đưa mẩu bánh trong miệng cho Như. Như phồng má rồi lắc đầu.

-Bố ở trên đó làm gì thế Thư?

-Bố cặm cụi trên đó cả tuần rồi, chắc đang làm dự án gì đó kinh khủng lắm chị ạ…

-Vậy à? Lát chị lên xem, mà em đi ra đường mặc quần ngắn thế không sợ bọn con trai trêu à? –Như nhìn xuống chiếc quần đùi màu trắng ngắn tũn của em mình, nếu có chị Uyên ở đây chắc chắn con bé bị mắng rồi.

-Em không, em đi học rồi đi về thôi có đi đâu chơi đâu… -Thư mím môi lại và nhìn Như. Như thì nhíu lông mày… nàng cảm thấy em mình bây giờ nó trầm tính hơn xưa, không biết tại sao nữa. Hầu như sang đây chơi lúc nào nó cũng không có nhà, suốt ngày đi học, bố thì không kiểm soát, tại sao chứ… Có lẽ khi nào nàng sẽ nói vấn đề này với chị Uyên.

-Hummm… Dạo này có người yêu không mà phổng phao thế? –Như cười tủm tỉm nhìn xuống ngực Thư. Nàng thấy dạo này ngực con bé lại to hơn rồi.

-Hâm à, từ cái thằng hâm kia em chẳng yêu ai cả, thôi em đi học đây xe đến đón em rồi… -Thư nói rồi dứt tay chị chạy ra ngoài nghe điện thoại… “Alo ạ!”. Như đi theo ra ngoài thì nhìn thấy con bé lên taxi Mai Linh, nàng cố nhìn vào trong thì thấy tài xế là nữ. Như vậy cũng bớt lo, có lẽ vì thế mà con bé ăn mặc thoải mái thật. Mà dạo này nó càng ngày càng lơn, ngực to hơn, mông cũng mẩy lắm rồi.

Chiếc taxi đi khuất, Như mới đi lên tầng xem bố mình làm gì trên đó. Phía trên nóc dinh thự nhà ông Lý có một khoảng sân rất rộng, vì vậy ông Lý đã tận dụng nó để trồng hoa và mấy cây ăn quả nho nhỏ. Như bước lên thấy ông Lý đang cặm cụi ở một khóm hoa đang đào đào bới bới trông khá cực.

-Bố! Bố đang làm gì đấy ạ? –Như xỏ chiếc dép bên ngoài tung tăng chạy ra chỗ bố.

-Như đấy à con!! –Ông Lý cười rạng rỡ khi thấy con gái lớn đến thăm mình. Ông nhìn Như rồi nhìn xuống mu bướm của con bé rồi lại liếc lên, con bé đẹp quá, nó mặc chiếc quần này trông thật gọn gàng và tôn dáng.

-Vâng hihi… Bố đang làm gì đó ạ? –Như ngồi xuống cạnh ông Lý và nhìn những bông hoa vừa mới nở.

-Bố đang sửa lại toàn bộ khu vườn này, con xem đẹp không? Khà! Khà! –Ông Lý quỳ một gối rướn người lên chỉ tay một vòng khoe con gái.

-Đẹp lắm bố ạ, hoa đẹp cực ý… hi hi… -Như nhìn những bông hoa trước mặt mình và đưa lên mũi ngửi. Ông Lý khẽ liếc xuống và nhìn vào khe ngực tròn trắng của Như, nhưng sau đó ông lại nhìn ra chỗ khác.

-Ừ! Bố biết các con thích hoa nên bố trồng cho bọn con thi thoảng về ngắm đấy! –Ông Lý vừa nói lại vừa liếc nhìn xuống ngực Như, ông như bị cuốn hút vào cái khe cổ đó của con gái vậy.

-À hóa ra bố gọi con sang chơi để con ngắm hoa đúng không ạ? –Như bất ngờ nhìn lên thì thấy ánh mắt ông Lý đang nhìn vào ngực mình. Như nhíu lông mày lại lườm bố và lấy tay che cổ áo. Như có biểu cảm đáng yêu này chỉ vì nàng muốn trêu bố một tí vì dù gì hai bố con cũng tắm với nhau rồi, khoảng cách khác giới cũng không còn nhiều. Nếu là bình thường nhiều người sẽ ngại rồi đứng lên và không nói gì cả.

-Không! Tôi gọi cô sang để cô giúp bố một tay đấy! Con bé này khôn! Chỉ thích ngắm hoa chứ không thích trồng hoa hả! Khà! Khà! Khà! –Ông Lý ngửa cổ lên trời cười lớn để che đi sự ngại ngùng của mình vì ánh lườm của con bé, chắc chắn nó biết ông nhìn vào cổ áo nó rồi.

-Sao vậy? –Ông Lý cười nhạt khi thấy Như vẫn đang lườm mình.

-Hmmm Bố nha! –Như bặm môi nhíu mày đứng dậy.

-Sao vậy con?

-Bố nhìn vào ngực con nha!!! –Như thấy bố vậy nàng càng muốn trêu bởi vì gương mặt của ông Lý lúc nghệt ra trông rất buồn cười. Mặc dù Như rất hiền và nhu mì nhưng không có nghĩa nàng không muốn vui, người mà nàng đã trêu từ bé đến lớn mà không hề hay tức chỉ có bố nàng.

-Cái con bé này! Bậy nào! Đập vào mắt bố như vậy! Khà! Khà! –Ông Lý cười nhạt, mặt nhăn lại trông rất hài hước.

-Ha ha ha… Con đùa bố đó!!! Ha ha ha… -Như ôm bụng cười khi thấy mặt bố mình ngộ quá. Thời xưa khi còn đi làm, trông ông rất khó tính nhưng đối với các con của mình, ông Lý luôn hóa thành một người bố vui vẻ và cam chịu trước những trò đùa của các con.

-Cái con bé này! Trêu bố hả!!! –Ông Lý dơ cái xẻng nhỏ ra chọc về phía trước để dọa yêu Như.

-Ha ha… ha ha… Con trêu mà! –Như ôm miệng cười tít mắt rung cả ngực. Trông nàng thực sự vui vẻ khi về nhà với bố. Ở đây hay ở nhà chồng Như đều cảm thấy rất thoải mái. Nhưng khi về nhà ông Lý nàng có một cảm giác quen thuộc khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn tất cả.

-Để con giúp bố nha! Hi hi… -Như lấy chiếc xẻng ở tay ông Lý và cười tủm tỉm.

-Con bé này! Haizzz… –Ông Lý lắc đầu và cười bất lực khi bị Như trêu.

-Hì!! Bố cần con làm gì không ạ? –Như đứng thẳng người và nhìn quanh vườn.

-Đây, mấy khóm hoa đằng kia, con xơi lên rồi tra hạt xuống… -Ông Lý chỉ tay về phía trước, thấy vậy Như liền khéo léo bước qua những bó hoa nằm dưới đất và đi ra đó.

-Đấy! Mấy khóm đằng đó! Đấy! Đấy! Đúng rồi! –Ông Lý thở dài rồi lắc đầu cười, con bé này lúc nào cũng vậy chỉ thích trêu bố... Tuy nhiên Như là đứa con ngoan nhất trong ba chị em, cũng là đứa sống tình cảm nhất… Nhưng Như lại là đứa có ít kinh nghiệm về cuộc sống, nếu ra ngoài kia rất dễ bị lợi dụng, tuy nhiên lúc này ông đã hoàn toàn yên tâm khi gả Như cho Ninh, một chàng trai đáng để tin tưởng.

Ông Lý mỉm cười thầm tự hào. Sau đó ông đi ra chỗ Như để kiểm tra con bé nhưng thật bất ngờ khi thấy kỹ thuật trồng trọt của Như rất tốt, thậm chí con bé còn khéo tay hơn cả ông.

-Con học kỹ thuật này ở đâu vậy? –Ông Lý mỉm cười nhìn con mình, nụ cười đầy tự hào khi con bé vừa giỏi, thông minh, ngoan ngoãn còn rất xinh đẹp nữa. Lại nói về ba đứa Như là đứa ông thương yêu nhất vì tính cách con bé rất tốt bụng và biết suy nghĩ cho người khác, nhìn gương mặt hiền hòa xinh xắn của Như là đủ hiểu. Có lẽ con bé cũng lo lắng cho ông khi một mình ông phải chăm sóc cả vườn hoa rộng lớn thế này nên mới không ngần ngại mà giúp ông ngay lập tức.

-Con học ở trên trường bố ạ, ở đó họ dậy hết mà hihi… - Như vừa nói vừa làm. Ông Lý đứng nhìn Như một lúc rồi chợt nhớ ra điều gì đó.

-Con à… Con cũng sắp tốt nghiệp rồi, còn một năm nữa đúng không? Hai đứa bao giờ mới kế hoạch cho bố một đứa cháu đây! –Ông Lý ngồi xuống cạnh Như và khoác tay lên vai con bé.

-Con cũng chưa nghĩ tới ạ, hi hi… Chắc sau khi tốt nghiệp con sẽ nói chuyện với anh Ninh ạ… -Như quay sang đẩy tay bố ra vì nàng thấy nặng hết cả vai. Tay bố còn đang dính đất nữa.

-Ừ thôi được rồi! Bố tin tưởng các con! –Nói xong ông Lý liền đứng dậy đi ra khóm hoa khác để làm.

Mười phút trôi qua… Như vẫn rất vui vẻ vừa làm vừa hát, còn ông Lý ở đằng sau Như, ông cảm giác mình không thể tập chung khi cứ chú ý đến dáng vẻ của con gái, càng để ý ông càng cảm thấy nó thật giống người mẹ đã quá cố, cái cách làm ân cần, cẩn thận, tâm lý luôn vui vẻ yêu đời. Ông thầm nghĩ thằng Ninh thật có phước khi lấy được con gái mình.

Ông Lý thở dài và nhìn và bộ mông to của Như trước mặt… Vì con bé thi thoảng vẫn đứng lên ngồi xuống, mỗi lần đứng lên là một lần nàng chổng mông về phía bố, bộ mông căng tròn cùng với đôi chân dài thẳng tắp khiến ông Lý như bị hút hồn vào đó. Bất chợt ông nghĩ đến thằng Ninh thật sướng khi ngày nào nó cũng được làm chuyện đó với con gái của ông, nghĩ mà có chút râm ran, có chút tức tức trong lòng… Với tính cách này chắc hẳn con bé sẽ “chiều” nó lắm đây.

Kể từ khi Như lấy chồng, trong mắt ông Như đã không còn thơ bé nữa mà là một cô gái trưởng thành, cộng thêm khoảng thời gian ở quân ngũ quá lâu, ông không có cơ hội chăm sóc những cô con gái của mình, vì vậy đôi lúc ông vẫn cảm thấy mình chưa thực sự dành được hết tình cảm cho chúng. Nên thế ông luôn có một khoảng cách nhất định chứ không thể cảm nhận được tình cảm thiêng liêng của bố con như những người bố khác.

Trong lòng ông nhiều lúc vẫn nghĩ mấy con bé vẫn còn con nít, vẫn còn bé bỏng như xưa nhưng đôi lúc ông phải choáng ngợp bởi sự thật trước mắt rằng chúng đã lớn, chúng đã trưởng thành… Thời gian trôi qua thật nhanh khiến ông không thể nhìn chúng bằng ánh mắt bình thường được nữa. Nhiều lúc ông còn phải lắc đầu để xua tan suy nghĩ bệnh hoạn đó nhưng… thực sự chúng rất đẹp và cuốn hút.

Nếu suy nghĩ tích cực, thì những ánh nhìn đó chỉ là những hành động tự phát của ông Lý, là phản ứng bình thường của cánh đàn ông, nhưng đối với ông Lý nó là cả những ham muốn ẩn sâu, ngủ quên trong con người ông, còn nếu suy nghĩ theo kiểu tiêu cực có lẽ ông là một ông bố rất bệnh hoạn.

Một tiếng sau…

-Thôi nghỉ tay đi con! Cũng muộn rồi! Mai để bố làm nốt! –Ông Lý đứng dậy lau mồ hôi trên trán và gọi Như.

-Dạ vâng ạ! Bên này con cũng tra xong rồi bố ạ, bố rảnh tưới nước ít thôi nha vì loại hoa này không cần nhiều nước lắm đâu ạ! –Như cũng đứng dậy, nàng bỏ găng tay và xẻng nhỏ vào một góc gọn gàng.

-Thôi bố con mình xuống tắm nhỉ? Khà! Khà! –Ông Lý cười lớn. Như không nói gì, nàng đi đến phủi tay và bĩu môi một cái.

-Ơ! Cái con bé này! Lại bĩu môi! –Ông Lý chống nạnh một cái vì không hiểu ý con bé.

-Bố muốn tắm cùng con để nhìn ngực ý gì? –Như đứng cạnh bố mình rồi nheo mắt lại nhìn với biểu cảm nghi ngờ pha chút tinh nghịch, thực chất nàng cũng chỉ muốn trêu bố.

Lúc này trông Như còn cao hơn ông Lý một chút, mặc dù ông cũng thuộc dạng cao gầy. Nhìn hai bố con cũng khá tương phản. Trong khi Như trẻ trung, dáng chuẩn, ngực to với bộ mông cong đang ưỡn lên. Còn ông Lý thì gầy tong teo, dáng người già cả với cái quần cũ kỹ, làn da nhăn nheo nhưng ánh mắt lại trìu mến, lưng ông hơi gù xuống một chút.

-Nào! Cái con bé này! Nói thế! Đi đi xuống đi con! Bố nóng quá rồi!! –Ông Lý phẩy tay ra phía trước rồi đẩy nhẹ vào vai Như.

-Hi hi… Bố ngại nha!! –Như cười tủm tỉm và đi dần xuống cầu thang.

-Lần trước bố con mình tắm, con thấy bố, bố thấy cũng thấy con hết rồi còn ngại! Khà! Khà! –Ông Lý cười ngửa cả cổ lên trời để dấu đi sự hồi hộp đang lớn dần trong cơ thể ông.

-Chả thế ạ? Bố muốn nhìn ngực con thì có! Lêu lêu! Đồ dê cụ! –Như quay lại lè lưỡi trêu bố.

-Ái chà chà! Con bé này mạnh mồm gớm! Suốt ngày thích trêu bố thôi! –Ông Lý chọc nhẹ vào eo Như một cái.

-A! Ha ha!!! Buồn con bố!! Đang đi xuống tầng đó, nhỡ con ngã thì sao ạ? –Như uốn éo người tránh né.

-Thế đừng trêu bố nữa, bố con với nhau thì ngại gì đúng không nào? Ta là một gia đình gắn kết tắm với nhau có gì đâu đúng không? –Ông Lý dơ hai tay lên ngang hông để giải thích rằng điều đó là hiển nhiên.

-Bố nha!!! Nha!!! Con lớn rồi đó!!! Suốt ngày đòi tắm cùng con thôi!!! –Như nhíu lông mày quay người lại nhìn bố, nhưng trong ánh mắt vẫn có chút dịu dàng vì nàng biết bố thích gì, dù gì bố cũng già rồi lại sống một mình. Nàng cũng không nghĩ gì nhiều vì một phần gia đình nàng vốn xưa nay vẫn thế… Nhưng chẳng qua nàng sợ tắm nhiều quá để cái Thư hay chị Uyên biết lại không hay vì bây giờ lớn rồi không còn trẻ con nữa.

-Có sao đâu con! Chẳng qua nhà ta có tư tưởng thoải mái hơn những nhà khác, việc tắm cùng nhau đâu có sao? Người bậy bạ suy nghĩ bậy bạ, bố con mình vô tư đúng không nào! Thôi đi xuống đi con! Bố nóng quá! –Ông Lý lại phẩy phẩy cái tay rồi nhanh nhanh chóng chóng đi cùng Như xuống dưới như thể ông đang vội lắm rồi.

-Hmm… Thế sao bố không đòi tắm với chị Uyên ạ? –Như vừa đi xuống vừa hỏi, nàng có vẻ miễn cưỡng nhưng vẫn chiều bố vì biết bố già rồi không phải lúc nào cũng có cơ hội tắm cùng bố như xưa nữa.

-Ui dào! Con biết tính chị con rồi đấy! Tính tình bảo thủ bố không nói được, chỉ có con gái bố là thương bố thôi đấy! Khà! Khà! –Ông Lý lại cười lớn. Như mỉm cười, nàng thấy bố vẫn giống ngày xưa, tính cách vẫn vui vẻ như vậy, nhưng mà bây giờ nàng lớn rồi thực sự điều này có phù hợp hay không?

-Nhưng bố mà để chị Uyên biết con với bố tắm với nhau chị ấy sẽ mắng con đó! –Như lo lắng nhìn ông Lý.

-Ui dào! Ai lại nói ra, bố nói rồi! Gia đình ta tư tưởng thoải mái hơn các nhà khác nhưng không có nghĩa được khoe ra con à! Điều này là tối kỵ vì điều đó thực ra… là trái với thuần phong mỹ tục… Nhưng chỉ cần bố đồng ý, con đồng ý thì chẳng có vấn đề gì đúng không nào? –Ông Lý vừa đi vừa nhìn xuống bộ mông cong của Như. Ông không hiểu dạo gần đây bản thân mình lại hay chú ý đến cơ thể của con bé đến thế.

Có lẽ ông không tài nào cưỡng lại được cơ thể cực phẩm của con bé, mặc dù ông không bao giờ nghĩ đến chuyện đi xa hơn, nhưng việc tắm với con gái cũng đủ khiến ông rạo rực rồi. Có lẽ do hiểu tính con bé biết thương bố nên ông mới có chút lợi dụng điều đó chăng?

Lúc sau, ông Lý và Như đi xuống tầng hai. Ông Lý vào phòng tắm xả nước vào bồn như lần trước. Sau đó ông vội vàng chạy xuống khóa cổng và khóa cửa. Còn Như đi vào phòng con bé Thư để chọn đồ mặc tạm. Nàng thực sự cũng không nghĩ gì nhiều đến việc tắm với bố vì nàng cũng thấy bình thường, có lẽ tâm lý nàng đã được thoải mái hơn khi lần trước cũng tắm với bố rồi… Và chẳng có gì xảy ra cả, nó cũng giống như xưa thôi chẳng qua có hơi ngại chút xíu.

Tim ông Lý đập thình thịch vì sướng, cảm giác râm ran lén lút này thực sự hấp dẫn, ông nuốt nước bọt liên tục với cái mồm khô khốc. Không biết từ lúc nào tự bản thân ông đã lợi dụng cô con gái lớn của mình, ông lợi dụng lòng tốt của con bé, sự ngây thơ và thương yêu bố vô điều kiện của nó.

Có khi nào vì tính dục trong cơ thể? Nó đã vô tình làm lu mờ con mắt, biến đổi bản chất, trái tim và lý trí của một người bố? Hay đây là một sự biến chất của một thằng đàn ông mất vợ đã lâu?… Dù cho là lý do gì thì ông Lý chắc chắn đã biến chất rồi… Mặc dù ông không nghĩ đến việc đi xa hơn với con bé, nhưng để chờ đợi khoảnh khắc được tắm với Như và lợi dụng con bé thì đấy là một suy nghĩ hoang dâm, một suy nghĩ đồi trụy đi ngược lại với thuần phong mỹ tục và phá vỡ rào cản đạo đức xã hội.
 
-Là lá la… -Như đứng ở tủ quần áo của Thư để chọn đồ, so với chiều cao của nàng thì Thư thấp hơn một chút và mông ngực cũng bé hơn một chút nên Như đang khó để lựa chọn quần áo. Nàng chỉ chọn được một chiếc quần lót hình bông hoa… Như cầm chiếc quần lót lên tủm tỉm cười vì con bé vẫn còn trẻ con quá tuổi này rồi vẫn còn hình thù các thứ cơ. Nhưng cười thì cười vậy thật ra ở nhà nàng vẫn có vài chiếc quần lót hình thù có kém gì đâu.

Sau đó Như chọn áo lót nhưng không cái nào vừa cả, có lẽ nàng sẽ thả rông vậy, vì phải thả rông nên Như chọn một chiếc áo phông cho thoải mái. Và lấy một chiếc quần đùi ngắn chất liệu co dãn vì mông nàng to hơn mông của Thư một chút.

Như ôm đống quần áo vào nhà vệ sinh ở tầng hai, tiếng nước chảy rất to, có lẽ bồn tắm cũng đầy nước rồi. Như mở cửa vào thì thấy ông Lý đang đứng tắm tráng ở vòi sen, ông trần truồng không mảnh vải che thân, điều này làm Như hơi ngại nhưng nàng vẫn phải tỏ ra bình thường.

-Bố cho sữa tắm vào bồn tắm chưa ạ? –Như vừa hỏi vừa treo quần áo lên móc.

-Chết quên! Bố chưa cho, con bóp vào cho bố! –Ông Lý nói trông rất tự nhiên như thể chuyện trần truồng trước mặt con gái là chuyện rất bình thường vậy, có lẽ ông tỏ ra như vậy là để cho Như được thoải mái.

-Vâng ạ! –Như nói và cầm chai sữa tắm bóp vào bồn tắm để tạo bọt, gương mặt nàng vẫn ánh lên một chút ngại ngùng.

-Lần này là lần thứ 3 bố con mình tắm với nhau con nhỉ? –Ông Lý vừa tắm vừa quay ra nhìn con gái mình.

-Lần thứ hai thôi ạ, lần trước bố gội mỗi đầu cho con mà… -Như đặt lại chai sữa tắm về kệ và quay ra ngoài để cởi đồ thì nhìn thấy con cu thòng lòng của bố đập vào mắt, trông nó dài phát sợ.

-À ừ! Bố cũng quên đấy! Khà! Khà! –Ông Lý cười, lúc này ông đã khá tự tin khi trần truồng đứng trước mặt con gái mình, bởi vì con cu dài ngoằng của ông khiến ông cảm thấy rất hãnh diện.

-Hmm… Bố che lại đi, cứ tồng ngà tồng ngồng thế kia… -Như nhíu lông mày nhìn bố và đi ra khu móc để cởi đồ.

-Khà! Khà! Ngày xưa có bao giờ con để ý đâu, bố vẫn thế này suốt Khà! Khà! –Ông Lý cười ngửa cổ lên trần nhà.

-Bố ý, ngày xưa còn bé đương nhiên không để ý rồi ạ… -Vừa nói Như vừa quay lưng về phía ông Lý và cởi chiếc áo của mình, tấm lưng ngọc ngà trắng muốt cùng với vòng eo thon nhỏ của Như hiện ra trước mặt ông Lý. Ông nuốt nước bọt nhìn vào dây áo lót màu trắng của con bé nhưng ngay sau đó lại quay đi.

-Khà! Khà! Lớn rồi thì bố vẫn là bố của con, con vẫn là con gái bé bỏng của bố! Có gì khác nhau đâu nào! Khà! Khà! –Ông Lý chống nạnh đứng cạnh bồn tắm cười nói trông rất sảng khoái. Làn da nhăn nheo vì tuổi tác đang chảy xệ xuống mặc dù ông trông khá gầy. Chỉ duy nhất con cu của ông trông vẫn khỏe khoắn, thậm chí lúc này nó còn đang hơi cương lên một chút vì cảm xúc hồi hộp và vì cơ thể siêu phẩm của đứa con gái lớn.

Ông đã rất kìm hãm dương vật của mình lại để nó không cửng hẳn lên, vì vậy trông chim ông cứng không phải cứng mà mềm cũng chẳng phải, nó chỉ hơi vồng lên một chút. Phía dưới là hai hòn dái xệ bên cao bên thấp lòe xòe với chùm lông đen xì rập rạp.

-Nhưng mà vẫn ngại chứ ạ, người ta biết cười cho ý… -Như xấu hổ, nàng nhẹ nhàng treo áo lên móc, thực sự nàng cũng cảm thấy hơi xấu hổ mặc dù nàng coi bố mẹ như nhau, nhưng điều đó có hơi miễn cưỡng vì dù gì bố cũng là người khác giới, nên thế Như vẫn ngại cái thứ đang lủng lẳng giữa hai chân bố.

-Ai biết? Chẳng ai biết hết Khà! Khà! Con cứ coi như mấy thứ này chỉ là bộ phận trên cơ thể con người thôi con, ai cũng có nên con cứ tự nhiên, bố không suy nghĩ gì cả! –Ông Lý nói theo một chiều hướng khác, một cách hiểu khác cũng khiến Như thấy đỡ ngại hơn.

-Vâng, nhưng mà nhìn cứ sợ sợ ý bố ạ, nó dài dài, cong cong như con rắn… -Như quay lại nhìn và mím môi cười đỏ hết cả mặt.

-Thằng Ninh nó không thế này hay sao mà con phải ngại? –Ông Lý vừa nói vừa cười và chỉ xuống chim mình.

-Nhưng mà anh ấy là chồng con… -Như nhíu lông mày nhìn bố, nàng liếc xuống dương vật bố và cảm thấy chim anh Ninh không bằng một phần chỗ đó, nàng luôn bất ngờ vì chim bố lại dài và to như vậy.

-Chồng con làm sao thân thiết bằng bố mẹ được! Con bé này, coi chồng hơn bố đúng không? –Ông Lý nói trêu Như và nhìn vào chiếc áo lót của con bé, chiếc áo căng ra ôm lại bộ ngực to tròn trông rất nặng nề.

-Không phải vậy… Mà là… Con với chồng tiếp xúc cơ thể nhiều nên quen… -Như ấp úng không biết giải thích thế nào, mặt nàng tỏ ra khó xử trông rất dễ thương.

-Vậy ngày xưa bố con mình chưa tắm cùng nhau bao giờ hả? Không tiếp xúc thân thể hả? –Ông Lý cười và nhìn vẻ mặt lúng túng của con bé đáng yêu quá.

-Hmm… Với lại… Của bố… cứ dài thườn thượt nhìn cứ thế nào ý… -Như bĩu môi xị mặt vì không biết phải nói gì nữa, nàng không thể diễn tả được cảm xúc ái ngại của mình cho ông ấy hiểu. Lúc này không còn lý do nào khác nàng đành lấy lý do đó và nhìn xuống chim bố với gương mặt đỏ ửng.

-Thế nào là thế nào? Ơ hay con bé này! Ngày xưa bố vẫn thế có đứa nào nói gì đâu! Bây giờ lại thắc mắc! Với lại của thằng Ninh nó không dài thế này chắc? –Ông Lý nhìn xuống chim mình nói. Hai bố con cứ nhìn đi nhìn lại nơi nhạy cảm của nhau.

-Không đâu… Của anh ấy ngắn hơn nhiều ý… Bé hơn nữa… -Như dơ hai ngón tay mình lên để miêu tả cho bố.

-Ui dào! Sao đâu con! Con nghĩ thoáng ra đây chỉ là bộ phận giúp bố đi tiểu thôi, con đừng nghĩ nhiều! Thoải mái lên… -Ông Lý vừa nói vừa thầm vui trong lòng khi được con bé khen, ở tuổi này được tụi trẻ khen quả là một kỳ tích lớn.

Như không nói gì, nàng chớp mắt nhiều lần vì ngại. Bố nói đúng nếu nghĩ những bộ phận ấy theo ngôn ngữ và cách hiểu khoa học thì sẽ đỡ hơn nhiều. Cảm thấy ổn hơn, Như bỗng đứng nhìn chim bố chằm chằm.

-Nhưng mà… Bố ơi! Người lớn… ai cũng nhiều lông như thế hả bố? –Như nói xong thì tủm tỉm cười.

-Ơ hay! Cái con bé này! Sao tự dưng hỏi vậy? –Ông Lý cũng hơi bất ngờ vì câu hỏi ngây ngô của con bé.

-Thì… con thấy… của anh Ninh không rậm như bố đâu ý… Nhìn như người rừng… Hí hí… -Như ôm miệng cười khúc khích. Nàng cũng thực sự tò mò về nhiều vấn đề về bộ phận sinh dục của phái mạnh, những kiến thức ngoài lề mà không được học ở trên trường. Bởi vì nàng đã thấy qua lông chim của lão ăn mày và ông cụ massage rồi, cả hai đều rất rậm, và họ đều có điểm chung là đã có tuổi.

-Thì… Haizz… Con bé này…. Cái này do cơ địa của mỗi người đó con… -Ông Lý vừa nói vừa cầm chùm lông đen xì của mình và thật khó giải thích. Người Việt hễ có cái gì không giải thích được liền đổi cho cơ địa.

-Càng về già sẽ càng mọc nhiều hả bố? –Như nhìn vào chim ông Lý và cười. Nàng đã học qua vấn đề này rồi nhưng thực sự nó không bằng thực tế. Nàng thậm chí còn nghĩ con gái ai cũng có ít lông, không nhiều bằng nam giới, bởi vì nàng và chị Uyên đều không có nhiều lắm, chỉ lơ thơ một chút.

-Không phải đâu con, như bố vừa nói, lông nhiều hay ít phụ thuộc vào cơ địa của mỗi người... Mà con tò mò chi nhiều vậy? Của con không có chắc, cái con bé này!!! –Ông Lý nhìn Như nói và nhìn xuống mu bướm của con bé đang ẩn sau lớp quần jean.

-Hmm… Của con nhá… Không như bố đâu, ít tí… -Như bĩu môi trêu bố.

-Điêu quen, lớn tồ rồi còn ít tí, chắc cũng phải bằng một nửa bố! –Ông Lý nói trêu để khích tướng Như, vì trước ông cũng nhìn thấy một lần rồi nên ông vẫn nhớ con bé thực sự ít lông, trông như vừa mới lớn thôi vậy.

-Còn lâu đi! Của con có vài sợi thui nha! Không như bố đâu ý, nhìn như người rừng! Blè!!! –Như lè lưỡi về phía bố để trêu.

-Bố không tin, chưa thấy thì không tin! –Ông Lý làm vẻ mặt hơi chút khả ố để trêu con gái. Sau đó ông liếc qua cặp đùi siêu phẩm dài thườn thượt của Như, rồi lại nhìn lên bộ ngực to tròn phía trên đang được chiếc áo lót ren mỏng ôm lại, trông to và tròn quá… Cơ thể con bé đẹp tựa như tranh vẽ, người mẫu còn không đẹp bằng một phần.

-Thôi đi nha! Bố không tin cũng phải tin!!! Của con không như bố! Của con ít hơn!!! –Như nhíu lông mày lại vì thấy vẻ mặt của bố không tin tưởng mình chút nào.

-Khà! Khà! Khà! Rồi! Rồi! bố tin, thôi không cởi đồ ra mà tắm đi con! Khà! Khà! Khà! –Ông Lý cười lớn vì vẻ mặt đáng yêu của con gái mình.

-Blè!!!! –Như bĩu môi lè lưỡi rồi quay người chổng mông để tụt chiếc quần jean của mình xuống. Vì hơi chật nên nàng phải cố gắng mãi mới tụt nó xuống được. Chiếc quần lót ren mầu trắng của Như dần hiện ra trước mặt ông Lý khiến ông thở mạnh, ông nhìn chằm chằm vào bộ mông to của con bé và nhìn xuống khe bướm khi con bé chổng mông để cởi quần, nhưng ngay sau đó ông liền nhìn ra chỗ khác.

Cuối cùng Như cũng lột chiếc quần jean xuống và treo tạm lên móc, lúc này nàng còn đúng bộ đồ lót trên người, cơ thể cực phẩm đẹp như tranh vẽ hiện ra trước mặt ông Lý, ông không ngờ rằng con bé lại có làn da trắng trẻo mịn màng như thế. Ngày xưa ông cứ nghĩ mẹ chúng mới là người có làn da đẹp nhất nhưng không ngờ các con của ông còn đẹp hơn gấp nhiều lần vì da bọn chúng không có lấy một vết nhỏ nào.

-Bố! Bố quay mặt đi!!! –Như quay lại thấy bố đang nhìn mình chằm chằm liền nhíu lông mày lại.

-Ừ ừ! Bố vào bồn trước nhé! –Ông Lý lật đật quay người lại đưa tay xuống nước khoắng mạnh cho bọt tan đều ra khắp bồn tắm, nhưng thực chất lúc này đầu óc ông đang nghĩ đến mu bướm của Như mà ông vừa nhìn thấy, bướm con bé đẹp quá, mặc dù chỉ nhìn vào chiếc quần lót nhưng ông vẫn tưởng tượng ra được hình dáng của nó.

Ông Lý lật đật bước vào bồn tắm và ngâm mình xuống rồi kéo rèm lại, thấy thế Như mới búi tóc lên cao rồi lột đồ lót của mình và đi ra tắm tráng. Cơ thể cực phẩm của Như được những dòng nước mát lạnh xả xuống khiến nàng cảm thấy sảng khoái cực kỳ, những dòng nước trong vắt chảy từ vai xuống cặp vú to tròn rồi chảy xuống chùm lông lơ thơ ở mu bướm Như.

-Róc rách! Róc rách! –Tiếng nước chảy phía ngoài khiến ông Lý tò mò muốn lật tấm rèm ra mà không dám, thôi thì lát con bé cũng vào đây tắm nên ông đành hãm lại vậy.

-Bố nhắm mắt lại đi ạ… -Sau khi tắt vòi sen Như một tay ôm ngực, một tay che bướm rồi đi về phía bồn tắm.

-Ui dào! Con bé này tắm mấy lần rồi còn ngại bố! –Ông Lý định vén rèm ra nhưng Như kéo lại.

-Không! Bố ý nhờ!!! –Như nấp sau cái rèm với cơ thể trần truồng.

-Thôi được rồi!!! Bố nhắm mắt rồi!!! –Ông Lý nói xong liền đưa tay lên che mắt lại. Như ngó vào trong thấy vậy liền từ từ trèo vào bồn tắm và quay lưng về phía ông Lý rồi ngâm mình xuống lớp bọt dày đặc.

Sau một vài bước rửa mặt bằng sữa rửa mặt của con bé Thư, Như quay người lại đưa sữa rửa mặt cho ông Lý với một nửa phần ngực nổi lên trên mặt bọt. “Bố có rửa không ạ?”.

-Không! Bố có bao giờ dùng mấy đồ mỹ phẩm này đâu! Nào lại đây bố tắm sau lưng cho! –Ông Lý vẫy tay và nhổm lên khỏi mặt nước, dương vật ông có chút động đậy khi thấy một phần ngực của con gái.

-Vâng ạ… -Như cũng không nghĩ gì, nàng từ từ ngồi dịch mông về phía bố. Sau đó nàng ưỡn ngực lên làm bầu ngực to nổi hẳn lên trên mặt bọt. Thấy thế ông Lý lấy chai sữa tắm xịt lên vai và lưng con gái, sau đó ông lấy tay xoa đều khắp lưng.

-Cái con bé này người ngợm gầy quá, nhớ phải ăn uống vào đấy! –Ông Lý nhẹ nhàng xoa lưng và vai cho Như, một làn da mịn màng chẳng khác gì da em bé.

-Con có gầy đâu ạ, người con chuẩn lắm đó nha! Hi hi… -Như cười và cảm nhận bàn tay thô của bố đang sờ trên lưng mình.

-Con gái con lứa phải có tí da tí thịt mới đẹp con à! –Ông Lý vừa nói vừa nhìn xuống tấm lưng ngọc của con gái mình.

-Con có da có thịt mà, nhìn tay con nhỏ thế này thui nhưng mông con hơi bị to đó nha! –Như nói và sờ xuống đùi, nàng luôn tự hào về cơ thể cân đối của mình, dong dỏng nhưng không quá gầy.

-Đâu để bố xem nào! –Nói xong ông Lý đưa hai bàn tay xuống rờ mông con bé dưới làn nước ấm.

-Ái chà chà!!! Được đấy! Con bé này nhìn vậy mà mông cũng to ra phết! Khà! Khà! –Ông Lý cười lớn nhưng trong lòng ông râm ran khó tả, dương vật ông đã cửng lên từ khi ông sờ xuống bộ mông to săn chắc mềm mịn của con bé. Mặc dù chỉ được sờ nửa mông vì con bé đang ngồi dưới bồn nhưng ông vẫn cảm nhận được độ săn chắc và mịn màng của nó.

-Đó! Con không gầy đâu nha! –Như liếc ra đằng sau và nói, nàng biết bố vừa sờ mông mình nhưng không hiểu cảm giác tại sao nàng lại thấy bình thường vì ngày xưa mẹ nàng cũng hay kiểm tra nàng như vậy.

-Khà! Khà! Rồi! Rồi! Con gái bố đẹp nhất! Thế ở nhà hai vợ chồng có hay tắm với nhau không?

-Con ít khi lắm ạ, anh ấy cũng đi làm suốt bố ạ, với lại suốt ngày đi công tác ý… -Như nói giọng như kiểu đang mách bố vậy.

-Ừ! Thôi thì chức vụ đi đôi với nhiệm vụ và trách nhiệm, nó là một người đàn ông rất tốt, bố rất tự hào về nó… Con làm vợ con nên thông cảm cho chồng, nhìn vậy thôi bố nghĩ nó nhiều lúc cũng áp lực lắm đấy! –Ông Lý tâm sự, vừa nói ông vừa xoa sang hai cánh tay của con bé.

-Vâng ạ, nhiều lúc con muốn đi chơi với anh ấy nhưng con cũng hiểu anh ấy rất bận nên đành chờ anh ấy rủ thôi bố ạ… -Như mím môi lại liếc ra sau khi thấy bố xoa lên cánh tay gần ngực quá, nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều đành mặc kệ.

-Bố biết con gái bố là cô gái biết suy nghĩ, là người thấu tình đạt lý, biết lo lắng và cảm thông cho người khác, bố cũng rất tự hào về con… -Ông Lý mỉm cười một nụ cười hạnh phúc mãn nguyện khi có những đứa con gái, con rể hết sức tuyệt vời.

-Hì hì… -Như mỉm cười rất tươi vì được bố khen.
 
-Haizz, bố tuổi cũng già rồi, mấy đứa mau mau đẻ một đứa cháu cho bố còn ẵm nhé! Kế hoạch cũng phải nghĩ đến người bố già này chứ… -Ông Lý thở dài. Ông rất khéo léo khi khen câu trước để câu sau con bé còn suy nghĩ vì thực sự ông cũng muốn có cháu bế lắm rồi.

-Dạ vâng ạ, con sẽ về nói chuyện với anh Ninh… bố yên tâm nha hihi… -Thực ra nàng với Ninh đã bàn bạc rất rõ ràng về vấn đề này, nhưng vì bố dục nhiều quá nên nàng đành nói vậy cho bố yên tâm.

-Nhớ đấy nhé! Trong năm nay thì càng tốt!

-Nhưng mà… -Như ấp úng.

-Nhưng sao con? Có chuyện gì vậy? –Ông Lý lo lắng.

-Anh ấy đi làm suốt bố ạ, anh ấy còn sắp đi công tác… Với lại… Mấy lần anh ấy thả vào trong… Con cố tình không uống thuốc tránh thai mà không dính bố ạ… Thực ra con cũng tính có em bé và con tốt nghiệp là vừa ấy ạ… -Như chợt nghĩ ra việc này liền tâm sự với bố.

-Tần suất các con làm nhiều không? –Ông Lý thấy vậy liền hỏi.

-Dạ… Cũng không nhiều bố ạ, nhiều lúc anh ấy đi làm về thì lăn ra ngủ thôi ý… -Như chỉ biết nói vậy, nàng không thể nói tình trạng thực sự của nàng và Ninh.

-Vậy, các con tranh thủ nhiều vào, càng nhiều càng tốt nếu muốn có em bé… -Ông Lý nói chuyện với Như mà chỉ dám vuốt qua vuốt lại cánh tay con bé và xoa trên lưng hoặc vai chứ không dám di chuyển đến phần khác.

-Vâng ạ, nhiều lúc con cũng muốn… Nhưng anh ấy không ở nhà, anh ấy đi công tác ý bố… Nên việc sinh con cũng gặp nhiều trở ngại…

-Vậy à… Thôi chịu khó con ạ, mình tranh thủ chồng ở nhà lúc nào thì thụ thai lúc đó con à… -Ông Lý hồi hộp khi nghe con gái nói “cũng muốn”. Có khi nào con bé thiếu thốn chuyện đó không? Nếu vậy thì thật nguy hiểm vì con bé còn trẻ quá, có khi nào sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình không?

-Vâng ạ… -Như mím môi lại không biết nói gì nữa vì vấn đề bệnh của chồng thực sự rất khó để nói, đến chị Uyên nàng còn không dám kể nữa là bố.

-Bố nhớ ngày xưa… Ở trong làng, nhiều hộ nghèo khổ không sướng như bây giờ, họ đầu tắt mặt tối làm ăn sinh sống không trách khỏi việc hiếm muộn, lý do rất đơn giản, vì chất lượng cuộc sống không tốt nên mới sinh ra áp lực… Cứ có tâm lý, hay bị áp lực sẽ rất khó có con con à… Tuy nhiên…

-Tuy nhiên thế nào ạ? –Như tò mò.

-Ngày xưa bố nghe các cụ kể muốn có con thì chúng mày ra ngoài bờ ruộng bờ đê kia làm một cái rồi về, kiểu gì cũng sinh em bé! Khà! Khà! Nghe thì hư cấu mà nó rất có tác dụng con à! –Ông Lý vừa cười vừa kể.

-Tại sao lại như vậy ạ?

-Khà! Khà! Khà! Làng bố thời xưa không thiếu những trường hợp bắt được đôi vợ chồng tình tứ ở ruộng ngô ruộng lúa con à! Theo như tâm lý học, khi con người ta làm điều gì lén lút sẽ cảm thấy hưng phấn tột độ dẫn đến cửa tử cung mở rộng, vì vậy phụ nữ sẽ dễ đậu thai hơn… Khà! Khà! –Ông Lý thật khó giải thích với con gái, ông đã cố gắng nói giảm nói tránh hết sức có thể.

-À như kiểu dễ lên đỉnh hơn đúng không bố? –Như hỏi một câu ngây thơ mà khiến ông Lý cứng hết cả người.

-Cái con bé này! Nói vậy phải tự hiểu chứ ai lại nói thẳng tuột móng heo ra như thế hả? Khà! Khà! –Ông Lý cười lớn sung sướng vì ông lại cảm nhận được cảm giác hạnh phúc năm xưa khi những đứa con ông thường xuyên hỏi ông những câu hỏi không có hồi kết, chỉ có điều lúc này con bé đã hỏi những thứ tế nhị và thực tế hơn.

-Hì… Vậy ngày xưa bố mẹ đẻ bọn con ở ruộng ngô ruộng lúa à bố?

-Cũng có thể đấy! Khà! Khà! Tuy nhiên ngày đó bố mẹ muốn thay đổi không khí thường hay làm trong bồn tắm thế này… Không biết trong ba chị em các con ai được thụ thai ở trong này khà! Khà!… -Ông Lý lại cười lớn.

-Trong bồn tắm luôn ấy ạ? Hi hi… -Như ôm miệng cười và tưởng tượng đến cảnh đó.

-Con nên biết rằng, chỉ cần thay đổi không gian các con sẽ cảm thấy khác… Không cần biết ở đâu, chỉ cần các con thấy hạnh phúc ắt sẽ đậu thai… Bồn tắm là một ví dụ… -Ông Lý truyền đạt lại kinh nghiệm cho con gái mình, vừa nói ông vừa vuốt dọc hai cánh tay của Như, lần này ông nắm chặt ép tay con bé lại và vuốt khiến những ngón tay ông chạm vào bầu ngực to cạnh đó.

-Chuyện sinh con đẻ cái bố không ép bọn con, bố chỉ góp ý và đưa ra phương án cho con, bố luôn muốn các con được thoải mái không gượng ép. –Ông Lý không thấy Như nói gì ông liền nói tiếp.

-Dạ vâng ạ, bố yên tâm nha hihi… -Như mỉm cười, nàng vừa rồi không để ý vì mải suy nghĩ về vấn đề của anh Ninh, nếu anh ấy cứ như vậy không biết bao giờ mới tiến tới chuyện sinh con đẻ cái đây. Lúc nào cũng thích nhìn mình ấy ấy với người khác, đúng là đồ hâm mà.

-Khà! Khà! Cái con bé này! Sau này có em bé chắc chẳng lo thiếu sữa, mới hai mấy tuổi mà ngực to hơn cả mẹ nó lúc đang căng sữa Khà! Khà! –Ông Lý cười nói, ông biết con bé sẽ cảm nhận được những ngón tay ông vừa lướt qua ngực nên đành nói để rào trước.

-Ngực con to mà, lần trước bố còn chẳng tin nữa… -Như nói và nhìn xuống ngực mình.

-Tất nhiên bố không tin rồi! Bố có được thấy đâu khà! Khà!

-Hôm trước con cho bố nhìn rồi mà, còn được sờ một cái nha… -Như bĩu môi.

-Con bé này… Nói thì xấu hổ, tắm chung không tránh khỏi những lúc như vậy con à… -Ông Lý lại thở dài và nắm chặt hai cánh tay của Như làm những ngón tay của ông chạm sâu vào ngực con bé.

-Dạ… Con không để ý đâu ạ, ngày xưa mẹ cũng hay kiểm tra con như vậy, vì là bố nên con chưa quen ý ạ… -Như mím môi lại nói, nàng cũng không dấu bố vì thực sự nàng vẫn hơi xấu hổ một phần vì bố khác giới, một phần vì ngày xưa hồi nàng bắt đầu dậy thì bố rất ít khi từ đơn vị về, nàng nhớ đợt đó bố nhận công tác với một chức vụ cao nên càng lúc bố càng ít về. Vì vậy lúc này để tắm lại như hồi bé nàng thực sự thấy hơi ngại.

-Ừ bố hiểu… Mà chung quy lại bố phải cảm ơn con rất nhiều…

-Bố cảm ơn vì điều gì ạ? –Như liếc mắt ra đằng sau thắc mắc, nàng có hơi nhột khi tay bố đang để ở chỗ đó, chạm hết vào ngực rồi.

-Con gái bố… Lớn rồi nhưng vẫn đồng ý tắm với bố… Chị Uyên con còn lâu mới chịu tắm cùng Khà! Khà! –Ông Lý cười nhạt và không thể dấu được vẻ mặt hưng phấn của mình.

-Chị Uyên từ lúc lấy chồng khó tính lắm bố ạ, hay quát con nữa…

-Khà! Khà! Chị con lo cho con lắm đấy. Ngày trước bố tổ chức lễ cưới cho cả hai đứa cùng một lúc cũng vì lý do này… bố rất thương các con, về nhà người ta làm dâu có chị có em âu cũng đỡ được phần nào con à… -Ông Lý mỉm cười vì quyết định đúng đắn của mình ngày trước, dù cho mọi người can ngăn ông vẫn thấy mình làm đúng. Đến giờ vẫn chưa thấy sai chút nào.

-Vâng ạ…

-Đấy! Không nhờ con gái bố biết thương bố, đời bố cũng đâu được nhìn thấy bộ ngực nào lớn như vậy! Khà! Khà! Khà! –Ông Lý cười lớn để che đi sự vô duyên của mình.

-Ngực lớn thì có gì đâu ạ, con thấy vướng bỏ xừ ra ý ạ… -Như vừa nói vừa lấy sữa tắm xoa lên bầu ngực to tròn của mình.

-Cái con bé này phụ nữ ao ước được bộ ngực lớn như con lắm đấy!

-Bố từ xưa đến nay thực sự chưa thấy ngực to bao giờ thật ý ạ? –Như có chút nghi ngờ, nàng vừa hỏi vừa xoa đều sữa tắm trên ngực, hai đầu ti cũng thế mà cứng lên.

-Bố chưa, ngày trước bố cũng nói với con rồi, bố yêu mẹ con là mối tình đầu đấy… Khà! Khà! Khà!

-Hmm… May cho bố là bố còn một cô con gái xinh đẹp sẵn sàng cho bố nhìn ngực đó nha! Diễm phúc lớn đó nha!!! –Như cười khúc khích.

-Đấy!! Thế nên bố mới cảm ơn con gái bố! Bố tự hào lắm chứ! Khà! Khà!... Mà con này!...

-Dã… -Như quay lại khẽ nhìn bố ở phía sau mình.

-Tiện đang tắm, hôm nay… cho bố nhìn lần nữa con nhé… -Ông Lý thở mạnh rất xấu hổ vì sự bỉ ổi của mình, nhưng ông không thể chịu được nữa.

-Er! No! no! no! Không được đâu sói ạ… -Như có chút bất ngờ, nàng hơi giật mình vì lời đề nghị của bố.

-Á à con bé này! Gọi bố là sói hả? –Ông Lý vừa nói vừa chọc ngón tay vào eo Như ở dưới làn nước ấm.

-A!! Ha ha ha ha… buồn con bố!!! Ha ha ha… con xin lỗi ạ!!! –Như uốn éo người để tránh né những cú chọc của ông Lý khiến bầu ngực to của nàng chạm liên tục vào bàn tay trái của ông.

-Còn dám trêu bố nữa không? –Ông Lý cười rất tươi và nắm chặt tay Như.

-Con không ạ! Ha ha… -Như rụt cả người lại vì buồn, nước trong bồn sóng sánh mạnh vì cử động của hai bố con.

-Ngày xưa tắm rửa thoải mái là thế, mấy đứa còn nô đùa với bố, bây giờ lớn rồi động tí là ngại, là ngại… Khà! Khà! Khà! –Ông Lý liền thả tay ra vì sợ con bé lại nghĩ ông lợi dụng nó.

-Tất nhiên là ngại chứ ạ, vì con có chồng rồi mà… -Thấy bố thả tay Như liền ôm ngực rồi ngồi lại tư thế cũ.

-Haizz… Vừa rồi thì nói sẵn sàng cho bố nhìn bây giờ chối đây đẩy…

-Nhưng mà… -Như ấp úng.

-Nhưng sao nào?

-Nhưng mà con sợ bố lại… To lên ý ạ… -Như mím môi lại xấu hổ, hóa ra nàng chỉ lo bố mình lại bị như lần trước. Vì nàng nghĩ đến căn bệnh mà chị Uyên nói nên không dám để bố nhìn thấy cơ thể mình. Mặc dù nàng biết bố sẽ chẳng có suy nghĩ xấu nhưng những phản ứng đó khó có thể tránh khỏi.

-Cái con bé này… Haizz… Làm sao bố to lên được khi tắm cùng con gái mình chứ. –Ông Lý thở dài xấu hổ khi nghe con bé nói vậy.

-Hư! Còn lâu đi, lần trước con nhìn thấy rồi nha! Cứng đơ luôn ý… Hí hí… –Như ôm miệng cười khúc khích. Ông Lý không biết nói gì nữa, ông chỉ lắc đầu cười ngại.

-Không đúng ạ? Hi hi… -Như quay người lại nhìn bố và ôm miệng cười.

-Bố xấu hổ quá… Bố không có ý gì, nhưng bố cảm thấy bố không kiểm soát được… -Ông Lý nói với gương mặt xấu hổ.

-Lần trước chị Uyên nói có đưa bố đi khám… Chị nói bệnh của bố rất khó nói và khó kiểm soát nên con không để ý đâu ạ… Bố đừng ngại, con cũng muốn tắm với bố một cách thoải mái nhưng vì chuyện đó nên con phải e dè một chút ạ… ngộ nhỡ nó lại… ngỏng lên… Hi hi… -Như lại ôm miệng cười khúc khích, nàng rất hiểu cho bố và cũng không trách bố một chút nào, nhưng vẻ mặt của bố khiến nàng không thể nhịn cười được.

-Haizzz…. Bố cảm ơn con đã thấu hiểu cho người bố này… Nhưng con yên tâm, nếu chỉ nhìn thôi bố không thể lên được đâu, con cứ thoải mái lên, tắm với bố chứ có phải với ông nào đâu mà ngại… Khà! Khà! Khà! –Ông Lý lại cười lớn. Không ngờ cái Uyên đã kể chuyện đó cho con bé Như rồi, thật xấu hổ quá.

-Ông nào còn lâu con mới tắm cùng nha! Thôi được… Nhưng mà… Bố mà lớn lên con không chịu trách nhiệm đâu nha! –Như mím môi nhìn bố với gương mặt đỏ ửng. Nàng thực sự cũng muốn tắm cùng bố một cách tự nhiên nhất như ngày xưa. Nếu bố đã nói vậy nàng sẽ thử một lần xem sao.

-Được rồi! Yên tâm! Con cứ thoải mái lên! Khà! Khà! Khà!

-Bố nhớ nha! Bố mà to lên không có cô nào để “xả” đâu đó hihi… -Vừa nói Như vừa cười tủm tỉm rồi trở mình.

-Cái con bé này! Ăn với chả nói! –Ông Lý cau mày cấu nhẹ vào eo Như một cái. Nhiều lúc ông cảm thấy mình đã già không thể chủ động như bọn trẻ được. Bây giờ chúng nó thực sự sống “thoáng” hơn xưa rất nhiều.

-Ha ha ha… Con lo cho bố thui mà… -Như uốn éo rồi quay người lại. Lúc này hai bố con đã ngồi đối diện với nhau. Hai má Như đỏ ửng nhìn bố với ánh mắt tinh nghịch, sau đó nàng từ từ ngồi hẳn dậy khiến bầu ngực to tròn nổi lên trên mặt bọt, thấp thoáng đầu ti hồng hào đang cương nhẹ lên. Nàng muốn thử xem bố có thực sự kiềm chế được không.

-Đấy! Cứ như vậy có phải thoải mái hơn không nào! –Ông Lý nhìn Như và nằm ngửa nhìn lên trần nhà để tỏ ra tự nhiên nhất có thể để con bé cũng cảm thấy thoải mái.

-Hì… -Như cũng nằm xuống và duỗi thẳng chân về phía bố, ông Lý cũng vậy, ông cũng vắt hai chân lại và duỗi thẳng về phía Như. Cũng may chiếc bồn tắm này thuộc loại lớn nên hai bố con ngồi vẫn khá thoải mái, mặc dù chân Như rất dài.

-Thoải mái thật… Bố ước ngày nào cũng được tắm cùng các con thế này… -Ông Lý nhìn lên trần nhà nói với gương mặt hạnh phúc.

-Con thì được nha, còn chị Uyên còn lâu ý, cái Thư nữa… Dạo này con thấy nó trầm tính lắm bố ạ! –Như chợt nhớ ra liền ngồi dậy và nói với ông Lý, hai bầu ngực nàng lại nổi lên trên lớp bọt.

-Haizz… Cái tuổi ẩm ương khó bảo… -Ông Lý nói và chợt nhận ra từ lúc ông và con bé Thư lỡ phát sinh quan hệ, kể từ đó con bé hay tránh mặt ông và ít nói hơn hẳn… Có khi nào vì chuyện đó không… Ông Lý cau mày nhắm mắt lại nghĩ có khi nào mình đã hại con bé rồi không? Khi nào có dịp ông sẽ tìm cách nói chuyện với nó vậy.

-Bố đang nghĩ gì đấy ạ?

-À Bố không! –Ông Lý chống tay ngồi dậy và vớt nước lên xoa người, vừa vớt ông vừa nhìn xuống bầu ngực của Như. Thấy ánh mắt của bố Như cười tủm tỉm và dùng hai bàn tay đặt xuống ngực mình và nâng lên khiến hai đầu ti nổi hẳn lên mặt nước.

-Cái con bé này, còn trẻ mà ngực to thật. –Ông Lý thở mạnh nhìn vào hai đầu ti của con gái, cơ thể ông râm ran khó tả, ông đang cố tỏ ra tự nhiên nhưng ngực con bé đẹp quá, nó dường như đang hút hồn ông vậy. Mặc dù ông đã cố nói chuyện một cách tự nhiên để xóa đi bầu không khí gượng gạo nhưng không thể.

-Anh Ninh nói ngực con đẹp như vẽ ra ấy bố ạ… Hì hì… -Như nói rồi nhìn xuống xoa nhẹ ngực mình. Lúc này nàng đã cảm thấy đỡ ngại hơn trước nhiều.

-Cái thằng Ninh thế mà số hưởng, ngày xưa bố yêu mẹ, ngực mẹ con cũng không to mấy, như quả cam thôi! Khà! Khà! –Ông Lý cười và nhìn chằm chằm xuống ngực Như.

-Tại sao đàn ông lại thích ngực to thế hả bố? –Như nói và nhìn xuống ngực mình.

-Thích lắm con! Giống đàn bà phụ nữ thích chim to vậy con à! –Tim ông Lý đập mạnh, ông cảm thấy mình hơi quá lời với con gái rồi.

-Hmm… Cái ấy của anh Ninh không to lắm bố ạ… -Như mím đôi môi đỏ lại với gương mặt đỏ ửng ngại ngùng, nàng cũng bắt đầu cảm thấy rạo rực khi nói mấy chuyện tế nhị thế này, gương mặt tinh nghịch không còn thoải mái như trước.

-Khà! Khà! Khà! Hạnh phúc gia đình không đong đếm bằng thứ đó con ạ! Cái quan trọng là các con hợp nhau! –Ông Lý cười lớn, không ngờ con gái ông cũng để ý đến chuyện đó mà không trách ông nói chuyện bỗ bã với nó.

-Vâng! Của anh ấy đủ dùng bố ạ hì!… -Như cười ngượng đỏ hết cả mặt.

-Năm xưa… Bố là người thích ngực to, nhưng người ta thường có câu ghét của nào trời trao của đó. Vì vậy bố lấy mẹ con ngực không được to lắm…–Ông Lý vừa nói vừa nhìn vào ngực con gái mình và thở mạnh. Chim ông đã cửng lên từ khi Như quay người lại, đến lúc đó thì ông đã không còn kiềm chế được rồi.
 
-Bây giờ có con đây hihi, bố được nhìn rồi còn gì ạ? –Như nói rồi cũng nhìn xuống ngực mình.

-Khà! Khà! Không! Nhìn là một chuyện, sở hữu là một chuyện con à, cái này ấy à của thằng Ninh không phải của bố Khà! Khà! –Ông Lý chỉ vào ngực Như rồi cười nói. Như bĩu môi chẳng nói gì.

-Kể thằng Ninh cũng sướng, cái thằng bé này ngày nào nó cũng được bóp bộ ngực to cỡ này… chựt! chựt! chựt! –Ông Lý nhìn chằm chằm vào ngực Như rồi chựt! chựt! cái lưỡi như tiếng gọi chó con.

-Hmmm… Bố mê thế ạ? Con thấy như nhau thui mà… -Như mím môi lại xấu hổ, gương mặt nàng đỏ ửng lên trông rất xinh, đôi mắt mở to nhìn bố.

-Vậy bố hỏi con, chim bé và chim to có như nhau không? –Ông Lý hơi gượng gạo khi lại hỏi con gái câu khiếm nhã đến vậy. Ông dạo này như thể không kiềm chế được ngôn từ của mình, ông thường hay cố tình nói những câu có tính chất mơi gợi với con gái, nếu để Uyên biết được chắc ông sẽ không biết phải giải thích thế nào.

-Eo! Bố ý… -Như nhăn mặt lại nhìn bố mình, nàng cũng không ngờ bố dạo này hay nói những câu kỳ cục ghê. Nhưng vì tính nàng hiền không muốn mất lòng bố nên nàng cũng không nói gì.

-Khà! Khà! Khà! Bố chỉ lấy ví dụ cho con hiểu! Khà! Khà! –Ông Lý ngửa cổ lên trời cười lớn cho đỡ ngại.

Lúc này, phía dưới nước chim ông Lý đã cửng lên to lắm rồi, vì đây là lần đầu tiên ông được nhìn ngực con bé rõ ràng thế này, dù cho có cố gắng tự nhiên đến mấy ông cũng không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

Như thấy ánh mắt của bố, nàng cũng có chút xấu hổ nhưng nàng nghĩ đến cảm xúc của bố nhiều hơn, nếu như bố nói thích ngực to chắc chắn bố đang thèm lắm, không biết có cửng lên không nữa… Như mím môi lại bật cười trông rất tinh nghịch, như thể nàng vừa nghĩ ra điều gì đó.

Như tủm tỉm cười và bám hai tay vào thành bồn tắm rồi quỳ gối nhổm người dậy, cả cơ thể nàng nổi lên trên mặt bọt đến tận bụng. Ông Lý mở to mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể trắng hồng của Như.

Cả bầu ngực to của con bé đã hiện ra trước mắt ông, hai bên ngực vừa to vừa tròn, trông rất đều nhau chứ không phải bên to bên bé. Hai đầu ti hồng hào đang cương lên trông rất kích thích. Chưa bao giờ trong cuộc đời ông Lý được tận mắt nhìn thấy bộ ngực to và đẹp cỡ này. Thật trớ trêu khi đó lại là bộ ngực của con gái ông vì thế ông phải tỏ ra thật tự nhiên.

-Sao vậy? Con tắm xong rồi à? –Ông Lý nói với lồng ngực thở mạnh.

-Hí hí… -Như không nói gì, nàng chỉ cười rồi bất ngờ đưa một cánh tay thon dài của mình xuống vị trí của dương vật bố. Ngay lập tức Như sờ vào cây hàng căng cứng của ông Lý dưới làn nước ấm.

-Eo!!! –Như mở to mắt khi nắm vào chim ông Lý và nàng biết ông đã cửng rất to rồi, ngay lập tức nàng liền rụt tay lại và ngồi xuống như cũ rồi che miệng cười tít cả mắt. “Ha ha ha ha ha…”.

-Cái con bé này! –Ông Lý cũng giật mình nhưng không kịp phản ứng, ông đỏ mặt tía tai vì xấu hổ.

-Á à… Thế mà bố bảo không cứng lên nha! Ha ha ha ha… –Như nhíu lông mày lại nhìn bố, nhưng không nhịn được cười rồi lại cười phá lên.

-Khà! Khà! Bố xin lỗi, dạo này tại bố nhạy cảm quá… Khà! Khà! –Ông Lý cười chữa quê.

-Ầu! Thế bây giờ bố không xuống được phải làm sao ạ? –Như thấy mặt ông Lý nghệt ra nàng lại không muốn cười trêu bố nữa, vì dù gì đây cũng là bệnh.

-Con nói với bố rồi mà, tắm chung nguy hiểm lắm đó ạ! –Như mím môi lại lo cho bố, không biết có phải mình đã trêu bố hơi quá rồi không?.

-Không sao đâu con Khà! Khà! Kệ nó đi –Ông Lý cười ngại nhìn xuống dòng nước rồi đưa tay nắm dương vật mình.

-Nhưng mà… -Như lại nghĩ đến chuyện chị Uyên kể, ông ấy mà cương lên bắt buộc phải xuất ra mới xuống được, không nó sẽ bị sưng tấy lên rất đau.

-Không sao đâu con! Khà! Khà! –Ông Lý biết con gái mình hay lo lắng liền trấn an.

-Nếu bố đau thì bảo con nha! Để con đưa bố đi viện khám!

-Cảm ơn con! Nhưng không đến mức đó đâu con Khà! Khà!

-Hmmm… -Như không biết nói gì nữa, nàng chỉ mím môi lại nhìn bố mình, nghĩ ông vắng mẹ cũng lâu đâm ra sinh bệnh, việc chị Uyên cấm bố qua lại với mấy cô cũng hơi quá đáng, nhưng đến lúc này thực sự bố đâu có thích ai trong khi chị Uyên cũng thoải mái cho bố làm quen với người ta rồi.

-Khà! Khà! Xấu hổ quá… Bố xin lỗi… -Ông Lý ngượng chín mặt, ông không ngờ cô con gái ông lại nghịch ngợm đến vậy, cứ tưởng nó hiền mà cũng nghịch quá… Còn dám thò tay xuống để kiểm tra ông nữa. Từ khi lấy chồng cũng mạnh dạn hẳn lên, âu đó cũng là điều tốt.

-Không sao đâu ạ, bố không phải xin lỗi đâu, đấy là phản ứng bình thường của đàn ông thôi mà bố hi hi… Như vậy chứng tỏ bố vẫn còn khỏe mạnh nha hihi… -Như ôm miệng cười nói để bố đỡ ngại.

-Haizzz…. –Ông Lý lắc đầu thở dài. Ông lại nhớ đến cảm giác bàn tay con bé nắm vào chim mình, tuy xấu hổ nhưng cảm giác ấy, lâu lắm rồi ông mới được cảm nhận. Nó thực sự tê và sướng… Điều này khiến chim ông càng cửng to hơn.

Nhưng ông Lý không hề biết đợt ông say rượu bị cảm, hai cô con gái đã thay nhau thủ dâm cho ông, thậm chí để khiến bố ra nhanh Như đã mút chim cho ông rồi. Nhưng có lẽ lúc đó trong cơn mê man ông không thể nhận ra. Vì vậy cảm giác vừa rồi đối với ông thực sự sướng.

-Mà bố ơi! –Như lại cười tủm tỉm.

-Sao vậy con? –Ông Lý có chút ngại vì với gương mặt kia chắc chắn con bé lại nghĩ ra trò gì rồi.

-Sao… lông của bố rậm thế ạ? Bố cắt bớt đi cho gọn bố ạ Hi hi… Con không có ý gì nhưng đây là vấn đề sức khỏe đó ạ… -Như mỉm cười nói, trước đây nàng rất ngại nói chuyện với bố về vấn đề tế nhị, nhưng gần dây nàng và bố đã thoải mái hơn rất nhiều, có lẽ tình cảm khăng khít của bố con đã phá vỡ rào cản phái nam và phái nữ.

-Con bé này, còn để ý vậy nữa Khà! Khà! Ai mà chả như vậy? Con cũng có còn gì Khà! Khà! –Ông Lý cười và túm xuống chùm lông của mình, công nhận nó cũng hơi rậm thật.

-Của con không rậm như thế nha, chỉ có một ít thôi ý… -Như nói với gương mặt đỏ ửng.

-Làm gì, mẹ con ngày xưa cũng rậm kém gì bố đâu! –Ông Lý lại khích tướng Như.

-Bố ý nhở, của con không có nhiều thật mà… -Như bặm môi và nhíu lông mày lại trông rất dễ thương.

-Thế cho bố xem bố mới tin Khà! Khà! –Ông Lý thở mạnh với yêu cầu bệnh hoạn của mình, nhưng thực sự ông rất tò mò, mặc dù cũng đã nhìn qua một lần.

-Không được đâu nha! –Như bĩu môi.

-Bố con tắm với nhau rồi con còn ngại gì chứ… Ngày xưa bố chả nhìn thấy suốt đấy thôi!

-Nhưng bây giờ khác rồi ạ…

-Với lại, lúc nãy con có xin phép bố đâu mà dám thò tay xuống nắm hả? Hả? –Ông Lý tóm cổ chân Như bóp nhẹ vài cái.

-Hmm… Bố ý… -Như xấu hổ, nàng đuối lý không biết nói gì nữa.

-Đấy nhé! Con bé này sờ bố thì được, nếu không cho bố nhìn chí ít phải cho bố sờ xuống bụng dưới để kiểm tra xem có đúng như lời con nói chứ, đúng không nào? Khà! Khà! –Ông Lý cười với gương mặt dại đi.

-Thôi được ạ, bố chỉ được sờ xuống phần bụng dưới thôi đó… -Như xấu hổ, nàng cũng muốn chưng minh cho bố thấy lời mình nói là đúng.

-Khà! Khà! Nhất trí! Con quay người lại đây! –Tim ông Lý đập mạnh, mồm ông há ra để thở vì hồi hộp. Như không nói gì, nàng rất xấu hổ nhưng cũng từ từ quay người lại. Ông Lý thấy vậy liền dạng to chân để con bé ngồi vào giữa háng mình.

Như từ từ đặt mông xuống cạnh dương vật ông Lý. Sau đó ông Lý nuốt nước bọt nhìn vào tấm lưng trần của Như rồi đưa bàn tay run rẩy qua phần eo rồi lên trước bụng, ông ôm bụng Như và kéo lại khiến chim ông ép hẳn vào phía sau lưng con bé.

-Bố… Chạm vào rồi đó nha… -Như xấu hổ nhưng vẫn ngồi im. Nhịp thở nàng càng lúc càng gấp, ánh mắt nàng vừa xấu hổ vừa ngại ngùng liếc về phía sau trông có chút miễn cưỡng cam chịu và pha chút hồi hộp khó tả.

-Khà! Khà! Ngồi gần thế này không tránh khỏi được, con đừng để ý đến nó… -Ông Lý nói và đưa nốt bàn tay còn lại lên bụng Như và để đó. Lúc này cả ông Lý và Như đều hồi hộp thở rất mạnh. Không khí trở nên trầm xuống, có một chút rạo rực khó tả.

-Hmm… đó bố sờ xem, con không nhiều như bố nói đâu nha! -Như thở mạnh nói.

-Ừ ừ… -Ông Lý nuốt nước bọt, làn da con bé mịn màng quá, càng tiếp xúc gần thế này chim ông càng cửng cứng hơn. Ông nhìn vào gáy Như và những sợi tóc nhỏ phía trước mặt ông, ông nhắm mắt lại hít một hơi ngửi mùi thơm trên cơ thể con bé.

Lúc này ông Lý ôm chặt Như, cả hai bố con ngồi sát lại với nhau, càng chặt dương vật ông càng ép vào vào lưng Như chặt hơn, còn hai cánh tay của ông đang ôm Như từ phía sau, ông đặt bàn tay vào bụng con bé rồi từ từ đi xuống.

Tim ông Lý đập rất mạnh, ông hồi hộp từ từ đi xuống thêm một đoạn thì sờ thấy phần mu bướm mềm mềm của Như, sau đó là một chút lông bướm của con bé. Ông Lý nuốt nước bọt ừng ực, ông không thấy con bé nói gì, ông từ từ đi xuống thêm một chút.

Lúc này tay ông đã chạm nhẹ vào bướm của Như, “mềm quá” điều này khiến chim ông lại cửng cứng hơn, cảm giác cơn tê và căng tức đang lớn dần phía dưới khiến ông hơi nhíu mày lại. “Hờ hờ…”. Ông Lý thở dốc và sờ bướm Như rồi ôm chặt con bé để ép dương vật ông vào chặt hơn. Việc này thực sự đi quá giới hạn quan hệ bố con rồi, nhưng ông Lý không thể chịu được nữa.

-Pập! Pập! Này bố nha! Đến đó thôi… -Như bặm môi và kéo tay ông Lý lên khi thấy ông sờ xuống bướm mình, nàng rất sợ bố sờ thấy nước nhờn đang chảy ra từ bướm nên vội vàng kéo lên vì sờ vậy là đủ biết rồi. Với không khí thế này nàng không thể không có cảm giác, nhất là khi cây hàng to dài của bố đang ép vào lưng nàng.

Như thở mạnh và khẽ liếc ra đằng sau, nhịp thở của nàng rất gấp khiến bầu ngực nàng nâng lên hạ xuống liên tục, nàng thấy bố đã sờ xuống bướm nhưng nàng không trách bố vì nàng biết bố mình cũng thiếu thốn từ lâu rồi, có lẽ ông không kiềm chế được cảm xúc vừa rồi.
 

Chương 93: Ông Lý và Con Gái Lớn - Sự Báo Đáp​

Như thở mạnh và khẽ liếc ra đằng sau, nhịp thở của nàng rất gấp khiến bầu ngực nàng nâng lên hạ xuống liên tục, nàng thấy bố vừa sờ xuống bướm nhưng nàng không trách bố vì nàng biết bố mình cũng thiếu thốn từ lâu, có lẽ ông không kiềm chế được cảm xúc vừa rồi.

Lúc này hai bố con không nói gì, cả ông Lý và Như đều ngồi im, ông Lý dựa lưng vào thành bồn tắm và ôm Như. Như thở hơi gấp vì sự ngại ngùng này vì dương vật của bố cứng quá, liên tục chọc vào lưng nàng. Như mím môi lại suy nghĩ, nếu bố cửng lên như vậy có nghĩa là bố nghĩ bậy sao, hay vì lý do lâu ngày quá rồi bố chưa được gần gũi phụ nữ?

Dù nàng biết mình là con gái của bố, nhưng nàng cũng là một thiếu nữ trưởng thành, cơ thể đã phát triển. Việc bố cửng lên khó mà tránh khỏi... Nhưng ngộ nhỡ bố không xuống được như chị Uyên nói thì phải làm sao? Lại làm như lần trước ư? Giúp bố xuất ra... Nhưng... Lúc đó bố đang ngủ, còn bây giờ bố đang thức mà... Như thở mạnh và cảm thấy rất khó xử.

- Nằm thế này bố lại nhớ đến năm xưa bố và mẹ con... Cũng ôm nhau thế này rồi tâm sự, hoài niệm quá con à... - Ông Lý vừa nói vừa xoa bụng Như.

- Chắc mẹ thấy cộm lắm bố nhờ hihi... -Như mím môi cười tủm tỉm.

- Cộm cái gì con?

- Nằm thế này nói chuyện với mẹ bố có cứng như bây giờ không ạ? Cộm hết lưng con rồi hihi... -Như ôm miệng cười.

- Ui dào! Con bé này! Bố tưởng cộm cái gì! Khà! Khà! Khà! - Ông Lý cười vang khắp phòng, ông luôn phải tỏ ra như vậy để che đi sự biến chất đang lộ rõ của mình.

- Tất nhiên là cứng rồi con, đợt đấy bố sung mãn lắm Khà! Khà! Khà! - Ông Lý nói tiếp.

- Bây giờ bố vẫn sung mãn mà, cứng như hòn đá ý... -Như cười tủm tỉm với gương mặt đỏ ửng.

- Khà! Khà! Khà! Người ta gọi là tuổi hồi xuân mà con Khà! Khà! - Ông Lý cười sung sướng khi được con gái khen.

- Hồi xuân nhưng mà không được xả... Lêu lêu... -Như lè lưỡi trêu bố, nàng nói ra câu đó cũng hơi ngại, nhưng tính cách trẻ con hay thích trêu bố thì không thể thay đổi được.

- Haizz... Biết xả vào đâu con, nhiều lúc muốn lắm mà không có bà nào bên cạnh đây! - Ông Lý thở dài nói.

- Sao bố không đi tìm gái làng chơi ý, đeo bao là an toàn đó ạ... -Như cười và cho bố một đề xuất. Nàng nói những chuyện tế nhị này càng khiến ông Lý thấy hứng, chim ông cứng lên ép sát vào lưng Như.

- Ấy! Ai lại làm thế... Người ta cười chết con à! – Ông Lý khá giật mình khi con gái lại muốn bố đi chơi gái thế này. Thật không khỏi bất ngờ về gia đình có tư duy “sống thoáng” như vậy. Có lẽ việc con gái khuyên bố đi chơi cave để đỡ buồn chán chỉ có thể là Như.

- Vậy sao bố không tìm một cô yêu đại đi, cứ thế này sao chịu được ạ... Như lo lắng cho bố, có lẽ vì bố hay nhịn nên mới mắc bệnh, vì nàng nghe nói tuổi hồi xuân nhu cầu của các ông rất cao.

- Bố quen rồi! Khà! Khà! Khà!

- Bố cứ nhịn thế mới sinh bệnh đấy ạ... - Như nhíu lông mày lại có chút giận vì bố cứng đầu quá.

- Khà!! Khà!! Không sao đâu con gái! Bố chịu được... Chỉ cần được tắm với con gái là bố mãn nguyện rồi Khà!! Khà!! – Ông Lý vừa nói vừa xoa bụng Như nhè nhẹ, đôi lúc ông cố tình đưa bản tay lên cao để ngón cái của ông chạm nhẹ vào ngực Như rồi lại đi xuống.

- Hứ! Việc tắm với con và việc đó khác nhau nha! – Như khẽ quay lại nói.

- Sao lại khác nhau chứ? - Ông Lý cũng nghiêng đầu nhìn con gái.

- Tắm với con bố chỉ tắm thôi, còn việc trai gái kia để giúp bố xả ra mà... cho đỡ bệnh đó ạ...

- Thế tắm cùng con không được xả ra hả? – Vừa nói ông Lý vừa tiếp tục đưa ngón tay lên chạm nhẹ vào ngực Như, mơn chớn sờ bụng con bé.

- Eo... Bố sao lại nói thế ạ?... -Như nhíu lông mày lại, giọng nàng có chút run rẩy khi cảm nhận được bàn tay của bố đang sở bụng mình.

- Thì của bố cứng thế này rồi, ma sát vài cái là xả ngay ấy mà Khà! Khà! – Ông Lý cười lớn vì những lời nói đê tiện của mình.

- Không được!! Như vậy là hư nha... Bố không được có suy nghĩ đó! - Như xấu hổ đỏ cả mặt và không dám nhìn bố, nàng biết ông ấy chỉ trêu thôi nhưng nếu ông có xuất ra được khi ngồi thế này có lẽ nàng cũng sẽ đồng ý, vì thực sự nếu nhịn nhiều quá sẽ không tốt cho sức khỏe chút nào.

- Khà! Khà! Bố trêu! Bố trêu! Khà! Khà! - Ông Lý cười ngửa cả mặt lên trần nhà khiến phía dưới dương vật ông cọ liên tục vào lưng của Như.

- Hmm... - Như thở dài, nàng biết ngay bố chỉ muốn trêu mình, nhưng thực sự nàng chẳng biết khuyên bố thế nào nữa, nếu như hồi xuân mà cứ “tích trữ” thế này sinh bệnh cũng đúng thôi.

Mặc dù còn trẻ tuổi nhưng Như đã rất hiểu tầm quan trọng của tình dục hay việc thỏa mãn của con người. Nếu không được thỏa mãn trong thời gian dài, sẽ sinh ra cáu gắt, dễ tức giận và ảnh hưởng lớn đến tâm sinh lý và sức khỏe của bố Lý. Mặc dù nói thì nói vậy, nhưng nếu bố cần sự giúp đỡ nàng sẽ giúp, vì dù gì nàng cũng lớn rồi, trưởng thành rồi nàng tự ý thức được hành động của mình... Dù sao chăm sóc bố là nghĩa vụ của các con.

Hai bố con lại rơi vào im lặng, ông Lý rất bất ngờ khi con gái lại khuyên mình đi kiếm gái, thực sự con bé rất biết lo lắng cho người khác. Tuy nhiên ông Lý lại không nghĩ đến chuyện kiếm cave bởi vì lúc này ông đang nhìn vào tấm lưng trần của con gái và suy nghĩ nhiều thứ. Tuy nhiên ông chưa bao giờ có suy nghĩ dám đi quá giới hạn với các con của mình.
Nhưng việc ông muốn động chạm vào cơ thể chúng là có... Ngay lúc này đây, bàn tay ông Lý mơn chớn xoa bụng Như từng chút một, thấy con bé không nói gì, ông liền đưa bàn tay lên cao để chạm ngón tay vào phần ngực mềm mềm của Như. Ông làm vài lần như vậy thì Như quay mặt lại.

- Bố dê nha... -Như mím môi liếc nhìn bố.

- Không! Bố làm gì nào? – Ông Lý cười nói.

- Bố cố tỉnh đưa tay lên chạm vào ngực con nhá! Dê cụ... Bố chạm vào đó rồi không chịu được nhé! Nhé! – Như cấu nhẹ vào tay bố một cái.

- Khà!! Khà!! Cho bố sở một tí có mất gì đâu... Khà!! Khà!! – Ông Lý cười đỏ hết cả mặt, người ông nóng ran lên khi nói vậy.

- Sờ xong bố không chịu được thì sao ạ? Chim thì cứng to mà bố cứ ham, lát không xả được vào đâu con không chịu trách nhiệm đâu nha! – Như thở mạnh nàng khẽ liếc ra đằng sau.

- Không sao! Bố chỉ xoa ngực cho con như xưa thôi không có gì khác đâu con... Khà!! Khà!! -Ông Lý cười điệu cười rất khả ố với gương mặt đần thối vì ông đã dần mất bình tĩnh.

Lý do một người bố của gia đình, một người bố mà các con tự hào đã bị biến chất đến mức này phải chăng là do ông một thời gian rất dài đã không gặp chúng, không được chăm sóc chúng từ bé đến lớn?. Đến khi chúng trưởng thành ông đã bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của chúng, cộng thêm thời điểm này ông lại thiếu thốn quá lâu, nên nhiều lúc ông không kiềm chế được bản thân mình mà có những câu nói và hành động thiếu tự trọng như vậy?

- Bố dê thì có, con lớn rồi nha...

- Ơ! Con bé này hay nhỉ, lớn thì cũng là con của bố!

- Nhưng mà, ngày xưa bố có cứng thế này đâu... bây giờ bố dê hơn... -Như bĩu môi.

- Haizzz... Động tí bảo bố dê... Tâm sinh lý của con người con à, bây giờ con cho bố kiểm tra chỗ này nhé, bố sẽ chứng minh cho con thấy con cũng “dê” giống bố thôi Khà!! Khà!!

- Không được! – Như lấy hai tay vội vàng che xuống bướm. Nàng xấu hổ đỏ cả mặt vì sợ bố muốn kiểm tra phần dưới, nếu là như vậy bố sẽ biết nước nhờn nàng đang chảy ra mất.

- Không phải chỗ đó Khà!! Khà!! – Ông Lý cười vì sự ngây thơ của con mình.

- Eo bố ý... - Như nhíu lông mày lại vì nàng rất xấu hổ, nàng chỉ sợ bố biết nàng cũng đang hồi hộp quá mà gây ra sự hưng phấn lúc này, khiến nước nhờn phía dưới bướm chảy ra.

- Ai bảo con nói bố dê! Có dám thử thách không nào? Khà!! Khà!!

- Hmm... Vậy bố kiểm tra ở đâu? Ngoài chỗ đó ra... -Như khá tự tin vì nàng biết con trai hưng phẩn thì cứng chim, còn con gái thì chảy nước dưới bướm, nếu bố không sờ vào chỗ đó thì sẽ chẳng phải sợ.

- Nếu bố chứng minh được, con sẽ cho bố làm gì nào? Ông Lý cười, ông khá tự tin về việc ông sắp làm.

- Hmm... Con sẽ... cho bố sờ ngực một chút... Còn nếu bố không chứng minh được thì sao ạ? -Như hỏi ngược lại.

- Bố sẽ cho con sở cu bố một lần Khà!! Khà!! - Ông Lý cười lớn.

- Eo ơi! Làm gì có phần thưởng nào như thế ạ? Bố ý... -Như nhíu lông mày lại vì kiểu khôn lỏi của bố.

- Khà!! Khà!! Khà!! Bố đùa! Nếu con thắng con thích gì bố cũng chiều! Thỏa thuận vậy nhé con! - Ông Lý đưa bàn tay lên để ngoắc tay với Như.

- Okeee!! – Như đồng ý và vui vẻ ngoắc tay với bố mình.

- Vậy bố sẽ kiểm tra ở đây! – Nói xong ông Lý đưa tay lên bất ngờ bóp hai bên ngực Như và sờ núm vú của con bé.

- Ahhh!!! – Như bỗng giật mình rên một tiếng, điều này cũng khiến ông Lý bất ngờ vì con bé nhạy cảm quá, tiếng rên của con bé là đây sao... Nghe hay quá... Nhịp tim ông Lý tăng mạnh khi lần đầu tiên nghe thấy tiếng rên của Như.

- A!!!! Bố nha!!!! – Như lúc này mới giật mình gạt tay ông Lý ra và hét to.

- Khà!! Khà!! Khà!! Khà!! Đầu vú con cứng như thế! Chứng tỏ con đang “dê” giống bố nhé! Khà! Khà!!! - Ông Lý cười như được mùa.

- Bố ý! Bố đều! Không tính nha! – Như ôm ngực mình xấu hổ.

- Con nhé! Con không giữ lời, con nói ngoài phần dưới bố chứng minh chỗ nào cũng được đúng không? - Ông Lý thở mạnh, ông bất ngờ khi vừa được bóp bầu vú to của con gái, công nhận vú con bé vừa to vừa săn chắc và có độ mềm cực kỳ đàn hồi, hai đầu ti nhỏ cương cứng, thật không thể đẹp hơn được nữa.

- Nhưng... nhưng mà... Đầu ti cứng lên có liên quan đến việc “dê” đâu ạ? – Như nhíu lông mày lại phủ nhận.

- Haizz... Con nói đúng, đầu vú phụ nữ cương lên có nhiều lý do đúng không con? Ông Lý thở dài và giải thích cho con mình.

- Dạ vâng đúng rồi ạ...

- Vậy bố sẽ giải thích cho con nhé! Khi bị lạnh, đầu vú sẽ cương lên đúng không con?

-Dạ đúng ạ...

- Vậy, ta đang tắm trong nước ấm, nên không phải lý dó đó rồi... Ông Lý nói đến đây khiến Như không nói được gì, nàng nhíu lông mày lại. Thấy con bé không nói gì ông Lý liền nói tiếp.

- Do ma sát với quần áo cũng là một lý do đúng không con?

- Dạ...

- Vậy lý do đó cũng không phải rồi! Khà!! Khà!!

- Hmm... - Như thở dài vì nàng cảm thấy mình sắp thua.

- Tiếp! Có thể do cảm xúc lo lắng căng thẳng đúng không nào...

- Vâng... Cũng đúng ạ...

- Vậy càng không đúng vì bây giờ bố con ta đang rất thoải mái... Khà!! Khà!!

- Lý do tiếp là do kinh nguyệt hoặc con đang mang thai... Ông Lý nói và nghiêng đầu nhìn Như.

- Không phải ạ! Con không mang thai... -Như vội vàng quay đầu lại giải thích.

- Khà! Khà! Bố biết! bố biết! Còn lý do cuối cùng này... Là do phụ nữ đang hưng phấn và hứng tình nên đầu vú mới cương lên, đúng chưa nào? Khà!! Khà!! Khà!! – Ông Lý cười lớn vì biết mình đã thắng.

- Bố ý... Bố... -Như xị mặt và đánh nhẹ vào mặt nước vì nàng không biết nói gì nữa.

- Khà! Khà! Khà!! Vậy là bố thắng nhé!!! Khà!! Khà!! Khà!!

- Nhưng con không hưng phấn, cũng không hứng tình... - Như xị mặt phủ nhận điều đó.

- Ử! Bố không nói con bị hưng phấn hay hứng tình Khà! Khà! Khà! - Ông Lý cười vì vừa bắt nạt được con gái cưng của mình. Bình thường hay chịu thua con bé, hôm nay ông mới có dịp thắng được một ván.

- Hư... - Như bĩu môi và đánh nhẹ vai biểu hiện sự giận dỗi. Nàng không cãi được bố mình vì ông đưa ra dẫn chứng cụ thể quá khiến nàng đành phải thừa nhận.

- Thế cho bố sờ nhé! – Ông Lý cười nhạt và thở khá gấp.

- Hmm... Một tí thôi nha, bố mà không chịu được con không chịu trách nhiệm đâu đó. – Như nói và dựa lưng vào người ông Lý.

- Ừ! Nhất trí! - Ông Lý thở mạnh, ông ôm bụng con gái và kéo lại gần mình hơn nữa, sau đó ông đưa hai bàn tay lên nhẹ nhàng bóp hai bầu vú to tròn của Như. Như khẽ nhắm mắt lại thở mạnh và để cho bố sờ ti mình. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi
Ông Lý dang rộng bàn tay và bóp vú Như, ông nhắm mắt lại với lỗ mũi nở to khi được cảm nhận cặp vú non trẻ mềm mịn và căng tròn của con gái. Đây là lần đầu tiên ông được bóp một cặp vú to đến thế, cảm giác này khiến tim ông đập mạnh, lồng ngực thở gấp, dương vật ông cứng cứng đơ ép chặt vào lưng con bé.

Ông dạng to mười đầu ngón tay bóp vú Như, ông ép vào rồi thả ra rồi lại ép vào và nhào nặn nhẹ nhàng từng chút một, sau đó ông lấy ngón trỏ của mình về nhẹ quanh đầu ti con gái mình.

- Ahh!!! - Việc này khiến Như rên nhẹ một tiếng, thấy thế ông Lý không dám làm kiểu đó nữa vì ông sợ con bé nghĩ đó là hành động kích dục mặc dù ông rất muốn nghe con bé rên.

Như thở mạnh và nhắm mắt lại, nàng cảm nhận bàn tay của bố đang bóp ngực mình, xấu hổ quá, chuyện này không phải vì lý do gì hết, chỉ vì nàng thua kèo bố và một phần nàng cũng muốn giúp bố thỏa mãn một chút vì bố có nói rất thích ngực to.

- Ahhh!!! – Như giật người một cái vì bố nàng vừa sờ đầu ti nàng thêm lần nữa. Ông Lý mở to mắt nhìn xuống bầu ngực con gái và bàn tay mình đang nhào nặn nó thành nhiều hình dạng. Ông vừa gầy nhẹ đầu ti Như thêm một lần nữa vì đang muốn thăm dò phản ứng của con bé, nhưng có lẽ nó không nghĩ gì và cho phép mình làm điều đó.

-Ahhh!!... - Như lại rên tiếp một tiếng khi ông Lý lại vê đầu ti, lúc này ông không thể cưỡng lại được bộ ngực của con bé, mặc dù ý thức được nhưng việc vê đầu ti là bản năng của đàn ông, bởi vì thấy con bé không phản đối chuyện đó nên ông tiếp tục vê nhiều hơn để nghe tiếng rên quyến rũ của con mình.

- Ahh~! Ahh~! Ahh~! -Âm thanh rên nhẹ của Như khiến ông Lý hưng phấn đến phát điên, ông cảm giác con bé cũng chịu việc đó, dương vật ông cứng cứng đơ áp vào tấm lưng ngọc của Như.

Thấy con bé không phản đối, ông dùng hai ngón trỏ gầy đầu tỉ Như mơn chớn từng chút một khiến nó cứng đơ lên, con bé Như cũng rùng mình ép hai cánh tay lại. “Ahh!! Ahh!! Ahh!! Ahh!!". Như nhắm mắt lại và rên nhẹ, đôi môi đỏ của nàng hé ra thở những hơi thở nặng nhọc.

Ông Lý nuốt nước bọt ừng ực và nhìn xuống cặp ngực to tròn trắng trẻo của Như... Mắt ông trợn to, bỗng ông ôm chặt Như, tay phải ôm ngực con bé, tay trái ôm bụng và hông ông tự động hẩy trượt dương vật ở đằng sau lưng Như.

- Bố! Bố! Thế thôi... -Như thấy vậy liền đập vào tay ông Lý và gạt ra.

- Bố xin lỗi... - Ông Lý thở phì phò và bỏ tay ra.

- Thấy chưa, con đã bảo rồi... -Như cười gượng và ngồi dịch ra quay người lại nhìn ông Lý.

- Hờ hờ... Bố thấy chim nó tức tức, bố ép vào như vậy liền không thấy đau... - Vừa nói ông Lý vừa nhăn mặt và nắm dương vật mình, sau đó ông liền nhìn vào ngực của Như, đầu ti hồng hào của con bé đang cương lên đẹp quá. Thấy hình ảnh đó chim ông càng căng tức hơn.

- Con cảnh báo bố rùi đó... Bây giờ thì không chịu được nha... -Như nhìn xuống đầu khấc của bố đang thò lên mặt nước, nó đang bị sưng tấy lên đỏ ôn. Nàng nhíu lông mày lại lo lắng cho bố.

- Bố xin lỗi... Bây giờ nó căng quá... - Ông Lý nhăn nhó và vuốt chim mình nhẹ nhàng.

- Bố... xả ra đi, như vậy bố sẽ thấy thoải mái hơn đấy ạ... -Như nhíu lông mày lại nhìn bố mình đang tự vuốt chim và cảm thấy lo lắng cho ông ấy.
 
- Bố... Không làm được... Bố ngại con... Ông Lý thở mạnh rồi nhìn vào ngực Như với gương mặt dại đi trông thấy.

- Bố đừng ngại... Con hiểu bệnh của bố, bố cứ xuất ra đi ạ... Bố xuất ra nó mới đỡ được chứ, đây là bệnh lý mà bố, còn ngại con nữa... -Như nhíu lông mày lại nói và ưỡn ngực mình lên để bố nhìn. Bầu ngực căng tròn ưỡn thẳng về phía ông Lý.

Thấy nó cũng căng tức thật, ông Lý nghĩ đây là một cơ hội tốt để xuất tinh vì chim ông cũng tê lắm rồi. Thấy con bé đồng ý ông Lý liền nhìn chằm chằm vào ngực Như rồi sóc từ từ, nước trong bồn sóng sánh theo nhịp sóc của ông Lý.

Như mím môi lại và nhắm mắt vì xấu hổ, nhưng sau đó mắt nàng lại ti hí mở mắt ra để nhìn bố thủ dâm, đây là cảnh tượng hết sức xấu hổ của một người bố nhưng Như lại không nghĩ gì, thậm chí còn động viên bố để bố thoải mái. Nếu không xuất ra bênh nặng hơn thì chết dở, nàng nghĩ một phần bố bị thế này cũng là do mình nên nàng cảm thấy bản thân cũng cần có trách nhiệm.

- Hờ hờ hờ... - Ông Lý thở dốc và nhìn chằm chằm vào bộ ngực to của Như, hai đầu ti hồng trông không to cũng không nhỏ quá, nó nhỏ vừa phải và rất cân đối với ngực. Chưa bao giờ trong cuộc đời ông được chiêm ngưỡng bộ ngực nào đẹp cỡ này. Tim ông đập mạnh vì sướng, mắt ông mở to, tay ông sóc lia lịa làm nước trong bồn càng sóng sánh mạnh.

Như thở mạnh đến nỗi khiến bộ ngực to của nàng nâng lên hạ xuống, nàng mở to mắt nhìn phản ứng của bố, ông ấy thích nó đến vậy sao, chưa bao giờ nàng thấy mắt ông trợn lên kiểu này, trông ông toát ra một vẻ thèm khát đến cùng cực nhưng không dám làm bừa.

- Hờ hờ hờ... - Ông Lý vừa sóc vừa đưa tay lên muốn sờ ngực Như, thấy vậy Như nhắm mắt lại thay cho sự đồng ý vì nàng muốn kết thúc chuyện này thật nhanh vì nàng chưa thực sự quen với hình ảnh này của bố mình. Ông Lý thấy vậy liền nuốt nước bọt và thò tay đến bóp một bên ngực Như.

- Ahh... - Như khẽ rên nhẹ khi bị bố nàng bóp vú. Tay phải ông sóc lọ, tay trái bóp ngực con gái mình. Mắt ông trợn ngược lên, mồm há hốc vì sướng, ông dùng ngón tay gầy đầu ti Như và mân mê bầu ngực con bé đủ kiểu. Lúc này ông Lý sướng lắm rồi, ông sóc lọ lia lịa khiến nước trong bồn bắn tung tóe.

- Ahhh... Ahh... Ahhh.... -Như rên nhẹ vì đang bị bố Lý gẩy đầu tỉ. Người Như khẽ giật lên, nàng không gạt ra mà để bố gầy đầu ti mình mặc dù nàng đang rất tê. Có lẽ ông ấy muốn vậy nên nàng sẽ chiều ông ấy một chút. Kể cũng lớn rồi, chưa báo đáp được gì cho bố đã phải đi lấy chồng, nên nàng cảm thấy việc này cũng nên làm, như là một cách để chăm sóc cho ông ấy.

- Ahhh... Ahh... Ahhh... -Như càng rên ông Lý càng sướng, những tiếng rên quyến rũ làm ông không thể quên vì tiếng rên của con bé giống của mẹ nó quá. Nghe rất hay và nịnh tai.

Điều khiến ông thấy choáng và sướng hơn cả là cảm xúc của con bé Như, con gái ông... con bé cũng thích gầy ti thế này sao, con bé rên như vậy chứng tỏ nó cũng đang sướng. Gương mặt của con bé lúc này trông xinh xắn một cách kỳ lạ khi đang chịu để cho bố sờ vú.

-Hờ hờ hờ... - Ông Lý nhăn tít mặt lại, ông thở mạnh và sóc nhanh, đây là lần đầu tiên ông sóc lọ mà sướng đến vậy, thứ làm ông sướng không phải là những bộ phim sex mà chính là cơ thể của con gái ông, một cơ thể đẹp tựa tranh vẽ, một chất xúc tác trực tiếp sướng hơn bất kể bộ phim sex nào.

Ông Lý rùng mình bất ngờ lao tới quỳ gối xuống bồn tắm nhấc hẳn dương vật lên mặt nước và sóc lọ, lúc này không bị dòng nước kìm lại ông sóc rất thoải mái, ông rướn người về phía Như, có lẽ ông đang muốn xuất tinh lên người con bé. Đây phải chăng là một thói quen?

-Ahhh... Bố... -Như không biết ông làm gì liền đẩy tay vào người ông, nàng chỉ sợ ông không kiềm chế được mà làm bừa.

-Hờ hờ hờ... Con ơi... Bố xuất lên ngực con nhé! Hờ hờ hờ... -Đúng như vậy, ông Lý có thói quen đó, có lẽ ông muốn xuất lên bộ ngực của con gái, vì đây là bộ ngực to nhất, đẹp nhất ông từng được nhìn thấy vì thế ông muốn “đánh dấu chủ quyền” một chút.

-Um... -Như mím đôi môi đỏ lại, nàng nhắm tịt mắt và gật đầu. Được con gái đồng ý, ông Lý gồng mình vừa sóc vừa bóp vú Như và chỉnh đầu khấc về ngực con bé.

-Hô hô hô... - Ngay lập tức ông Lý rùng mình và bắt đầu xuất tinh đầy ngực Như. Như nhắm mắt lại cảm nhận tinh trùng của bố mình đang bắn lên ngực, bắn rất nhiều, chắc bố cũng chịu đựng lâu lắm rồi. Như khẽ mở mắt và tò mò nhìn vào cây hàng khủng của bố đang xuất tinh ngay trước mặt mình.

-Hô hô hô... - Ông Lý run rẩy suýt tí nữa thì ngã, ông phải bám cả hai tay vào thành bồn tắm để giữ cơ thể mình lại. Điều này khiến dương vật ông ngoe nguẩy ngay trước mắt Như và thật bất ngờ là nó vẫn đang xuất tinh.

Như mím môi lại nhìn chằm chằm dương vật bố, thấy nó vẫn đang xuất, nàng thở mạnh và đưa tay nắm vào chim bố và sóc thay cho ông vì nàng biết đang trong quá trình xuất tinh phải sóc như vậy mới thấy sướng và xuất hết ra được.

-ÔI!!!. -Được bàn tay mềm mại của con gái nắm vào chim và sóc lọ khiến ông Lý sướng trợn cả mắt. Mặt ông nổi đầy gân, người ông run lẩy bẩy vì sướng, cảm giác ông lại lên đỉnh thêm lần nữa vì phía dưới chim ông vẫn tiếp tục bắn tinh lên bộ ngực to của Như.

Ông xuất lên vú con gái rất nhiều, Như cũng chưa bao giờ thấy hiện tượng này, có lẽ vì ông đã nhịn quá lâu nên mới tích trữ nhiều như vậy. Phải mất một lúc chim ông mới xuất xong, Như nắm chặt chim bố và sóc nhẹ, nàng đang cố vắt cho ông đến giọt cuối cùng. Ông Lý thở dốc, cơ thể ông mỏi rã rời, ông ngồi xuống bồn tắm và nằm ườn ra thở dốc.

-Bố không mắng con chứ?... -Như xấu hổ với gương mặt đỏ ửng, nàng hỏi bố với chất giọng línhí sợ bị bố mắng vì vừa rồi nàng đã tự tiện cầm vào chim của bố như vậy.

-Hờ hờ... Sao lại mắng con chứ... hờ hờ... Bố cảm ơn con còn không hết... hờ hờ... - Ông Lý nở mũi thở dốc vì mệt.

-Hi... Bố xả ra rồi có thoải mái không ạ? – Như cười và nhìn bố với gương mặt đỏ ứng.

-Có! Có chứ! Cảm ơn con! Bố không thấy đau nữa rồi! – Ông Lý cười một nụ cười mãn nguyện.

-Hi... Vậy bố nhắm mắt vào! Con tắm xong rồi con lên trước nha!... - Như mỉm cười và dơ bàn tay ra trước mắt ông Lý, những ngón tay thon dài của con bé thực sự rất khéo léo, nó đã khiến ông xuất tinh rất nhiều.

-Ừ! Con lên tắm lại đi... Ông Lý thở dốc và nhắm mắt lại, ông còn lấy tay tự bịt mắt, có lẽ con bé vẫn ngại vì không muốn cho bố nhìn bướm. “Rào... Bịch... bịch...". Nghe thấy tiếng con bé đứng dậy và bước chân đi ra ngoài ông Lý mới mở mắt ra.

-Con à... Chuyện này con đừng nói với ai nhé! – Ông Lý thở mạnh nói với ra để dặn dò Như.

- Vâng ạ! – Như nói với giọng rất nhẹ nhàng, nàng đứng ở vòi sen xả nước xuống cơ thể mình, nàng đưa tay xuống bướm và thấy nước nhờn chảy ra khá nhiều rồi, nàng rất xấu hổ vì chuyện đó, nhưng cũng lâu rồi nàng chưa được thỏa mãn nên mới có cảm xúc như vậy, có lẽ tối nay sẽ về với anh Ninh vậy, nhưng mà nghĩ đến việc anh Ninh sẽ không làm gì Như lại cảm thấy có chút buồn và khó chịu.

Như cầm vòi sen rửa hết tinh trùng của bố bắn lên ngực mình, sau đó nàng đưa xuống rửa bướm vì đống nước nhờn phía dưới. Gương mặt đỏ ứng của nàng nhìn chằm chằm xuống những bãi tinh trùng đặc sệt của bố mà cảm thấy buồn vì chồng nàng sẽ chẳng làm gì với nàng cả, anh ấy hầu như chẳng có chút nhu cầu nào vậy.

Ông Lý vẫn nằm thở dốc, ông không hiểu tại sao con bé lại giống mẹ nó vậy chứ, kể cả việc sau khi giúp mình xuất tinh con bé không trêu mình nữa mà nói chuyện rất nhẹ nhàng. Ông liếc trộm nhìn ra phía ngoài, thấy cơ thể trần chuồng của con bé đang quay lại phía mình, ông liếc xuống bộ mông vừa to vừa cong của nó, trông kích dục thật sự, còn phía dưới là đôi chân dài thẳng tưng. Mặc dù tính cách khá giống mẹ, nhưng cơ thể đẹp hơn mẹ chúng gấp nhiều lần.

Ông nuốt nước bọt và phải công nhận thằng Ninh đúng là số hưởng, diễm phúc lắm mới lấy được con gái của ông về làm vợ. Trông con bé đẹp quá, ông Lý không thể dời mắt khỏi cơ thể con gái mình, nhưng ngay sau đó ông lại nhìn ra hướng khác vì ông sợ ông lại cùng lên thì chết.

Vài phút sau, Như lau người và mặc lại quần áo rồi đi ra ngoài phòng khách. Nàng ngồi ở ghế nghĩ lại chuyện vừa rồi, cảm thấy hơi khó xử nhưng nếu không để bố làm vậy cứ thế mà bỏ ra ngoài thì cũng không nên, vì dù gì nàng cũng có một phần trách nhiệm, với lại chăm sóc bố cũng là nghĩa vụ của con cái. Vì vậy mặc dù có xấu hổ nhưng cũng đỡ hơn trước nhiều rồi, khoảng cách của hai bố con đang dần thu hẹp lại... Tuy nhiên chuyện này nàng vẫn phải tỏ ra như chưa có gì xảy ra.

-Thoải mái quá con à! – Ông Lý bước từ phòng tắm ra ngoài, ông mặc quần đùi áo ba lỗ nhưng không mặc sịp, phía dưới con cu của ông lũng là lủng lẳng dài thườn thượt phía trong chiếc quần mỏng. Như không nói gì nàng chỉ nhìn bố rồi nheo mắt bĩu môi một cái để trêu bố.

- Khà! Khà! Cảm ơn con! – Ông Lý ngồi xuống ghế sofa cạnh Như, sau đó ông liếc xuống cặp đùi dài thườn thượt của con bé, trông nó vừa dài vừa cân đôi lại rất trắng nữa, trắng như bạch tuyết vậy.

-Bố đừng nói chuyện đó nữa, coi như không có gì xảy ra nha bố... Hì... -Như mỉm cười. Lúc này nàng đang mặc chiếc áo phông của con bé Như và chiếc quần đùi co giãn của nó. Vì không có áo lót vừa với ngực nàng nên lúc này nàng đang thả rông cùng với chiếc quần đùi ngắn cũn còn đang ép mu bướm lại trông cực kỳ sexy.

-Khà! Khà! Cái con bé này trắng quá! – Vừa nói ông Lý vừa sờ tay xuống đùi Như.

-Er! Er! Pập! pập! – Như bập miệng vài cái và gạt tay bố ra.

-Bố cần thận lại ngỏng lên không ai giúp bố đâu đó, con chuẩn bị về rồi... - Như nói rồi nhìn lên màn hình ti vi.

-Con về sao không mặc áo lót vào, lộ hết ra rồi con! Ông Lý nhìn xuống bộ ngực to của Như và thấy hai đầu vú đang nổi lên ông liền nhắc nhở. Lúc này ông nói chuyện với Như thực sự đã thoải mái hơn nhiều.

-Lát nữa con mặc áo lót con mới về chứ ạ... - Vừa nói xong thì tiếng mở cổng vang lên, con bé Thư đi học về, thấy vậy ông Lý liền đi lên tầng để tránh né, còn Như lấy đồ của mình và chạy vào phòng vệ sinh tầng một mặc lại chiếc áo lót cũ. Hai bố con tự nhiên có một cái gì đó xấu hổ không dám đối diện với Thư.

- Vừa đi học về à Thư? Chị về nha hôm nào chị lại sang chơi. – Như véo má Thư một cái rồi đi ra cửa.

- Chị mặc đồ của em à? – Thư nhìn theo chị và mỉm cười.

- Ừm, lúc nãy chị giúp bố làm vườn hoa, không có quần áo thay... - Vừa nói Như vừa xỏ dép.

- Chân dài thế, cẩn thận ra kia mấy anh trêu đó chị ơi Hi hi... - Thư mỉm cười nhìn chị Như mặc quần đùi của mình, chân thì dài mà quần thì ngắn quá, chắc tại bị cộc.

- Chị đi xe mà, với lại chị về nhà luôn, thui vào nấu cơm cho bố đi, chị về đây muộn rồi không anh Ninh lại chờ. – Như vẫy tay và đi thẳng ra xe.

- Em chào chị! – Thư mỉm cười nhìn chị mình, không biết hôm nay làm gì mà vội vàng thế.

Như thường lệ, Thư lên tầng lấy đồ rồi vào phòng tắm, thấy nước trong bồn vẫn còn, nàng bước ra vòi sen thì thấy rất nhiều đống nhầy nhụa dưới chân và mùi tinh trùng sộc lên. Thư nhíu lông mày lại nhìn quanh phòng, sữa rửa mặt và đồ tắm của nàng cũng để không đúng vị trí.

- Bố và chị tắm với nhau à? – Thư mím môi lại dọn qua phòng tắm, nàng cũng không nghĩ gì cả chỉ hơi lấn cấn chỗ tinh trùng.

Không thể nào bố và chị tắm cùng nhau được, chắc chị Như tắm xong bố vào đây thủ dâm thôi. Haizz thật biến thái.
Thư không nghĩ nhiều nàng đứng xả vòi sen để trôi nốt chỗ tinh trùng còn lại. Nhưng lúc này trong nàng dấy lên một chút gì đó nghi ngờ vì thái độ của chị Như. Sau đó Thư lại lắc đầu để rũ bỏ những hình ảnh nàng đang nghĩ trong đầu, chắc chắn không có chuyện đó đâu.

Ngày hôm sau, tại nhà ông Lưu... Tính đến thời điểm này cũng được một tuần khi vụ việc của Uyên và lão Quang xảy ra. Uyên đã suy nghĩ rất nhiều về việc này, nàng phân vân không biết có nên nghỉ việc ở chỗ lão Quang hay không... Nàng rất xấu hổ khi gặp lại lão vì nàng nhớ mình đã hôn nhau với lão, đó là một phát sinh ngoài ý muốn. Lúc đó nàng không hiểu sao mình như bị thôi miên vậy. Thật đáng xấu hổ.

Còn chuyện lão bị anh Phi đánh nữa, nhưng mấy hôm nay không thấy mấy đứa trong công ty gọi điện cho nàng nói về chuyện đó, có thể lão ta đang giữ bí mật. Vừa rồi nàng cũng nhắn tin với Lý mập để thăm dò thông tin mà thấy vẫn bình thường, nếu như bất thường Lý mập sẽ oang oang nói với nàng rồi.

Nếu nghỉ việc và đi làm ở tập đoàn nhà chồng, nàng sẽ bị gán mác có nhà chồng đỡ đầu nên mới được như vậy, điều đó nàng không hề muốn một chút nào. Lòng tự trọng của nàng rất cao, nên thế hôm nay nàng quyết định sẽ hỏi chồng mình và xin ý kiến của anh ấy.

Lúc này là 7h sáng, Phi đang đứng thắt cà vạt ở tủ quần áo, Uyên đã thay bộ đồ công sở nhưng vẫn chưa đi ra khỏi phòng.

- Hôm nay em tiếp tục đi làm lại à? – Phi hỏi nhưng vẫn đang quay lưng về phía Uyên.

- Dạ... - Uyên giật mình vì nàng chưa mở lời anh ấy đã hỏi rồi.

- Đi làm đi, ở nhà bị lỳ người ra đấy... -Phi nói lời đó khiến Uyên hết sức bất ngờ vì không giống anh Phi lắm, sau lần anh ấy xin lỗi bằng một bữa tiệc hoành tráng thì Uyên thấy Phi cũng đã có sự thay đổi khá tích cực.

- Nhưng mà... Anh sẽ không giận chứ... Nếu em tiếp tục đến công ty của lão Quang làm... -Uyên ấp úng.

- Không em! Suy cho chùng thì cũng là sự hiểu lầm... Em chỉ cần hứa với anh vài điều... -Phi vừa nói vừa đi đến ngồi cạnh Uyên và nắm tay nàng.

- Em phải hứa từ nay không được đi ăn riêng với hắn ta nữa, có chuyện gì khó ở công ty phải nói với anh ngay lập tức đừng để thằng đó gây khó dễ cho em... -Phi nói với một chất giọng nhẹ nhàng khiến Uyên thấy yên lòng.

- Vâng ạ, em nhớ rồi... Nhưng chuyện hôm đó... - Uyên nhíu lông mày lại nhìn chồng.

- Hôm đó là hiểu lầm, anh cũng hơi nóng vội mà đánh hắn ta, ngộ nhỡ nếu để vợ con hắn ở đó chạy ra xem sẽ không hay chút nào... Nếu như em phát hiện hắn có ý đồ xấu em lập tức nói với anh... Đồng ý chứ... -Phi mỉm cười và hôn và má Uyên. Gương mặt xinh đẹp đầy cá tính của Uyên ngay lập tức ửng đỏ.

- Vâng... Vậy hôm nay em sẽ đi làm lại anh nhé! – Uyên mím đôi môi đỏ lại xấu hổ, vì anh Phi không biết việc nàng với lão Quang đã hôn nhau hôm ấy, nếu anh ấy biết chắc anh ấy sẽ ly hôn mất. Việc đi làm lại ở chỗ đó một phần cũng do nàng, nàng không hiểu sao mình có thể có suy nghĩ muốn quay lại đó làm, không biết tại sao nữa... Mặc dù nàng có thể làm chỗ khác hoặc tự mở công ty, có hàng trăm ngàn công việc nàng có thể làm được vì khả năng của mình, tuy nhiên tại sao Uyên vẫn muốn quay lại đó?...

8h hơn, Phi đích thân đưa Uyên đến tổng công ty của lão Quang, ngồi trên xe anh nhìn vợ bước vào công ty mà thấy có chút lo lắng trong lòng, anh biết bố của tay Quang chơi với bố vợ anh nên việc anh cấm đoán cô ấy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm gia đình nên anh cũng rất miễn cưỡng để vợ đi làm lại chỗ này, nơi chẳng khác gì hang cọp.

Vì anh rất hiểu tay Quang, hắn là một thằng nhiều thủ đoạn, tuy nhiên đối với Uyên anh sẽ đặt niềm tin vào vợ mình vì dạo này tình cảm vợ chồng rất tốt không có gì phải lo lắng cả. Cô ấy cũng rất thông minh, sẽ không có chuyện gì như lần trước nữa. Tất cả sự thương yêu và bao dung này đều bắt nguồn từ cú tát và sự hối hận của Phi, nó đã vượt qua cả tính cách gia trưởng hay ghen của anh.

-Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! – Uyên lại sải bước ở sảnh công ty, như thường lệ mọi người đều mở to mắt và há hốc mồm nhìn theo Uyên vì cô ấy rất xinh đẹp. Một số nhân viên cũng khá bất ngờ vì
 
Uyên nghỉ phép khá lâu rồi hôm nay mới bắt gặp cô ấy đi làm lại. Một vài người xúm lại chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Uyên và nói điều gì đó. Uyên liếc với một nửa ánh mắt và cau mày lại, việc này nàng cũng quen rồi nhưng sao hôm nay thấy hơi khó chịu.
Hôm nay vì nàng đi làm muộn nên không thấy bóng dáng Lý mập lướt theo sau, kể không thấy hắn ở đây cũng thấy thiếu. Uyên mím môi thở dài và đi vào thang máy, trông nàng có chút ngại ngùng khi đi làm lại, vì nàng không biết chuyện của mình với ông Quang có bị đồn đại gì không.

Hôm nay Uyên mặc một bộ quần áo công sở rất kín đáo, tuy nhiên bộ quần áo ấy cũng không thể che đi hình dáng cơ thể cực phẩm của nàng. Uyên bước đến văn phòng của mình và khẽ mở cửa. Nàng mở to mắt bất ngờ vì người ngồi trong đó là lão Quang. Uyên ngay lập tức cau mày lại.

- Uyên! Uyên đấy hả em... Em vào đi! Vào đi! – Thấy Uyên lão Quang đứng phắt dậy chạy tới với gương mặt sưng húp dán bông
băng nhiều chỗ.

Uyên thở dài và đi tới ghế sofa ngồi, nhìn lão Quang nàng cũng thấy tội vì một tuần rồi lão ấy vẫn bông băng kín mặt, chắc bị chồng nàng đánh đau lắm.

-Em... Anh tưởng em bỏ anh rồi chứ, anh tưởng em nghỉ làm rồi chứ... -Lão Quang chốt lại cửa phòng cho riêng tư và vội vàng đi đến ngồi cạnh Uyên. Thấy thế Uyên cau mày ngồi dịch ra một đoạn.

-Hmm... Em nghỉ lâu thế này, anh không giận chứ? – Uyên thở dài.

- Anh không! Không! Ai lại giận em bao giờ, người có lỗi là anh! Anh để gia đình em hiểu lầm, anh xin lỗi, ngàn lần xin lỗi gia đình em! Anh bị thế này cũng đáng lắm... -Lão Quang nhanh nhảu nói và nhận hết lỗi về mình. Có vẻ như lão đang cần sự thương hại từ Uyên và cố tỏ ra mình là một người bao dung độ lượng khi không kiện cáo vụ ẩu đả giữa hắn và Phi.

- Phi không giận anh chứ em? – Thấy Uyên không nói gì lão Quang hỏi tiếp.

- Anh ấy giận mà để em đến đây hả? Với lại anh ngồi ở bàn làm việc của em làm gì đó? – Uyên nhìn lão Quang với ánh mắt khá nhẹ nhàng.

- Anh xử lý công việc của em, em nghỉ một tuần công việc tồn đọng nhiều nên anh qua đây giúp em xử lý công việc, chứ ở công ty này không ai làm được hết... Em! Em tiếp tục làm với anh nhé! Anh cầu xin em... Không có em anh không thể làm được... -Lão Quang nhanh nhảu nói và nắm chặt tay Uyên van xin nàng. Lão chỉ sợ Uyên biết lão chuốc thuốc kích dục thì lão chết chắc, nhưng với thái độ thế này thì chắc cô ấy không biết... Thật may mắn.

- Hmm... Việc còn nhiều không anh, để em làm nốt... - Uyên thở dài, nàng rụt bàn tay trắng trẻo mịn màng của mình lại và đứng dậy đi ra bàn làm việc thay cho câu trả lời.

- Có! À Không, không... Anh làm hết cho em rồi! Cảm ơn em! Cảm ơn em và gia đình đã không truy cứu chuyện hôm đó... - Lão Quang chắp tay khúm núm đứng dậy, lão mê mẩn nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Uyên, nàng đang nhìn lại đống giấy tờ và so sánh chúng trên máy tính, được nhìn Uyên lại xuất hiện ở căn phòng này là một niềm hạnh phúc cực kỳ lớn của lão Quang.

- Chỉ là hiểu lầm thôi anh ạ, tất cả chỉ là hiểu lầm... Kể cả những chuyện đó... Nên từ giờ em không muốn chuyện ấy xảy ra lần nào nữa, chúng ta chỉ là bạn, tính chồng em anh biết rồi đó. Anh và em nên có khoảng cách... Anh hiểu ý em chứ? – Uyên ngẩng gương mặt xinh đẹp của mình lên nhìn tay Quang với ánh mắt kiên định.

- Ừ! ừ! Anh xin hứa! Chúng ta sẽ giữ khoảng cách! Đấy! Thôi anh xin phép về phòng nhé! Em làm việc đi! – Tay Quang nói trông vừa vội vừa hấp tấp, hắn đi ra cửa mở khóa rồi đứng thẳng người để lấy lại phong thái của một tổng giám đốc rồi bước ra khỏi phòng Uyên.

Uyên thở dài, hắn ta cũng làm hết công việc tồn đọng của nàng rồi, với vị trí của tổng giám đốc như hắn, thái độ vừa rồi thực sự hắn cũng thành khẩn, chứng tỏ hắn vẫn nghĩ cho mình, hắn cũng không hẳn là một kẻ khó ưa.

Uyên lục ngăn kéo thấy một tờ giấy với một hộp socola, có lẽ đã chuẩn bị từ trước. Trong giấy có viết lời xin lỗi của lão Quang. Uyên thở dài và vứt tờ giấy vào ngăn kéo rồi đặt hộp socola lên bàn. Nàng nhíu lông mày lại và nhìn về phía cửa suy nghĩ gì đó với gương mặt có chút dễ chịu, như thể nàng đã cảm thấy thoải mái hơn vậy.

Đến buổi trưa đồng nghiệp lũ lượt kéo sang phòng Uyên hỏi chuyện vì nàng nghỉ khá lâu rồi. Ai nấy đều đem theo một món quà tặng Uyên, kể cả Lý mập. Đây là một trong những lý do mà Uyên không nỡ rời xa công ty này vì đồng nghiệp nàng đều rất tốt bụng và dễ thương. Chỉ trừ mấy đứa con gái hay hớt lẻo.

- Này chúng mày ơi, tao nghe nói ông Quang tự tử đấy...

- Không, có người bảo tai nạn mà... - Mấy chị em ngồi cùng nhau bắt đầu bàn bạc về chuyện của lão Quang, chuyện mà cả tuần nay chưa hề hết hot. Uyên mỉm cười nghe chuyện, cuối cùng lão

Quang cũng biết giữ bí mật về chuyện đó, hắn ta cũng biết giữ thể diện cho mình và anh Phi đấy chứ.

Uyên trầm ngâm nhìn xuống dưới đất một lúc, không biết nàng đang nghĩ gì, nhưng đợt này lão Quang thể hiện rất tốt khiến Uyên có chút cảm tình với lão.

- Hề hề hề... Không! Sai hết! Mẹ tớ làm bác sĩ nên tớ biết rõ mấy thứ trên mặt anh Quang là anh ấy bị đấm! Hề hề hề... Lý mập đứng ngoài nói chen vào khiến Uyên hơi nhíu mày lại vì nó nói đúng.

- Điên à không phải đâu, anh ấy có nói qua với bác bảo vệ hầm để xe là anh ấy bị ngã cầu thang, chân tay cũng bị tím mà mày...

- Ừ thôi thôi kệ đi, bàn tán nhiều bị nghỉ việc bây giờ ha ha... -Đám con gái trong công ty cười phá lên với nhau.

Uyên mỉm cười, nàng cảm thấy rất vui khi quyết định quay lại làm, có lẽ đồng nghiệp của nàng không hề biết nàng và lão Quang vừa trải qua chuyện gì, cũng là lão Quang giữ bí mật tốt, lão ta cũng không hẳn là kẻ sở khanh tráo trở như mọi người hay đồn.

- À chúng mày ơi, dạo này “thần địt” công ty không thấy đi gái nữa nhỉ Hí hí hí... - Mầy đứa công ty lại tụm năm tụm ba tiếp tục nói xấu tay Quang.

- Ừ, tao thấy dạo này lão không kiểu đá đưa cưa cẩm mấy đứa mới đến nữa, nghiêm túc lắm mày.

- Đúng rồi đấy! Nghiêm túc lắm, như kiểu yêu cô nào rồi đấy mày, người ta nói khi yêu không bao giờ để ý đến ai đâu...

- Yêu cái đầu mày ý, lão già rồi yêu với chả đương gì, tầm này chỉ có ấy ấy thôi ha ha ha - Đám con gái cười lớn sung sướng... Nhưng câu chuyện vừa rồi lại làm Uyên đỏ mặt vì hộp socola mà lão tặng Uyên cùng với tờ giấy xin lỗi rất thành khẩn.

Nàng xấu hổ vì việc lão Quang đã trở nên nghiêm túc thật sao, yêu đương gì chứ... Chắc không phải mình đâu. Nếu lão ta không gái gú nữa chắc chắn đây là một sự thay đổi lớn rồi. Vì cô gái ấy sao? Là ai mà khiến lão ta lại thay đổi như vậy chứ?...
Uyên xấu hổ suy nghĩ một lúc, nàng nghĩ lại cử chỉ của lão Quang dành cho mình, chín phần mười lão ấy thích nàng rồi. Chả lẽ hắn ta thay đổi vì nàng sao... Càng nghĩ Uyên càng thấy xấu hồ và có chút khó chịu.

- Này cậu ơi, sao lại gọi giám đốc là “thần ấy” thế? – Uyên cười và tò mò hỏi đám con gái.

- Cái thằng kia đi ra ngoài đi, đứng đấy ám quẻ! – Một đứa con gái phẩy tay về phía Lý mập vì nó đang đứng một góc ăn socola đặt trên bàn Uyên. Uyên quay ra cau mày lườm Lý mập và bặm môi lại nhưng nàng không thể nói đấy là socola của lão Quang tặng. Thấy Uyên lườm Lý mập ôm nốt hộp socola chạy ra ngoài vừa đi vừa ăn nhồm nhoàm.

- Trời... Này Uyên! Cậu biết con bé trước nghỉ việc ở đây không? Nó với lão Quang này tình tứ với nhau, ngày hôm sau nó đi khập khiễng đến công ty làm đấy, có đứa nó kể con bé này nói lão địt khỏe lắm mà chim to. Nên từ đó hay gọi lão là thần địt đấy. Mấy đứa con gái rúc rích bàn tán với nhau.

- Eo thật á... - Uyên ôm miệng cười.

- Thật... Nó bảo lão địt khỏe lắm ấy ha ha ha....

- Thì trông lão đô thế mà chắc khỏe thật đấy mày! Ha ha ha...

- Trông già mà vẫn phong độ nhỉ?

- Mày muốn à? Ha ha ha

- Con điên kia hâm à! Tao có chồng rồi đấy, ở đây có mỗi tao với Uyên có chồng, chúng mày đi mà gạ gẫm lão nhé Ha ha ha...

- Nhưng mà bây giờ lão ấy nghiêm túc lắm, không đá đưa gái nữa đâu, chắc đang yêu ai thật đấy mày...

- Kệ xác lão, không quấy rối chị em là vui rồi...

- Ừ kể mà quấy rối đâu có sao nhỉ ha ha ha – Mấy đứa lại ôm miệng cười khúc khích với nhau, toàn mấy đứa nhà không mấy điều kiện nên tư duy khác hẳn với Uyên.

Uyên mím môi lại suy nghĩ gì đó, hơi thở nàng có chút thay đổi, gương mặt nàng hồng nhẹ lên hai bên má. Uyên nghĩ đến hôm đó, nếu như anh Phi không đứng ở cửa thang máy không biết mình có giữ được mình lúc đó không... Tại vì lúc đó nàng thấy khó hiểu lắm, cảm giác thực sự rất khó cưỡng lại, nó hưng phấn đê mê một cách khó tả. Cũng may chưa có chuyện gì phát sinh quá giới hạn.

Tối hôm đó, cả nhà ngồi nói chuyện với nhau về chuyến công tác gần đến của hai anh em. Lúc này khi mọi vấn đề của gia đình đã được giải quyết, cả hai anh em đều có một tinh thần thoải mái để chuẩn bị sang Châu Phi. Tuy nhiên đối với Phi mà nói anh vẫn cảm thấy lo lắng cho Uyên khi làm ở đó, nhưng anh không có lý do nào để bắt cô ấy nghỉ cả, điều đó sẽ ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh và bố vợ, vì dù gì bố lão Quang cũng chơi với ông Lý.

Sau khi ăn xong, Phi xỉa răng đứng ở giữa phòng khách, anh thấy Uyên đang rửa bát, còn con bé Như bê đĩa hoa quả ra bàn thì liền chép miệng chớp lấy cơ hội, anh vứt tăm và đi tới.

- Như ra đây anh bảo... - Phi vẫy tay gọi Như ra hiên nhà. Trong khi Ninh và ông Lưu vẫn đang ngồi xem tivi ở ghế sofa.

- Dạ... -Như xấu hổ vì rất ít khi anh ấy chủ động thế này, Như chớp mắt vài cái, nàng ngại vì lần trước bị anh ấy cưỡng một lần, chuyện ấy là một phát sinh không đáng có, đến lúc này Như vẫn sợ Phi và luôn giữ khoảng cách với anh ấy, nhưng nàng vẫn đi ra hiên nhà cùng anh Phi vì lễ phép.

- Em có thể giúp anh một chuyện được không? Bọn anh sắp sang Kenya, mọi thứ đều đã hòm hòm rồi, điều duy nhất anh lo lắng là Uyên... Thực sự anh cũng chưa xin lỗi em vì việc lần trước có đụng chân đụng tay với chị em... Anh xin lỗi! – Phi chắp tay lại xin lỗi Như, điều mà chưa bao giờ Như thấy Phi làm với ai. Dạo này nàng cảm thấy hình như anh ấy cũng đang dần thay đổi.

- Dạ... Nếu anh chị làm hòa rồi thì thôi ạ, chỉ cần chị Uyên không giận là được ạ! Hì! – Như ngại không dám nhìn vào mắt Phi.

Ninh ngồi cắn quả rồm rộp trong phòng khách. Anh liếc ra ngoài thấy vợ mình vẫn nói chuyện với anh trai. Trông Như chỉ thấp hơn anh Phi có một chút. Ninh cười tự hào vì có người vợ xinh đẹp như vậy. Lúc nào anh cũng tự hào khi so sánh Như với với một người khác vì vợ anh luôn nổi trội hơn hẳn.

- Hôm nay, chị Uyên lại đi làm ở công ty rồi... Anh lo lắng khi cô ấy lại phải làm cùng chỗ với tay giám đốc đó, nên anh mong em ở nhà chú ý đến chị hơn, có gì gọi điện cho anh được không? Anh xin em! -Phi làm mặt buồn để van xin em vợ.

- Vâng ạ... Em sẽ để ý giúp anh, anh yên tâm không ai được phép động vào chị Uyên đâu hihi... Suỵt! Kìa chị ấy đi ra kia anh... -Như dơ tay lên miệng cười và nhìn vào nhà vì thấy chị Uyên đang đi ra.

- Hai anh em có chuyện gì mà thì thầm to nhỏ vậy? – Uyên mỉm cười và đi tới.

- Không có gì đâu em! Thôi hai chị em nói chuyện nhé! – Phi cười và liền quay người đi vào nhà.

- Chuyện gì vậy Như? – Uyên đi ra đứng cạnh em mình và đưa cho Như đĩa quả đã gọt sẵn.

- Không có gì đâu ạ, anh ấy dặn dò ở nhà hai chị em phải bảo ban lẫn nhau vì lần này sang đó sẽ khá lâu chị ạ... -Như cầm miếng tao lên cắn “rộp”. Một bên má nàng phồng lên trông rất đáng yêu. Như nhìn chị mình chằm chằm và biết anh Phi đang rất lo lắng về chuyện của ông Quang giám đốc với chị ấy. Cũng phải thôi, chị ấy xinh đẹp thế này, người ta tán tỉnh là chuyện bình thường, nhưng vừa rồi việc chị ấy đi ăn tối với ông ta cũng đáng để ghen đó.

- Gì mà nhìn chị ghê thế Như? – Uyên cau mày lại lườm em mình.

- Không ạ, hihi... À Hôm nào hai anh ấy đi công tác, chị em mình xin bố Lưu cho lão ăn mày về đây được không chị?

- Không! Mày hâm à, sao cứ thích cho lão về gần nhà thế? – Bỗng Uyên có chút giật mình và hơi luống cuống nói với Như.

- Ơ... Không phải chị cũng muốn ông ấy về đây sao ạ? Sao hôm nay chị lại phản ứng dữ dội thể Hi hi... - Như cười tủm tỉm nhìn chị vì tự nhiên thấy chị Uyên giật mình như bị bắt thóp vậy.

- Hmm... Chị nghĩ không nên để đàn ông vào nhà ở như vậy, nhất là khi các anh vắng nhà... -Uyên đỏ mặt nhìn ra chỗ khác, nàng có chút xấu hổ vì nghĩ đến đêm hôm đó, một đêm đầy khoái cảm với lão già đó, cái lão già chim to khiến nàng lên đỉnh tận 6 lần. Thực sự trong đời chưa bao giờ Uyên sướng đến thế.

Nàng không thể phủ nhận điều đó, nhưng việc ấy phải là bí mật, và cũng là việc nàng không muốn nghĩ tới. Vì đường đường là một thiên kim tiểu thư, một đại phu nhân của bậc quân tử giỏi giang như Phi lại đi làm tình với một ông lão ăn mày như vậy. Nó dường như là một chuyện mỗi khi nghĩ đến đều làm Uyên thấy khó chịu nhưng cũng thấy rất rạo rực khó tả.

Chính vì như vậy nên nàng mới xấu hổ và ái ngại khi nghĩ đến lão ta, đó là lần thứ hai nàng lỡ làm tình với lão ăn mày. Việc nàng có phản ứng như vậy cũng dễ hiểu, có lẽ một phần nàng cảm thấy “sợ” lão. Hoặc đơn giản có thể vì nàng thấy ngại và muốn tránh mặt sau sự cố đó.

- Nhưng mà... - Như nhìn chị với ánh mắt cầu xin.

- Không nhưng gì cả! Sao mày thích kéo lão ta về đây thế? Thích cái đó của ông già ấy hả? Hay là mày thử rồi đấy?? – Uyên bỗng quay sang em mình và nhìn Như với ánh mắt sắc lạnh.

- Không! Chị hâm à, em không làm thế... - Như nói với gương mặt đỏ ửng. Điều này càng khiến Uyên thấy nghi ngờ.

- Như! Có đúng là thế không? – Uyên nắm tay em mình và cau mày lại. Sau hôm làm tình với lão ăn mày Uyên có chút nhạy cảm và hay nghi ngờ nên lúc này nàng có nghĩ đến việc có thể con bé Như cũng đã làm với lão ta rồi.

- Không! Không phải thế, chị ý nhờ... - Như kéo tay ra và xị mặt.

- Huh! Nếu không phải thì thôi, đừng nhắc đến chuyện đó nữa! – Uyên nói rồi đi vào trong nhà, nàng cũng thấy hơi xấu hổ khi tự nhiên lại phản ứng như vậy, với lại nàng cũng không muốn làm khó em mình vì bản thân nàng cũng từng hai lần với lão già đó rồi. Thật xấu hổ với hành động đó. Con bé Như chẳng qua cũng chỉ coi ông ấy là bạn, tại sao nàng lại nghĩ đến mức như vậy chứ.

Như nhíu lông mày lại nhìn chị đi vào trong nhà rồi nàng ngồi xuống bậc thềm, hai cánh tay thon dài trắng trẻo của nàng vắt lên nhau. Bỗng nàng thấy râm ran khi nghĩ đến cây hàng của lão ăn mày, nàng có chút nhớ cái cảm giác đó... Lần gần nhất nàng làm tình là làm với ông cụ Tâm ở cơ sở massage. Cũng lâu rồi chưa làm gì. Hmm... Như thở dài và nằm xuống tay nhìn ra ngoài sân với cơ thể rạo rực.

Nàng cảm thấy mình thật hư khi làm tình với những người đó, một phần vì chồng nàng muốn vậy thì không nói, nhưng những lúc lén lút sau lưng chồng nàng vẫn không cưỡng lại được, chẳng lẽ nhu cầu lại cao đến vậy sao...
 
Như ngồi một lúc ở ngoài sân, sau đó nàng đứng dậy vươn vai và ưỡn bộ ngực to lên rồi đi vào trong nhà. Như bước đến gần sofa thấy anh Ninh, anh Phi và bố Lưu đang ngồi xem bóng đá, nàng mím môi lại nhìn ba người này... Nàng bỗng dưng không hiểu cuộc sống ở đây thế nào mà khiến nàng đã quan hệ với cả ba người ngồi đó.

Mặc dù đấy đều là những phát sinh không đáng có trong cuộc sống nhưng nàng thiết nghĩ không biết gia đình khác có như vậy không? Không biết nếu nàng được gả vào nhà người khác thì cuộc sống nàng có như vậy không? Những bí mật này tuyệt đối không bao giờ được phép tiết lộ ra ngoài.

Như nhìn về phía cửa chính và nhìn vào tấm kính đang phản chiếu lại cơ thể cực phẩm của nàng, Như nhìn xuống cặp chân dài và cặp đùi cân đối trắng mịn này và thầm nghĩ, người ta mê cơ thể của nàng cũng không có gì lạ, nhưng tại sao chồng nàng còn có sở thích quái dị đó rồi muốn người ta sờ vào cơ thể nàng chứ... Cộng thêm nàng là cô gái có nhiều nhu cầu, làm sao có thể chống lại được sự xô đẩy của dòng đời đây.

- Như!!! Em đứng đấy làm gì thế? – Ninh quay lại nhìn vợ mỉm cười.

- A! Giật cả mình! Anh ý nhờ... -Như dậm chân một cái xuống sàn nhà khiến bộ ngực to rung lên, điều đó ông Lưu cũng nhìn thấy... Ông nuốt nước bọt và quay đi, dạo gần đây ông không hề có cơ hội với chúng nó. Trong khi ông hứng tình lắm rồi, chờ mãi mà mấy thằng con vẫn chưa chịu sang Kenya.

- Ha ha... Anh thấy em cứ nhìn ra cửa, ngắm mình trong gương hả? Ha ha... - Ninh cười và đứng dậy đi ra chỗ vợ vì thấy gương mặt đáng yêu của vợ đang xị xuống, chắc muốn lên ngủ lắm rồi. Phi ngồi cạnh cau mày lại và khẽ liếc ra đằng sau, chính Phi cũng không ngờ tới mình đã từng làm tình với em dâu. Nhưng cảm giác ấy thật sướng... Cái cảm giác lén lút dầy bất ngờ. Không ngờ con bé cũng chịu nữa. Thật là bậy bạ anh không quen với con người như vậy, Phi nhắm mắt gồng mặt và ôm đầu lắc vài cái rồi nhìn lên tivi.

- Anh đi xem ti vi đi, có thèm để ý đến em đâu... -Như bĩu môi xị mặt.

- Thôi! Để mai anh bù cho nhé! Hôm nay có trận bóng hay quá! – Ninh thì thầm vào tai vợ và ôm chặt Như rồi hôn nàng một cái, sau đó anh lén đưa tay lên bóp một bên vú của Như.

- Này! Anh hâm à!!! – Như mở to mắt gạt tay Ninh ra và nhìn về phía ông Lưu và anh Phi vì sợ họ nhìn thấy.

- Hề hề... Em lên phòng nghỉ trước đi nhé! – Ninh nịnh nọt vợ ngúng nguẩy như con sâu đo.

- Hmm... Anh xem ti vi đi... -Như thở dài nhìn Ninh với ánh mắt hơi buồn. Còn Ninh thì vô tư không để ý đến cảm nhận của vợ, anh tung tăng quay lại ghế sofa ngồi.

Như đứng đó nhìn Ninh vài giây rồi lại thở dài và từ từ đi qua mặt ba người và đi lên trên tầng. Dõi theo bộ mông to của Như là ánh mắt của Phi và ông Lưu, nhưng hai người chỉ dám liếc xong quay mặt đi chứ không dám nhìn chằm chằm vào đó.

Như về phòng, nàng lên giường nằm ôm gối và nhìn vào khoảng không vô định suy nghĩ. Những lúc cơ thể rạo rực thế này, nàng cảm giác chẳng dựa vào chồng được, coi như anh ấy không xem bóng đá đi, anh ấy cũng đâu chịu làm tình với nàng, lúc nào cũng vậy thì thử hỏi sao Như lúc nào cũng thấy khó chịu, việc nàng gần gũi với người khác Ninh không thể trách được. Con người mà có phải cỗ máy đâu mà không có cảm xúc, không có nhu cầu cơ chứ...

Như mím môi lại và nhắm mắt, nàng có chút tủi thân khi nghĩ về cuộc sống của mình, bỗng hai dòng nước mắt chảy xuống, Như lại phải lấy khăn giấy để lau đi. Chị Uyên sau khi đi làm lại chị luôn bận rộn với công việc của mình, Như cũng chẳng biết tâm sự với ai.... Càng nghĩ càng thấy tủi thân.

Như lại nghĩ đến bố mình, có lẽ nàng sẽ tâm sự với bố một số chuyện, chỉ có bố mới giúp nàng gỡ rối được cảm xúc khó chịu này. Lúc sau Như cầm điện thoại lên mở phim để xem cho đỡ chán, nàng lăn đi lăn lại trên giường đổi tư thế liên tục để xem phim và ngủ thiếp từ lúc nào không biết.

Ngày hôm sau. Sau khi đi học về, Như lại ghé nhà ông Lý.

-Bố ơi!!! – Như khoác túi xách đi vào nhà.

- Bố!!! – Như đi vào phòng khách và đặt túi xách xuống, căn nhà thì rộng lớn mà lúc nào cũng vắng tanh vắng ngắt không có lấy một bóng người.

-Bố đây!!! Như à con! Vào đây con! - Ông Lý phấn khởi khi hôm nay con bé lại đến chơi.

- Bố đang làm gì đấy ạ? – Như ngồi xuống ghế sofa và dựa lưng vào thành ghế. Hôm nay nàng mặc một chiếc áo sơ mi và bên dưới là chiếc váy zip đồng phục chỉ ngắn đến giữa đùi.

-Bố đang ngâm mấy bình rượu sâm con à! Thế nào hôm nay đi học về sớm thế? Ông Lý ngồi xuống ghế cười rất tươi.

- Hôm nay con có 2 tiết thôi ạ... -Như nói mím đôi môi đỏ lại rồi nhìn xuống đất như thể có tâm sự vậy.

- Sao vậy? Con có chuyện gì sao? - Ông Lý thấy con gái buồn liền hỏi chuyện.

- Dạ không có gì đâu ạ... - Như nhìn ông Lý mỉm cười. Nàng vẫn lưỡng lự không biết có nên tâm sự với bố chuyện chăn gối của hai vợ chồng không. Bởi vì đến tận hôm nay nàng vẫn thấy khó chịu kiểu của anh Ninh. Cơ thể thì rạo rực cần chồng âu yếm mà chồng cứ tưng tửng chẳng thèm để ý.

- Nhìn con mệt mỏi quá, thôi đi tắm cho thoải mái con... Ông Lý cười rồi rủ Như đi tắm. Như không nói gì chỉ nhìn bố rồi bĩu môi. Gương mặt xinh xắn dễ thương khiến ông Lý gãi đầu gãi tai cười ngại.

- Con bé này! Sao lại bĩu môi rồi! Khà! Khà!

- Bố lại bắt đầu nha! Hôm qua vừa mới tắm với con rồi đó!!! – Như khoanh tay ép vú mình lại rồi nhìn bố.

- Thì hôm nay tắm tiếp có sao đâu nào Khà! Khà! - Ông Lý cười lớn, cơ thể ông nhanh chóng rạo
rực.

- Hmm... Cái Thư đi đâu rồi bố?... -Như bắt đầu đỏ mặt rồi đứng dậy đi ra túi lục vài món đồ, câu hỏi đó cũng như đang bật đèn xanh cho ông Lý vậy.

- Em nó đi học vẫn chưa về, chắc tối muộn nó mới về, thôi bố con mình vào tắm cho khuây khỏa nhé! Kèo lát nó về lại không hay Khà! Khà! – Ông Lý cười lớn sung sướng khi biết con gái đồng ý tắm tiếp với mình, ông tự cảm thấy mình thật đê tiện, nhưng ông cũng không ép con gái, nếu con bé từ chối chắc chắn ông sẽ không gượng ép.

- Cũng may hôm nay con mang theo đồ để thay đó! – Như vừa nói vừa lấy trong túi ra bộ quần áo kèm cả đồ lót. Gương mặt nàng nhanh chóng đỏ lên, vì nàng biết hôm nay ý định sang đây kiểu gì bố cũng sẽ muốn tắm với mình nên nàng đã chuẩn bị trước. Một phần nàng đồng ý tắm với bố cũng vì chút cảm giác rạo rực trong cơ thể, nàng cũng không thể hiểu nổi cảm xúc này, kiểu như tức anh Ninh thì tắm với bố cho bõ tức vậy.

- Khà! Khả! Để bố ra khóa cái cổng lại, con lên trước xả nước đi! – Ông Lý vội vàng chạy ra cổng khóa lại, ông thấy hôm nay con bé mang theo cả quần áo có lẽ nó cũng quen với việc này rồi nên đã có chuẩn bị trước, thật là tốt, rất tốt.... Ông Lý chạy vào nhà và không quên chốt khóa cánh cửa chính.

Ông vội vàng chạy lên tầng hai, lúc này nhịp thở của ông đã rất gấp rồi. Ông mở cửa phòng tắm tầng hai thấy Như đang cởi chiếc áo sơ mi. Như không nói gì nàng chỉ nhìn bố rồi quay mặt đi, nàng quay lưng lại với bố rồi từ từ cởi cả áo sơ mi rồi lột cả áo lót khiến bộ ngực to bung ra.

Ông Lý thấy thế cũng vội vàng cởi đồ của mình, ông lột phăng quần áo, cơ thể gày gò cùng với con cu dài ngoằng hiện ra, trông nó lủng lẳng giữa háng phát ghê vì trông rất dài. Nhìn nó có chút cương lên nhưng có lẽ ông Lý đang cố hãm nó lại. Nhưng khi liếc thấy con gái mình đang cởi đồ, cơ thể con bé lại hiện ra trước mắt càng khiến ông không chịu được mà dương vật cũng từ từ mà ngỏng lên.

Tiếp đó Như lột chiếc váy của mình xuống, nàng quay người chổng mông lột luôn chiếc quần lót và treo lên móc, lúc này hai bố con trần chuồng đứng trong phòng tắm, trông Như cao hơn ông Lý một chút, cơ thể trẻ trung của nàng trông thật tương phản với cơ thể gầy gò nhăn nheo của bố mình.

Ông Lý nuốt nước bọt nhìn vào bộ mông to tròn của con gái mình, trông cơ thể con bé trắng quá, trắng không tì vết một chút nào. Ông nuốt nước bọt và nhìn chằm chằm vào đó, ông nhìn lên nhìn xuống không sót một chi tiết nào, chỉ có điều con bé vẫn đang cố che bướm của mình nên ông không thể nhìn thấy.

- Đi con! Bố con mình ra tắm tráng chờ nước trong bồn đầy nhé!... - Ông Lý thở mạnh và rủ Như ra chỗ tắm tráng.
 
Top