ừ dân ít, nhưng ko phải ít ít kiểu hoang mạc sahara đâu nhoé, nó vẫn đông theo cách của nó, ví dụ đi 1 đoạn là gặp ngay 1 quán bistro liền (quán ăn kiểu cao bồi, uống rượu, ăn mì sợi to), hội hè thì tổ chức liên tục, giống bên anh quốc, người ít nhưng tài nguyên nhiều (đất cát, động vật, lâm, hải sản) gần như thằng nào cũng là chủ, làm theo mô hình sản xuất, dư ra thì bán, về tài nguyên thì nói đơn giản bình dân thì giống như kiểu 1 sông có 1 mớ cá đấy, ít thằng bắt thì cá vẫn còn nhiều, cứ vậy áp dụng vô mô hình to lớn hơn như khoán sản, vật liệu....vốn là những thứ giá trị cao & lâu dài hơn. Đéo kiếm cơm vì đéo phải cái mô hình làm lóc cóc sml bán thời gian như ở xứ nào đó, mà ở đó nó bán vật chất thật sự, dù có làm thuê thì thù lao cũng cao thật sự, nếu search gg chắc phải tính trên 50 củ ròng/ thángđm diện tích ngang Việt Nam mà dân số bằng nửa cái HN; chắc bên này cả đời đéo biết tắc đường là gì, cơ mà xem youtube thấy bọn bắc âu này mới đúng kiểu tiệm cận XHCN, phúc lợi mặt bằng con người xêm xêm nhau, chả thấy bọn nó hộc dái kiếm cơm qua ngày cc j cả, cứ ung dung mơ màng, cả đất nước thong thả vcl
còn giàu hơn nữa thì...kệ mẹ mày, vì định hướng tư duy ở đó coi trọng sự riêng tư, im lặng, thanh lịch là chính, người giàu thì cùng lắm cũng lái ô tô, ở nhà lầu, thứ mà ...người trung lưu ở đó cũng có đầy dồi, bọn Đực bên đấy thích sưu tầm....đồ cổ, kiếm, giáp, trưng bày và giao lưu, còn mấy kiểu i phòn 17, xe lexus này kia tụi nó có khi ko muốn biết và ko quan tâm lắm.



Đéo phải ngẫu nhiên mà 5 năm.liền đạt danh hiệu quốc gia hạnh phúc nhất thế giới mà số ca tư tử cũng top đầu thế giới luôn 
