Ước mơ - tôi đi tìm em, Chang.

Đừng bao giờ khó chịu
Bởi vì anh iu em
Những gì anh muốn nói
Chỉ vì iu em nhìu.

Đừng bao giờ nóng vội
Mà đẩy anh ra xa
Mình đã từng rất lạ
Và bây giờ rất thân.

Mỗi ngày muốn thêm gần
Nên là anh phải thật
Đừng bao giờ chất vấn
Tại sao và vì sao?

Đừng bao giờ kéo bão
Về vây con thuyền iu
Anh chỉ cần em hiểu
Một điều...vì anh iu.

Iu lòng muốn rất nhiều
Vẽ những chiều mộng tưởng
Muốn người thương cùng hưởng
Những ngọt ngào tinh tương.

Chiều qua đứng bên đường
Ăn củ khoai cũng nhớ
Sáng nay làm bát phở
Cũng nghĩ về em xa.

Iu mỗi ngày rất lạ
Thấy lòng đầy thiết tha
Đừng bao giờ nóng nảy
Hiểu lòng anh em nha.
Eo ơi, hay xế!
“ sáng nay ăn bát phở
Cũng nghĩ về em xa
Xong đau bụng bỏ bà
Vào vệ sinh cũng nhớ “
😢 😢😢😢
Có phại hơm?
 
Tình yêu cùng chung lối đi
Đôi đường dài chênh vênh gập ghềnh
Còn yêu thương tựa sao sáng trên trời
Luôn soi bóng nơi đôi mình bước qua

Chẳng bao giờ anh dám tin
Vào một tình yêu luôn luôn yên bình
Chỉ thầm mong bình yên sẽ vô tận
Cho vơi bớt đôi khi giận hờn. :))
Người yêu bạn đâu, người yêu đâu?
Sao ko cho biết hỏi vài câu?
Làm thơ con chữ nghe buồn tủi
Để bạn ngẩn ngơ đến âu sầu?
 
Người yêu bạn đâu, người yêu đâu?
Sao ko cho biết hỏi vài câu?
Làm thơ con chữ nghe buồn tủi
Để bạn ngẩn ngơ đến âu sầu?
Để từng cơn gió
Cuốn yêu thương theo hoàng hôn
Để màn đêm
Cứ ru mỗi khi tổn thương
Phải tập quên
Kí ức cho mưa ngừng rơi
Quên hết cô đơn
Khi thôi chờ đợi
Tập lạnh, quên,
Và đông tới

Trời đổ mưa làm đêm mùa đông
Tuyết rơi nhạt nhòa buốt giá
Đường khuya vắng đôi chân ai tìm về
Dù cho bóng tối quanh đây vẫn mong lúc này
Lại được nắm đôi tay
Phút giây còn ở đây
Cố kìm nén cảm xúc cất trong màn mưa trắng xóa
Tìm theo gió mang yêu thương về gần với đêm
Rồi đêm sẽ hóa cơn mơ có nhau suốt cuộc đời

Chỉ mong nay xa với anh em sẽ tốt hơn bên tình yêu mới
Đừng lo lắng cho anh vì anh vẫn bên em thoảng qua mỏng manh thế thôi :((
 
Để từng cơn gió
Cuốn yêu thương theo hoàng hôn
Để màn đêm
Cứ ru mỗi khi tổn thương
Phải tập quên
Kí ức cho mưa ngừng rơi
Quên hết cô đơn
Khi thôi chờ đợi
Tập lạnh, quên,
Và đông tới

Trời đổ mưa làm đêm mùa đông
Tuyết rơi nhạt nhòa buốt giá
Đường khuya vắng đôi chân ai tìm về
Dù cho bóng tối quanh đây vẫn mong lúc này
Lại được nắm đôi tay
Phút giây còn ở đây
Cố kìm nén cảm xúc cất trong màn mưa trắng xóa
Tìm theo gió mang yêu thương về gần với đêm
Rồi đêm sẽ hóa cơn mơ có nhau suốt cuộc đời

Chỉ mong nay xa với anh em sẽ tốt hơn bên tình yêu mới
Đừng lo lắng cho anh vì anh vẫn bên em thoảng qua mỏng manh thế thôi :((
Áo gấm đắp mộ cuộc tình
Anh ơi đừng có chung tình làm chi
Con gái có lứa xuân thì
Yêu mà không nói khác gì lìa xa
Đàn bà đến tuổi nhập gia
Người ta âu yếm, xe hoa rước về
Thế nên chôn tạm lời thề
Anh đi úp mặt tạm sông quê… ở Xam 🤣🤣🤣
 
Áo gấm đắp mộ cuộc tình
Anh ơi đừng có chung tình làm chi
Con gái có lứa xuân thì
Yêu mà không nói khác gì lìa xa
Đàn bà đến tuổi nhập gia
Người ta âu yếm, xe hoa rước về
Thế nên chôn tạm lời thề
Anh đi úp mặt tạm sông quê… ở Xam 🤣🤣🤣
Sống vẫn biết đời nhiều khi buồn ngất
Mà đôi khi không ngăn nổi mình buồn
Trong đáy mắt trời thiên thanh vụt tắt
Lối cỏ mềm lên tua tủa đao gươm

Nuốt nghẹn những buồn thương bỏng rát
Quăng câu thơ tan nát lên trời
Những mộng ước mặt trời và lẽ sống
Chẳng thể nào chống cự bóng đêm rơi

Ta biết chứ, người thương, kia phải chết
Guồng thời gian nghiến nát những tín điều
Ôi đêm tiễn cố nhân qua sông đấy
Khóc cho mình như khóc những người yêu

Em trẻ dại sẽ nhìn ta ái ngại
Bạn dạn dày tặc lưỡi xót thương ta
Kẻ xa lạ đoán rằng ta hờ hững
Có những người chỉ đến để lìa xa
 
Eo
Sống vẫn biết đời nhiều khi buồn ngất
Mà đôi khi không ngăn nổi mình buồn
Trong đáy mắt trời thiên thanh vụt tắt
Lối cỏ mềm lên tua tủa đao gươm

Nuốt nghẹn những buồn thương bỏng rát
Quăng câu thơ tan nát lên trời
Những mộng ước mặt trời và lẽ sống
Chẳng thể nào chống cự bóng đêm rơi

Ta biết chứ, người thương, kia phải chết
Guồng thời gian nghiến nát những tín điều
Ôi đêm tiễn cố nhân qua sông đấy
Khóc cho mình như khóc những người yêu

Em trẻ dại sẽ nhìn ta ái ngại
Bạn dạn dày tặc lưỡi xót thương ta
Kẻ xa lạ đoán rằng ta hờ hững
Có những người chỉ đến để lìa xa
Eo ơi thơ gì tang thương thế
Toàn là chết chóc với chia ly
Yêu đương vốn đã chẳng được gì
Xin đừng vùi đất làm … cố nhân
😭😭😭
 
Chang mê mò đến tim đập nhanh mà máy đo không đếm được 🤣🤣🤣
Mình là Chang, tên thật là Trang. Không phải Hồng Y thiếu phụ . Mình mê giai , nhất là giai trán hói, bụng phệ, lò so hơi rụt. Không mê công tử đào hoa. Nên chân đi vẫn vững, ai doạ cũng ko giật cửa mình . Nhầm. Giật mình nhé Khấc.
Mà nọ @___ Ngạn ___ nó minh hoạ cái đầu khấc là gì ấy. Đến hôm nay nghĩ lại Chang vẫn còn hơi hoảng a
 
Kể đi khầy!!! Đang thiếu hơi phụ nữ quá 5 năm 🤣🤣🤣
Xóm tao có một cụ già tên Trạch Văn Đoành, năm nay tuy đã gần thất thập cổ lai... ngơ, nhưng vẫn nổi tiếng làng trên xóm dưới với tuyệt chiêu “Lắc nồi nước sôi - Rung chuông chùa cổ”. Cụ sống một mình, ngày ngày uống rượu dâm dương hoắc, tối tối mơ chuyện phiêu diêu cùng tiên nữ.
Một hôm, trời rả rích mưa, cụ đang ngồi gọt móng chân, thì chuông điện thoại reo vang như báo hiệu một cơn địa chấn.
Bên kia đầu dây là em Lý Mông To - nhân vật từng làm đổ sập 3 ghế đá công viên chỉ bằng một cú ngồi khẽ. Em bảo:
- Cụ ơi, em lạnh quá… Mình lên nhà nghỉ tâm sự nhé!
- Ầy dà… thôi thì… trời mưa trời gió, mình cũng nên… trú bão!
Cụ phóng con xe Cub độ 110cc - có dán decal “Xưng Bá Mọi Nẻo Đường” - lao đến như một cơn gió, đón em Mông To lên nhà nghỉ "Đạt Phú", phòng 69 - loại phòng có giường rung và đèn hồng loang loáng như hội chợ đêm trăng rằm.
Chưa kịp bật tivi thì em Lý đã bật cụ ngã ngửa ra.
Chưa kịp tháo răng giả thì em Lý đã cưỡi lên cụ như cưỡi trâu húc mả.
Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng giường gãy, quạt rung và tiếng cụ Đoành gào lên như bị sét đánh:
- Ối dồi ôi! Bể… bể rồi con ơi!
Em Mông To hỏi:
- Cái gì bể cụ ơi?
- Bể bộ ấm chén của cụ rồi con ơi! Cái bình tích trữ linh khí bao năm… nứt vỡ, long khí tán loạn!
Sau 7 phút 39 giây - một kỷ lục cá nhân - cụ nằm vật ra như thằng chết trôi.
Nhà nghỉ lập biên bản hiện trường: giường gãy, gạch vỡ, râu cụ rụng, và một cái bô bị nứt đôi.
Tin tức truyền ra ngoài: “Cụ Đoành - Bậc tiền bối của xóm - vừa bại dưới mông một mỹ nữ, tổn thương nghiêm trọng bộ ấm chén, đang được cấp cứu bằng rượu tỏi và nắn bóp dân gian.”
Từ đó, phòng 69 được dân chơi gọi là “Động Phá Chén”, còn em Mông To thì được phong làm “Pháo Thủ Hạ Bộ Đại Nhân”.
 
Xóm tao có một cụ già tên Trạch Văn Đoành, năm nay tuy đã gần thất thập cổ lai... ngơ, nhưng vẫn nổi tiếng làng trên xóm dưới với tuyệt chiêu “Lắc nồi nước sôi - Rung chuông chùa cổ”. Cụ sống một mình, ngày ngày uống rượu dâm dương hoắc, tối tối mơ chuyện phiêu diêu cùng tiên nữ.
Một hôm, trời rả rích mưa, cụ đang ngồi gọt móng chân, thì chuông điện thoại reo vang như báo hiệu một cơn địa chấn.
Bên kia đầu dây là em Lý Mông To - nhân vật từng làm đổ sập 3 ghế đá công viên chỉ bằng một cú ngồi khẽ. Em bảo:
- Cụ ơi, em lạnh quá… Mình lên nhà nghỉ tâm sự nhé!
- Ầy dà… thôi thì… trời mưa trời gió, mình cũng nên… trú bão!
Cụ phóng con xe Cub độ 110cc - có dán decal “Xưng Bá Mọi Nẻo Đường” - lao đến như một cơn gió, đón em Mông To lên nhà nghỉ "Đạt Phú", phòng 69 - loại phòng có giường rung và đèn hồng loang loáng như hội chợ đêm trăng rằm.
Chưa kịp bật tivi thì em Lý đã bật cụ ngã ngửa ra.
Chưa kịp tháo răng giả thì em Lý đã cưỡi lên cụ như cưỡi trâu húc mả.
Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng giường gãy, quạt rung và tiếng cụ Đoành gào lên như bị sét đánh:
- Ối dồi ôi! Bể… bể rồi con ơi!
Em Mông To hỏi:
- Cái gì bể cụ ơi?
- Bể bộ ấm chén của cụ rồi con ơi! Cái bình tích trữ linh khí bao năm… nứt vỡ, long khí tán loạn!
Sau 7 phút 39 giây - một kỷ lục cá nhân - cụ nằm vật ra như thằng chết trôi.
Nhà nghỉ lập biên bản hiện trường: giường gãy, gạch vỡ, râu cụ rụng, và một cái bô bị nứt đôi.
Tin tức truyền ra ngoài: “Cụ Đoành - Bậc tiền bối của xóm - vừa bại dưới mông một mỹ nữ, tổn thương nghiêm trọng bộ ấm chén, đang được cấp cứu bằng rượu tỏi và nắn bóp dân gian.”
Từ đó, phòng 69 được dân chơi gọi là “Động Phá Chén”, còn em Mông To thì được phong làm “Pháo Thủ Hạ Bộ Đại Nhân”.
Sao M tả cụ Đoành giống thầy ông nội dzậy?
 
Mình là Chang, tên thật là Trang. Không phải Hồng Y thiếu phụ . Mình mê giai , nhất là giai trán hói, bụng phệ, lò so hơi rụt. Không mê công tử đào hoa. Nên chân đi vẫn vững, ai doạ cũng ko giật cửa mình . Nhầm. Giật mình nhé Khấc.
Mà nọ @___ Ngạn ___ nó minh hoạ cái đầu khấc là gì ấy. Đến hôm nay nghĩ lại Chang vẫn còn hơi hoảng a
Mình là Khắc chứ hổng phải Khấc.
Ngoài đời, dòng dõi mình có lai xứ Kim Chi.
Nên lò xò bé lắm. Nhiều lúc còn không biết nó mở mắt chưa nữa.
Còn cái Ngạn đăng to quá! Chắc Khầy mới bự thế 🤣🤣🤣 Trang có nghĩ thế hông?
 
Xóm tao có một cụ già tên Trạch Văn Đoành, năm nay tuy đã gần thất thập cổ lai... ngơ, nhưng vẫn nổi tiếng làng trên xóm dưới với tuyệt chiêu “Lắc nồi nước sôi - Rung chuông chùa cổ”. Cụ sống một mình, ngày ngày uống rượu dâm dương hoắc, tối tối mơ chuyện phiêu diêu cùng tiên nữ.
Một hôm, trời rả rích mưa, cụ đang ngồi gọt móng chân, thì chuông điện thoại reo vang như báo hiệu một cơn địa chấn.
Bên kia đầu dây là em Lý Mông To - nhân vật từng làm đổ sập 3 ghế đá công viên chỉ bằng một cú ngồi khẽ. Em bảo:
- Cụ ơi, em lạnh quá… Mình lên nhà nghỉ tâm sự nhé!
- Ầy dà… thôi thì… trời mưa trời gió, mình cũng nên… trú bão!
Cụ phóng con xe Cub độ 110cc - có dán decal “Xưng Bá Mọi Nẻo Đường” - lao đến như một cơn gió, đón em Mông To lên nhà nghỉ "Đạt Phú", phòng 69 - loại phòng có giường rung và đèn hồng loang loáng như hội chợ đêm trăng rằm.
Chưa kịp bật tivi thì em Lý đã bật cụ ngã ngửa ra.
Chưa kịp tháo răng giả thì em Lý đã cưỡi lên cụ như cưỡi trâu húc mả.
Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng giường gãy, quạt rung và tiếng cụ Đoành gào lên như bị sét đánh:
- Ối dồi ôi! Bể… bể rồi con ơi!
Em Mông To hỏi:
- Cái gì bể cụ ơi?
- Bể bộ ấm chén của cụ rồi con ơi! Cái bình tích trữ linh khí bao năm… nứt vỡ, long khí tán loạn!
Sau 7 phút 39 giây - một kỷ lục cá nhân - cụ nằm vật ra như thằng chết trôi.
Nhà nghỉ lập biên bản hiện trường: giường gãy, gạch vỡ, râu cụ rụng, và một cái bô bị nứt đôi.
Tin tức truyền ra ngoài: “Cụ Đoành - Bậc tiền bối của xóm - vừa bại dưới mông một mỹ nữ, tổn thương nghiêm trọng bộ ấm chén, đang được cấp cứu bằng rượu tỏi và nắn bóp dân gian.”
Từ đó, phòng 69 được dân chơi gọi là “Động Phá Chén”, còn em Mông To thì được phong làm “Pháo Thủ Hạ Bộ Đại Nhân”.
Hổng lên nổi🥺🥺 thấy thương Đoành Ca quá.
Tuổi con cũng sấp xỉ Đoành trong cmt của Khầy, hổng biết củ kim chi nhỏ xi của con có lọt khe nổi Hồng y tỷ tỷ hông nữa😭😭😭😭
 
Hổng lên nổi🥺🥺 thấy thương Đoành Ca quá.
Tuổi con cũng sấp xỉ Đoành trong cmt của Khầy, hổng biết củ kim chi nhỏ xi của con có lọt khe nổi Hồng y tỷ tỷ hông nữa😭😭😭😭
Thấy mày vậy Khầy thương rất, dạo này khầy đi tìm tình yêu bỏ bê mày, bị rớt dùi hả ???
 
Xóm tao có một cụ già tên Trạch Văn Đoành, năm nay tuy đã gần thất thập cổ lai... ngơ, nhưng vẫn nổi tiếng làng trên xóm dưới với tuyệt chiêu “Lắc nồi nước sôi - Rung chuông chùa cổ”. Cụ sống một mình, ngày ngày uống rượu dâm dương hoắc, tối tối mơ chuyện phiêu diêu cùng tiên nữ.
Một hôm, trời rả rích mưa, cụ đang ngồi gọt móng chân, thì chuông điện thoại reo vang như báo hiệu một cơn địa chấn.
Bên kia đầu dây là em Lý Mông To - nhân vật từng làm đổ sập 3 ghế đá công viên chỉ bằng một cú ngồi khẽ. Em bảo:
- Cụ ơi, em lạnh quá… Mình lên nhà nghỉ tâm sự nhé!
- Ầy dà… thôi thì… trời mưa trời gió, mình cũng nên… trú bão!
Cụ phóng con xe Cub độ 110cc - có dán decal “Xưng Bá Mọi Nẻo Đường” - lao đến như một cơn gió, đón em Mông To lên nhà nghỉ "Đạt Phú", phòng 69 - loại phòng có giường rung và đèn hồng loang loáng như hội chợ đêm trăng rằm.
Chưa kịp bật tivi thì em Lý đã bật cụ ngã ngửa ra.
Chưa kịp tháo răng giả thì em Lý đã cưỡi lên cụ như cưỡi trâu húc mả.
Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng giường gãy, quạt rung và tiếng cụ Đoành gào lên như bị sét đánh:
- Ối dồi ôi! Bể… bể rồi con ơi!
Em Mông To hỏi:
- Cái gì bể cụ ơi?
- Bể bộ ấm chén của cụ rồi con ơi! Cái bình tích trữ linh khí bao năm… nứt vỡ, long khí tán loạn!
Sau 7 phút 39 giây - một kỷ lục cá nhân - cụ nằm vật ra như thằng chết trôi.
Nhà nghỉ lập biên bản hiện trường: giường gãy, gạch vỡ, râu cụ rụng, và một cái bô bị nứt đôi.
Tin tức truyền ra ngoài: “Cụ Đoành - Bậc tiền bối của xóm - vừa bại dưới mông một mỹ nữ, tổn thương nghiêm trọng bộ ấm chén, đang được cấp cứu bằng rượu tỏi và nắn bóp dân gian.”
Từ đó, phòng 69 được dân chơi gọi là “Động Phá Chén”, còn em Mông To thì được phong làm “Pháo Thủ Hạ Bộ Đại Nhân”.
ngồi cả buổi tối, hết viết thơ rồi mong chờ, để ngó chuyện xếch này sao =((
 
Hổng lên nổi🥺🥺 thấy thương Đoành Ca quá.
Tuổi con cũng sấp xỉ Đoành trong cmt của Khầy, hổng biết củ kim chi nhỏ xi của con có lọt khe nổi Hồng y tỷ tỷ hông nữa😭😭😭😭
Ê, thần tượng của Chang đó. Cấm chê Hồng tỷ nha. Chang mê cách Hồng tỷ dịu dàng. Cơ mà hôm Chang xem dc cờ nhíp nó cho thằng trẻ kia đút đít xong, nó quay ra liếm hoa cải trên đầu súng. Trang bỏ ăn mấy ngày đó 🥲
 
Mình là Khắc chứ hổng phải Khấc.
Ngoài đời, dòng dõi mình có lai xứ Kim Chi.
Nên lò xò bé lắm. Nhiều lúc còn không biết nó mở mắt chưa nữa.
Còn cái Ngạn đăng to quá! Chắc Khầy mới bự thế 🤣🤣🤣 Trang có nghĩ thế hông?
Vậy Chang hơi thắc mắc. Bé thế sao Hồng y lại thích dc nhỉ? Lại còn hận tình, lên hẳn đồi Thiên Văn tìm về nữa? Trong chuyện 3m biên bên Khấc đọ
 
Thấy mày vậy Khầy thương rất, dạo này khầy đi tìm tình yêu bỏ bê mày, bị rớt dùi hả ???
🤣🤣🤣 mấy nay con rớt mút một chút. Mà sao Khầy cua lâu dính zậyyy🥺🥺🥺
Hay là show kiu thử xem. Chiêu cuối khầy chỉ con đó.
 
Vậy Chang hơi thắc mắc. Bé thế sao Hồng y lại thích dc nhỉ? Lại còn hận tình, lên hẳn đồi Thiên Văn tìm về nữa? Trong chuyện 3m biên bên Khấc đọ
Ủa!!! 😳😳 Chang nay đủ lớn để vào đó đọc rồi hả? 🫣🫣

Khắc ngoài nhỏ ra còn có nhiều điều thú vị khác mà. Đại loại như ngày trước ở xàm cũ. Dù chỉ chém gió vài ba cmt lả lướt.
Mà gieo vào lòng nhiều xamer khác nhiều vết tơ lòng đó thôi 🫣🫣🫣 Hồng Y nương tư chắc cũng nằm trong số tương tư đó 🤣🤣🤣
 
Top