Vòng lặp của hành giả chánh niệm

May be an image of text
 
Tâm nta bản năng hướng thượng thì tìm hiểu tốt chứ sao bạn, toàn ng hữu duyên cả biết đâu lại thành đạo trc tôi và bạn 😀
Có nhiều cái k nên biết thì tốt hơn, gì cũng có 2 mặt

Chứ đc gặp Phật mà như Cinca độn bụng thì ghê quá. Gặp thánh nhân (ariya) chỉ lợi lac khi mình khéo tác ý (yosino manasikara). Còn k thì chuốc hoạ vào thân.
 
tao cũng thi thoảng có thiền, nhưng là tao cứ ngồi và để suy nghĩ nó trôi đi, nghĩ đến cái j thì đến, còn kb 1 số cao nhân thì sau khi thiền sâu thì trạng thái nó như thế nào ? cảm thấy j ? nghĩ j ? thằng nào biết chỉ tao với
M phải tập trung tư tưởng 1 cái gì đó mới gọi là thiền ấy.
 
tao có 1 cuốn sách, thì bài 1 là thiền cho suy nghĩ trôi tự nhiên, để tập cho thân thể ngồi yên đã, bài 2 mới là tập trung vào 1 nội dung, tổng cộng có 24 bài... tao thấy thiền khá hay, thiền xong tâm thoải mái, cảm giác nếu đỉnh cao của thiền thì đó là cách luyện về tinh thần ý, thể thao là luyện thể, còn thiền là luyện tinh thần
M tham khảo nhé :

https://xamvn.com/r/thien-vien-xamvn.784093/
 
Tức giận khi bị kẻ khác quấy rối là hạ thấp chính mình!

"Lại vào một thuở nọ,
Ta làm Trâu trong Rừng,
Thân khổng lồ, khoẻ mạnh,
To lớn, sợ khi nhìn.

Trong hang hay dốc núi,
Gốc cây hay hồ nước,
Nơi này hay nơi khác,
Đều có chỗ cho Trâu.

Lang thang trong Rừng sâu,
Ta thấy có chỗ tốt,
Rồi đi đến nơi đó,
Ta đứng và nằm nghỉ.

Rồi một con Khỉ tới,
Ác, ngu nhưng lại nhanh,
Nhảy lên vai, lên trán,
Lên chân mày của ta,
Nó đại tiện, tiểu tiện.

Không chỉ ngày hôm đó,
Mà có lần thứ hai,
Thứ ba và thứ tư,
Nó làm ta dơ bẩn,
Nó đang quấy rối ta.

Thấy ta bị quấy rối,
Dạ-xoa nói với ta:
'Giết thứ xấu ác đó,
Bằng sừng móng của mình'.

Khi nghe vậy, ta nói,
Với Dạ-xoa như vầy:
'Tại sao làm bẩn ta,
Với lời nói xấu ác?'

Nếu ta tức giận nó,
Ta hạ thấp chính mình,
Làm cho Giới hư hại,
Bị người trí quở trách.

Ta thà chết trong sạch,
Còn hơn sống hỗ thẹn,
Vì sự sống của mình,
Sao làm hại kẻ khác?'

Rồi ta nghĩ như vầy:
Nó sẽ làm người khác,
Như hành động với ta,
Nó sẽ chết tại đó,
Còn ta được giải thoát.

Nhẫn nại sự khinh miệt,
Từ thấp, trung đến cao,
Như thế bậc hiền trí,
Đạt mỏng mỏi trong Tâm."

Cp 15. Hạnh của Trâu Chúa.
 
Nghiên cứu sơ lược về Vipassana nhé.
Mà m theo CG vậy có thực hành niệm Chúa hay cầu nguyện k.
Ko mày, chẳng cần cầu nguyện hay đọc kinh gì cả, cứ ngồi xuống là thiền thôi, đầu óc chẳng suy nghĩ gì cả kể cả chúa, lúc tao thiền tao chỉ biết chỉ có tao thôi
 
BỒ TÁT SUY XÉT NĂM ĐIỀU ĐẠI QUÁN(pañcamahāvilokana)

Bồ tát khi được tất cả chư thiên và phạm thiên thỉnh mời như vậy, trước khi nhận lời thỉnh mời, Ngài suy xét năm điều đại quán (pañcamahāvilokana) là:

1. Thời (Kāla): suy xét tuổi thọ của tất cả nhân loại, dù trong thời kỳ tuổi thọ của người nhân loại tăng nhiều hơn một trăm ngàn năm hay trong thời kỳ tuổi thọ của nhân loại suy giảm ít hơn một trăm năm, trong cả hai thời kỳ đó đức Phật sẽ không xuất hiện. Thời kỳ thích hợp là đức Phật toàn giác xuất hiện trong thế gian và suy xét rằng tuổi thọ của nhân loại trong thời đó được xác định là trụ trong 100 năm.

2. Châu (Dīpa): suy xét rằng trong tất cả bốn châu thì thấy rằng, ba châu khác không phải là nơi sanh của bậc toàn giác. Tất cả bậc toàn giác chỉ sanh ra trong Nam Thiện Bộ châu.

3. Quốc độ (Desa): từ đó Ngài đã suy xét thấy rằng quốc độ thọ sanh phải là quốc độ trung tâm là nơi sanh của tất cả bậc thánh nhân, có bậc toàn giác v.v... và thành Kāpilavatthu là nơi cao quý trong vùng quốc độ trung tâm đó.

4. Dòng dõi (Kula): rồi Ngài suy xét dòng dõi thọ sanh rằng, theo thông thường bậc toàn giác chỉ thọ sanh trong hai dòng dõi là Khattiya và Brāhmaṇa mà thế gian cho rằng là dòng dõi cao thượng. Vào thời bấy giờ, thế gian chế định rằng dòng dõi Khattiya cao thượng hơn dòng dõi Brāhmaṇa và thấy rằng Ngài sẽ thích hợp sanh trong dòng dõi Khattiya. Đức vua Suddhodana trị vì thành Kapilavatthu là dòng dõi Sakya tiếp nối huyết thống từ đức vua Sammata là không khác biệt, không có dòng dõi khác đến xen vào trong sự tiếp nối huyết thống nên thích hợp làm cha của đức bồ tát.

5. Người mẹ (Matuāyupariccheda): ngài suy xét rằng thông thường người sẽ là thân mẫu bồ tát đó, ắt phải thực hành ba-la-mật trọn vẹn đến trăm ngàn đại kiếp. Từ lúc bắt đầu sanh ra cũng giữ gìn ngũ giới trong sạch không vấy bẩn một cách liên tục, thấy rằng có nàng Mahāmāyādevī là hoàng hậu của vua Suddhodana có ba-la-mật đủ đầy, rồi suy xét tiếp theo rằng tuổi thọ người mẹ của hoàng hậu Mahāmāyā sẽ chấm dứt khi nào. Khi đã biết rồi nhận lời thỉnh mời của tất cả chư thiên và phạm thiên. Ngài tử từ khu vườn Hoan Lạc trong cõi Đâu suất tái tục vào bụng của hoàng hậu Mahāmāyādevī trong thời gian āsāḷhanakkhatta là ngày trăng tròn tháng tám. Khi đủ 10 tháng rồi cũng hạ sanh từ trong bụng thân mẫu của bồ tát trong thời gian visākhanakkhatta là ngày trăng tròn tháng sáu.
𝐒𝐀𝐃𝐃𝐇𝐀𝐌𝐌𝐀 𝐉𝐎𝐓𝐈𝐊𝐀 𝐃𝐇𝐀𝐌𝐌Ā𝐂𝐀𝐑𝐈𝐘𝐀
𝐀𝐛𝐡𝐢𝐝𝐡𝐚𝐦𝐦𝐚𝐭𝐭𝐡𝐚-𝐬𝐚ṅ𝐠𝐚𝐡𝐚
 
Top