Đầu 2018 vk ck tao bắt đầu dọn về nhà mới. Do tao học nghề ra và có nhiều mqh nên nội thất hay mọi thứ đều dc đối tác, bạn bè làm cho. Và cũng do cả 2 vk ck đều thích không gian mở, nên nhà tao khá thoáng, lối kiến trúc hiện đại, rất hợp thẩm mỹ của lứa trẻ.
Cũng từ đây tao vừa kinh doanh vừa nhận dc rất nhiều thiết kế ở trong và ngoài xã, huyện kv tao sinh sống. Thu nhập thời điểm này đã có những tháng tao thực lĩnh về đến 9 con số. Tao biết có nhiều AE rất giỏi, có thể còn dc nhiều hơn t rất nhiều, Nhưng vs tao đó là tất cả những gì tao đánh đổi, thời gian, sức lực. Cứ ngày đi làm, tối về tranh thủ thiết kế, gặp chủ nhà, rồi thợ ở quê mà, thợ xây gọi lien tục.
TRong năm 2018 cuộc đời tao cũng trải qua quá nhiều biến cố.
1/Đầu quý 2, tao từ bỏ cv đang làm ở cty về thành lập cty cùng 2 ông anh làm cùn. (sau này có them cả bà chị vk về cùng, đó là sau khi cty thành lập dc mấy tháng)
2/ ông già tao mất khi ms ngoài 50 tuổi và đang rất khỏe mạnh. Bi kịch hơn đó là bố t, ô tự từ bỏ cs này khi mà ngoài kia ng ta đang từng ngày từng giờ đấu tranh để có thể tiếp tục dc sống.
3/Tao bị chi phối quá nhiều thứ, khi gánh nặng cty mới mở, đi làm thuê ít nhất có lương ổn định, giờ về làm cty của mình, vốn liếng mọi thứ cứ phải mài mặt ra làm mà ko thấy tiền đâu (thằng nào kd sẽ hiểu thời gian đầu gần như là tái đầu tư toàn bộ) Tiếp đến bố như vậy. Ngày đi làm thì ko sao, chứ đêm về là tao ko thể ngủ, nặng nghĩ vô cùng. Cũng trong năm này, tháng 12 vk ck tao đón bé gái thứ 2.
Khi bố mất đi, tao ko đến mức suy sụp, nhưng nó như cái tát thật mạnh để tao trở lại vs thực tại đau lòng, rằng từ nay tao ko còn bố nữa, rồi lý do ông lựa chọn như vậy. Có thời gian tao đã rất hận ông ấy,…
Tao vừa làm chủ gia đình nhỏ của tao, vừa phải cáng đáng công việc của bố, động viên sốc lại tinh thần mẹ và em trai. Cuộc sống văn hóa dưới làng quê, mn lời ra tiếng vào, mẹ và các chú tao thì hoang mang, mời ông thầy này, thầy kia. Dòng giã mấy tháng trời, tao cứ Hn – về quê. Rồi lại Về quê- HN. Đã quá nhiều đêm tao ngồi 1 mình ở phòng khách, nơi để di ảnh bố t. Đêm vắng lạnh, một mình tao ngồi đó, hương nhang len lỏi mọi ngóc ngách, ám vào mọi thứ trong căn nhà. Tiếng cái đài nhỏ trên ban thờ: Nam mô a di đà phật! Vang vọng trong đêm. Tao biết mn trong nhà đều ko ai ngủ dc, mọi người chỉ nằm đó. (trong gian buồng)
Tao khi này đã ko còn đầu óc, tâm trí và thời gian dành cho vợ con đc nữa. Ko thể phủ nhận tao biết vk t cũng rất buồn, nhiều đêm thấy tao ngồi đó, cũng muốn hỏi han ck. Mẹ và e trai tao gần như suy sụp hoàn toàn. Đúng là ng thân mình thì mình đau, mình xót.
Têt năm 2019, vk tao do cũng mới sinh nở, nên ít về quê ck. Chỉ có tao chạy đi, chạy lại. Nỗi đau ko biến mất, mà chỉ là tao phải cất nó đi để sống ko những vì bản than mà còn vì con và những ng than của mình……. Và cũng bắt đầu từ đây, tao nghiêm túc nhìn nhận lại cs của 1 ng vợ, 1 đứa con dâu của vk tao…. Và cs vk ck cũng bắt đầu từ đây mà rạn nứt ngày càng nhiều… đến mức, ko thể cứu vãn. Và ai cũng cho rằng mình là nạn nhân… Bài sau tao sẽ nói rõ hơn về nội tâm, tính cách và hành xử của vk t đối vs ck, con, gia đình ck..