Bản chất của sản xuất là nguyên liệu . Nguyên liệu chiếm đến 40% giá thành sản xuất Các cuộn thép thì vẫn nhập và các loại nhựa nguyên sinh vẫn nhập. Vì thế dù có nội địa hoá đến đâu thì giá trị gia tăng của sản xuất cũng chỉ chiếm 20% giá thành xe. Ví dụ quả pin thôi thì Cell pin đã chiếm 80% giá thành quả pin thì việc nhập 100% cell về ráp và làm bản mạch điều khiển phóng nạp thôi cũng chỉ chiếm 20% giá trị quả pin. Còn về xưởng dập cũng vậy. Giá trị thép chiếm 40% giá thành của khung xe. 40% là giá thành khuôn nếu mỗi xe bán tầm 500k sản phẩm . Còn không thì giá trị khuôn dập khung xe sẽ đắt hơn giá trị xe bán ra nếu số lượng dưới 10k xe . Tương tự với Khuôn nhựa cũng sẽ đắt vì khấu hao khuôn lớn kể cả VF có làm được khuôn giá rẻ. Nhưng với số lượng khuôn lớn khủng khiếp cỡ 100 khuôn trên một khung xe thì VF càng làm càng lỗ sấp mặt. Với 10 dòng xe thì VF phải có khoảng 1000 khuôn lớn hơn 4-5 tấn. Mỗi khuôn rẻ làm ra thì vẫn phải nhập thép làm khuôn về làm. Với trình độ vừa học vừa làm như VF thì làm ra 1 cái khuôn và công sửa chữa cũng cỡ triệu usd một cái khuôn. Chưa kể các loại khuôn dập liên tục và khó. Nên càng nội địa hoá cao mà bán ít thì không khác gì tự sát. Nếu tỷ lệ NG khuôn cao thì là cỗ máy đốt tiền. Và với việc ra nhiều mẫu mới như vậy thì tỷ lệ ra khuôn nhanh và chính xác ngay là không cao. Nên tất cả chỉ là trò chơi đốt tiền mua fame chứ không phải là kinh doanh. Một hãng xe lớn như GM vẫn phải dùng chung NCC của Ford và Toyota mới có thể tối ưu được về giá. Nên cách suy tính về làm xe nội địa hoá 80% mà không làm chủ được chất lượng và tính được bán ra bao xe thì việc phá sản mất dòng tiền chỉ là thời gian. Nên mong bác Vượn đọc được lời này để thấy tôi nói đúng hay sai nhé. Nếu sai bác đến nhét cứt vào mồm tôi cũng chấp nhận
OK anh 😄.
Tôi đã đọc và rất đồng ý với anh về tất cả các luận điểm anh đã nêu, tôi éo ý kiến giề 😄 😄 , anh là đúng , nhất anh 😄.
Cơ mà tôi nói để a rõ.
Tôi cũng chán lắm rồi 😄😄 dcm chuyên môn của tôi thì cũng chỉ mánh mung lừa đảo, úp bô , và dịch hàng rào rồi xây nhà bán .
Nôm na tôi là thằng cai thầu chứ biết kẹc giề về chuyên môn kỹ thuật đâu .
Thế thời thời thế.
Ngày xưa tôi say nên mạnh mồm nói là sẽ làm ê tô 😄😄, tưởng là chỉ nói cho sang mõm lúc say thôi .
Thế kẹc nào bác Cả Lú lại tưởng là tôi biết về ê tô .
Thế là bác dí vào tôi cái trách nhiệm cháu phải giúp bác.
Phải làm được ê tô ma dê in Việt Nam.
Chỉ có như vậy bác cháu ta mới lưu danh mãi mãi chứ cháu cứ suốt ngày xây với trát như bây giờ thì có khác gì lão Thản bần nông chân phèn đâu .
Vì tình , vì nghĩa, tôi mới đâm vào cái nghề ê tô này.
Bạc bẽo bỏ mẹ ra 😄 😄.
Cứ tưởng là xây nhà xưởng rồi nhập Tàu về là xong chuyện.
Éo giề, hết khuôn rồi đến thép rồi lại đến pin 😄😄.
Còn rất nhiều nỗi khổ mà tôi không muốn kể ra đây 😄 😄.
Tôi nói thật với anh .
Giờ điều mong ước lớn nhất của tôi là sẽ biến mất, mai danh ẩn tích và kệ con mẹ bọn dân ngu Đông lào với cái đống xe ghẻ lở Tàu lai 😄😄.
Ký tên . Vô Va .