Thắc mắc Tây Du Ký - Tại sao không để Natra đi lấy kinh với Đường Tăng?

Tất cả chỉ là bàng đạp để anh tăng tỏa sáng . Ảnh tăng tiếng thì là đồ đệ của anh tổ , nhưng có thể là con rơi . Chứ phế như vậy mà support lên nóc như vậy , dek thấy thầy nào không thu học phí mà nhiệt tình vậy .
Mà thật ra Phật Tổ Như Lai ngoài đời có con thật.
 
Mày xàm quá
Mở đầu game gặp con gấu đen đấu có thắng được đéo đâu, là đầu game chứ đéo phải cuối game gần đến Linh Sơn đấy
Rồi gặp Trấn Nguyên cũng có skill giống Phật tổ giơ tay phát bắt nguyên băng Đường Tăng, mà Trấn Nguyên là người của bên Đạo đấy
Mà còn Hoàng Phong quái nữa, cũng xuất hiện đầu game mà chỉ với chiêu tam muội thần phong mà suýt làm Tôn Ngộ Không bị mù.
 
Ngay từ khi thỉnh kinh đầu tiên nhé
Tên của hồi này là:
Lòng vươn theo đường chính
Sáu giặc mất tăm hơi [88]


Thầy trò đi được một lúc lâu, bỗng ven đường nghe soạt một tiếng, thấy sáu người xông ra, đứa nào cũng giáo dài, kiếm ngắn, dao sắc, cung cứng, quát vang:

– Lão Hòa thượng kia đi đâu? Hãy để hành lý và ngựa lại, thì tha cho tính mạng!

Tam Tạng hồn phách rụng rời, ngã lăn xuống ngựa, nói không thành tiếng. Hành Giả đỡ dậy, nói:

– Sư phụ yên tâm, không sao đâu. Chúng là những tên mang quần áo, tiền bạc cho chúng ta đấy mà.

Tam Tạng nói:

– Ngộ Không điếc hay sao? Chúng bảo chúng ta phải để ngựa, hành lý lại, mà con lại bắt chúng phải dâng quần áo, tiền bạc là thế nào?

Hành Giả đáp:

– Sư phụ ngồi giữ quần áo, hành lý và ngựa nhé, để con thử đấu với chúng một trận xem sao.

Tam Tạng nói:

– Hai người đánh một chẳng chột cũng què[94]

Bọn chúng có
những sáu thằng lực lưỡng! Một mình con bé tẹo thế này, làm sao địch nổi?

Hành Giả vốn người dũng cảm, chẳng nói chẳng rằng, bước lên, chắp tay trước ngực, chào sáu tên cướp:
– Các ông vì duyên cớ gì lại cản trở đường đi của bần tăng? Mấy tên kia nói:
– Chúng ta là đại vương ngăn đường, là chúa sơn lâm tốt bụng, tiếng tăm lừng lẫy, ngươi không biết sao? Hãy mau để đồ vật lại thì ta cho đi. Nhược bằng nói nửa lời “không”, thì thân xác các ngươi nát vụn như cám!

Hành Giả nói:

– Ta cũng là đại vương tổ truyền, sơn chúa lâu năm mà chưa từng được nghe tiếng tăm của các ông.

Mấy tên kia nói:

– Nhà ngươi không biết, bọn ta nói cho mà nghe: Chúng ta, một người gọi là “mắt thấy mừng”, một người gọi là “tai nghe giận”, một người gọi là “mũi ngửi thích”, một người gọi là “lưỡi nếm nghĩ”, một người gọi là “ý thấy muốn”, và một người gọi là “thân vốn lo”.

Ngộ Không cười, nói:

– Ồ, các người là sáu thằng giặc cỏ, không nhận ra người xuất gia này là chủ của các ngươi sao, mà lại dám chặn đường? Hãy mang những đồ châu báu cướp được ra đây chia đều làm bảy phần, thì ta tha cho!

Sáu tên cướp nghe nói, thằng mừng thì mừng, thằng giận thì giận, thằng thích thì thích, thằng nghĩ thì nghĩ, thằng muốn thì muốn, thằng lo thì lo, cả lũ xông lên hò hét loạn xị:

– Lão Hòa thượng này vô lễ thật! Đã chẳng có lễ vật thì chớ, lại còn đòi chia phần của chúng tao!

Chúng vung thương, múa kiếm, xông vào nhắm đầu Hành Giả chém chan chát bảy tám mươi nhát liền. Ngộ Không đứng im như không biết gì hết. Bọn cướp nói:
– Lão Hòa thượng này đầu rắn quá! Hành Giả cười, nói:
– Hãy coi đây! Chúng bay đánh mỏi tay rồi, bây giờ đến lượt lão Tôn rút cây kim ra, thử tí xem!

Bọn cướp nói:

– Lão Hòa thượng này vốn là thầy lang châm cứu chắc? Chúng tao có bệnh gì đâu mà dùng kim!

Hành Giả thò tay rút cây kim thêu trong tai ra, vung lên một cái đã biến thành cây gậy sắt thon dài, cầm trong tay, nói:

– Chớ có chạy, để lão Tôn này đánh thử một gậy coi.

Sáu tên cướp bỏ chạy tán loạn. Hành Giả nhanh nhẹn đuổi theo tóm gọn, đập chết hết, lột lấy quần áo, tiền bạc rồi cười khanh khách, chạy về nói:

– Xin mời sư phụ lên đường, lũ cướp đã bị lão Tôn giết hết rồi.
Truyện hay.
 
Mày phân tích bậy rồi
Khi gặp Bồ Đề tổ sư có bài thơ mô tả nè
Hầu vương đi thẳng đến dưới đài ngọc, thấy vị Bồ Đề tổ sư ngồi ngay ngắn ở trên, hai bên có ba mươi vị tiểu tiên đứng hầu. Quả là:

Kim tiên đại giác sạch ghê,
Phương Tây diệu tướng Bồ Đề tổ sư.
Không sinh diệt, đức cao xa,
Thần tròn khí vẹn rất là từ bi.
Chân như bản tính an vi.
Tự nhiên không tịch, tùy nghi biến dời.
Trang nghiêm thọ sánh đất trời,
Pháp sư muôn kiếp sáng ngời là đây.

Tổ sư nói:

– Ừ, đi mãi dần dà cũng đến nơi. Thế tính [20] người là gì?

Hầu vương đáp:

– Con không có tính. Người ta mắng con, con cũng không giận: đánh con, con cũng không tức, chỉ lạy họ mà thôi, cả đời con không có tính.

Tổ sư nói:

– Không phải là tính tình. Thế cha mẹ nhà ngươi vốn họ gì? Hầu vương đáp:
– Con cũng không có bố mẹ.

Tổ sư nói:

– Không có bố mẹ thì đẻ ra ở lỗ nẻ chắc? [21]

Hầu vương thưa:

– Con tuy không phải đẻ ra ở lỗ nẻ, nhưng lại từ trong tấm đá
sinh ra. Con chỉ nhớ rằng trên núi Hoa Quả có một tảng đá tiên, năm ấy tảng đá vỡ ra và sinh ra con.

Tổ sư nghe nói, trong dạ mừng thầm, nói:

– Như thế là trời đất sinh thành ra người. Nhà ngươi hãy đứng dậy, đi lại ta xem.

Hầu vương nhảy tót lên, loanh quanh chạy hai vòng. Tổ sư cười, nói:
– Chữ “tôn” bỏ bộ thú bên cạnh đi, còn lại chữ tử và chữ hệ. Tử là con trai, hệ là trẻ nhỏ. Nhà ngươi chính hợp với bản chất của trẻ nhỏ. Vậy đặt cho ngươi là họ “Tôn” nghe!

Hầu vương nghe nói trong lòng vui mừng khôn xiết cúi đầu lạy tạ rằng:

– Hay quá, hay quá! Hôm nay con mới biết có họ. Đội ơn sư phụ từ bi, con đã có họ, xin đặt cả tên cho con để tiện gọi.

Tổ sư nói:

– Trong môn phái ta có mười hai chữ để phân phát đặt tên, đến nhà ngươi là đồ đệ nhóm mười.

Hầu vương nói:

– Mười hai chữ là gì? Tổ sư nói:
– Mười hai chữ là: Quảng, Đại, Trí, Tuệ, Chân, Như, Tính, Hải, Dĩnh, Ngộ, Viên, Giác. Đến lượt ngươi là chữ “ngộ”. Vậy đặt cho nhà ngươi pháp danh là “Tôn Ngộ Không” có được không?

Hầu vương cười, nói:

– Hay quá, hay quá! Từ nay ta sẽ là Tôn Ngộ Không. Chính là:
Hỗn mang mới mở vốn không họ,
Phá hết mịt mờ: Phải Ngộ Không [22]

[22.]Ngộ Không: có nghĩa là giác ngộ lẽ sắc không. Đạo Phật quan niệm rằng ai giác ngộ được lẽ sắc không, thấy sự vật chỉ là không hư giả tạm, thì mới sáng suốt, hết mê mờ.
Sao sau này đi lấy kinh hay đại náo thiên cung, Tôn Ngộ Không không gặp các sư huynh sư đệ bác trong khi Bồ Đề tổ sư có 12 đời đệ tử ?
 
Thượng đế hỏi:
– Cử vị thần nào? Bồ tát thưa:
– Đó là người cháu của bệ hạ, tên là Hiển Thánh Nhị Lang chân quân, hiện ở cửa sông Quán thuộc Quân Châu, đang được hưởng cúng tế nơi hạ giới. Trước đây, vị thần ấy đã giết trừ được sáu loài yêu quái, lại thêm có anh em Mai Sơn và một nghìn hai trăm thảo đầu dưới trướng thần thông biến hóa. Họ chỉ thích điều động chứ không thích gọi đến. Bệ hạ hãy sai viết một tờ chiếu điều binh, sai vị thần ấy giúp sức, là có thể bắt được khỉ quái.
Đoạn này kết nối với phong thần diễn nghĩa này, Dương Tiễn từng giết được 6 trên 7 con yêu quái Mai Sơn thất quái trừ Viên Hồng.
 
Đéo phải
Cái này mới là âm mưu của phe Phật giáo
Một thằng muốn trường sinh bất tử
Cho đệ tử Phật Thích Ca giả làm kim tiên truyền chính tông đạo gia cho con khỉ để nó đánh bại cả điện linh tiêu
Khiến cho đéo ai hàng phục được phải cầu phật tổ
Rồi phật tổ mới đến nói cho nó biết dù ngươi có thay Ngọc Hoàng thì vẫn phải trong luân hồi sinh tử thôi.
Nghĩa là con đường ngươi tu đến đỉnh cao nhất cũng không thể trường sinh bất tử được
Hãy tán công đi học theo pháp của ta mới trường sinh bất tử được thoát khỏi luân hồi
Thế là ta có chuyến thỉnh kinh để đem kinh điển Phật giáo truyền bá cho Đông Thắng Thần Châu Trung Hoa
Cả Trung Hoa theo Phật giáo biến Đạo tu tiên trở thành thiểu số.
Chính vì âm mưu như vậy nên ông bồ đề bắt con khỉ thề không bao giờ được nhắc tên của ổng dù nửa chữ
Vì nhắc tên ổng lộ ra âm mưu của phe Phật giáo thì sao
Nhưng Tôn Ngộ Không đã xóa tên mình trên sổ sinh tử thì đâu có thuộc sinh tử luân hồi nữa.
 
Bồ để sư tổ so với trấn nguyên đại tiên chắc ngang nhau địa vị nhể. Bồ đề sư tổ nghe rất phật giáo nhưng trang phục lại là tiên phong đạo cốt tay cầm phất trần người khoác đạo bào.

Ton-Ngo-Khong-va-Bo-De-to-su-lao-co-vat.jpg


ton-ngo-khong--172749730136690707170.jpg
 
Ông tác giả Ngô Thừa Ân viết bộ này có phải am hiểu Phật giáo với ba cái thần thánh Trung Hoa ko ?
 
Tại sao thiết phiến công chúa lại không cho wukong mượn quạt ba tiêu vậy xamer.
 
Tại sao thiết phiến công chúa lại không cho wukong mượn quạt ba tiêu vậy xamer.
Thằng con đang chơi ở ngoài ngoan . Đợi ngày nó cưới vợ đẻ cháu cho bồng . thế lone nào thằng Khỉ lại bế thằng nhỏ vô chùa , tuyệt tự .
 
Nhưng Tôn Ngộ Không đã xóa tên mình trên sổ sinh tử thì đâu có thuộc sinh tử luân hồi nữa.
Sổ sinh tử làm gì dễ mà xóa được
Nó xóa sổ trên giấy còn luân hồi thì trừ khi thoát khỏi mới xóa được
Ngọc Hoàng còn chịu luân hồi kia mà.
Trong Phật giáo Ngọc Hoàng còn phải chịu thiên nhân ngũ suy thì ai mà xóa sổ sinh tử được
 
Ông tác giả Ngô Thừa Ân viết bộ này có phải am hiểu Phật giáo với ba cái thần thánh Trung Hoa ko ?
Không cần nhé . Ngô thừa Ân hiểu sai bét hết , tạo thành 1 đống xà bần hổ lốn . Nhưng khẩu vị dân chúng vốn thích món lẩu nến nó hot thôi .
 
Bác nói Tây Du Ký đề cao Phật giáo, hạ thấp đạo giáo. Vậy bác nghĩ sao về phong thần diễn nghĩa ?
Phong thần là nồi lẩu thập cẩm lấy các bồ tát và Phật giáo đại thừa biến thành tây phương giáo và tiên xiển giáo
Lấy tam thanh đổi vị trí của Nguyên thủy và thái thượng
Tự sáng tạo ra thông thiên giáo chủ và hồng quân
Lấy thêm một số thần thoại lưu truyền dân gian trộn lại tùm lum thành Phong Thần bảng
Nó chỉ là tiểu thuyết chích quái bình thường không được lên tứ đại kỳ thư như Tây Du Ký

Không cần nhé . Ngô thừa Ân hiểu sai bét hết , tạo thành 1 đống xà bần hổ lốn . Nhưng khẩu vị dân chúng vốn thích món lẩu nến nó hot thôi .
Do mày thiếu hiểu biết và thiếu kiến thức thôi
 
Theo những người nói Tây Du thì Bồ Đề Tổ Sư là nhân vật Đạo lấy từ Phật là Tu Bồ Đề. Vậy thì Phong Thần các nhân vật Đạo lấy từ Phật là như nhau. Hai thằng đều lấy sao thằng kia là thập cẩm, thằng thì không. Thằng lấy nhiều thì tệ hơn thằng lấy ít?
Bồ Đề Tổ Sư trong Tây Du chưa chắc là Đạo hay Phật vì ổng có theo phe nào đâu, tự tách riêng ra khỏi 2 thứ trên.
 
Theo những người nói Tây Du thì Bồ Đề Tổ Sư là nhân vật Đạo lấy từ Phật là Tu Bồ Đề. Vậy thì Phong Thần các nhân vật Đạo lấy từ Phật là như nhau. Hai thằng đều lấy sao thằng kia là thập cẩm, thằng thì không. Thằng lấy nhiều thì tệ hơn thằng lấy ít?
Bồ Đề Tổ Sư trong Tây Du chưa chắc là Đạo hay Phật vì ổng có theo phe nào đâu, tự tách riêng ra khỏi 2 thứ trên.
Chưa kể Thiên Bồng nguyên soái là 1 vị thần có thật mà tác giả Tây Du Ký lại gán ghép sau này thành bồ tát. :ops:
 
Toàn bộ hệ thống thần thoại của Phật giáo đều lấy từ Ấn Độ giáo
Phật giáo là con đường giải thoát không phải là một tôn giáo hoàn chỉnh cho đến khi các ông Phật giáo đại thừa ghép hệ thống thần thoại Ấn Độ cổ đại vào Phật giáo
Hindu luôn tiếp nhận và đồng hoá vị thần, thánh của các tôn giáo khác. Đây là lí do chính khiến nó thống trị ở Ấn Độ
 
Địa vị 3 ông Phúc - Lộc - Thọ có vẻ ngang nhau nhưng sức mạnh thì có vẻ ông Thọ là nhất nhỉ? Trong Phong Thần và thần thoại thì ông Thọ như Nam Cực Tiên Ông địa vị và sức mạnh khá cao còn 2 ông kia không thấy đề cập gì. Tôn ngộ không coi ba lão già là lão đệ luôn.
 
Top