xamxx
Bò lái xe
Đúng rồi fen, mấy ổng bấm thêm tử vi, chắc fen có biết về kinh dịch tử vi thấy nói đúng hếtcác ổng xem dựa trên tử vi nữa hay s ấy nên giống nhau
Đúng rồi fen, mấy ổng bấm thêm tử vi, chắc fen có biết về kinh dịch tử vi thấy nói đúng hếtcác ổng xem dựa trên tử vi nữa hay s ấy nên giống nhau
ghê vl nhỉ nhưng mà cũng vẫn ở địa phận biên giới việt nam thì cũng đỡ chứ đi lọ mọ mấy cái rừng khác có mà toiT sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.
quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.
Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.
Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
hay đấy mày. Mày ở tỉnh nào đó.T sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.
quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.
Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.
Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
Nhà t gần vườn quốc gia, tỉnh nào thì cũng như nhau thôi,hay đấy mày. Mày ở tỉnh nào đó.
Chỉ cách kinh nghiệm xem la bàn đi mày, tao coi trên yt thấy hướng dẫn khó hiểu quá. Phải leo lên cây cao nhất xem vị trí đánh dấu các kiểu.Hồi xưa gần nhà tao có con mèo hoang khá già, tối khuya nó cứ kêu "anh ơi" "anh ơi" trầm trầm ngoài cửa sổ phòng tao nghe sợ vl, giống tiếng người 90%.
Còn đi rừng thì hồi xưa tao có chui vô rừng Cát Tiên xong lạc cmn ở trỏng nguyên buổi chiều(lí do là cứ thích đi đại đại xuyên rừng nhắm nhắm tới mấy cái điểm trong bản đồ thay vì đi theo chỉ dẫn). Xong phải lò mò đi theo la bàn hướng Đông gần 18h mới ra tới đường nhựa. Đợt đó tao đi chung với 2 con ml kia, bọn con gái hay hoảng thấy gần tắt nắng cứ đòi quay lại "chỗ cũ", mẹ nó trong rừng cây chỗ nào chả giống giống nhau mà cứ lèo nhèo đòi chỗ cũ, rồi đường mòn do nước mưa/gió/địa hình thì cứ khăng khăng là có người đi cứ đòi ngược theo hướng đó!
Tao đi mùa khô, chỉ có tiếng lá tre lá cây lạo xạo, lâu lâu trong bụi có mấy con gì nó sột soạt với thỉnh thoảng gặp vài con gà rừng, còn lại im re k nghe chim chóc vượn khỉ heo bò gì kêu, cũng may không đạp phải rắn.
tao tưởng đi rừng thì lấy dao khắc lên cây để làm dấu, có lạc đường thì mò theo dấu khắc đó mà về chứ nhỉT xa quê cũng khá lâu rồi, từ khi lên đh rồi tới giờ đã mấy mặt con rồi.
Giờ k sống ở rừng nữa, nhưng mỗi lần có dịp về thăm quê thì lại dương đôi mắt nhìn đồi cây trùng điệp, theo bản năng t lại xách con rựa đi vào rừng, k phải đi đặt bẫy, đi chặt cây mà là đi thăm lại con đường, những tán cây ngày trước tụi t làm trại, mắc võng nằm.
Bạn bè thì mỗi đứa 1 nơi rồi, đứa còn đứa mất nhưng bao nhiêu kỷ niệm của tụi t vẫn ở đây.
Bây giờ nhìn bọn trẻ thành phố, ăn với suốt ngày nhốt trong nhà, k nhốt trong nhà mình thì nhốt trong nhà trường. Nuôi như nuôi gà công nghiệp, ăn uống thì toàn hoá chất. nghĩ lại tuổi thơ mình nó kém 1 tý, nhưng có lẽ vẫn ổn hơn bọn trẻ bây giờ.
T ở bên nga mấy năm.rừng bên nó cứ bằng bằng đéo có nhiều cây cối như bên mình.ở mình đa dạng cây cối nên nhiều hố nó phủ đéo thấy đường thậtRừng mình đỡ một cái là dân nó bắt thú dữ nhai tới xương rồinên nguy hiểm nhất vẫn là phân hoá địa hình. Qua rừng của tụi Nam, Trung Mỹ, địa hình không phân hoá mạnh nhưng thú dữ, buôn lậu, thổ dân nó xẻ thịt.
Cũng có đó mày, tụi t hay chặt 1 nhát lên cây và chặt 1 cái cành nhỏ nhét vào chỗ đó làm dấu, cái chính là phải biết xác định phương hướng, nếu như mà lạc thì phải trèo lên 1 cây cao, có thể xác định hướng để tìm đường, đi rừng mà để làm lâm tặc thì sẽ phải làn lán trại để nghỉ. Tụi làm lâm tặc thì đ bao giờ lạc.tao tưởng đi rừng thì lấy dao khắc lên cây để làm dấu, có lạc đường thì mò theo dấu khắc đó mà về chứ nhỉ
thời buổi bây giờ đi rừng cứ thủ 1-2 quả bom tạo cột khói 7 màu, lạc thì đốt lên là bên ngoài họ biết vị tríCũng có đó mày, tụi t hay chặt 1 nhát lên cây và chặt 1 cái cành nhỏ nhét vào chỗ đó làm dấu, cái chính là phải biết xác định phương hướng, nếu như mà lạc thì phải trèo lên 1 cây cao, có thể xác định hướng để tìm đường, đi rừng mà để làm lâm tặc thì sẽ phải làn lán trại để nghỉ. Tụi làm lâm tặc thì đ bao giờ lạc.
Cái tụi đi lạc là cái tụi chưa đi rừng bao giờ, hoặc đi rừng nhưng có người dẫn đường, bọn này lơ ngơ, ít kinh nghiệm sinh tồn, nhưng lại thíc khám phá, bọn này k may mà mất cái bật lửa thì khả năng cao là đ biết làm TN để tạo lửa,
Thật saoSai, thú rừng khác đã đã đéo sao, vấn đề là hổ ấy, nó nhái đc đến 80% cực kỳ giống giọng người, nó bắt chước được người gọi bình ơi, an ơi rồi dụ ra chỗ nó nấp để thịt, ngoài ra hổ còn giả được cả tiếng hươu nai và nhiều con nữa
T sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.
quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.
Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.
Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
Thế hệ tao mày quá đã. Giờ phố xá đéo biết làm sao con có tuổi thơT xa quê cũng khá lâu rồi, từ khi lên đh rồi tới giờ đã mấy mặt con rồi.
Giờ k sống ở rừng nữa, nhưng mỗi lần có dịp về thăm quê thì lại dương đôi mắt nhìn đồi cây trùng điệp, theo bản năng t lại xách con rựa đi vào rừng, k phải đi đặt bẫy, đi chặt cây mà là đi thăm lại con đường, những tán cây ngày trước tụi t làm trại, mắc võng nằm.
Bạn bè thì mỗi đứa 1 nơi rồi, đứa còn đứa mất nhưng bao nhiêu kỷ niệm của tụi t vẫn ở đây.
Bây giờ nhìn bọn trẻ thành phố, ăn với suốt ngày nhốt trong nhà, k nhốt trong nhà mình thì nhốt trong nhà trường. Nuôi như nuôi gà công nghiệp, ăn uống thì toàn hoá chất. nghĩ lại tuổi thơ mình nó kém 1 tý, nhưng có lẽ vẫn ổn hơn bọn trẻ bây giờ.
Ko nghe thì biến mẹ mẹ mày đi. Con chó cái 3 củ ,ai cần mày nghe. Làm như mày vừa bú cặc tao vậy?địt mẹ máy thằng lồn bàn chính trị vs chửi chế độ thì cút hộ tao cái nhé dcm. bố mày k có nhu cầu nghe đâu
Vc , thớt của nó mà màyKo nghe thì biến mẹ mẹ mày đi. Con chó cái 3 củ ,ai cần mày nghe. Làm như mày vừa bú cặc tao vậy?![]()
Thì mày xác định hướng Bắc trước, xong nhìn góc mà đi, mà đi 1 đoạn nhớ xách ra kiểm tra lại vì đi trong rừng k đi thẳng được, phải né cây này bụi nọ nên sẽ bị lệch dần.Chỉ cách kinh nghiệm xem la bàn đi mày, tao coi trên yt thấy hướng dẫn khó hiểu quá. Phải leo lên cây cao nhất xem vị trí đánh dấu các kiểu.
Cách sử dụng la bàn để xác định hướng:
- Đặt la bàn cách xa nam châm và các vật liệu có tính chất từ, để tránh tác động của các vật này lên kim la bàn.
- Giữ la bàn trong lòng bàn tay hoặc đặt trên một mặt phẳng. Sau đó xoay la bàn sao cho đầu kim màu đỏ chỉ hướng Bắc trùng khít với vạch ghi chữ N trên la bàn.
- Đọc giá trị của góc tạo bởi hướng cần xác định (hướng trước mặt) so với hướng Bắc trên mặt chia độ của la bàn để tìm hướng cần xác định.
Ví dụ: Trong hình bên dưới ta đọc được con số 20o, ta xác định được hướng cần xác định lệch so với hướng Bắc 20o về phía Đông Bắc.
![]()
Này mà đi 1 mình có khi vỡ mật mà chết nhỉBa t xưa là lính đi tải đạn cho chiến trường Cam. Sau về lấy vk miền trung (là mẹ t hiện tại), rồi chạy xe chở gỗ Lào, ổng kể hồi trước cả đoàn xe đi vào rừng. đợi bốc gỗ xong để cả đoàn về, thì trời tối muộn nên cả mấy ông tài xế rủ nhau vào bản chơi, sáng mai rồi về lại đoàn rồi về VIỆT NAM. Tối đó mấy ổng mò đi vào trong rừng, vì bản làng chổ đó hơi xa, nên đi vào sâu thì trời nhá nhem tối rồi, gắng đi thêm 1 đoạn nữa thì nghe tiếng suối chảy, mấy ông nghe thế nên nghĩ có suối thì gần bản làng thôi, chạy tới sát suối thì có ông lại thấy có con cá heo màu trắng buốt, mà ba t kể chính xác k nhầm thì đó là sông chứ k fai suối nhỏ bth, mà lạ là sao chổ đó lại có cá heo màu trắng, bơi cứ lập lờ trên mặt nước, k có ánh đèn nhưng thấy rỏ ràng 1 màu trắng tinh như tuyết. Cái mấy ông khác nói có khi đó là ma sông nó giả dạng để mình chạy tới sát bờ xem là nó kéo. Nên ai cũng sợ, mặc dù dân tài xế Lào, đa số toàn thủ hàng nóng lẫn lạnh theo người cả. Ấy thế mà vẫn run nhé. Cái mấy ông bàn nhau nói thôi, quay lại đi, đến lúc quay lại thì rơi tầm 10 11h đêm rồi, ở thành phố thì giờ đó quá là bth, nhưng trong rừng sâu, âm u mù mịt thì chả khác j đứng giữa bãi tha ma. Mà đúng! mấy ông đi ngược lại lối mòn mấy ông đã đi, mà đi sao cứ thấy đi hoài đi mãi chả thấy ra được bãi xe bốc gỗ. lúc đấy bắt đầu nháo nhào. người thì bắt đầu cỡi quần ra đái quanh chổ đứng, rồi hứng 1 ít bôi lên người, người thì chặt vào thân cây làm dấu, người thì xé 1 vạt áo quấn vào cây để đánh dấu. Xong từ điểm đó cứ đi thẳng 1 mạch. Ấy thế mà mấy ông đi riết 1 hồi lại về y chang chổ có đánh dấu đó luôn. Đoạn này ba t lại kể, chắc chắn 100% bị ma che mắt rồi, vì nghe nói chổ này xưa là chiến trường Cam và Polpot. Nên ba t nói nên đi ngược lại hướng hồi nãy, thì khi đi ngược lại cảm thấy cung đường khác khác so vs trước, nên ông nào cũng nghĩ chắc đúng đường rồi, mà lúc này ba t kể ê tầm phải 12 đến 1h sáng. Đi 1 chặp cái có ông đạp cái j kêu "Rụppphh", bước thêm mấy bước là fai 3 4 ông đều đạp kêu rào rạo, kểu như đang đi vào bãi gỗ mục dưới chân ấy. Nên ba t mới soi đèn pin xuống đất xem, đoạn đó pin cũng yếu vs lại đèn pin hồi đó là loại đèn pin Liên Xô, ống sắt dài, vặn nắp đít ra nhét 2 cục pin đại, bóng đèn là bóng sợi đốt nhỏ nhỏ ấy. Lúc ba t rọi xuống đất thì tá hóa là cả mấy ông đứng giữa nghĩa địa, mà kiểu nghĩa địa k fai là chổ chôn cất mà kiểu như là bãi tập kết xác người năm xưa chiến tranh á. Má nó, đoạn này ba t kể t xuýt đái trong quần, ổng nói đoạn này coi như chả có ông nào bình tĩnh cả, chảy nháo nhào hết, cắm đầu cứ 1 hướng mà kéo nhau chạy, nói là cứ chạy ra khỏi chổ nghĩa địa này là đc, k cần chạy nữa. Ngồi 1 chổ đợi sáng hẵng đi tiếp. Sau kiếm đc 1 chổ trống trống, cả hết mấy ổng ngồi quanh lại vs nhau, tay người thì cầm mã tấu, người thì cầm dao phát rừng, ng thì cầm Cờ-Lê, bạn ba thì có thủ đc khẩu lục rulo xoay, có sẳn 2 viên. Thế mà ngồi đợi tới tầm 4h, trong rừng mới thấy sáng sáng, lúc đấy mới biết là thoát chết. Sau ra đc bãi tập kết gỗ, thì kể lại cho dân bốc vác trên đó, thì mấy ông kia nói bị ma lính thời xưa nó dắt đi quanh đó, nghe thì kể chạy có vẽ xa cả chục cây số, chứ thực ra mấy ông chỉ chạy vòng tròn tròn quanh quanh thôi, đoạn gần sống thấy con cá heo đó, là sát bản làng ngta rồi, đều ma nó đón trước che mắt thì chịu thôi