Có thằng nào ở đây thực hành Thiền không, có hiệu quả kết quả gì không?

lòng muốn hướng Thiện nên ngồi Thiền
dưng vì chưa Thiến nên nó vẫn Chỉ THiên
 
Giảm stress, tăng sự tập trung. Đừng thiền buổi tối, gặp ma đấy, tao thật!
 
Tao thiền cặc dựng đứng cứng như sắt. Bọn mày có thằng nào vậy ko. Thiền để tâm yên mà dục nổi một cục to đùng vậy sao yên nổi:)):))
 
Thiền không nhất thiết là phải ngồi, mày có thể thiền bất kỳ lúc nào cũng được miễn sao giữ được cái tâm tĩnh lặng.
 
Tao thiền cặc dựng đứng cứng như sắt. Bọn mày có thằng nào vậy ko. Thiền để tâm yên mà dục nổi một cục to đùng vậy sao yên nổi:)):))
Mày thiền mà cứ nghĩ đến địt bọp có ngày tẩu hoả nhập ma chết cụ m
 
Đầu buồi gì, rảnh thì ngủ, ko thì chơi với con, rảnh nữa thì gọi điện quan tâm, nếu dc thì xoa tay, bóp chân cho bố mẹ, ông bà. Đủ thứ trên đời để làm.
Dkm mấy thằng ngồi thiền 1 chỗ này toàn loại ích kỷ, mồm ra rả sống bằng tâm lọ chai, nhưng tuyệt nhiên toàn chọn việc nhẹ như ngồi thiền, hay rao rảng đạo lý, thêm nữa là làm mấy việc nhẹ gọi là từ thiện như phát quà bánh, tuyệt nhiên nặng nhọc hay phải hy sinh là đéo thấy đâu.
Dẹp!
 
Tao nghĩ là có , với điều kiện m phải làm theo đúng sách giao khoa + kiên trì !
Còn tao thì thực hiện cả 2 điều trên mà vẫn k thể thiền theo đúng nghĩa đc . Chủ yếu là đầu óc m nó không thể rơi vào trạng thái " không minh " như trong sách đc , nên mỏi vai , mỏi lưng vl !
 
Tâm ma chưa vứt, miệng thì khẩu nghiệp, suy nghỉ tà dâm nên mày thiền mới mõi lưng đó :))
 
Sao tao ngồi chỉ đau lưng chứ không có lợi ích gì vậy
Mầy ngồi thiền, tư thế ngồi phải thẳng, lưng hơi gù là nếu bị đau lưng thì nó dễ bị đau hơn và dễ rơi vào trạng thái hôn trầm (buồn ngủ). Chú ý điểm này là được
 
mày kể đi, mày gặp chưa
Thực ra theo tao thì khi thiền thì tâm mình tĩnh lặng nên có thể cảm nhận được những thứ mà bình thường mình không để ý.
Trước kia có thời gian tao dành gần năm hầu như ngày nào cũng thiền. Vì sáng phải đi làm nên chủ yếu là thiền buổi tối. Trước đó thì thầy tao khuyên nên thiền vào sáng sớm hoặc buổi trưa. Nhưng sáng tao dạy muộn, trưa ở chỗ làm bất tiện nên toàn thiền tầm 9-10h đêm. Thực ra xung quanh chúng ta, tao nghĩ rằng có một thế giới vô hình mà mình không để ý vì chúng ta chủ yếu dùng mắt, tai, mũi, da để nhận biết sự vật mà ít để ý đến cảm nhận thế nên khi thiền ta nhắm mắt thì đã loại bỏ thị giác, chọn môi trường kín yên tĩnh loại bỏ sự nhiễu loạn của thính giác và khứu giác, chỉ ngồi yên một chỗ nên hạn chế xúc giác. Nên khi quen với môi trường mới, cảm nhận của ta sẽ ngày càng rõ ràng hơn. Càng về sau thì cái cảm nhận của mình càng rõ, đến mức có thể biết được quanh mình có bao nhiêu thực thể và hình dáng của họ như nào, đến một mức độ nhất định thì có thể giao tiếp những điều đơn giản. Tuy nhiên đến lúc này thì tao bị ngợp và thấy mình chưa sẵn sàng tiếp xúc với thế giới mới này. Tao bắt đầu cảm thấy sợ và muốn dừng lại. Sau khi bỏ thiền hơn năm thì lại bình thường, lúc đấy mới thấm càng biết ít càng hạnh phúc.
 
Thực ra theo tao thì khi thiền thì tâm mình tĩnh lặng nên có thể cảm nhận được những thứ mà bình thường mình không để ý.
Trước kia có thời gian tao dành gần năm hầu như ngày nào cũng thiền. Vì sáng phải đi làm nên chủ yếu là thiền buổi tối. Trước đó thì thầy tao khuyên nên thiền vào sáng sớm hoặc buổi trưa. Nhưng sáng tao dạy muộn, trưa ở chỗ làm bất tiện nên toàn thiền tầm 9-10h đêm. Thực ra xung quanh chúng ta, tao nghĩ rằng có một thế giới vô hình mà mình không để ý vì chúng ta chủ yếu dùng mắt, tai, mũi, da để nhận biết sự vật mà ít để ý đến cảm nhận thế nên khi thiền ta nhắm mắt thì đã loại bỏ thị giác, chọn môi trường kín yên tĩnh loại bỏ sự nhiễu loạn của thính giác và khứu giác, chỉ ngồi yên một chỗ nên hạn chế xúc giác. Nên khi quen với môi trường mới, cảm nhận của ta sẽ ngày càng rõ ràng hơn. Càng về sau thì cái cảm nhận của mình càng rõ, đến mức có thể biết được quanh mình có bao nhiêu thực thể và hình dáng của họ như nào, đến một mức độ nhất định thì có thể giao tiếp những điều đơn giản. Tuy nhiên đến lúc này thì tao bị ngợp và thấy mình chưa sẵn sàng tiếp xúc với thế giới mới này. Tao bắt đầu cảm thấy sợ và muốn dừng lại. Sau khi bỏ thiền hơn năm thì lại bình thường, lúc đấy mới thấm càng biết ít càng hạnh phúc.
Có thể mầy bị tẩu hỏa nhập ma, khi đã thiền định thì không có thấy biết và cảm giác. Chỉ nhận thấy cái tri trong cái bất tri mà thôi. Có thể mầy đã bị vọng niệm sinh ra ảo giác đấy. Bạn tao ngồi thiền 1 năm, nó không thấy gì cả ngoài sự hạnh phúc của cảm giác an lạc. Tao cũng biết thiền, nhưng lại lười.
 
Thực ra theo tao thì khi thiền thì tâm mình tĩnh lặng nên có thể cảm nhận được những thứ mà bình thường mình không để ý.
Trước kia có thời gian tao dành gần năm hầu như ngày nào cũng thiền. Vì sáng phải đi làm nên chủ yếu là thiền buổi tối. Trước đó thì thầy tao khuyên nên thiền vào sáng sớm hoặc buổi trưa. Nhưng sáng tao dạy muộn, trưa ở chỗ làm bất tiện nên toàn thiền tầm 9-10h đêm. Thực ra xung quanh chúng ta, tao nghĩ rằng có một thế giới vô hình mà mình không để ý vì chúng ta chủ yếu dùng mắt, tai, mũi, da để nhận biết sự vật mà ít để ý đến cảm nhận thế nên khi thiền ta nhắm mắt thì đã loại bỏ thị giác, chọn môi trường kín yên tĩnh loại bỏ sự nhiễu loạn của thính giác và khứu giác, chỉ ngồi yên một chỗ nên hạn chế xúc giác. Nên khi quen với môi trường mới, cảm nhận của ta sẽ ngày càng rõ ràng hơn. Càng về sau thì cái cảm nhận của mình càng rõ, đến mức có thể biết được quanh mình có bao nhiêu thực thể và hình dáng của họ như nào, đến một mức độ nhất định thì có thể giao tiếp những điều đơn giản. Tuy nhiên đến lúc này thì tao bị ngợp và thấy mình chưa sẵn sàng tiếp xúc với thế giới mới này. Tao bắt đầu cảm thấy sợ và muốn dừng lại. Sau khi bỏ thiền hơn năm thì lại bình thường, lúc đấy mới thấm càng biết ít càng hạnh phúc.
Giao tiếp dc vs ma mà đéo cố... Phí vl. Hỏi dc con Lô là đời hạnh phúc ngay. Lòng tràn ngập niềm vui ngay. Có tiền rồi thao hồ phát dương quang đại ... bla bla
 
cũng có vài lần tập thiền theo mấy video trên youtube bày ;)) thiền xong tao ngủ mơ thấy một thằng nhìn giống tao nhưng nó có 4 cái tay lận, nó lao vào bóp cổ tao...tao bóp cổ nó lại...xong tao tỉnh ;)) lạ vcl
 
Sao tao ngồi chỉ đau lưng chứ không có lợi ích gì vậy

Tại mày ngồi toạ cụ VN nghe con

Mua cái toạ cụ USA hoặc Tây tạng thứ thiệt về ngồi, nó như cái lưỡi liềm chúi đầu gối xuống sẽ không mỏi
 
Thực ra theo tao thì khi thiền thì tâm mình tĩnh lặng nên có thể cảm nhận được những thứ mà bình thường mình không để ý.
Trước kia có thời gian tao dành gần năm hầu như ngày nào cũng thiền. Vì sáng phải đi làm nên chủ yếu là thiền buổi tối. Trước đó thì thầy tao khuyên nên thiền vào sáng sớm hoặc buổi trưa. Nhưng sáng tao dạy muộn, trưa ở chỗ làm bất tiện nên toàn thiền tầm 9-10h đêm. Thực ra xung quanh chúng ta, tao nghĩ rằng có một thế giới vô hình mà mình không để ý vì chúng ta chủ yếu dùng mắt, tai, mũi, da để nhận biết sự vật mà ít để ý đến cảm nhận thế nên khi thiền ta nhắm mắt thì đã loại bỏ thị giác, chọn môi trường kín yên tĩnh loại bỏ sự nhiễu loạn của thính giác và khứu giác, chỉ ngồi yên một chỗ nên hạn chế xúc giác. Nên khi quen với môi trường mới, cảm nhận của ta sẽ ngày càng rõ ràng hơn. Càng về sau thì cái cảm nhận của mình càng rõ, đến mức có thể biết được quanh mình có bao nhiêu thực thể và hình dáng của họ như nào, đến một mức độ nhất định thì có thể giao tiếp những điều đơn giản. Tuy nhiên đến lúc này thì tao bị ngợp và thấy mình chưa sẵn sàng tiếp xúc với thế giới mới này. Tao bắt đầu cảm thấy sợ và muốn dừng lại. Sau khi bỏ thiền hơn năm thì lại bình thường, lúc đấy mới thấm càng biết ít càng hạnh phúc.
Bày tao cách thiền với
Chi tiết lên nhé
Tao đăng stress quá
 
Có thể mầy bị tẩu hỏa nhập ma, khi đã thiền định thì không có thấy biết và cảm giác. Chỉ nhận thấy cái tri trong cái bất tri mà thôi. Có thể mầy đã bị vọng niệm sinh ra ảo giác đấy. Bạn tao ngồi thiền 1 năm, nó không thấy gì cả ngoài sự hạnh phúc của cảm giác an lạc. Tao cũng biết thiền, nhưng lại lười.
Bày tao thiền với mày
Chi tiết lên nhé
Tao đang bị stress
 
Có thể mầy bị tẩu hỏa nhập ma, khi đã thiền định thì không có thấy biết và cảm giác. Chỉ nhận thấy cái tri trong cái bất tri mà thôi. Có thể mầy đã bị vọng niệm sinh ra ảo giác đấy. Bạn tao ngồi thiền 1 năm, nó không thấy gì cả ngoài sự hạnh phúc của cảm giác an lạc. Tao cũng biết thiền, nhưng lại lười.
tao cũng thiền đc như bạn mày nhưng cũng lười nên đéo thiền nữa.
 
M ỉa đéo ra à.
 

Attachments

  • 93436CB7-8D49-482B-94B3-9E76D9EBDFF0.webp
    93436CB7-8D49-482B-94B3-9E76D9EBDFF0.webp
    47.1 KB · Lượt xem: 6

Có thể bạn quan tâm

Top