Góc khuất lịch sử về vua Gia Long

Tao cũng giống @plukos la ko thích đường hướng vn bây giờ , vì t đã đi 4 5 nước nên nhìn về vn chán nhất là chế độ trị an , kiểu mặc an sống đéo quan tâm lắm . Tầng lớp trung lưu sống được vì khôn ok . Nhưng người nghèo thì luôn nghèo và bần cùng nếu ko dẵm đạp nhau mà sống
 
Đkm mấy thằng bò đỏ, tao đã nói như vậy rồi, đừng vào đây cắn nữa nhé. Tao công tâm, ko nói xấu ai, đang nói về Gia Long và những góc khuất.
Như thằng chó điên @chihoc no mở mồm ra là 3///, phản động. Nó còn quy chụp ông bà tao, ko biết trong đầu nó chứa cứt hay gì nữa
Mà kêu nó định nghĩa là gì, nó ko biết ? Phản động gì ? 3/// chỗ nào thì nó ko biết
Chắc nó chỉ biết sủa ???
Đcm tổ tông mày là loại phản quốc, ///. Ủng hộ mấy thằng mang giặc giết dân là là phản động /// cmnr. Mày ko hiểu /// là cái gì nên hỏi tao đúng ko? Tao gởi link cho mày tự đọc 3 Que Là Gì? Nói Ba Que Xỏ Lá Ám Chỉ Điều Gì ?
 
Đcm tổ tông mày là loại phản quốc, ///. Ủng hộ mấy thằng mang giặc giết dân là là phản động /// cmnr. Mày ko hiểu /// là cái gì nên hỏi tao đúng ko? Tao gởi link cho mày tự đọc 3 Que Là Gì? Nói Ba Que Xỏ Lá Ám Chỉ Điều Gì ?
Đm tổ tông con mẹ chó chết nhà mày.
Mày lấy 2 chiếc đũa chống mắt lên xem tao ủng hộ lúc nào.
Đầu mày ko có tý não nào hay sao mở mồm ra mày chỉ biết sủa và cắn, ko biết đọc và suy nghĩ xem.
Cmt 1,2 lần đầu tao đã biết mày là thằng thần kinh nặng rồi, nc với tao mà gửi lời đến thằng chủ thớt là tao biết trong đầu mày chứa toàn cứt rồi, mặc dù mày vào xam hơn 1 năm. Cút mẹ đi, topic này tao mở ra để ae đóng góp, ko phải để quy chụp 3/// và phản động
 
Đm tổ tông con mẹ chó chết nhà mày.
Mày lấy 2 chiếc đũa chống mắt lên xem tao ủng hộ lúc nào.
Đầu mày ko có tý não nào hay sao mở mồm ra mày chỉ biết sủa và cắn, ko biết đọc và suy nghĩ xem.
Cmt 1,2 lần đầu tao đã biết mày là thằng thần kinh nặng rồi, nc với tao mà gửi lời đến thằng chủ thớt là tao biết trong đầu mày chứa toàn cứt rồi, mặc dù mày vào xam hơn 1 năm. Cút mẹ đi, topic này tao mở ra để ae đóng góp, ko phải để quy chụp 3/// và phản động
Thằng “ Lót Cu “Mày đọc hiểu /// là cái gì rồi đúng ko? Mày là thằng chịu khó sao chép cắt dán đó, mà tao nói cho mày nghe mày chưa đủ trình viết lịch sử đâu kon. Đạo lý đơn giản mang giặc giết dân ko ai chấp nhận. Mày chấp nhận ca tụng thì mày là thằng /// phản động. Mày nói mày ko thích chế độ bây giờ, OK! thằng nói ngược ý mày mày nói bò đỏ chứng tỏ mày /// chứ lol gì. /// thì chấp nhận đi cứt bò “Lót cu”
 
Thằng “ Lót Cu “Mày đọc hiểu /// là cái gì rồi đúng ko? Mày là thằng chịu khó sao chép cắt dán đó, mà tao nói cho mày nghe mày chưa đủ trình viết lịch sử đâu kon. Đạo lý đơn giản mang giặc giết dân ko ai chấp nhận. Mày chấp nhận ca tụng thì mày là thằng /// phản động. Mày nói mày ko thích chế độ bây giờ, OK! thằng nói ngược ý mày mày nói bò đỏ chứng tỏ mày /// chứ lol gì. /// thì chấp nhận đi cứt bò “Lót cu”
Mày hãy nhìn lại khuôn mặt của mày xem có ý nghĩa gì. Nhìn cũng có tuổi mà sao não mày ko có tý nào hết vậy, tao thử hỏi trong hộp sọ mày ngoài cứt ra còn gì khác ko ?194823

Đm ngoài sủa và cắn người ra, mày chả khác gì mấy thằng thần kinh ở TW3 :waaaht: :burn_joss_stick:
 
Trời Phật chứng giám! em xem lại từng cmt của thằng lót ku, xem nói nó /// có nhầm ko để xin lỗi. Mặc dù nó có cmt chối bỏ thì cũng lòi ra cái đuôi ///. Gì lịch sử được viết bởi bên thắng cuộc (Nó thuộc bên thua cuộc cmnr), thảm sát Huế... Nó còn ko tin lịch sử Việt Nam thà tin lịch sử viết bởi kẻ thù như Pháp, Tàu... Bản thân ko ai chọn đc nơi mình sinh ra nên ko nỡ trách nó khi sinh ra từ gia đình /// được. Nó ko thành người tử tế cũng từ gia đình mà ra, thôi bỏ! Nên người nha lót cu
 
Lại đọc sgk à
M có thời gian đọc lại cuốn đại nam thực lục. Đây là cuốn sử của triều Nguyễn soạn đều có ghi chép sự kiện trên. Cả sự kiện Nguyễn ánh cắt đất cho vạn tượng ( Lào) làm nc nam mất mẹ nó 1 khoảnh to gần bằng tỉnh nghệ an.
 
Vcl để bảo vệ vua Gia Long, giữa một bên là méo có sử liệu, và một bên có sử liệu. Ông vẫn chày cối. Thứ 2 để bảo vệ vua Gia Long mà nó sẵn sàng hạ nhục tổ tiên dòng tộc 9 đời của minh lên à. Thôi t éo nói m nữa. T đã phân tích cho m là ko ai đem MỒ MẢ TÔ TIÊN ra làm trò đùa. ĐẶC BIỆT LÀ VS NG Á ĐÔNG, nên sử sách triều Nguyễn sẽ ko nói láo về vấn đề này !
Thứ 2: t đã nhắc đi nhắc lại về khả năng ng khác phá là rất thấp mà m ko chịu hiểu.
THÔI CỨ ĐỂ NHỮNG NG KHÁC CÙNG ĐỌC VÀ CÙNG NGẪM ĐỂ CÓ CÁI NHÌN CÔNG TÂM NHẤT VỀ VẤN ĐỀ NÀY! OK
Y

Mày bị thần kinh ko bình thường như thế này lâu chưa?. Tự nhiên đi vu cho QT quật mồ mả tổ tiên NA, xong hỏi chứng cứ thì bảo là "phải đi tìm chứng cứ xác nhận là QT ko quật mồ mả tổ tiên NA".

Xong lại dùng cả chứng cứ là sử liệu của nhà Nguyễn để chứng minh NA đúng????

Giờ mày ra đường tự nhiên có đứa chặn xe xong bảo mày ăn cắp 100tr của nó, xong đưa cho cái điện thoại ghi tin nhắn của vợ nó bảo là nhìn thấy mày ăn cắp tiền, bảo đấy là chứng cứ.

Rồi nó yêu cầu mày nếu phản đối thì phải đi tìm chứng cứ chứng minh mày ko ăn cắp tiền của nó, ko thì coi như nó nói đúng, nó thu mẹ xe của mày.

Mày thấy sao hả?
 
Vào thời Nhà Nguyễn, các vua Nguyễn truy diệt tất cả những gì liên quan đến nhà Tây Sơn, bởi quân Tây Sơn đã đánh đổ các chúa Nguyễn. Vua Quang Trung bị gán cho là "giặc cướp", "thảo khấu" trong các bộ sử của nhà Nguyễn, những hành vi xấu xa cũng thường bị gán cho ông. Ví dụ, sách Đại Nam thực lục do nhà Nguyễn biên soạn quy tội Nguyễn Huệ đã ra lệnh đào mộ 8 chúa Nguyễn:
“Trước kia giặc Tây Sơn Nguyễn Văn Huệ tham bạo vô lễ, nghe nói chỗ đất phía sau lăng Kim Ngọc (tức lăng Trường Mậu) [lăng của chúa Ninh Nguyễn Phúc Thái] rất tốt, định đem hài cốt vợ táng ở đó. Hôm đào huyệt, bỗng có hai con cọp ở bụi rậm nhảy ra, gầm thét vồ cắn, quân giặc sợ chạy. Huệ ghét, không muốn chôn nữa.Sau Huệ đánh trận hay thua, người ta đều nói các lăng liệt thánh [các chúa Nguyễn] khí tốt nghi ngút, nghiệp đế tất dấy. Huệ bực tức, sai đồ đảng đào các lăng, mở lấy hài cốt quăng xuống vực. Lăng Hoàng Khảo ở Cư Hóa [lăng Cơ Thánh của Nguyễn Phúc Côn, thân sinh Gia Long] Huệ cũng sai Đô đốc Nguyễn Văn Ngũ đào vứt hài cốt xuống vực ở trước lăng. Nhà Ngũ ở xã Kim Long bỗng phát hỏa. Ngũ trông thấy ngọn lửa chạy về. Người xã Cư Hóa là Nguyễn Ngọc Huyên cùng với con là Ngọc Hồ, Ngọc Đoài ban đêm lặn xuống nước lấy vụng hài cốt ấy đem giấu một nơi. Đến nay, Huyên đem việc tâu lên.
"Nguyễn Phúc Tộc thế phả" thì ghi là:
“Theo truyền thuyết, khi Tây Sơn khai quật hài cốt đức Hưng Tổ ném xuống sông thì một hôm Nguyễn Ngọc Huyên bỏ lưới bắt cá, sau ba lần đều thấy cái sọ nằm trong lưới. Huyên cho là sọ của một vị nào anh linh nên kiếm nơi an táng tử tế. Khi vua Gia Long lên ngôi, đi tìm lại hài cốt của thân phụ, nghe người làng tường thuật, ngài cho đòi Ngọc Huyên bảo chỉ chỗ. Khi đào được sọ lên, vua chích huyết ở tay mình cho giọt vào sọ, sọ liền hút những giọt huyết này (lối thử này cho biết mối liên hệ cốt nhục giữa hai người)”
Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng việc Quang Trung cho phá lăng tẩm chúa Nguyễn là do sử quan thời Nguyễn cố ý gán ghép, thiếu bằng cứ xác đáng. Đúng là các lăng mộ chúa Nguyễn đã bị phá hủy vào thời kỳ đó, nhưng Phú Xuân vào giai đoạn 1781-1785 từng thuộc sự kiểm soát của quân chúa Trịnh, rồi sau đó lại chiến sự liên miên, có rất nhiều các nhóm thổ phỉ chuyên đào mộ để cướp của, nên chưa thể quy trách nhiệm cho quân Tây Sơn nếu chỉ dựa vào ghi chép của Đại Nam thực lục. Rất có thể các sử quan nhà Nguyễn đã dựa vào một việc có thực (lăng tẩm chúa Nguyễn bị phá) rồi cố ý gán trách nhiệm cho quân Tây Sơn, nhằm bào chữa cho việc Nguyễn Ánh trả thù nhà Tây Sơn tàn khốc sau này, cũng như để hạ uy tín của nhà Tây Sơn trong nhân dân. Luận điểm này được căn cứ bởi 5 chi tiết:
  • Ngoài bộ sách Đại Nam thực lục và "Nguyễn Phúc Tộc thế phả" do chính nhà Nguyễn viết, không có bộ sử nào khác của Việt Nam thời đó cũng như không có giáo sỹ phương Tây đương thời nào ghi chép lại việc này, dù đây là 1 sự kiện đủ lớn để gây chấn động cả đất nước. Kể cả cuốn Hoàng Lê nhất thống chí của các học giả Ngô Gia văn phái đương thời (vốn có quan điểm chống Tây Sơn) cũng không ghi lại.
  • Ghi chép của Đại Nam thực lục lại không nói rõ việc đào mộ diễn ra vào ngày tháng năm nào, trong khi đây là một sự kiện rất quan trọng với nhà Nguyễn. Điều này cho thấy các sử quan nhà Nguyễn cũng không nắm được lăng các chúa Nguyễn bị phá khi nào, nên càng không có đủ cơ sở để quy tội cho quân Tây Sơn.
  • Chính ghi chép của Đại Nam thực lục cũng có nhiều điểm huyền bí, ngày nay xem xét lại một cách khoa học thì rõ ràng là người viết hư cấu. Sách này ghi là quân Tây Sơn đang đào huyệt thì "bỗng có hai con cọp ở bụi rậm nhảy ra", rồi thì "nhà Đô đốc Nguyễn Văn Ngũ bỗng dưng phát hỏa". Các chi tiết này rõ ràng là tình tiết hư cấu thời phong kiến nhằm thể hiện rằng nhà Nguyễn có "thiên mệnh", "trời phù hộ nhà Nguyễn". Sách này cũng cho là "Huệ đánh trận hay thua" nên tức giận mà phá lăng chúa Nguyễn. Đây là luận điểm vô căn cứ, vì Nguyễn Huệ đánh trận luôn chiến thắng Nguyễn Ánh, chưa hề thua một trận nào.
  • Ghi chép của Đại Nam thực lục mâu thuẫn với "Nguyễn Phúc Tộc thế phả". Đại Nam thực lục ghi rằng "Nguyễn Ngọc Huyên cùng với các con ban đêm lặn xuống nước lấy vụng hài cốt ấy đem giấu một nơi", nhưng "Nguyễn Phúc Tộc thế phả" lại ghi rằng Nguyễn Ngọc Huyên bỏ lưới bắt cá mới tình cờ vớt được hài cốt. Điều này cho thấy ít nhất 1 trong 2 cuốn sách là hư cấu (thậm chí có thể cả hai đều là hư cấu), các sử quan nhà Nguyễn không hề nắm được chi tiết vụ việc nên mới viết ra các thông tin mâu thuẫn nhau.
  • Quân Tây Sơn có kỷ luật nghiêm minh, khi đánh ra Bắc diệt chúa Trịnh, tiến vào thành Thăng Long cũng không hề cướp phá lăng mộ của các vua Lê - chúa Trịnh. Vậy thì cũng không có lý do để quân Tây Sơn phá lăng của các chúa Nguyễn. Nguyễn Huệ là một vị vua khôn ngoan, ông biết rõ nhiều người dân Đàng Trong vẫn nhớ về chúa Nguyễn, nên sẽ không dại dột phá lăng chúa Nguyễn để khiến người dân bất bình.
Tóm lại, việc quân Tây Sơn cho phá lăng tẩm chúa Nguyễn có nhiều khả năng là do sử quan thời Nguyễn hư cấu ra, nhằm bào chữa cho việc Nguyễn Ánh trả thù nhà Tây Sơn tàn khốc sau này, cũng như để hạ uy tín của nhà Tây Sơn trong nhân dân.
 
Cơ bản mà nói, về công - tội của NA có một số điểm cần lưu ý ở đây:

Về công:

Công lao được những người pro NA nhắc tới nhiều nhất (và gần như là duy nhất) là công mở nước: Nhưng trên thực tế, Nguyễn Ánh chỉ là người đặt dấu mốc cuối cùng cho việc thống nhất đất nước. Nên thực tế vai trò của NA trong vấn đề này bé tí xíu. Hai triều đại có công lớn nhất trong việc mở mang bờ cõi là Nhà Nguyễn thời các Chúa Nguyễn và … Nhà Tây Sơn (có công dẹp Trịnh,xóa bỏ thế Trịnh Nguyễn phân tranh). Đừng đánh đồng nhà Nguyễn thời chúa Nguyễn với nhà Nguyễn thời NA.

NA thực chất chỉ hợp nhất lại những lãnh t hổ đã thuộc về ngwoif Việt trwocs đó mà thôi.

Về tội, có 2 tội lớn nhất làm NA mất điểm trong lòng quần chúng nhân dân đó là (1) Cõng rắn cắn gà nhà, và (2) Trả thù hèn hạ, mất nhân tính đối với nhà TS.
Về nội dung thứ 2, có thể dung thứ được phần nào bởi vì thời phong kiến, các chuẩn mực về văn minh, nhân quyền nó đâu có tồn tại. Nên chúng ta không thể nhận xét hành vi trong quá khứ với chuẩn mực đạo đức của xã hội hiện tại được. Nhưng ở khía cạnh con ngwoif thì cũng không thể khen ngợi dc.

Tuy nhiên, tội thứ (1) thì khó có thể bào chữa và dung thứ được bằng bất cứ giá nào. Đừng so sánh kiểu như một triều đại nào đó cũng cầu viện ngoại bang thì sao. Bởi anh có tội thì kiểu gì cũng có tội, người khác hành động như anh nhưng vì lý do nào đó người ta ko, hoặc chưa bị buộc tội thì ko có nghĩa là anh cũng được vô tội theo.
 
Vào thời Nhà Nguyễn, các vua Nguyễn truy diệt tất cả những gì liên quan đến nhà Tây Sơn, bởi quân Tây Sơn đã đánh đổ các chúa Nguyễn. Vua Quang Trung bị gán cho là "giặc cướp", "thảo khấu" trong các bộ sử của nhà Nguyễn, những hành vi xấu xa cũng thường bị gán cho ông. Ví dụ, sách Đại Nam thực lục do nhà Nguyễn biên soạn quy tội Nguyễn Huệ đã ra lệnh đào mộ 8 chúa Nguyễn:
“Trước kia giặc Tây Sơn Nguyễn Văn Huệ tham bạo vô lễ, nghe nói chỗ đất phía sau lăng Kim Ngọc (tức lăng Trường Mậu) [lăng của chúa Ninh Nguyễn Phúc Thái] rất tốt, định đem hài cốt vợ táng ở đó. Hôm đào huyệt, bỗng có hai con cọp ở bụi rậm nhảy ra, gầm thét vồ cắn, quân giặc sợ chạy. Huệ ghét, không muốn chôn nữa.Sau Huệ đánh trận hay thua, người ta đều nói các lăng liệt thánh [các chúa Nguyễn] khí tốt nghi ngút, nghiệp đế tất dấy. Huệ bực tức, sai đồ đảng đào các lăng, mở lấy hài cốt quăng xuống vực. Lăng Hoàng Khảo ở Cư Hóa [lăng Cơ Thánh của Nguyễn Phúc Côn, thân sinh Gia Long] Huệ cũng sai Đô đốc Nguyễn Văn Ngũ đào vứt hài cốt xuống vực ở trước lăng. Nhà Ngũ ở xã Kim Long bỗng phát hỏa. Ngũ trông thấy ngọn lửa chạy về. Người xã Cư Hóa là Nguyễn Ngọc Huyên cùng với con là Ngọc Hồ, Ngọc Đoài ban đêm lặn xuống nước lấy vụng hài cốt ấy đem giấu một nơi. Đến nay, Huyên đem việc tâu lên.
"Nguyễn Phúc Tộc thế phả" thì ghi là:
“Theo truyền thuyết, khi Tây Sơn khai quật hài cốt đức Hưng Tổ ném xuống sông thì một hôm Nguyễn Ngọc Huyên bỏ lưới bắt cá, sau ba lần đều thấy cái sọ nằm trong lưới. Huyên cho là sọ của một vị nào anh linh nên kiếm nơi an táng tử tế. Khi vua Gia Long lên ngôi, đi tìm lại hài cốt của thân phụ, nghe người làng tường thuật, ngài cho đòi Ngọc Huyên bảo chỉ chỗ. Khi đào được sọ lên, vua chích huyết ở tay mình cho giọt vào sọ, sọ liền hút những giọt huyết này (lối thử này cho biết mối liên hệ cốt nhục giữa hai người)”
Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng việc Quang Trung cho phá lăng tẩm chúa Nguyễn là do sử quan thời Nguyễn cố ý gán ghép, thiếu bằng cứ xác đáng. Đúng là các lăng mộ chúa Nguyễn đã bị phá hủy vào thời kỳ đó, nhưng Phú Xuân vào giai đoạn 1781-1785 từng thuộc sự kiểm soát của quân chúa Trịnh, rồi sau đó lại chiến sự liên miên, có rất nhiều các nhóm thổ phỉ chuyên đào mộ để cướp của, nên chưa thể quy trách nhiệm cho quân Tây Sơn nếu chỉ dựa vào ghi chép của Đại Nam thực lục. Rất có thể các sử quan nhà Nguyễn đã dựa vào một việc có thực (lăng tẩm chúa Nguyễn bị phá) rồi cố ý gán trách nhiệm cho quân Tây Sơn, nhằm bào chữa cho việc Nguyễn Ánh trả thù nhà Tây Sơn tàn khốc sau này, cũng như để hạ uy tín của nhà Tây Sơn trong nhân dân. Luận điểm này được căn cứ bởi 5 chi tiết:
  • Ngoài bộ sách Đại Nam thực lục và "Nguyễn Phúc Tộc thế phả" do chính nhà Nguyễn viết, không có bộ sử nào khác của Việt Nam thời đó cũng như không có giáo sỹ phương Tây đương thời nào ghi chép lại việc này, dù đây là 1 sự kiện đủ lớn để gây chấn động cả đất nước. Kể cả cuốn Hoàng Lê nhất thống chí của các học giả Ngô Gia văn phái đương thời (vốn có quan điểm chống Tây Sơn) cũng không ghi lại.
  • Ghi chép của Đại Nam thực lục lại không nói rõ việc đào mộ diễn ra vào ngày tháng năm nào, trong khi đây là một sự kiện rất quan trọng với nhà Nguyễn. Điều này cho thấy các sử quan nhà Nguyễn cũng không nắm được lăng các chúa Nguyễn bị phá khi nào, nên càng không có đủ cơ sở để quy tội cho quân Tây Sơn.
  • Chính ghi chép của Đại Nam thực lục cũng có nhiều điểm huyền bí, ngày nay xem xét lại một cách khoa học thì rõ ràng là người viết hư cấu. Sách này ghi là quân Tây Sơn đang đào huyệt thì "bỗng có hai con cọp ở bụi rậm nhảy ra", rồi thì "nhà Đô đốc Nguyễn Văn Ngũ bỗng dưng phát hỏa". Các chi tiết này rõ ràng là tình tiết hư cấu thời phong kiến nhằm thể hiện rằng nhà Nguyễn có "thiên mệnh", "trời phù hộ nhà Nguyễn". Sách này cũng cho là "Huệ đánh trận hay thua" nên tức giận mà phá lăng chúa Nguyễn. Đây là luận điểm vô căn cứ, vì Nguyễn Huệ đánh trận luôn chiến thắng Nguyễn Ánh, chưa hề thua một trận nào.
  • Ghi chép của Đại Nam thực lục mâu thuẫn với "Nguyễn Phúc Tộc thế phả". Đại Nam thực lục ghi rằng "Nguyễn Ngọc Huyên cùng với các con ban đêm lặn xuống nước lấy vụng hài cốt ấy đem giấu một nơi", nhưng "Nguyễn Phúc Tộc thế phả" lại ghi rằng Nguyễn Ngọc Huyên bỏ lưới bắt cá mới tình cờ vớt được hài cốt. Điều này cho thấy ít nhất 1 trong 2 cuốn sách là hư cấu (thậm chí có thể cả hai đều là hư cấu), các sử quan nhà Nguyễn không hề nắm được chi tiết vụ việc nên mới viết ra các thông tin mâu thuẫn nhau.
  • Quân Tây Sơn có kỷ luật nghiêm minh, khi đánh ra Bắc diệt chúa Trịnh, tiến vào thành Thăng Long cũng không hề cướp phá lăng mộ của các vua Lê - chúa Trịnh. Vậy thì cũng không có lý do để quân Tây Sơn phá lăng của các chúa Nguyễn. Nguyễn Huệ là một vị vua khôn ngoan, ông biết rõ nhiều người dân Đàng Trong vẫn nhớ về chúa Nguyễn, nên sẽ không dại dột phá lăng chúa Nguyễn để khiến người dân bất bình.
Tóm lại, việc quân Tây Sơn cho phá lăng tẩm chúa Nguyễn có nhiều khả năng là do sử quan thời Nguyễn hư cấu ra, nhằm bào chữa cho việc Nguyễn Ánh trả thù nhà Tây Sơn tàn khốc sau này, cũng như để hạ uy tín của nhà Tây Sơn trong nhân dân.
Càng ngày càng chán!
Thứ nhất: "Hoàng Lê nhất thống chí" là bộ sử thi đứng từ cái nhìn của người Bắc Hà, tường thuật lại chủ yếu các sự kiện ở Bắc Hà và triều Lê. Nó có đi sâu vào các sư kiện Nam Hà đâu mà m bắt nó phải viết về việc QT phá mộ chúa Nguyễn ? Còn các bố giáo sỹ phương Tây thì có phải thánh đâu mà chỗ nào cũng có mặt, sự kiện nào cũng biết mà m bắt họ phải chép.
Thứ 2 vì sao Đại Nam thực lục ko nắm rõ đc ngày tháng cụ thể việc Quang Trung quật mộ chúa Nguyễn. Vì thứ nhất là cách biệt về địa lý chính trị, có những việc xảy ra ở Phú Xuân ( do Tây Sơn cai quản) ko thể ttruyền về Gia Định ngày 1 ngày 2 là biết đc. Chưa kể việc phá lăng mộ của 8 chúa Nguyễn ở nhiều khu vực, có thể diễn ra ở nhiều thòi điểm, trong thời gian tương đối dài, thì m lấy thế méo đc mốc thời gian cụ thể là ngày nào tháng nào phá xong mộ chúa A, ngày kia phá mộ chúa B mà ghi chép đc.
Thứ 3: m chê Đại Nam thực lục huyễn hoặc , dìm hàng Tây Sơn. Nhưng như t đã nói là méo ai dám mang mồ mả tổ tiên của nhà vua ra viết láo cả. Rồi Đại Nam thực lục vs Nguyễn Phước Tộc thế phả mâu thuẫn ở chi tiết nhặt đc sọ thân phụ GL, nhưng cái quan trọng là 2 là cuốn đều chỉ Quang Trung - Tây Sơn vẫn là người quật mả họ Nguyễn thi chúng đều thống nhất. Có khác gì vin vào tiểu tiết nhỏ để che đi cái cốt lõi to đùng ko?
Thứ 4: Quang Trung biết lòng ng đằng Trong còn mến mộ chúa Nguyễn, ko dai dột phá mộ họ. Nếu biết ng ta mến mộ chúa Nguyễn thì ai là ng "dại dột" đi chém đầu 2 chúa Dương - Thuần, bêu riếu khâp chợ ( chắc cái này m ko rõ). Tin t đi việc Quang Trung chặt đầu 2 chúa hay rất có thế phá mồ mả các chúa ( nếu có) đều có suy tính riêng của ông cả! Còn vì việc sao ko phá mộ vua Lê chúa Trịnh. Ôi thôi sau khi ông đánh đuổi quân Thanh, nhận sắc phong Càn Long còn ông nào ở trong nc nhận là Trịnh Vương, Lê đế đâu mà ông phải bận lòng! Mà m thấy đấy miền Bắc vs miền Nam hồi đấy cũng loạn như nhau. Tại sao như m nói thổ phỉ miền Nam nó đào trộm chúa Nguyễn mà thổ phỉ miền Bắc nó ko biết trộm mộ vua Lê chúa Trịnh. Vì việc đào trộm mộ vua chúa rất khó. Phần vì tâm linh, phần vì mộ vua chúa bao giờ cũng đc xây dựng tinh vi và tầm cỡ. Nên những toán thổ phỉ như m nói cùng lắm là chỉ đào đc 3-4 cái mộ chứ đây đào cả 8 cái mộ + mộ thân phụ Gl đc. Chưa kể còn vui tay vứt xương các cụ đi lăng quăng + phá san phẳng các mộ đến nỗi GL phải xây mới rồi quy tập ở Thái Miếu.
Cái thứ 4: Cũng là cái t thấy buồn cười nhất: m từng chê t là dùng suy luận vớ vẩn để chụp mũ áp đặt, rồi dùng những từ như giả thiết, xác suất ko có tý chắc chắn nào. Thế mà m đọc lại cái bài viết m vừa dẫn đi: " Tuy nhiên có nhiều ý kiến cho rằng..." " Rất có thể các sử quan nhà Nguyễn.. "Có nhiều khả năng là các sử quan nhà Nguyễn hư cấu ra". Tóm lại là m ko nên lấy một bài viết vừa thiếu khả năng thuyết phục và ko chắc chắn như vậy ra tranh luận! Ok.
Mà còn cái thứ 5: t nối thật với m là trong thế kỷ 19 ko ít ng vẫn giữ tư tưởng phong trào Tây Sơn là thổ phỉ. Nên họ Nguyễn ko cần hạ thấp và bôi nhọ quá nhiều như m nghĩ đâu nhé. T nói là có căn cứ . Tại sao nhiều sỹ phu từ chối phục vụ cho Tây Sơn ( điển hình nhất là Nguyễn Du) nhưng lại ra làm quan triều Nguyễn? Tại sao Cảnh Thịnh lại thua chóng vánh nhà Nguyễn trong chưa đầy 1 năm, rồi bị bắt nộp cho GL. Tại sao NA lại có thể phục quốc từ con số 0 sau rất nhiều lần tha phương tứ xứ ?
Bản thân t rất hâm mộ QT và TS, nhưng t luôn muốn nhìn nhận đa chiều và nhiều phía, nên m đừng nghĩ t áp đặt là QT phải phá mộ chúa Nguyễn. Mà thực ra việc phá mộ chúa Nguyễn là 1 chiêu bài chiêu bài chiến tranh của ông thôi. Nên t ko đặt nặng vấn đề phá mộ chúa là xấu xa.
 
Sửa lần cuối:
Càng ngày càng chán!
Thứ nhất: "Hoàng Lê nhất thống chí" là bộ sử thi đứng từ cái nhìn của người Bắc Hà, tường thuật lại chủ yếu các sự kiện ở Bắc Hà và triều Lê. Nó có đi sâu vào các sư kiện Nam Hà đâu mà m bắt nó phải viết về việc QT phá mộ chúa Nguyễn ? Còn các bố giáo sỹ phương Tây thì có phải thánh đâu mà chỗ nào cũng có mặt, sự kiện nào cũng biết mà m bắt họ phải chép.
Thứ 2 vì sao Đại Nam thực lục ko nắm rõ đc ngày tháng cụ thể việc Quang Trung quật mộ chúa Nguyễn. Vì thứ nhất là cách biệt về địa lý chính trị, có những việc xảy ra ở Phú Xuân ( do Tây Sơn cai quản) ko thể ttruyền về Gia Định ngày 1 ngày 2 là biết đc. Chưa kể việc phá lăng mộ của 8 chúa Nguyễn ở nhiều khu vực, có thể diễn ra ở nhiều thòi điểm, trong thời gian tương đối dài, thì m lấy thế méo đc mốc thời gian cụ thể là ngày nào tháng nào phá xong mộ chúa A, ngày kia phá mộ chúa B mà ghi chép đc.
Thứ 3: m chê Đại Nam thực lục huyễn hoặc , dìm hàng Tây Sơn. Nhưng như t đã nói là méo ai dám mang mồ mả tổ tiên của nhà vua ra viết láo cả. Rồi Đại Nam thực lục vs Nguyễn Phước Tộc thế phả mâu thuẫn ở chi tiết nhặt đc sọ thân phụ GL, nhưng cái quan trọng là 2 là cuốn đều chỉ Quang Trung - Tây Sơn vẫn là người quật mả họ Nguyễn thi chúng đều thống nhất. Có khác gì vin vào tiểu tiết nhỏ để che đi cái cốt lõi to đùng ko?
Thứ 4: Quang Trung biết lòng ng đằng Trong còn mến mộ chúa Nguyễn, ko dai dột phá mộ họ. Nếu biết ng ta mến mộ chúa Nguyễn thì ai là ng "dại dột" đi chém đầu 2 chúa Dương - Thuần, bêu riếu khâp chợ ( chắc cái này m ko rõ). Tin t đi việc Quang Trung chặt đầu 2 chúa hay rất có thế phá mồ mả các chúa ( nếu có) đều có suy tính riêng của ông cả! Còn vì việc sao ko phá mộ vua Lê chúa Trịnh. Ôi thôi sau khi ông đánh đuổi quân Thanh, nhận sắc phong Càn Long còn ông nào ở trong nc nhận là Trịnh Vương, Lê đế đâu mà ông phải bận lòng! Mà m thấy đấy miền Bắc vs miền Nam hồi đấy cũng loạn như nhau. Tại sao như m nói thổ phỉ miền Nam nó đào trộm chúa Nguyễn mà thổ phỉ miền Bắc nó ko biết trộm mộ vua Lê chúa Trịnh. Vì việc đào trộm mộ vua chúa rất khó. Phần vì tâm linh, phần vì mộ vua chúa bao giờ cũng đc xây dựng tinh vi và tầm cỡ. Nên những toán thổ phỉ như m nói cùng lắm là chỉ đào đc 3-4 cái mộ chứ đây đào cả 8 cái mộ + mộ thân phụ Gl đc. Chưa kể còn vui tay vứt xương các cụ đi lăng quăng + phá san phẳng các mộ đến nỗi GL phải xây mới rồi quy tập ở Thái Miếu.
Cái thứ 4: Cũng là cái t thấy buồn cười nhất: m từng chê t là dùng suy luận vớ vẩn để chụp mũ áp đặt, rồi dùng những từ như giả thiết, xác suất ko có tý chắc chắn nào. Thế mà m đọc lại cái bài viết m vừa dẫn đi: " Tuy nhiên có nhiều ý kiến cho rằng..." " Rất có thể các sử quan nhà Nguyễn.. "Có nhiều khả năng là các sử quan nhà Nguyễn hư cấu ra". Tóm lại là m ko nên lấy một bài viết vừa thiếu khả năng thuyết phục và ko chắc chắn như vậy ra tranh luận! Ok.
Mà còn cái thứ 5: t nối thật với m là trong thế kỷ 19 ko ít ng vẫn giữ tư tưởng phong trào Tây Sơn là thổ phỉ. Nên họ Nguyễn ko cần hạ thấp và bôi nhọ quá nhiều như m nghĩ đâu nhé. T nói là có căn cứ . Tại sao nhiều sỹ phu từ chối phục vụ cho Tây Sơn ( điển hình nhất là Nguyễn Du) nhưng lại ra làm quan triều Nguyễn? Tại sao Cảnh Thịnh lại thua chóng vánh nhà Nguyễn trong chưa đầy 1 năm, rồi bị bắt nộp cho GL. Tại sao NA lại có thể phục quốc từ con số 0 sau rất nhiều lần tha phương tứ xứ ?
Bản thân t rất hâm mộ QT và TS, nhưng t luôn muốn nhìn nhận đa chiều và nhiều phía, nên m đừng nghĩ t áp đặt là QT phải phá mộ chúa Nguyễn. Mà thực ra việc phá mộ chúa Nguyễn là 1 chiêu bài chiêu bài chiến tranh của ông thôi. Nên t ko đặt nặng vấn đề phá mộ chúa là xấu xa.
T thì chặn m lâu rồi, vì m lải nhải vcl ấy, thôi thì để m hiểu m sai chỗ nào, t đành đưa ra ví dụ này theo đúng cách m suy diễn!

T sẽ tập trung vào việc suy đoán m ko phải do bố m sinh ra!
Thứ nhất, là bên cạnh nhà m có rất nhiều đàn ông, nên chắc gì đã của bố m, và bố m ko ở cùng mẹ m 24/24.
Tình theo xác suất thì phải là sếp của mẹ m
Vì mẹ m ở bên cạnh và tiếp xúc nhiều nhất!
Thứ 2, ngày giờ bố mẹ m giao hợp là gì?
Có chắc chắn đc ngày mẹ m giao hợp ấy mang thai m ko?
Thứ 3, đéo có ai chứng kiến bố mẹ m phang nhau và càng đéo có ai chứng minh đc mẹ m ko phang nhau bên ngoài!

Ngu vcl ra ấy! May m đéo làm thẩm phán, ko thì đống án oan xảy ra
Áp dụng suy đoán có tội cực đoan dựa trên những bằng chứng có bằng chứng chống lại.
Đây là lời cuối nói vs m!
:-h :-h :-h :-h :-h
 
Sửa lần cuối:
T thì chặn m lâu rồi, vì m lải nhải vcl ấy, thôi thì để m hiểu m sai chỗ nào, t đành đưa ra ví dụ này theo đúng cách m suy diễn!

T sẽ tập trung vào việc suy đoán m ko phải do bố m sinh ra!
Thứ nhất, là bên cạnh nhà m có rất nhiều đàn ông, nên chắc gì đã của bố m, và bố m ko ở cùng mẹ m 24/24.
Tình theo xác suất thì phải là sếp của mẹ m
Vì mẹ m ở bên cạnh và tiếp xúc nhiều nhất!
Thứ 2, ngày giờ bố mẹ m giao hợp là gì?
Có chắc chắn đc ngày mẹ m giao hợp ấy mang thai m ko?
Thứ 3, đéo có ai chứng kiến bố mẹ m phang nhau và càng đéo có ai chứng minh đc mẹ m ko phang nhau bên ngoài!

Ngu vcl ra ấy! May m đéo làm thẩm phán, ko thì đống án oan xảy ra
Áp dụng suy đoán có tội cực đoan dựa trên những bằng chứng có bằng chứng chống lại.
Đây là lời cuối nói vs m!
:-h :-h :-h :-h :-h
Trả lời nó làm Lồn gì hả mày, ko có đủ năng lực tư duy logic tối thiểu.
 
Tao chỉ biết ông ý cõng rắn cắn gà nhà, và việc Pháp vào Đông Dương cũng từ ông ấy mà ra. Thêm nữa việc trả thù dã man nhà Tây Sơn cũng khiến tao không phục. Tuy nhiên ông ấy dù sao cũng là vua sáng nghiệp nhà Nguyễn, cũng là một phần lịch sử của dân tộc.
Thế m biết nhà tây sơn đã làm gì với lăng mộ các chúa nguyễn ko?
 

T để đây và ko nói gì nữa, Bản thân đài truyền hinh quốc gia cũng ko dám phủ nhận Quang Trung phá mộ chúa Nguyễn.
Còn những ông chỉ đọc có vài trang sử như ông con dê non vs thang matlon thì lịch sử nước nhà còn méo mó. Chỉ đọc vài trang sách sử đã nghĩ mình là ng tài, có quyền phân xét ng khác. Cũng ko chịu tư duy như thế này! Nghĩ nó chán
 
Trong buổi lễ Hiến Phu nhà Tây Sơn, Gia Long đã tuyên cáo trước đông đủ quần thần:
- Trẫm nghe, vì chín đời mà trả thù là nghĩa lớn kinh Xuân Thu.

Đm thằng cui_bap vẫn đéo biết là nghe chứ đéo phải là tự nghĩ ra à?
Đm ko học theo lời vua Lê Thánh Tông thì cái gì!
Đọc sử là đọc như vậy, ko phải để cãi chatf cái cối!

Câm mồm!
 
Sửa lần cuối:
3ADFA0F1-8520-4C94-84DF-1D6CA5CF998F.webp
ANh Huyền oanha cá nghĩa lớn vcl!
Cái này đéo phải ******** nói rồi
=)) =)) =))
 
Đm Ánh, ân nhân còn xuống tay thì vu oan cho nhà Tây sơn đã là gì!
Nguyễn Văn Thành có xuất xứ từ Thuận Hóa, sử nhà Nguyễn mô tả: “trạng mạo đẹp đẽ, tính trầm nghị, thích đọc sách, có tài võ nghệ” là một trong những vị khai quốc công thần nhà Nguyễn, có quân công hạng nhất, từng được giao giữ chức Khâm sai Chưởng Tiền quân, Bình Tây đại tướng quân, tước Quận công.

Nguyễn Văn Thành đã theo chân Nguyễn Ánh trung thành phò tá từ những ngày khởi đầu khó khăn nhất cho đến ngày chiến thắng sau cùng, cùng với Lê Văn Duyệt là những người có những đóng góp rất quan trọng và mang tính quyết định đến thành công sau này của quân Gia Định.

Khi hợp binh của quân Xiêm và Nguyễn Ánh bị Nguyễn Huệ dần cho một trận tơi tả ở trận Rạch Gầm – Xoài Mút, quân Xiêm thua chạy tán loạn, tàn quân của Nguyễn Ánh chỉ còn ngót ngét trăm người, thì khi ấy chính Nguyễn Văn Thành là người đã cõng chúa đi chạy nạn, trải qua hoàn cảnh đói khát khổ sở tột cùng, phải liều mạng đi cướp đồ ăn của dân về nuôi chủ, suýt nữa bị dân đánh chết.

Khi còn cảnh ăn nhờ ở đậu ở đất Xiêm, vâng lời vua Xiêm đi đánh với Miến Điện, Nguyễn Văn Thành cùng Lê Văn Quân có công điều binh đánh lùi quân Miến được vua Xiêm đem vàng lụa đến tạ ơn và ngỏ ý mang quân qua “giúp” lấy lại Gia Định lần nữa(sử Nguyễn bảo thế), Nguyễn Văn Thành đã tâu rằng: “Vua Thiếu Khang chỉ có một lữ mà dựng được cơ đồ nhà Hạ. Ta nay nuôi dưỡng sức mạnh chờ sự sơ hở thì việc có thể làm được, lính Xiêm tàn ngược, không nên nhờ chúng giúp, nếu nhờ binh lực của chúng mà thành công thì ắt sẽ có cái lo về sau, chẳng bằng nằm yên chờ đợi cơ hội là hơn". Nguyễn Ánh cho là phải nên việc mời Xiêm lần hai gác lại.

Năm Đinh Mùi 1787, quân Gia Định thất lợi, nhiều người khuyên Thành về ở ẩn quê nhà, chờ đợi thời cơ, Thành khẳng khái nói rằng: “Nghĩa vua tôi sống chết vẫn theo, thành bại do trời, ta sao đoán trước được, nếu nhân bị quở trách mà đi, nhân thua mà trốn chạy là kẻ phản phúc, tiền nhân ta không làm thế” – Đại Nam thực lục, tr339

Về vai trò của Nguyễn Văn Thành, trong Đại Nam chính biên liệt truyện có lời nói: “Thành hiểu nghĩa sách, biết đại thế, trong các tướng, vua (tức Nguyễn Ánh) coi trọng Thành hơn cả, việc lớn việc nhỏ đều hỏi han để quyết đoán. Khi đến chầu, vua cho ngồi để thong thả hỏi han, ông cũng đem hết sức hiểu biết tiềm tàng, tình hình ngoài biên, sự đau khổ của dân, kế hoạch triều đình, mưu kế việc binh, biết điều gì là nói hết, nhiều điều ích lợi”.

"...Thành có văn võ tài lược, lâm trận dụng binh mưu lược rồi mới đánh cho nên ít khi thua, lúc đầu trung hưng, công ấy tốt lắm. Đến khi Bắc hà đã định, một mình đương công việc Tổng trấn không động đến lời nói nét mặt mà trộm giặc đều yên, bày mưu chốn miếu đường, bày tâu sự nghị đều được thi hành, có thể gọi là người có mưu giỏi trị nước..."

Công cao là thế, trung thành là thế, nhưng đến cuối đời, đáng tiếc Nguyễn Văn Thành lại có kết cục không mấy tốt đẹp.

Vì nhiều lý do, Nguyễn Văn Thành ngày càng rước nhiều nghi kỵ của Gia Long, đến năm 1815, con của Thành là Nguyễn Văn Thuyên làm một bài thơ mà theo bản ý của một số triều thần là “có mưu đồ phản nghịch” trong đó có cả một công thần rất máu mặt là Lê Văn Duyệt đem tấu trình lên Gia Long.

Nguyễn Văn Thành từng tuyệt vọng đến nắm áo vua van van xin phân rõ sự việc nhưng Gia Long phất tay áo bỏ đi. Sau vài đợt bức cung thì con của Nguyễn Văn Thành cũng điểm chỉ nhận tội, lại móc nối với vụ tạo phản của Lê Duy Hoán, Nguyễn Văn Thành rơi vào đường cùng đành uất ức nói rằng: “Án đã xong rồi, vua bắt thần tử, thần bất tử bất trung”, di biểu để lại chép: “ … sớm tối rèn dệt cái tội độc ác cho cha con thần, thần không biết kêu oan vào đâu, chỉ đành chết mà thôi”, sau đó uống thuốc độc tự vẫn trong ngục, thằng con Nguyễn Văn Thuyên bị lôi ra xử chém.

Sau khi xử lý xong hai cha con, Gia Long lúc này mới có thời gian xem qua bài biểu trần tình của Nguyễn Văn Thành, xem xong khóc lóc ngay giữa triều, ra lệnh tha cho các con còn lại của Nguyễn Văn Thành (Còn ai hay không thì mình không rõ lắm), rồi cho tiền lụa hậu hĩnh để an táng.
=================///==============
Đôi dòng bình loạn: Thực ra nếu để ý vụ án của Nguyễn Văn Thành các bạn sẽ thấy rằng Nguyễn Ánh biết thừa Nguyễn Văn Thành vô tội, đến cả những vua sau này ân xá phục vị để thu phục lòng người cũng chẳng ai nói Nguyễn Văn Thành có tội nợ gì mà chỉ là nói con có tội liên lụy đến cha mà thôi. Ngay chứng cớ kết tội Thành cũng là nhờ tra tấn ép cung thằng con mà ra.

Cái tội lớn nhất của Nguyễn Văn Thành ngay từ ban đầu chính là đã đảm nhận vị trí Tổng trấn Bắc Thành. Để hiểu rõ điều đó thì cần phải nói một chút về vị thế của Bắc Hà.

Với vị trí địa lý dài hẹp, đường xá xa xôi khó di chuyển đi lại, khả năng giao thông liên lạc yếu kém của nước ta thời điểm đó, nhà Nguyễn một khi đã đặt thủ đô tại Phú Xuân tức là đã chấp nhận để hướng cai quản của mình thiên hướng về phía Nam hơn là phía Bắc.

Lý do vì sao thì kỳ thực rất dễ hiểu, nhà Nguyễn có gốc rễ ở phía Nam, lòng người ở miền Bắc thì chưa bao giờ chịu hướng về nhà Nguyễn mà theo cách diễn giải của các vua Nguyễn thì đây là “giống dân phản trắc”, nhưng bỏ mặc khu vực này thì lại không được, nên Nguyễn Ánh cần một người để có thể quản được thế cục phức tạp nơi đây và Nguyễn Văn Thành là ứng cử viên số một cho việc đó.

Có lẽ, cái ngày mà ông ta nhậm chức cũng chính là cái ngày ông ta tự tay ký vào bản án tử cho bản thân mình. Hãy thử ngẫm xem, một vị công thần khai quốc tài năng, khả năng quản trị tốt, có tài cầm quân, quan hệ rộng rãi nắm trong tay một vùng đất giàu có, màu mỡ đông dân hơn cả trung ương, lại nằm ngoài tầm quản lý của triều đình thì nó là cái gì. Điều đó chẳng khác nào một quả bom nổ chậm ở ngay sau lưng cả, sẽ không có bất kỳ vị vua có đầu óc nào cho phép điều này tồn tại.

Cho nên, ngay sau khi Nguyễn Văn Thành đã quản lý tạm ổn Bắc Hà (1802-1810), dẹp bớt những mầm mống hỗn loạn, thời cơ chín muồi Nguyễn Ánh lập tức đưa Nguyễn Văn Thành ra khai đao, và cũng nhân vụ án này giết gà dọa khỉ, diệt luôn hậu duệ nhà Lê mà đại diện là cả nhà Lê Văn Hoán, bài thơ của thằng con Nguyễn Văn Thành cũng chỉ là cái cớ sứt mẻ cho mưu tính từ đầu của Gia Long mà thôi.

Thực ra mà nói thì Lê Văn Duyệt có lẽ cũng từng nằm trong tầm ngắm của Gia Long, nhưng trong mắt Gia Long, Lê Văn Duyệt chỉ là một hoạn quan, không có hậu duệ trực hệ, tham vọng quyền lực sẽ không lớn, miền Nam khi ấy thế cục còn rất phức tạp, không có Lê Văn Duyệt sẽ rất dễ loạn, bằng chứng là ngay sau khi Lê Văn Duyệt chết, Minh Mạng diệt Lê Văn Khôi đưa người xuống quản thì loạn mấy năm liền tiếp không dứt. Miền Bắc sau khi Thành chết cũng vậy, nhưng trong mắt các vua Nguyễn lúc ấy, có lẽ một vùng thuộc địa đói kém, nổi loạn nhưng không có sức uy hiếp còn đỡ hơn là một vùng lãnh thổ giàu có thịnh vượng mà lại như một mũi dao lăm lăm chĩa vào sau lưng.

Người đau thương nhất ở đây, không ai khác chính là Nguyễn Văn Thành, cả cuộc đời trung thành cảnh cảnh, phò vua thoát qua từng cảnh nguy nan, vì miếng ăn của chủ mà suýt nữa bỏ mạng, gặp cảnh khó vẫn kiên trì ở lại đến cùng, đến khi công thành danh toại, ôm lòng cống hiến cho triều đình, thống nhất địa lý, soạn thảo hình luật, ra trận dẹp binh loạn những tưởng có thể an hưởng phú quý, lưu danh sử sách đổi lại chỉ là chén rượu độc uất ức tức tưởi trong tù.

Có lẽ đến tận giây phút nuốt xuống chén rượu đó ông ta cũng không thể hiểu được rốt cuộc mình đã sai ở chỗ nào? Liệu ta đã sai khi liều mình trung thành với chủ? Liệu ta đã sai khi không chịu bỏ đi? Tại sao ngay cả khi quỳ xuống nắm áo vua cầu xin chút lòng thương xót tình nghĩa quân thần xưa kia cũng chẳng được đoái hoài?

Tính ra có một chủ công như Triệu Khuông Dẫn cũng thật đáng quý, bởi vì cả cái chén rượu tước binh quyền kia, Nguyễn văn Thành cũng không có cơ hội được uống.

Điều an ủi duy nhất đối với Nguyễn Văn Thành có lẽ là, vị đồng liêu hãm hại mình Lê Văn Duyệt, kết cục cuối đời cũng là xích mồ đục mả “phục pháp xử”, dù rằng có hơi muộn.

Còn cái trò ngồi đọc tâm thư rồi khóc lóc giữa triều kia, quả thực chính là một trò hề kệch cỡm không hơn không kém.
 
BÀN LUẬN VỀ VIỆC NGUYỄN HUỆ CHO QUẬT MỘ NHÀ NGUYỄN
“Tháng 9, ngày Ất hợi [ 9/8/1801], sửa lại sơn lăng.
Trước kia giặc Tây Sơn Nguyễn Văn Huệ tham bạo vô lễ, nghe nói chỗ đất phía sau lăng Kim Ngọc (tức lăng Trường Mậu) [lăng của chúa Ninh Nguyễn Phúc Thái] rất tốt, định đem hài cốt vợ táng ở đó. Hôm đào huyệt, bỗng có hai con cọp ở bụi rậm nhảy ra, gầm thét vồ cắn, quân giặc sợ chạy. Huệ ghét, không muốn chôn nữa. Sau Huệ đánh trận hay thua, người ta đều nói các lăng liệt thánh [các chúa Nguyễn] khí tốt nghi ngút, nghiệp đế tất dấy.

Huệ bực tức, sai đồ đảng đào các lăng, mở lấy hài cốt quăng xuống vực. Lăng Hoàng Khảo ở Cư Hóa [lăng Cơ Thánh của Nguyễn Phúc Côn, thân sinh vua Gia Long] Huệ cũng sai Đô đốc Nguyễn Văn Ngũ đào vứt hài cốt xuống vực ở trước lăng. Nhà Ngũ ở xã Kim Long bỗng phát hỏa. Ngũ trông thấy ngọn lửa chạy về. Người xã Cư Hóa là Nguyễn Ngọc Huyên cùng với con là Ngọc Hồ, Ngọc Đoài ban đêm lặn xuống nước lấy vụng hài cốt ấy đem giấu một nơi. Đến nay, Huyên đem việc tâu lên.

Vua thương xót vô cùng, thân đến xem chỗ ấy, thì vực đã bồi cát mấy chục trượng. Tức thì sai chọn ngày lành làm lễ cáo và an táng lại. Các lăng đều theo nền cũ mà xây cao lên. Ngày Kỷ hợi [1/11/1801], vua thân đến tế cáo, nghẹn ngào sa lệ, bầy tôi đều khóc cả. Sai đổi xã Cư Hóa làm xã Cư Chính, cho dân miễn dao dịch làm hộ lăng. Cho Huyên làm Cai đội (năm Minh Mệnh thứ 11[1830] phong An Ninh bá, lập đền thờ ở núi Cư Chính) con là Ngọc Hồ, Ngọc Đoài tòng quân ở Bình Định cũng được gọi về hậu thưởng cho” (Đại Nam Thực lục I, tr.466).

Trong phần này có khá nhiều chỗ không hợp lý. Đoạn thứ nhất, là việc Nguyễn Huệ cho táng vợ mình vào sau lăng Kim Ngọc vì đây là khu đất tốt. Theo Đại nam chính biên liệt truyện, Chính cung hoàng hậu của Nguyễn Huệ mất vào năm 1791, tức là sau thời điểm xảy ra vụ việc đào các một năm, Ngọc Hân thì càng không phải, các bà vợ còn lại đa số đều có kết cục khá thảm, người bị Nguyễn Ánh bắt giết (Trần Thị Quy), người thì trốn đi, nói chung không thấy ghi nhận vợ nào của Nguyễn Huệ chết vào thời điểm này, nếu là chết ở thời điểm trước đó thì càng vô lý, vì không lẽ về tận dưới quê bốc mộ để đi vào đây táng.

Cái nói xạo thứ hai là ở chỗ sau Huệ đánh trận hay thua. Nói thật thì Nguyễn Ánh gặp Nguyễn Nhạc Nguyễn Lữ có thể còn cầm cự hoặc đôi trận phản công được, nhưng gặp Nguyễn Huệ thì toàn là phải cắm cổ chạy, thời điểm này phải là thời điểm u ám nhất của Nguyễn Ánh khi bị dí chạy lên bờ xuống ruộng mới đúng, hên lắm mới giữ được mạng, nhưng thôi cứ tạm coi như đây là một đoạn tự sướng không liên quan.

Mấy cái tình tiết gì mà hổ nhảy ra vồ, hoặc tới lửa cháy thì đến tận người viết bài còn chả tin được nên phải bảo là lược bỏ, ok, thôi chiều theo ý họ mình cũng lược bỏ.

Một tài liệu khác mà chủ bài viết dựa vào nữa là của Nguyễn Phúc Tộc Thế Phả:

“Theo truyền thuyết, khi Tây Sơn khai quật hài cốt đức Hưng Tổ ném xuống sông thì một hôm Nguyễn Ngọc Huyên bỏ lưới bắt cá, sau ba lần đều thấy cái sọ nằm trong lưới. Huyên cho là sọ của một vị nào anh linh nên kiếm nơi an táng tử tế. Khi vua Gia Long lên ngôi, đi tìm lại hài cốt của thân phụ, nghe người làng tường thuật, ngài cho đòi Ngọc Huyên bảo chỉ chỗ. Khi đào được sọ lên, vua chích huyết ở tay mình cho giọt vào sọ, sọ liền hút những giọt huyết này (lối thử này cho biết mối liên hệ cốt nhục giữa hai người)” (tr.193).

Nguồn bài viết có vấn đề là một, đây là bài viết dạng truyền thuyết, nói thực trong hàng sử liệu nó hầu như không có giá trị, tương tự như việc lấy truyện Thánh Gióng ra làm sử liệu vậy, thứ hai là việc thử máu nghiệm thân kiểu này hoàn toàn không thể kiểm tra được là thân nhân hay không (Bạn nào muốn chắc cứ đến trường y mà hỏi).

Cho luôn là bài này đúng sự thật, nó chỉ chứng minh được một điều là một người tên Nguyễn Ngọc Huyên lượm được một cái sọ, Nguyễn Ánh nghe giang hồ đồn đến nhỏ máu nghiệm thân nhận cái sọ làm hài cốt tổ tiên mà thôi, và nếu nói đúng theo cái này thì chả biết là lăng nhà Nguyễn đang thực sự thờ ai trong đó nữa.

Đây thực tế chính là lý do tại sao mà các nhà sử học khi nghiên cứu đến đoạn sử liệu này lại bỏ qua, chứ không phải cố tình không nhắc đến, hay cố tình lờ đi. Không ai muốn bài nghiên cứu của mình đem vào một mớ sử liệu vô lý từ tình tiết đến nội dung, không có căn cứ khoa học và sai luôn so với tài liệu đối chiếu.

Bằng chứng xác thực để mà nói Nguyễn Huệ đào lăng nhà Nguyễn hoàn toàn không có, bài viết hoàn toàn do suy luận của người viết từ sự tàn nhẫn của NA với nhà Tây Sơn, cộng thêm một đoạn sử của nhà Nguyễn tự biên mà còn sai tùm lum cộng thêm một nguồn tài liệu dạng truyền thuyết.

Chúng ta chỉ có thể chắc được một điều là từ khi Nguyễn Ánh bỏ Gia Định đi lưu vong đến khi trở về thì thấy lăng mộ tổ tiên bị đào đồng thời kết luận là do Nguyễn Huệ đào, dùng cớ này để biện luận cho những hành vi tàn nhẫn với nhà Tây Sơn mà thôi.
Ngoài ra, còn có nhiều đoạn cực kỳ mâu thuẫn trong sử ký nhà Nguyễn về vụ này đó là, có đoạn sử nhà Nguyễn (như mình đã trích dẫn ở trên) kể tội Nguyễn Huệ đào lăng, nhưng trong bản hịch luận tội nhà Tây Sơn lại không hề nhắc gì tới tội trạng này
Người trực tiếp đào lăng là Nguyễn Văn Ngũ theo lệnh của Nguyễn Huệ (cũng theo sử nhà Nguyễn) thì chỉ bị xử chém, trong khi với tội này hoàn toàn có thể bị xử tàn nhẫn hơn nhiều..

Đương nhiên mình không hoàn toàn loại trừ hoàn toàn giả thuyết Nguyễn Huệ cho đào mộ, nhưng kỳ thực có rất nhiều khả năng có thể xảy ra và theo mình tỷ lệ việc này là Nguyễn Huệ làm là khá nhỏ. Trước hết hãy điểm qua một vài khả năng:

- Thủ phạm đào lăng: Quân nhà Trịnh, nên nhớ quân Trịnh chiếm Phú Xuân trước khi Nguyễn Huệ dẫn quân tới đó thời gian rất lâu, trong thời gian này rất nhiều việc có thể xảy ra, OK có thể là tướng nhà Trịnh ai cũng là chính nhân quân tử hiên ngang lẫm liệt không vào mộ kiếm chác, thế có chắc quan quân nhà Trịnh ai nấy cũng hiền hậu thật thà hương khói thờ phụng tổ tiên kẻ khác không, một nhóm nào đó vào lăng đào mộ kiếm vàng kiếm đồ táng, hoặc trả thù do anh em, người thân chết trận trong những trận chiến với nhà Nguyễn kỳ thực chẳng phải chuyện gì lạ. Còn nói vì nghĩa thông gia gì đó thì xin lỗi, cái nghĩa thông gia đó trong chiến tranh giữa hai nhà chẳng đáng được mấy đồng, nếu nghĩa thông gia đó mà ước thúc được thì đã chẳng có chuyện quân Trịnh tiến đánh miền Nam.

- Khả năng thứ hai: Người nhà Nguyễn, trong lúc loạn lạc cả nhà chúa Nguyễn chạy nạn, khó tránh một số người có tư tưởng làm giàu không khó, hoặc cầu phú quý vào lăng kiếm đồ táng trước khi chạy, cũng không cần là con cháu dòng đích, người hầu hạ trong đó cũng là có thể, bởi vì đâu còn ai canh giữ, ý nghĩ đằng nào để đó mình không hốt cũng có người khác vào hốt, hỗn loạn thì lăng tan nát cũng là chuyện bình thường.

- Khả năng thứ ba: Do thiên tai lũ lụt, trong bài viết có đoạn nói khi về đất đã bồi lên rất cao, thời gian khá lâu, ở đây lại hay có lũ nên khả năng này không phải không có. Thêm nữa là dân chúng, nạn dân năm đó nhiều lắm, một tấm áo liệm của giới quý tộc thôi cũng có thể bán được mấy cân gạo hoặc ít ra giữ ấm mùa đông, vào đường cùng người ta có thể làm bất cứ chuyện gì để sống sót.

- Khả năng thứ tư: Chính người đem đầu lâu đi bẩm báo với Nguyễn Ánh đào, lấy hết đồ đáng giá, đổ hài cốt đi xong chỉ cần biên một câu chuyện nghe có vẻ hay ho, xong đem cái đầu lâu đó đi bẩm báo cầu tiền thưởng là có thể phú quý một thời, và thực tế có vẻ đã thành công đấy chứ. Mà cũng hợp ý Nguyễn Ánh, cho dù là không biết thật giả, nhưng Nguyễn Ánh lúc đó đang rất cần một cái cớ để cổ lụy binh sĩ chiến đấu, đổ cho nhà Tây Sơn đào mộ tổ tiên có thể tăng cường đấu chí của binh sĩ lên kẻ thù của mình rất nhiều. Thậm chí chính quân Nguyễn tự biên ra câu chuyện này để cổ vũ đấu chí của binh sĩ dưới quyền chống lại Tây Sơn cũng có thể coi là một nước cờ thông minh.

- Khả năng thứ năm: Là Nguyễn Huệ cho binh sĩ đào. Đây cũng là một khả năng tuy nhiên theo mình là không lớn. Trước khi chết Nguyễn Huệ từng dặn: "Ta mở mang bờ cõi có cả cõi Nam này. Nay đau ốm tất không dậy được. Thái tử tư chất hơi cao, nhưng tuổi còn nhỏ. Ngoài có quân Gia định Nguyễn Ánh là quốc thù, mà Thái Ðức thì tuổi già ham dật lạc, cầu yên tạm bợ, không toan tính cái lo về sau. Khi ta chết rồi trong một tháng phải lo chôn cất, việc tang làm lạo thạo thôi. Lũ ngươi nên hợp sức giúp thái tử sớm thiên về Vĩnh đô để khống chế thiên hạ. Chẳng bằng, quân Gia định kéo đến thì các ngươi không có chỗ chôn đâu." => Một người mà việc tang ma cho chính mình còn không bận tâm thì liệu có mê tín đến độ đi đào mồ mả người khác để giành chiến thắng hay không? Huống chi trong tình huống lúc đó phe Tây Sơn đang là người chiến thắng, Nguyễn Ánh chỉ còn lóp ngóp một đám tàn quân, cả cái động cơ để đào mồ mả ghi trong đoạn sử chép đó cũng không đúng thì liệu bao nhiêu phần có thể tin?

Đm Ánh phát nữa!
 
Đm Ánh phát nữa!
[/QUOTE]
Trong buổi lễ Hiến Phù nhà Tây Sơn, Gia Long đã tuyên cáo trước đông đủ quần thần:
- Trẫm nghe, vì chín đời mà trả thù là nghĩa lớn kinh Xuân Thu.

Đm thằng cui_bap vẫn đéo biết là nghe chứ đéo phải là tự nghĩ ra à?
Đm ko học theo lời vua Lê Thánh Tông thì cái gì!
Đọc sử là đọc như vậy, ko phải để cãi chatf cái cối!

Câm mồm!
T đang tìm bài văn hiến phù đó. M có gửi cho t cái!
Thứ 2, t đang tranh luận về việc phá mộ chúa Nguyễn ko phải tranh luận về học lỏm hay ko Lê Thánh Tông hay ko? Còn "vì chín đời trả thù là nghĩa lớn" là điển tích Tề Hoàn Công tiêu diệt nước Đàm trong kinh Xuân Thu. Một cuốn kinh cơ bản mà thời xưa người học chữ hầu như ai cũng đọc. T nghĩ Nguyễn Ánh vs Lê Thánh Tông ko phải là ngoại lệ.Hai ông cùng đọc sách văn mẫu. viết một câu giống nhau. thôi thì cho ông viết sau coi như copy ông làm trc. Mặc dù là 2 ông khác thời nhau, chưa chắc đã nhìn bài nhau!. Cứ cho là Ánh học lỏm của Thánh Tông vậy. Nhưng có một số bản khác chép" Trẫm vì chín đời trả thù là nghĩa lớn của kinh Xuân Thu" nên t muốn m cho xin bản hoàn chỉnh văn tế hiến phù đó để nói tếp.
Còn m chửi Ánh giết Nguyễn Văn Thành, nghi kỵ Lê Văn Duyêt. M chửi rất đúng và rất hay. T đồng ý với m. M nên làm thêm 1 bài viết riêng chửi Lê Thái Tổ giết Trần Nguyên Hãn., xa hơn chửi Lưu Bang giết Hàn Tín, Anh Bố; Chu Nguyên Chương giết Lam Ngọc, Hồ Duy Dung đi. " Hết thỏ giết chó săn", Công lớn át chủ là phải giết. Đó là chân lý hầu như triều đại nào cũng có! T chả dám bàn luận nhiều! Mà cũng chả bênh Nguyễn Ánh vì đấy là việc nên làm và buộc phải làm! Đó là 1 phần tàn nhẫn của vương quyển rồi!
Còn về bài viết m dẫn. Thoạt nghe thì vô cùng có lý, nhưng đọc kỹ sẽ rất nhiều lỗ hổng t sẽ chỉ ra co m sau!
 
Sửa lần cuối:
T đang tìm đoạn văn hiến phù đó. M có gửi cho t cái!
Thứ 2, t đang tranh luận về việc phá mộ chúa Nguyễn ko phải tranh luận về học lỏm hay ko Lê Thánh Tông hay ko? Còn "vì chín đời trả thù là nghĩa lớn" là điển tích Tề Hoàn Công tiêu diệt nước Đàm trong kinh Xuân Thu. Một cuốn kinh cơ bản mà thời xưa người học chữ hồi xưa hầu như ai cũng đọc. T nghĩ Nguyễn Ánh vs Lê Thánh Tông ko phải là ngoại lệ. Cứ cho là Ánh học lỏm của Thánh Tông vậy. Nhưng có một số bản khác chép" Trẫm vì chín đời trả thù là nghĩa lớn của kinh Xuân Thu" nên t muốn m cho xin bản hoàn chỉnh văn tế hiến phù đó để nói tếp.
C
Sorry nhé
Thằng khác hỏi, t chỉ cho ngay, còn m á, t đéo cho m 1 cái gì hết!
Đi ra toà biện hộ mà mang theo mỗi cái mồm thì chỉ có ăn b, ăn c thôi!
Đm đi tranh luận mà đéo biết xuất xứ từ đâu, cũng đéo biết tìm ở đâu, chỉ nghe trên mạng, khác đéo gì Như lời đồn của Bảo Anh
Tại vì m có và sử dụng đéo đâu mà xin
Xin xin cái l!

Chúa Nguyễn có 9 đời à mà trả thù 9 đời, ngu vừa phải thôi chứ!

M có nhắc đến câu:”trả thù 9 đời” để nói đến việc vì bị quật mộ 9 người nên thù hận Quang Trung mà đéo biết Ánh nói khi nào thì m tranh luận làm đéo gì, toàn nói mồm!
Bởi m đéo trình bày đc vs t các mốc
Và m nchuyen ko có bằng chứng, toàn đọc trên mạng rồi ngồi suy luận kiểu thám tử trà đá, chứ đéo có gì là m tìm hiểu và tìm tòi lại sử để phân tích cả.
Nên t ko coi m là người đủ bằng chứng để nchuyen
Còn lần cuối cùng t nói vs m chính là cái mà t nói m suy luận ấy!
M nghĩ đi, ai sinh ra m ấy!
T dừng vs m!
Đừng có trả lời t nữa
T cũng đéo quan tâm m đâu
:-h
 
Sửa lần cuối:
Top