Ông già chúng m ảnh hưởng đến chúng mày như thế nào?

Hồi nhỏ t éo biết gì, nhưng giờ ngẫm nghĩ lại tạo mới thấy ba tao là loại đàn ông nhu nhược vãi cả lol, ba tao được lo ăn học hết cấp 3, được cái bằng tốt nghiệp thì cho thằng bạn mượn làm bằng giả, thằng cha đó bây giờ làm cán bộ tp Buôn Mê Thuộc, quay lại khinh ba t như chó.

Ba t éo có bằng nên lông bông làm thuê cái này cái kia, may nội t khá giả nên ba t cưới vợ được chia khá khá tài sản làm vốn, cuối những năm 80 đã có cặp Superdream với Cube 50 trong nhà. Thế mà đất đai bán dần hết vì ba t làm ăn thua lỗ làm gì lỗ nấy, thích ăn xổi,kiến thức quan hệ éo có mà thích ngồi nhà click chuột đặt lệnh, tận năm 2022 mà mẹ t vẫn chạy con cube hơn 40 năm tuổi, có một thời gian dài (10 năm) ba t chỉ ở nhà nội trợ, một tay mẹ t nuôi 5 miệng ăn, mẹ t làm việc ngày mười mấy tiếng trong khi ba t phè phỡn, cafe thuốc lá, ngủ trưa 2 tiếng.
Căn nhà bây giờ là tài sản cuối cùng còn sót lại, năm 2009 cả xóm rủ nhau làm sổ đỏ, mỗi nhà t éo có, t muốn quỳ lạy ba t luôn, giờ có mỗi giấy tay, cầu cho đừng dính quy hoạch ko là nhà t ra đường ở. Còn về cái tên của t, nó bị sai chính tả tụi m ạ, đụ má làm cái khai sinh cho con cũng đéo xong, từ nhỏ tới lớn t khổ sở vì cái tên này lắm, cái biệt danh Dân Tộc nó theo t hết cấp 2.
Rồi còn vụ em gái t bị thằng lớp 7 ấu dâm nữa,...kể hoài cũng đéo hết. Thật, t khổ sở lắm chúng m ạ, mỗi lần nghĩ về ba t lại tức, tại sao mình lại có người cha loser như vậy, mỗi lần người ta nói t giống cha t thấy như sự sỉ nhục, t đéo muốn giống ba t chút nào, t đã cố gắng rất nhiều thi vào trường chuyên, tốt nghiệp BK HCM, giờ làm ở công ty đa quốc gia, mỗi lần ba t gọi đéo muốn nhấc máy vì sợ những suy nghĩ tiêu cực nó ăn vào đầu t. Ba t chưa dạy t được cái gì hay, mọi thứ t học, con người t trở nên bây giờ là nhờ va vấp xã hội, đọc sách nhiều mà có thôi.
Con cái là tấm gương phản chiếu của cha mẹ! cũng không hẳn hoàn toàn. t thì giống đến khoảng 80% của ông già
 
Hồi nhỏ t éo biết gì, nhưng giờ ngẫm nghĩ lại tạo mới thấy ba tao là loại đàn ông nhu nhược vãi cả lol, ba tao được lo ăn học hết cấp 3, được cái bằng tốt nghiệp thì cho thằng bạn mượn làm bằng giả, thằng cha đó bây giờ làm cán bộ tp Buôn Mê Thuộc, quay lại khinh ba t như chó.

Ba t éo có bằng nên lông bông làm thuê cái này cái kia, may nội t khá giả nên ba t cưới vợ được chia khá khá tài sản làm vốn, cuối những năm 80 đã có cặp Superdream với Cube 50 trong nhà. Thế mà đất đai bán dần hết vì ba t làm ăn thua lỗ làm gì lỗ nấy, thích ăn xổi,kiến thức quan hệ éo có mà thích ngồi nhà click chuột đặt lệnh, tận năm 2022 mà mẹ t vẫn chạy con cube hơn 40 năm tuổi, có một thời gian dài (10 năm) ba t chỉ ở nhà nội trợ, một tay mẹ t nuôi 5 miệng ăn, mẹ t làm việc ngày mười mấy tiếng trong khi ba t phè phỡn, cafe thuốc lá, ngủ trưa 2 tiếng.
Căn nhà bây giờ là tài sản cuối cùng còn sót lại, năm 2009 cả xóm rủ nhau làm sổ đỏ, mỗi nhà t éo có, t muốn quỳ lạy ba t luôn, giờ có mỗi giấy tay, cầu cho đừng dính quy hoạch ko là nhà t ra đường ở. Còn về cái tên của t, nó bị sai chính tả tụi m ạ, đụ má làm cái khai sinh cho con cũng đéo xong, từ nhỏ tới lớn t khổ sở vì cái tên này lắm, cái biệt danh Dân Tộc nó theo t hết cấp 2.
Rồi còn vụ em gái t bị thằng lớp 7 ấu dâm nữa,...kể hoài cũng đéo hết. Thật, t khổ sở lắm chúng m ạ, mỗi lần nghĩ về ba t lại tức, tại sao mình lại có người cha loser như vậy, mỗi lần người ta nói t giống cha t thấy như sự sỉ nhục, t đéo muốn giống ba t chút nào, t đã cố gắng rất nhiều thi vào trường chuyên, tốt nghiệp BK HCM, giờ làm ở công ty đa quốc gia, mỗi lần ba t gọi đéo muốn nhấc máy vì sợ những suy nghĩ tiêu cực nó ăn vào đầu t. Ba t chưa dạy t được cái gì hay, mọi thứ t học, con người t trở nên bây giờ là nhờ va vấp xã hội, đọc sách nhiều mà có thôi.
Cty đa quốc da là đa cấp hả. Bố tộ sư m hơn ba m cái j kể nghe coi
 
Hồi nhỏ t éo biết gì, nhưng giờ ngẫm nghĩ lại tạo mới thấy ba tao là loại đàn ông nhu nhược vãi cả lol, ba tao được lo ăn học hết cấp 3, được cái bằng tốt nghiệp thì cho thằng bạn mượn làm bằng giả, thằng cha đó bây giờ làm cán bộ tp Buôn Mê Thuộc, quay lại khinh ba t như chó.

Ba t éo có bằng nên lông bông làm thuê cái này cái kia, may nội t khá giả nên ba t cưới vợ được chia khá khá tài sản làm vốn, cuối những năm 80 đã có cặp Superdream với Cube 50 trong nhà. Thế mà đất đai bán dần hết vì ba t làm ăn thua lỗ làm gì lỗ nấy, thích ăn xổi,kiến thức quan hệ éo có mà thích ngồi nhà click chuột đặt lệnh, tận năm 2022 mà mẹ t vẫn chạy con cube hơn 40 năm tuổi, có một thời gian dài (10 năm) ba t chỉ ở nhà nội trợ, một tay mẹ t nuôi 5 miệng ăn, mẹ t làm việc ngày mười mấy tiếng trong khi ba t phè phỡn, cafe thuốc lá, ngủ trưa 2 tiếng.
Căn nhà bây giờ là tài sản cuối cùng còn sót lại, năm 2009 cả xóm rủ nhau làm sổ đỏ, mỗi nhà t éo có, t muốn quỳ lạy ba t luôn, giờ có mỗi giấy tay, cầu cho đừng dính quy hoạch ko là nhà t ra đường ở. Còn về cái tên của t, nó bị sai chính tả tụi m ạ, đụ má làm cái khai sinh cho con cũng đéo xong, từ nhỏ tới lớn t khổ sở vì cái tên này lắm, cái biệt danh Dân Tộc nó theo t hết cấp 2.
Rồi còn vụ em gái t bị thằng lớp 7 ấu dâm nữa,...kể hoài cũng đéo hết. Thật, t khổ sở lắm chúng m ạ, mỗi lần nghĩ về ba t lại tức, tại sao mình lại có người cha loser như vậy, mỗi lần người ta nói t giống cha t thấy như sự sỉ nhục, t đéo muốn giống ba t chút nào, t đã cố gắng rất nhiều thi vào trường chuyên, tốt nghiệp BK HCM, giờ làm ở công ty đa quốc gia, mỗi lần ba t gọi đéo muốn nhấc máy vì sợ những suy nghĩ tiêu cực nó ăn vào đầu t. Ba t chưa dạy t được cái gì hay, mọi thứ t học, con người t trở nên bây giờ là nhờ va vấp xã hội, đọc sách nhiều mà có thôi.
Cuối những năm 80 lấy đéo đâu Superdream, nhớ nhầm rồi bé ơi.
 
Đồng cảm, thuở bé nhà tao làm ăn khó khăn vay mượn sợ vỡ vợ nợ mấy lần, tao ngày bé thì vừa xấu vừa đần nên bị ghét thằng út đẻ khi kinh tế khá giả thì đẹp trai trắng trẻo , khi khách đến nhà hay đi đâu thì gần như đéo muốn họ biết có thằng con xấu xí như tao, bao nhiêu bực dọc toàn xả lên đầu tao trong khi tao làm việc nhà cực chết mẹ,. Đến lúc đi học đại học rồi ra đời tao khôn hơn, ngon lành hơn thì lại xum xoe lại. Dù tao không hận nhưng tao sẽ cố gắng đéo bao giờ quay lại cái nơi cho tao 10 năm đau thương đó nữa
 
Đồng cảm, thuở bé nhà tao làm ăn khó khăn vay mượn sợ vỡ vợ nợ mấy lần, tao ngày bé thì vừa xấu vừa đần nên bị ghét thằng út đẻ khi kinh tế khá giả thì đẹp trai trắng trẻo , khi khách đến nhà hay đi đâu thì gần như đéo muốn họ biết có thằng con xấu xí như tao, bao nhiêu bực dọc toàn xả lên đầu tao trong khi tao làm việc nhà cực chết mẹ,. Đến lúc đi học đại học rồi ra đời tao khôn hơn, ngon lành hơn thì lại xum xoe lại. Dù tao không hận nhưng tao sẽ cố gắng đéo bao giờ quay lại cái nơi cho tao 10 năm đau thương đó nữa
Như mày thì sống đéo có gia đình còn hơn. sống cái Lồn gì mà bố mẹ đẻ con ra mà thiên vị là đéo vui rồi. mấy loại ba mẹ đó thường sống đéo có đạo lý.
 
Như mày thì sống đéo có gia đình còn hơn. sống cái lồn gì mà bố mẹ đẻ con ra mà thiên vị là đéo vui rồi. mấy loại ba mẹ đó thường sống đéo có đạo lý.
Đọc mới thấy nhiều thằng tâm thần vcl =)) với lại gia giáo kiểu l gì ấy
 
Bố tao ko để cho tao được tiền bạc j cả, nhưg thứ ông truyền cho tao là ngị lực, tính quyết đoán, và ko có gì là ko làm đc ngoại trừ sức khoẻ và tuổi thọ:
1. 1 mình ông nuôi mấy ae ăn học đại học, ông tự thân làm nên tất cả, đi học đại học nợ nần nên Bố tao pải ra trả nợ , tao nói với bạn bè kịch bản là làm sao mà mắc nợ để dối ông, ông đêm hôm lạnh giá ra đến phòng trọ tao mà ko nói lấy 1 câu j đến nợ nần cả, chỉ hỏi tao: con nợ bnhieu, rồi bảo: mày gọi tất cả bạn bè đi ăn đêm với bố, ăn xong ông đưa cho 1 cục tiền rồi nói: bạn bè thương lấy nhau rồi ông về luôn, tao cầm tiền mà chết lặng.
2. Có những lúc trong gia đình ko dư đc 1 xu, nhưng ông muốn mua cái tivi (tivi đời đầu quý lắm), muốn cho con ăn học đầy đủ, mua cái này cái kia mà trong nhà ko dư láy 1 đồng thì ông đều nói: chưa bước chân vào thì thấy nó ghê gớm, nhưg khi bước chân vào để tích cóp thì thấy mọi việc nó đơn giản lắm, rồi qua hết. Chứng kiến bố ko dư giả j mà 1 mình làm bnhieu việc, nó cho tao động lực để dấn thân vào những việc mà người ngoài nge kể là thấy tao mạo hiểm.
Vì bố tao nvay nên trong cuộc đời tao nhiều khi ko có lấy 1 xu nhưg có những cơ hội đến thì tao vẫn vay mượn để làm, chỉ cần cơ hội ấy là chính đáng, là trong sáng. Cơ hội là thứ ko có lần thứ 2 theo suy ngĩ của tao.
3. Bố là người cho tao nhiều đòn roi, nhưng chưa bao giờ tao oán hận ông 1 điều, chỉ oán hận tao: tsao có những lúc tao lại vô tâm và thờ ơ với ông nvay, để đến lúc ông ko còn thì mong đc gặp lại để bù đắp là điều ko thể.
Mà thôi, bước tiếp thôi mấy tml, dù gì cũng pải bước
Tao hồi trẻ cực hư và láo mà chưa bao giờ đánh tao 1 lần, có lần có thằng cùng ngõ chạy về mách ông già là tao bị đâm chết ở đầu ngã 4 mà ông già tao chỉ bảo một câu, tao đẻ ra nó tao biết, nó ko đâm ai chết thì thôi chứ ai mà dám đâm nó. Hồi ấy nghĩ hận lắm nhưng sau thấy chỉ bố mình mới hiểu mình.
 
Đọc mới thấy nhiều thằng tâm thần vcl =)) với lại gia giáo kiểu l gì ấy
Haha mày may mắn sống trong gia đình nề nếp kinh tế không áp lực, thời đi học mày nhớ chuyện Chiếc thuyền ngoài xa ko, thực tế nó được viết thành bài học cả triệu học sinh nó học bao năm đấy
 
Haha mày may mắn sống trong gia đình nề nếp kinh tế không áp lực, thời đi học mày nhớ chuyện Chiếc thuyền ngoài xa ko, thực tế nó được viết thành bài học cả triệu học sinh nó học bao năm đấy
thật ra nhà t nghèo vcl ấy, tuổi thơ là những trận đòn roi, nhưng đc cái t là thằng chí thú, ko chơi bời. kiểu là t cũng thường ko phải than thở đòi hỏi nhiều, vì trải qua nhiều ấy. chứ ở nhà cũng nghịch vcl, mê game các kiểu mất xe đạp ăn đòn nhừ cmn xác :D
:surrender:
 
Hồi nhỏ t éo biết gì, nhưng giờ ngẫm nghĩ lại tạo mới thấy ba tao là loại đàn ông nhu nhược vãi cả lol, ba tao được lo ăn học hết cấp 3, được cái bằng tốt nghiệp thì cho thằng bạn mượn làm bằng giả, thằng cha đó bây giờ làm cán bộ tp Buôn Mê Thuộc, quay lại khinh ba t như chó.

Ba t éo có bằng nên lông bông làm thuê cái này cái kia, may nội t khá giả nên ba t cưới vợ được chia khá khá tài sản làm vốn, cuối những năm 80 đã có cặp Superdream với Cube 50 trong nhà. Thế mà đất đai bán dần hết vì ba t làm ăn thua lỗ làm gì lỗ nấy, thích ăn xổi,kiến thức quan hệ éo có mà thích ngồi nhà click chuột đặt lệnh, tận năm 2022 mà mẹ t vẫn chạy con cube hơn 40 năm tuổi, có một thời gian dài (10 năm) ba t chỉ ở nhà nội trợ, một tay mẹ t nuôi 5 miệng ăn, mẹ t làm việc ngày mười mấy tiếng trong khi ba t phè phỡn, cafe thuốc lá, ngủ trưa 2 tiếng.
Căn nhà bây giờ là tài sản cuối cùng còn sót lại, năm 2009 cả xóm rủ nhau làm sổ đỏ, mỗi nhà t éo có, t muốn quỳ lạy ba t luôn, giờ có mỗi giấy tay, cầu cho đừng dính quy hoạch ko là nhà t ra đường ở. Còn về cái tên của t, nó bị sai chính tả tụi m ạ, đụ má làm cái khai sinh cho con cũng đéo xong, từ nhỏ tới lớn t khổ sở vì cái tên này lắm, cái biệt danh Dân Tộc nó theo t hết cấp 2.
Rồi còn vụ em gái t bị thằng lớp 7 ấu dâm nữa,...kể hoài cũng đéo hết. Thật, t khổ sở lắm chúng m ạ, mỗi lần nghĩ về ba t lại tức, tại sao mình lại có người cha loser như vậy, mỗi lần người ta nói t giống cha t thấy như sự sỉ nhục, t đéo muốn giống ba t chút nào, t đã cố gắng rất nhiều thi vào trường chuyên, tốt nghiệp BK HCM, giờ làm ở công ty đa quốc gia, mỗi lần ba t gọi đéo muốn nhấc máy vì sợ những suy nghĩ tiêu cực nó ăn vào đầu t. Ba t chưa dạy t được cái gì hay, mọi thứ t học, con người t trở nên bây giờ là nhờ va vấp xã hội, đọc sách nhiều mà có thôi.
Thực ra ba mày dạy mày bài học lớn đấy. Đời còn dài đừng bao giờ trở thành thằng đàn ông thất bại như ổng
 
thật ra nhà t nghèo vcl ấy, tuổi thơ là những trận đòn roi, nhưng đc cái t là thằng chí thú, ko chơi bời. kiểu là t cũng thường ko phải than thở đòi hỏi nhiều, vì trải qua nhiều ấy. chứ ở nhà cũng nghịch vcl, mê game các kiểu mất xe đạp ăn đòn nhừ cmn xác :d
:surrender:
Đòn roi vì mày chơi bời là muốn tốt cho mày, còn tao là những lời xỉ vả chút giận vô cớ vì nhìn vừa xấu vừa đần
 
HaiZZZ !!! Chẳng biết phải nói như nào nhưng những gì tao phải trải qua tao sẽ cố gắng với vai trò làm chồng , làm cha không để vợ con tao phải chịu những điều mà ông già tao đối xử với tao . Coi nó lại cái nợ nghiệp khi đi vào cõi nhân sinh thôi cho nhẹ . Cái thói gia trưởng với đạo đức cách mạng sùng bái lãnh tụ nó thối lắm luôn . Ví dụ nhé : Ăn cơm xong súc miệng , xỉa răng kẻo sâu mà trẻ con nó chỉ cần súc miệng đánh răng là đủ vì nướu răng còn chặt xỉa răng làm rỗng chân răng tổn thương nướu dẫn đến sâu răng thì xỉa làm gì ? Nhận thức xã hội toàn bằng VOV và VTV rất kiên định với mục tiêu lí tưởng và muốn con cháu phải nhớ ơn ông nọ bà kia trong khi cháu mình không trông nom hay bế bồng tử tế . Giờ lại ti toe cái smartphon mấy lão già dê bày nhau xem JAV tokuda rồi vào youtube mở om xiên mấy cái trang fake New chửi đảng chửi chính quyền kiểu thằng Trương Quốc Huy , Đại Kỷ Nguyên hay TTAD2 ...Rồi gật gù ra chiều chí lí lắm . Đã thế còn hay nói đạo lí , chính trị etc mới ngứa tai
 
Bố t thì luôn cho ông là nhất nên chẳng bao giờ nghe ai trong nhà, cứ nói ra là chê người này người kia. Trong đầu bố t luôn có tư tưởng là Nghèo bền và luôn định hướng cho con cái điều đó. Chính vì thế mà từ năm 18 tuổi đến bây giờ t bị bố t coi như là rác trong nhà, Vì t học không được đại học . Bây giờ mọi thứ của t làm đều là do t tự làm , tự lo, tự quyết định nhiều khi tủi thân vl . Đm
Đừng trách phụ huynh như vậy em trai, cái ông ấy nghĩ đều xuất phát từ cái hoàn cảnh sống lúc đó mà ra cả. Chả ai ko muốn giàu có, sung sướng nhưng hồi đó ngta nghiêng về phía an toàn nhiều hơn. Ví dụ, gạo trên thành phố đéo có mà ăn nhưng ở quê thì gạo đầy ra nhưng đéo bán được. Nhưng mình mà đi mua về bán lại cho mọi người ở tp là bị coi là gian thương, tiểu tư sản...Cái hoàn cảnh nó bắt ngta phải nghĩ thế thôi.
 
ông già tao đang đứng tên chung sổ đỏ với mẹ tao, đéo biết làm thế nào để ổng sang tên lại cho tao, chứ tao với mẹ tao cũng nản ông già tao lắm rồi
 
Phần lớn những thiếu hụt, tổn thương tâm hồn của con người lại đến từ gia đình. Nhưng ở Đông Lào vẫn bị bao trùm bởi những tư tưởng Nho Giáo, thực ra những tư tưởng Nho giáo này đéo trọn vẹn và chắp vá. Nên chuyện 1 ai đó đéo yêu thương bố mẹ là auto đéo được chấp nhận. Mày cứ yêu ghét thoải mái mà đéo phải chấp nhận bất cứ 1 giới hạn của 1 tư tưởng nào cả
 
thật ra nhà t nghèo vcl ấy, tuổi thơ là những trận đòn roi, nhưng đc cái t là thằng chí thú, ko chơi bời. kiểu là t cũng thường ko phải than thở đòi hỏi nhiều, vì trải qua nhiều ấy. chứ ở nhà cũng nghịch vcl, mê game các kiểu mất xe đạp ăn đòn nhừ cmn xác :d
:surrender:
Ngày xưa nó thế, tao ngày đéo nào chả bị đòn. Những việc nho nhỏ như nấu cơm cháy, để em ngã cũng bị đòn nhưng chả bao giờ trách bố mẹ kể cả trong ý nghĩ. Bây giờ bố còn cùng con thức đến 3h sáng để học bài mà nói nặng nó nhảy lầu luôn. Đcm, đời sống mới rồi người có thấy vui là đây...
 
Phần lớn những thiếu hụt, tổn thương tâm hồn của con người lại đến từ gia đình. Nhưng ở Đông Lào vẫn bị bao trùm bởi những tư tưởng Nho Giáo, thực ra những tư tưởng Nho giáo này đéo trọn vẹn và chắp vá. Nên chuyện 1 ai đó đéo yêu thương bố mẹ là auto đéo được chấp nhận. Mày cứ yêu ghét thoải mái mà đéo phải chấp nhận bất cứ 1 giới hạn của 1 tư tưởng nào cả
Cái đó trên lý thuyết là đúng nhưng không có tính phù hợp ở môi trường chúng ta đang sống .
 
Bố tao ko để cho tao được tiền bạc j cả, nhưg thứ ông truyền cho tao là ngị lực, tính quyết đoán, và ko có gì là ko làm đc ngoại trừ sức khoẻ và tuổi thọ:
1. 1 mình ông nuôi mấy ae ăn học đại học, ông tự thân làm nên tất cả, đi học đại học nợ nần nên Bố tao pải ra trả nợ , tao nói với bạn bè kịch bản là làm sao mà mắc nợ để dối ông, ông đêm hôm lạnh giá ra đến phòng trọ tao mà ko nói lấy 1 câu j đến nợ nần cả, chỉ hỏi tao: con nợ bnhieu, rồi bảo: mày gọi tất cả bạn bè đi ăn đêm với bố, ăn xong ông đưa cho 1 cục tiền rồi nói: bạn bè thương lấy nhau rồi ông về luôn, tao cầm tiền mà chết lặng.
2. Có những lúc trong gia đình ko dư đc 1 xu, nhưng ông muốn mua cái tivi (tivi đời đầu quý lắm), muốn cho con ăn học đầy đủ, mua cái này cái kia mà trong nhà ko dư láy 1 đồng thì ông đều nói: chưa bước chân vào thì thấy nó ghê gớm, nhưg khi bước chân vào để tích cóp thì thấy mọi việc nó đơn giản lắm, rồi qua hết. Chứng kiến bố ko dư giả j mà 1 mình làm bnhieu việc, nó cho tao động lực để dấn thân vào những việc mà người ngoài nge kể là thấy tao mạo hiểm.
Vì bố tao nvay nên trong cuộc đời tao nhiều khi ko có lấy 1 xu nhưg có những cơ hội đến thì tao vẫn vay mượn để làm, chỉ cần cơ hội ấy là chính đáng, là trong sáng. Cơ hội là thứ ko có lần thứ 2 theo suy ngĩ của tao.
3. Bố là người cho tao nhiều đòn roi, nhưng chưa bao giờ tao oán hận ông 1 điều, chỉ oán hận tao: tsao có những lúc tao lại vô tâm và thờ ơ với ông nvay, để đến lúc ông ko còn thì mong đc gặp lại để bù đắp là điều ko thể.
Mà thôi, bước tiếp thôi mấy tml, dù gì cũng pải bước
Hay lắm tml, cha m ko giàu nhưng ít nhất có 1 cái gì đó để nói theo
 
Tao học được tính ham học từ ba tao. Ba tao học giỏi (thủ khoa đầu ra đại học). Lúc còn nhỏ tối ngày tao chỉ thấy ỗng mày mò học này học kia, làm này làm kia. Tao thấy được sự khác biệt giữa cách giải quyết vấn để của ba tao vào mấy ông học ít trong họ hàng. Từ đó vô thức tao xác định phải học thật giỏi.

Sau này ngồi ngẫm mới nhận ra tao chưa ăn roi nào của ba tao cả. Nên tao rút ra một điều, nếu tụi mày muốn dạy con tụi mày lễ phép, thay vì phải ngồi giảng dạy cho tụi nó, thì trước tiên mày hãy làm gương trước đã. Nếu mày muốn con mày có thói quen đọc sách, thì mày không thể ngồi chơi game cả ngày được. Nó sẽ tự động bắt chước theo mày thôi.
 
Phần lớn những thiếu hụt, tổn thương tâm hồn của con người lại đến từ gia đình. Nhưng ở Đông Lào vẫn bị bao trùm bởi những tư tưởng Nho Giáo, thực ra những tư tưởng Nho giáo này đéo trọn vẹn và chắp vá. Nên chuyện 1 ai đó đéo yêu thương bố mẹ là auto đéo được chấp nhận. Mày cứ yêu ghét thoải mái mà đéo phải chấp nhận bất cứ 1 giới hạn của 1 tư tưởng nào cả
Tml này hiểu chuyện này.
 

Có thể bạn quan tâm

Top