Có bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?“Tại sao lại để dân bị ngập đến tận bụng như vậy?”
Trích lời bác 936
bọn trung tâm thời tiết đéo 3 ca 4 kíp rồi đm phản động đây chứ đâuVãi lone nhà ở ngõ Văn Chương hay sao mà có 2p đã soạn ra những dòng văn này hay vậyCó bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.
Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.
Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.
Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.
Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
Mấy Bác cắn nhau tranh giành quyền lực đã mệt lắm rồi, giờ là lúc nhận thành quả nên đừng hỏi mấy câu khó trả lời như vậy“Tại sao lại để dân bị ngập đến tận bụng như vậy?”
Trích lời bác 936
HP chất nên k lòng vòng b @Trạch Văn Đoành @xin đừng như thếĐm nhà nó con cái giọng chửi ráo hoảnh...tổ sư con này dám cầm đầu gen Z lắm ..đm
Mình thợ mà bVãi lone nhà ở ngõ Văn Chương hay sao mà có 2p đã soạn ra những dòng văn này hay vậy![]()
Tôi sẽ coi đấy là 1 lời khen

Thì mình khen mà b, đhs bão thì đéo cho nghỉ kẹt xe cả 9-10 tiếng.Tôi sẽ coi đấy là 1 lời khen
![]()
Đéo làm được thì kêu tụi nó đứng sang một bên nhéCó bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.
Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.
Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.
Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.
Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
“Tại sao lại để dân bị ngập đến tận bụng như vậy?”
Trích lời bác 936
Nhớ mặc áo phao khi ra đườngTôi sẽ coi đấy là 1 lời khen
![]()
Nhà nước nào nuôi?Có bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Nghe m nói t cảm động quá, thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ t mới thấy công đức vô lượng của các bậc lãnh đạo.Có bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.
Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.
Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.
Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.
Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
Mỗi lần e phát âm chữ "đéo, dkm" làm tôi cửng
Má giọng chua hơn cức chó méo dám ngửi. Con tao tao tát vỡ mồm
Nếu đúng là nhà trường không báo nghỉ từ trước thì nó chỉ trích chuẩn đấy.
Nhà nước nào nuôi?
Nghe m nói t cảm động quá, thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ t mới thấy công đức vô lượng của các bậc lãnh đạo.