Có Video Phản rồi, mới dầm bão đi học 1 bữa mà nữ sinh đã tự diễn biến chuyển hóa lệch chuẩn như tml Chu Vinh

maxresdefault.jpg
 
Có bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?

Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.

Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.

Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.

Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.

Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
đọc cái này tự nhiên chim cửng mặc dù tờ mờ sáng thay đã thủ dâm 3 cái liên tục, cho tay vào vuốt dọc theo thân dương vật, vuốt lên rồi lại vuốt xuống lần nào cũng sướng run người,gai hết chân lông
 
Bé này bình thường mà, thời đi học mấy đứa trường tao cũng chanh chua nanh nọc đánh nhau chửi nhau ầm ĩ, lên ĐH tự dưng thấy nết na hiền dịu đi nhiều tuy tính tình thỉnh thoảng vẫn hay bốc đồng. Rồi lúc bọn nó đi làm, lấy chồng, đẻ con, gặp lại tao thấy đéo còn tác phong bất cần ngổ ngáo như xưa nữa. Được cái đi địt thì mãnh liệt, nhiệt tình.

Còn mấy con ngoan ngoãn đần đần thì thôi, nhắc làm đéo gì, vô vị nhạt nhẽo từ nhỏ tới già vẫn nhạt thếch. Địt còn che mặt xấu hổ thì nói chuyện Lồn gì. Chán lắm

Tao cấp 3 học Trần Đú nhé
 
Có bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?

Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.

Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.

Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.

Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.

Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
hay vlllll
 
Ơn đảng ơn bác, cháu mới được ở nhà đẹp vậy.
Nhưng não cháu không có, chửi bậy trên video khác nào bôi tro trát trấu vào mặt dòng họ.
Thời nay không phải như thời xưa, nghỉ học hay đi học không biết.
Internet, điện thoại khắp nơi, gọi hỏi lớp trưởng, lớp trưởng hỏi thầy cô, thầy cô hỏi hiệu trưởng...sao phải tự kỷ rồi chửi vậy cháu, nát.
 

Có thể bạn quan tâm

Top