Hôm nay đi tụ nghiệp tích cực vậy Trọc?Clip AI thế cũng tin
đọc cái này tự nhiên chim cửng mặc dù tờ mờ sáng thay đã thủ dâm 3 cái liên tục, cho tay vào vuốt dọc theo thân dương vật, vuốt lên rồi lại vuốt xuống lần nào cũng sướng run người,gai hết chân lôngCó bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.
Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.
Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.
Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.
Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
ủh pòUh b
@xin đừng như thếBọn hay gato nên mới phải châm biếm mỉa mai người khác, tụi này nghèo hèn nên sinh thói xấu b đừng chấp.
Trân trọng!
nó nói ngược màNhà nước nào nuôi?
Đã sửa cho chuẩn.
thân khum mà thân.Đã sửa cho chuẩn.
Thân!
do xem kênh bà quá 180'/ngày đây mà.
Không.thân khum mà thân.
thân!?
Đầu, cổ, cánh hay đùi?Không.
Thân!
DeedĐầu, cổ, cánh hay đùi?
Thân?!
Bác cái Lồn“Tại sao lại để dân bị ngập đến tận bụng như vậy?”
Trích lời bác 936
Có Lồn gì mà không đéo.đỉnh cao giáo dục cộng sả, mở miệng ra là 1 chữ cũng là ĐÉO, nửa chữ cũng là ĐÉO
400 cây vàng, bằng zá Thuý Kiều.Deed
hay vlllllCó bao giờ bạn tự hỏi: nhà nước đã phải mệt mỏi đến mức nào để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn?
Chúng ta cứ lớn lên, quen với những điều tưởng chừng rất bình thường:
cơm luôn sẵn trên bàn; áo đủ mặc mỗi mùa trở gió; tiền học, sách vở lúc nào cũng có.
Ta nghĩ đó là điều hiển nhiên; nhưng đâu thấy những đêm lãnh đạo phải trăn trở, lo toan để đảm bảo cho con đường học tập và cuộc sống của mỗi người.
Nhớ có lần, các bác trong bộ 9 chị phải giấu đi tiếng thở dài; vì nguồn lực còn hạn chế, trong khi khó khăn và giá cả cứ leo thang từng ngày.
Nhưng ta không thấy; nên cứ nghĩ nhà nước không mệt, không vất vả.
Đôi khi, ta còn vô tình phàn nàn, trách móc vì những điều rất nhỏ nhặt.
Thật ra, chỉ là có những người đã hy sinh tất cả… để cho bạn cảm giác yên bình như thế.
giọng chua như cứt mèo thế này khả năng là Thanh Hoágiọng boắc nghe cưng quá hà. cỡ này mà liếm ngọt