Để giết gọn nhân vật đáng gờm này đồng thời vô hiệu hóa lực lượng đặc biệt, Lucien Conein đề nghị các tướng lĩnh đảo chính đã phải thực hiện mật kế “điệu hổ ly sơn”.
Từ mật kế này, vào ngày 28-10-1963, Trần Thiện Khiêm gửi một bản báo cáo đến Ngô Đình Diệm cho biết lực lượng tình báo phát hiện có một nhóm lực lượng Giải phóng quân chính qui xuất hiện ở khu vực Hố Bò, Củ Chi. Với bản báo cáo dỏm đó, Trần Thiện Khiêm có lý do điều hết lực lượng cơ hữu của lực lượng đặc biệt thực hiện cuộc hành quân truy lùng.
Với lý do bảo vệ “thủ đô” Sài Gòn, Trần Thiện Khiêm đã điều động một lực lượng quân sự có mật danh là “Chiến đoàn Vạn Kiếp”, đóng quân bao quanh khu vực bắc ngoại thành. Lực lượng này được báo cáo với Diệm là một đơn vị của Sư đoàn 5 Bộ binh.
Lúc 7 giờ sáng ngày 1-11-1963, Đại úy Phạm Bá Hoa – Chánh văn phòng của tướng Trần Thiện Khiêm nhận được 2 danh sách liệt kê các nhân vật quan trọng “phải mời cho bằng được” đến Bộ tổng Tham mưu họp. Những nhân vật trong danh sách này đều thuộc cánh trung thành với Ngô Đình Diệm, sẽ bị câu lưu tại phòng số 1, hạn định thời gian chậm nhất là 1 giờ trưa. Một danh sách khác gồm những người thuộc phe ủng hộ đảo chánh được mời đến dùng cơm trưa tại câu lạc bộ Bộ tổng Tham mưu lúc 12 giờ.
Từ sáng sớm ngày định mệnh, Tôn Thất Đính đã gọi điện cho Lê Quang Tung trò chuyện để thăm dò xem ông ta có mặt ở Bộ chỉ huy lực lượng đặc biệt hay không.
Khoảng 11 giờ, xác định Lê Quang Tung đang thư giãn ở nhà, Trần Thiện Khiêm đích thân gọi điện mời đến Bộ Tổng Tham mưu họp khẩn về vấn đề an ninh quốc gia. Lê Quang Tung hoàn toàn không nghi ngờ, đã cùng tài xế lái chiếc xe du lịch Tration đến Bộ Tổng Tham mưu.
Đến 1 giờ trưa, hầu hết các tướng tá đảo chính cùng với những người trung thành nhất của Ngô Đình Diệm đã có mặt đông đủ tại phòng họp số 1 Bộ tổng Tham mưu. Tướng Dương Văn Minh và tướng Trần Văn Đôn cùng bước vào phòng họp, quát lớn: “Hội đồng tướng lĩnh quyết định lật đổ chính quyền Ngô Đình Diệm. Ai không đồng ý hợp tác đứng lên!”.
Có 5 người đứng bật lên gồm: Đại tá Lê Quang Tung – Tư lệnh lực lượng đặc biệt; Trung tá Nguyễn Ngọc Khôi – Tư lệnh Liên binh Phòng vệ Phủ tổng thống; Thiếu tá Nguyễn Đức Xích, Tỉnh trưởng Gia Định; Trần Văn Tư – Giám đốc Nha Cảnh sát Đô thành; Đại tá Cao Văn Viên – Tư lệnh Lữ đoàn Dù.
Ông Ch – Một nhân chứng sống, đã từng là sỹ quan quân cảnh có mặt trong buổi họp đầy mùi tử khí đó, hiện đang định cư tại California kể: “Lúc đầu ông Viên đứng lên để phản đối đảo chính. Nhưng khi nhìn quanh chỉ thấy có 4 người đã nhanh trí nói, tôi không chống đối việc đảo chính nhưng là một quân nhân tôi không tham gia chính trị, xin được đứng ngoài. Dứt lời, ông ta ngồi xuống. Thế là chỉ còn 4 người đứng”.
Thấy Viên ngồi xuống, Lê Quang Tung vẫn trợn mắt quát: “Tụi bây đeo lon, mặc áo, thụ hưởng phú quí, lạy lục để được Tổng thống Diệm ban ơn mà nay lại giở trò bất nhân bất nghĩa…”. Tung chưa dứt câu đã bị Đại úy Nguyễn Văn Nhung kè vai, khóa tay lôi xểnh ra khỏi phòng họp. Một nhóm quân cảnh khác cưỡng bức 3 người còn lại đi theo Đại úy Nhung.
Những người chứng kiến xanh xám mặt mày. Không khí trong phòng họp trở nên im ắng như đáy mồ.
Thiếu tá Lê Quang Triệu – Phó Tham mưu Hành quân và Tiếp vận lực lượng đặc biệt, là em ruột của Tung, đang ở căn cứ Long Thành nghe tin anh mình bị bắt, đã cùng với Trung úy Lê Văn Hành – Chánh văn phòng của Lê Quang Tung tức tốc đi thẳng vào Bộ tổng Tham mưu để hỏi thăm tin tức, cũng bị giữ lại.
Trung tá Phạm Bá Kỳ – Trưởng Phòng 3 của Liên đoàn 77 Lực lượng Đặc biệt nghe tin đã dẫn một tiểu đội xông vào Bộ Tổng Tham mưu cũng bị tước vũ khí đẩy vào phòng giam. Trong khi đó, cuộc đảo chính bùng nổ.
Đến 10 giờ tối, một nhóm quân cảnh còng tay những người bị giam đưa lên xe vận tải bộ binh chạy thẳng đến khám Chí Hòa giam giữ. Trong khi đó, hai anh em Lê Quang Tung và Lê Quang Triệu bị đẩy vào một chiếc xe cứu thương của quân đội. Chiếc xe chạy về hướng cổng sau của Bộ Tổng tham mưu. Đại úy Nguyễn Văn Nhung được lệnh đi theo chiếc xe này.
Khi chiếc xe cứu thương chạy ra khỏi cổng sau của Bộ tổng Tham mưu, đến đoạn đường vắng của nghĩa địa Bắc Việt Tương Tế, Nhung ra lệnh cho xe dừng lại rồi dùng báng súng thúc mạnh vào be sườn Lê Quang Tung bảo xuống xe. Lê Quang Tung thét: “Các anh định làm gì tôi?”. Nhung chẳng nói chẳng rằng rút lưỡi lê đâm tới tấp khiến Tung gục chết tại chỗ. Sau đó, Nhung cùng 1 một quân cảnh khác lôi cổ Triệu xuống xe đâm tới tấp cho đến chết.
Khi cả hai anh em Tung, Triệu đã chết hẳn, Nhung ra lệnh vùi xác cả hai vào một đống cỏ, rác.
Sau khi kết thúc đảo chính, thân nhân của Tung và Triệu men theo lời kể của các nhân chứng, vào nghĩa trang tìm thi thể để an táng. Tuy nhiên, đống cỏ, rác bừa bãi. Có lẽ những con chó hoang đã tha mất thi thể của 2 người.
Anh em Tung Triệu ngu vãi lol
Thằng anh đi họp thì thằng em phải nắm lực lượng đặc biệt ngay chứ.
Nghe thằng anh bị bắt thì thằng em phải cầm lực lượng đặc biệt thủ liền chứ lại chạy vô văn phòng tìm anh.
Anh Cao Văn Viên tính ra cũng khôn vãi lol