Nứt là đủ chìm mẹ gì.
Tàu chiến nó đéo phải mấy miếng gỗ buộc lại nên đéo phải cứ nứt là chìm đâu. Mày xem tàu chiến thời Nam Tống xem nó phát triển ntn rồi. Quân NM ăn được Nam Tống nên thuỷ quân nó cũng ko kém cạnh đâu. Cái quan trọng là nó bị tắc lại, đéo đi được nữa nên nhà Trần cho lính bắn tên lửa, phóng thuyền lửa là thiêu sạch.
Ngay như chuyện Yết Kiêu cũng phóng đại hết. Có lìn mà đục 20 lỗ rồi nhét giẻ xong buộc dây kéo ra cùng lúc.
Đm dễ đục thế thì các triều đại phương Nam TQ nó chỉ cần nuôi đội thợ lặn 100 thằng như thế, năm đi thuyền nhỏ sang bờ kia sông Trường Giang đục thuyền 1 lần thì có mà cả nghìn năm cũng đéo lo bị đánh.
@Luci09
Một con tàu guồng 23 bánh lái của triều đại nhà Tống pháo kích các tàu khu trục quân Kim (Jin) bằng bom vôi được bắn bởi máy dùng lực kéo trong trận chiến Thái Thạch (Caishi), năm 1161
Tấm hình này cho thấy một cuộc giao đấu giữa hai hình thức tàu chiến rất khác nhau, cả hai đều có thể chạy nhanh và dễ điều khiển. Năm 1161 đã xảy ra trận hải chiến nổi tiếng nhất giữa nhà Nam Tống và quân Kim, khi quân Kim, lúc đó do đích thân hoàng đế chỉ huy, đã cố gắng thực hiện một cuộc vượt sông Dương Tử tại Thái Thạch (Caishi). Các tàu chiến đấu guồng có mái chèo của nhà Tống di chuyển nhanh chóng quanh đảo Kim Sơn [? Jinshan] để pháo kích quân Kim với các máy phóng dùng phản lực kéo. Những người bên trong các chiếc thuyền chèo nhanh bằng các guồng máy, và con thuyền lướt về phía trước như thể chúng đang bay. Trong phiên bản được dựng lại này, một guồng chèo lái được đặt ở đuôi thuyền, và có một lá cờ tung bay với nội dung “Ủng hộ nhà Tống, tiêu diệt quân Kim”. Quân Kim đã bị đánh bại nặng nề tại Thái Thạch đến nỗi hoàng đế nhà Kim đã bị hạ sát trên soái hạm của ông ta bởi chính những binh tướng của mình.
Những con thuyền mà quân Kim sử dụng trong tấm hình này là những chiến thuyền nhanh và nhẹ từng là “các tàu khu trục (destroyers)” của Trung Hoa thời trung cổ. Không giống như lâu thuyền và các thuyền buồm chiến đấu, các bức vách của những con thuyền hai tầng này được nối liền với thân thuyền, do đó các tay chèo chiếm giữ sàn thấp hơn và được bảo vệ hoàn toàn, trong khi đội quân phụ trách tên lửa hoạt động trên đầu họ. Bởi thế, việc vật lộn cận chiến không phải là chức năng chủ yếu của những con thuyền này. Lớp ‘áo giáp’ được làm bằng gỗ hoặc da tê giác, và khuôn mặt của một con hổ hung dữ được vẽ ở mạn thuyền.
Để chống lại những con thuyền di chuyển nhanh này, nhà Tống đã sử dụng những quả bom vôi tung ra bằng máy phóng có phản lực kéo. Những quả bom là bình bằng gốm có vỏ rất mỏng, bên trong có nhồi thuốc độc (có thể là chất arsenic), vôi và những mảnh sắt vụn cùng thuốc súng. Khi những thứ này được ném lên các tàu quân Kim, vôi bốc khói trong không khí khiến các thủy thủ của họ không thể mở mắt. Các thiết bị nổ gần giống với những ‘quả bom sấm sét’ vỏ mềm được bắn ra bởi những chiếc máy phóng dùng lực kéo. Những quả bom này có ngòi nổ kiểu hẹn giờ khiến chúng phát nổ khi chạm vào mặt nước. Vỏ các quả bom dội lại và vỡ ra, làm phân tán những đám mây độc từ vôi sống đã trộn với thuốc súng.
Việc sử dụng tàu chiến có guồng mái chèo nổi tiếng nhất trong chiến tranh của Trung Hoa diễn ra trong cuộc vây hãm thành Tương Dương (Tương Phàn ngày nay ở tỉnh Hồ Bắc) giữa các năm 1267 và 1272, cuộc chiến này đã chiến chứng kiến hành động tuyệt vọng nhất của cánh quân đoạn hậu (rearguard) của Nam Tống chống lại quân Mông Cổ đang tiến công. Ngày nay, cuộc vây hãm thành Tương Dương được biết đến nhiều nhất vì đây là dịp các máy bắn đá phản lực (counterweight trebuchets: hồi hồi pháo, ND) xuất hiện lần đầu tiên ở Trung Hoa, nhưng việc sử dụng các tàu chiến gắn guồng mái chèo cũng gây ấn tượng không kém. Hai anh hùng của nhà Tống đã điều động một đoàn tàu cứu trợ gồm 100 chiếc thuyền gắn guồng mái chèo chất đầy quần áo và các đồ tiếp tế khác để giúp đỡ hai thành phố sinh đôi bị bao vây là Tương Dương (Xiangyang) và Phàn Thành (Fancheng) nằm đối diện nhau trên dòng sông. Đoàn tàu đợi đến tối mới lên đường trở về, nhưng quân Mông Cổ đốt những đống rơm bên bờ sông để soi sáng. Các tàu guồng mái chèo của nhà Tống xếp thành một đội hình chữ nhật, mọi con tàu đều được trang bị các súng hỏa mai (firelances), các máy bắn đá và bom, than đốt cháy, rìu lớn và nỏ (cung) hạng nặng, và lái thuyền ra sông bằng cách sử dụng các đèn đỏ làm tín hiệu. Nhưng quân Mông Cổ đã bắn những quả bom có vỏ sắt từ những máy bắn phản lực và dùng lực kéo khi hạm đội nhà Tống đến gần, đến nỗi các thủy thủ nhà Tống ‘ngập máu đến mắt cá chân’.
Thiết kế của những con tàu gắn guồng mái chèo này mang lại cho chúng tiềm năng tấn công cũng như phòng thủ, nhờ các tấm ván chắn ở mỗi bên hông, mỗi tấm ván dài 5 feet (khoảng 1,5m) và rộng 2 feet (0,6m). Bên dưới tấm chắn này là những ròng rọc quay cố định giống như những ròng rọc nâng cửa sổ treo lên cao. Khi tiếp cận kẻ thù, bên trong có thể ném bom, các mũi tên gây cháy và bắn súng hỏa mai. Khi gần sát kẻ thù, các thủy thủ đột ngột nhấc lên và kéo các cửa khoang của tấm chắn khiến các bức vách tác động như một khiên chắn.