Theo tụi m trong giới Sĩ Phu Bắc Hà thì giữa Lê Quý Đôn - Nguyễn Trãi - Nguyễn Thiếp thì ai mới là bậc kì tài ?

Biết chữ Hán thì nói được tiếng Hán rồi chứ vùng miền gì ở đây.
Chữ Hán được tạo ra để phục vụ tiếng Hán, không biết tiếng Hán thì không biết chữ Hán.
Đi sứ mà không biết nói tiếng người ta thì xem như khinh thường nước chủ nhà, nó lại đem quân vả cho.
Thi Trạng nguyên thực chất để xem trình nói, viết tiếng Hán của mày rồi cho đi sứ luôn.
Ko. Biết chữ và tiếng khác nhau. Tiếng Tiều, tiếng Quảng, tiếng Phúc Kiến bla bla... nói chuyện còn ko thông, sau này mới phải lấy một tiếng chung làm chuẩn gọi là tiếng Quan Thoại. Nên chữ viết thông nhưng tiếng nói ko thông, trao đổi bằng bút đàm, dưới hình thức tấu chương. Khi tiếp kiến thì có người Hồng Lô tự thông hiểu tiếng làm phiên dịch. Mày tìm hiểu về việc đi sứ sẽ hiểu rõ điều này.

Thi Trạng nguyên, của nước nào, triều đại nào thì mục đích cũng chọn người tài để quản lý đất nước. Chưa có triều đại nào của VN dám công khai nhận mình nhược tiểu tới mức chọn trạng nguyên chỉ để đi sứ. Và những người được cử đi sứ TQ, ko phải lúc nào cũng do trạng nguyên đảm nhận, hoặc có thể nói rất ít Trạng nguyên VN đảm nhiệm vai trò sứ thần trong lịch sử. Mày đừng để bị những cái danh hiệu như Trạng Bùng, Trạng Quỳnh... đánh lừa, đấy là danh hiệu dan gian gán cho chứ chưa hẳn để chỉ vị trí Trạng nguyên đâu.
 
Ko. Biết chữ và tiếng khác nhau. Tiếng Tiều, tiếng Quảng, tiếng Phúc Kiến bla bla... nói chuyện còn ko thông, sau này mới phải lấy một tiếng chung làm chuẩn gọi là tiếng Quan Thoại. Nên chữ viết thông nhưng tiếng nói ko thông, trao đổi bằng bút đàm, dưới hình thức tấu chương. Khi tiếp kiến thì có người Hồng Lô tự thông hiểu tiếng làm phiên dịch. Mày tìm hiểu về việc đi sứ sẽ hiểu rõ điều này.

Thi Trạng nguyên, của nước nào, triều đại nào thì mục đích cũng chọn người tài để quản lý đất nước. Chưa có triều đại nào của VN dám công khai nhận mình nhược tiểu tới mức chọn trạng nguyên chỉ để đi sứ. Và những người được cử đi sứ TQ, ko phải lúc nào cũng do trạng nguyên đảm nhận, hoặc có thể nói rất ít Trạng nguyên VN đảm nhiệm vai trò sứ thần trong lịch sử. Mày đừng để bị những cái danh hiệu như Trạng Bùng, Trạng Quỳnh... đánh lừa, đấy là danh hiệu dan gian gán cho chứ chưa hẳn để chỉ vị trí Trạng nguyên đâu.
Sứ an nam sang Tàu nổi tiếng đéo phải vì khả năng đối đáp mà là những trò thế này đây


Năm 1433, Lê Thái Tổ băng hà, Vua Lê Thái Tông lên nối ngôi, triều đình đã cử sứ thần sang nhà Minh báo tang và cầu phong cho vua mới. Theo ghi chép trong "Đại Việt sử ký toàn thư" thì: "Sai bọn Tuyên phủ sứ Nguyễn Tông Trụ, Trung thư hoàng môn thị lang Thái Quân Thực, kỳ lão Đái Lương Bật mang tờ biểu và lễ vật địa phương sang nhà Minh cầu phong". Tuy nhiên, khi đó, nước ta mới trải qua những năm tháng chiến tranh gian khổ với quân Minh, ở thời Vua Lê Thái Tổ, các nghi lễ triều đình chưa được sắp đặt quy củ, nhân tài chưa được đào tạo, kinh nghiệm bang giao còn thiếu, luật lệ cũng chưa nghiêm, nên đã xảy ra sự cố đáng tiếc.

Đó là khi các quan này vâng lệnh đi sứ rồi, hữu ty làm giấy tờ, theo thứ tự trước sau, ghi Tông Trụ là bồi thần (danh nghĩa là đại phu đi sứ), còn Quân Thực là kỳ lão. Quân Thực có lẽ vì tuổi tác, thâm niên cao hơn mà bị xếp dưới nên có ý bất bình. Nhưng, không chỉ bất bình trong lòng, khi đến nước Minh, chiếu theo thứ bậc để triều Minh ban áo thì áo của Quân Thực không có hoa văn kim tuyến, trong lòng ông ta hậm hực mới bảo các quan nước Minh rằng: "Ta là quan tứ phẩm lại ở dưới Tông Trụ là làm sai". Đến khi dự yến, Quân Thực không mặc áo được vua Minh ban, mà mặc áo dệt kim tuyến của mình vào dự. Đó đã là một sai lầm của vị sứ thần này.

Nhưng, sau đó thì Nguyễn Tông Trụ còn phạm tiếp những lỗi lầm nặng nề hơn. "Toàn thư" kể lại: "Thực còn đem bản tâu do thừa chỉ Tham tri Nguyễn Trãi soạn ra mà chửi bới, lại chửi luôn cả Tham tri Đông đạo Đào Công Soạn, vì ông này đã cử Tông Trụ cùng đi với mình. Tông Trụ cũng giận dữ tranh cãi không ngớt, đến nỗi hai người đánh lộn nhau, Tông Trụ bị vỡ cả mặt, người đi theo can ngăn cũng không được. Hai người lại kiện nhau ở Hồng lô tự (cơ quan phụ trách việc tiếp sứ của nhà Minh) nói xấu lẫn nhau. Tông Trụ còn lén tới nhà viên nội quan của Bắc triều ở Long Châu (thuộc Quảng Tây) nhận lễ vật tặng, lại nói với viên quan đi tiễn của Long Châu là Lã Hồi về chuyện khi đi sứ Ai Lao nói vụng Tiên đế (tức Vua Lê Thái Tổ) nghe gièm giết bậy".

Quả là một loạt sai lầm không thể dung thứ của cả hai vị sứ thần, không chỉ ở hành vi ẩu đả lẫn nhau mà nghiêm trọng nhất là xúc phạm đại quan trong triều đình nước mình, lại còn to gan xúc phạm cả tiên đế.

Vì vậy, vào đầu năm 1435, khi sứ đoàn này về nước, triều đình đã lập tức đem tội trạng của họ ra xét xử. Với những tội lỗi này, từ tự tiện giao thiệp với người nước ngoài, đến báng bổ triều đình, mạo phạm nhà vua, đều đáng tội chém cả. Tuy nhiên, Vua Lê Thái Tông vẫn còn nể tình họ là những bề tôi có công nên chỉ xử tội đi đày. Quân Thực tội nặng hơn, phải đày đi châu xa, tức châu Bố Chính, giáp ranh với nước Chiêm Thành thời đó. Còn Tông Trụ bị đày đi châu gần, tức vùng miền núi Nghệ An.

Năm 1434, có viên quan Nội mật viện là Hà Đức Chính, khi được cử làm hành nhân sang sứ nước Minh đã phạm tội giao du với người nước sở tại mà không phải trong cơ quan ngoại giao nước họ, với hành vi cụ thể được sử sách ghi lại là "đánh cờ vây với người nước Minh". Nhưng, ông này còn mắc phải tội nghiêm trọng hơn, ảnh hưởng đến quốc thể, là "cãi nhau với chánh sứ". Do đó, khi về nước, Hà Đức Chính bị xử tội, phải đồ làm thuộc đinh ở bản đạo.

Trong chuyến đi sứ báo tang và cầu phong kể trên, Nguyễn Tông Trụ còn phạm thêm một tội nữa là đem nhiều tiền lụa sang mua hàng phương Bắc đem về. "Toàn thư" cho biết: "Vua (Lê Thái Tông) ghét Trụ vi phạm lệnh cấm mà làm tiền, liền lấy hết hành trang chia cho các quan".

Bởi vì cũng vào thời Vua Lê Thái Tông, năm 1434, triều đình đã ban lệnh "Cấm quan lại và dân chúng mua bán vụng trộm hàng hóa với nước ngoài".

Vào đời Vua Lê Thái Tông, tháng 11 năm Thiệu Bình thứ nhất (1434), có viên chánh sứ là Lê Vĩ, Nguyễn Truyền, tuân mệnh đi sứ nước Minh, mà khi về mua nhiều hàng hóa phương Bắc, số lượng lên đến 30 gánh. "Triều đình ghét là buôn bán, muốn làm cho xấu hổ trong lòng, mới sai người thu lấy hết số hàng hóa đó, đem bày ra ở điện đình, rồi sau trả lại. Việc này sau đó thành lệ thường", "Toàn thư" cho biết.

Đến tháng 12 năm đó, ngôn quan (quan ngự sử, chuyên phát giác tội lỗi của các quan) là Phan Thiên Tước lại dâng sớ hặc tội Tiền quân tổng quản Lê Thụ về một số tội, như đang có quốc tang mà lấy vợ, làm nhà cao cửa rộng và tội sai người nhà xuất cảnh mua bán vụng trộm với người nước ngoài. Cuối cùng, các tội khác của Lê Thụ đều được nhà vua bỏ qua, riêng về hành vi buôn bán vụng trộm với người nước ngoài thì bị nhà vua xử phạt, sai tịch thu 15 lạng vàng, 100 lạng bạc mà vị quan này thu lợi từ việc buôn bán này vào công quỹ.

* * *

Trong bộ hình luật của triều Lê, với tên gọi "Quốc triều hình luật" hay thường được gọi là Luật Hồng Đức vì được ban hành dưới niên hiệu Hồng Đức, đời Vua Lê Thánh Tông (1470-1498), ở chương Vệ cấm, Điều 30 quy định cụ thể: "Sứ thần đi sứ nước ngoài, hay sứ thần nước ngoài vào trong nước, mà trò chuyện riêng (nhân dân dọc đường mà thông đồng riêng tư cũng cùng tội) hoặc lấy hối lộ mà tiết lộ công việc nhà nước thì đều phải tội chém, các vị chánh, phó sứ cùng các nhân viên cùng đi, biết mà cố ý dung túng thì cũng cùng một tội, nếu không biết thì được giảm tội".

Vậy nên, có một viên quan tham gia sứ đoàn ngoại giao đã bị xử phạt vì mắc tội này. Đó là vị quan mang tên Phạm Tư Minh, đi sứ nước Minh cũng đầu đời Vua Lê Thái Tông, năm 1434. Ông này dùng giấy cũ trong sứ đoàn đề bồi những cái đai lưng bán cho người phương Bắc lấy tiền tiêu. Nhưng, trong số giấy này, lại có cả giấy tờ chép việc điểm binh của triều đình. Mà việc quân sự là việc vô cùng hệ trọng của đất nước, để lộ thông tin ra, nhiều khả năng bị án chém. May cho Phạm Tư Minh là những tờ giấy đó khi bồi làm đai đã bị biến đổi hình dạng, chữ viết, người nhận cũng không khai thác được nhiều thông tin, nên khi về nước, ông này chỉ bị phạt mức là "biếm 1 tư". Thời đó, mỗi bậc quan chức cỡ vừa (hàng ngũ, lục phẩm) được chia ra làm 4-5 "tư", ai được thưởng 5 tư thì thăng 1 bậc, phạt 5 tư thì giáng 1 bậc. Như vậy, mức phạt "biếm 1 tư" của Phạm Tư Minh là nhẹ nhàng, chủ yếu mang tính cảnh báo.

Cũng ở chương Vệ cấm của Bộ luật Hồng Đức, Điều 27 quy định: "Những người đem binh khí và các thứ thuốc có thể chế hỏa pháo, hỏa tiễn bán cho người nước ngoài hay tiết lộ việc quân cơ ra nước ngoài đều phải tội chém". Như vậy, tội tiết lộ bí mật nhà nước ra nước ngoài thời xưa là một trọng tội, ai vi phạm có thể bị xử tử.

Theo Lê Tiên Long | Công an Nhân Dân

#ThuyDu
 
Ngoài Nguyễn Hữu Chỉnh ra, thì t thấy xứ Bắc Kì còn có Nguyễn Công Trứ nữa. Do Trứ là quan thời bình, còn là quan triều Nguyễn là cái triều đại "phổng đạn" nhất theo đám sử gia Pác Pó nên ko được đề cao. Chứ những chính sách nông nghiệp như chính sách khai hoang đồn điền, doanh điền. Đẩy đám dân Bắc Kì đi khai hoang ruộng đất mới, ko cho núp sau lũy tre làng, sống cục bộ nữa. Nhờ vậy ruộng đất xứ Bắc tăng vọt, còn chủ động để triều đình đầu tư cho dân tiền để đi khai hoang, làng mới lập dc miễn thuế trong khoảng thời gian nhất định. Trứ cũng là người ủng hộ phá bỏ đê để học theo Nam Kỳ, đào thêm nhiều sông ngòi nữa. Nhưng nguyên cái Bắc Kỳ chỉ đc mỗi Trứ, vẫn mê núp trong đê nên kq ko thành. Chứ phá đê dc thì giờ dân Bắc Kỳ nó tham ăn lười làm như Nam Kỳ cmnr.
Nguyễn Công Trứ tuy quan văn nhưng cũng biết cầm binh. Nông Văng Vân, Phan Bá Vành, hoặc chiến tranh Việt Xiêm đều có mặt Trứ tham gia. Văn võ song toàn như Trứ thì đảm bảo vượt 2 tay overate Trãi, Thiếp là cái chắc. Trãi với Thiếp ko biết có so dc với Chu Văn An chưa nữa
 
mãi mới có ng khen Chỉnh. Dm Chỉnh văn võ song toàn, th Huệ phỉ bỏ Chỉnh lại ko binh ko tướng để cho dân Bắc Hà nó giết. Chỉ dek chết mà trong 2 năm liếm cmn cái Bắc Hà luôn, còn dc xưng tụng là cắt biển vì bách chiến bách thắng trên biển. Cầm ấn xịn phò vua Lê, để cho Chỉnh cát cứ thêm 5 năm nữa th Huệ có đích thân ra Bắc cũng khó mà bắt được Chỉnh.
Chỉnh thường thôi. Đàng Ngoài hồi đấy suy vi đến mức ko có quân đội chính quy, Nguyễn Huệ đánh vào Thăng Long như chốn không người. Chỉnh nắm quyền 1 thời gian nhưng ko thu phục được lòng người, sau đánh thua Tây Sơn bị thằng Nhậm gato xử lăng trì, kết cục nói chung bi thảm.

Mà cũng chính thằng Chỉnh thừa nhận với Huệ là Bắc Hà lúc đó ko có người tài. Nên tao vẫn bảo lưu quan điểm đó là lý do chính khiến Nguyễn Thiếp được buff lên hàng cao nhân. Trong thời gian phò tá mấy lần cũng bị Nguyễn Huệ rầy vì giao mấy việc mà chưa hoàn thành.
 
Mày cứ tìm hiểu lại là biết thôi

Ai cũng biết La Sơn Phu tử Nguyễn Thiếp, được coi như một Gia Cát Lượng của vua Quang Trung, một cố vấn tối cao, được vua quan trên dưới đều kính nể (4 lần vua khẩn khoản mời ra giúp, cuối cùng nhận chức Viện trưởng Viện Sùng Chính năm 1790, giúp vua chấn chỉnh việc giáo dục, văn hóa, giúp vua chọn đất Nghệ An làm Phượng Hoàng trung đô…).

Khi Nguyễn Vương tái chiếm Phú Xuân, ông đang ở Huế giúp vua Cảnh Thịnh nhưng không chạy theo khi vua đào thoát (hay chạy theo không kịp?) và dường như không bị bắt mà chỉ quản thúc tại gia, dù phía Nguyễn Vương biết rõ lý lịch, sau đó Nguyễn Vương đã ra lệnh:


M có thể kể t vài Công cán của Thiếp k ? Kiểu như m ví như GCL
 
Ngoài Nguyễn Hữu Chỉnh ra, thì t thấy xứ Bắc Kì còn có Nguyễn Công Trứ nữa. Do Trứ là quan thời bình, còn là quan triều Nguyễn là cái triều đại "phổng đạn" nhất theo đám sử gia Pác Pó nên ko được đề cao. Chứ những chính sách nông nghiệp như chính sách khai hoang đồn điền, doanh điền. Đẩy đám dân Bắc Kì đi khai hoang ruộng đất mới, ko cho núp sau lũy tre làng, sống cục bộ nữa. Nhờ vậy ruộng đất xứ Bắc tăng vọt, còn chủ động để triều đình đầu tư cho dân tiền để đi khai hoang, làng mới lập dc miễn thuế trong khoảng thời gian nhất định. Trứ cũng là người ủng hộ phá bỏ đê để học theo Nam Kỳ, đào thêm nhiều sông ngòi nữa. Nhưng nguyên cái Bắc Kỳ chỉ đc mỗi Trứ, vẫn mê núp trong đê nên kq ko thành. Chứ phá đê dc thì giờ dân Bắc Kỳ nó tham ăn lười làm như Nam Kỳ cmnr.
Nguyễn Công Trứ tuy quan văn nhưng cũng biết cầm binh. Nông Văng Vân, Phan Bá Vành, hoặc chiến tranh Việt Xiêm đều có mặt Trứ tham gia. Văn võ song toàn như Trứ thì đảm bảo vượt 2 tay overate Trãi, Thiếp là cái chắc. Trãi với Thiếp ko biết có so dc với Chu Văn An chưa nữa
Nguyễn Du đc mệnh danh là bậc thi tài nhất của xứ Bắc Hà. Nhưng vẫn 1 lòng chống Nguỵ Tây Sơn đến cùng chứ k ra hàng như bọn Ích - Thiếp
 
Không phải Lê Quý Đôn, cũng không phải Phùng Khắc Khoan (1528-1613).
Câu chuyện mày nói xảy ra thời Đào Duy Từ 1627.
Mà câu chuyện Lê Quý Đôn tao kể là câu chuyện thứ 2.
Lúc đó Lê Quý Đôn có gặp sứ thần chúa Nguyễn trước do ông Đôn đang đi thị sát ở biên giới gần Đàng Trong, người này đồng quê với ông Đôn nên 2 người có gặp nhau trước. Sau đó ông Đôn bày kế cho người này trốn về.
Người này sau đó trốn về lại Đàng Trong, sau đó cho ông Đôn hay con ông Đôn gì ấy cải trang dân thường vào Thuận Hóa chơi. Ông Đôn bất ngờ vì sự giàu có của Thuận Hóa.
Sau này ông Đôn viết sử có bình phẩm khen ngợi mô tả chi tiết về sự giàu có của Thuận Hóa.
Tranh luận sử thì đừng nên đem tương truyền. Giống như tụi Sử Bò đỏ nó đồn Vua Tự Đức gửi bài thi trạng nguyên ở Tàu
 
Toàn mấy lão văn thơ vớ vẩn nhỉ. Có ai có thành tựu toán học, vật lý gì không mày. Quan toán thời phong kiến tao biết mỗi Lương Thế Vinh.
 
Chỉnh thường thôi. Đàng Ngoài hồi đấy suy vi đến mức ko có quân đội chính quy, Nguyễn Huệ đánh vào Thăng Long như chốn không người. Chỉnh nắm quyền 1 thời gian nhưng ko thu phục được lòng người, sau đánh thua Tây Sơn bị thằng Nhậm gato xử lăng trì, kết cục nói chung bi thảm.

Mà cũng chính thằng Chỉnh thừa nhận với Huệ là Bắc Hà lúc đó ko có người tài. Nên tao vẫn bảo lưu quan điểm đó là lý do chính khiến Nguyễn Thiếp được buff lên hàng cao nhân. Trong thời gian phò tá mấy lần cũng bị Nguyễn Huệ rầy vì giao mấy việc mà chưa hoàn thành.
Thiếp dân Nghệ Tĩnh có phải sĩ phu Bắc Hà đâu mầy!
 
Chỉnh thường thôi. Đàng Ngoài hồi đấy suy vi đến mức ko có quân đội chính quy, Nguyễn Huệ đánh vào Thăng Long như chốn không người. Chỉnh nắm quyền 1 thời gian nhưng ko thu phục được lòng người, sau đánh thua Tây Sơn bị thằng Nhậm gato xử lăng trì, kết cục nói chung bi thảm.

Mà cũng chính thằng Chỉnh thừa nhận với Huệ là Bắc Hà lúc đó ko có người tài. Nên tao vẫn bảo lưu quan điểm đó là lý do chính khiến Nguyễn Thiếp được buff lên hàng cao nhân. Trong thời gian phò tá mấy lần cũng bị Nguyễn Huệ rầy vì giao mấy việc mà chưa hoàn thành.
ko thường đâu. T đọc sử về Chỉnh trên wiki, thánh 7/1786 còn làm mai công chúa Ngọc Hân cho Huệ, tháng 8 Nhạc ra Thăng Long bắt Huệ về rồi bỏ Chỉnh ở lại. Mà cuối năm 1787 đã bị Nhậm nó dẹp rồi. Tức là trong vòng 1 thời gian ngắn Chỉnh gầy dựng lực lượng từ con số 0 rồi dẹp loạn đám họ Trịnh. Sau đó Chỉnh ôm kèo bảo kê vua Lê liếm nguyên cái Bắc Hà. Đội quân của Chỉnh chỉ mới chiêu mộ dc 1 năm, đám quan Bắc Hà chưa có trung thành thì gặp chủ lực Tây Sơn là Nhậm sao chống nổi. Đám Tây Sơn nó cũng chinh chiến rất lâu rồi, so với Tây Sơn thì quân đội của Chỉnh như trẻ con vậy. Để Chỉnh củng cố lực lượng thêm 5 năm nữa thì Tây Sơn khó lòng dẹp dc
 
Mày so sánh khó.
Lê Quý Đôn là kiểu giới khoa học. Trãi Thiếp là dạng chính trị gia. Đâu cùng hệ quy chiếu mà so.

Cái này mày nhầm rồi. Trong số công thần được phân phong ko có Trãi. Trãi chỉ nổi lên sau chiến trabh khi Lợi muốn có tiếng nói chèn ép nhóm khai quốc công thần, chứ đương thời chỉ là chân văn thư, tuyên giáo của Lợi mà thôi.
Trãi thân Lê nguyên Long.
Sau khi Long chết ám muội thì bị tru di vì thất thế quyền lực.
Y như Beria và Stalin. Stalin chết thì Zhukov, Malenkov, Khrushchev giết thằng Beria.
Nói chung là tao thích ông Lê quí Đôn nhất
Để lại nhiều tác phẩm nghiên cứu cho con cháu xàmer đời sau đọc.
Đọc Đại Vẹm thông sử không có tên thằng Trãi.
Chứng tỏ thằng Trãi không phải là công thần, nghịch thần thì không có ghi:vozvn (22):
 
Ngũ Quảng là cách gọi chung 5 vùng đất địa lý.
Chứ không ai nói người Ngũ Quảng.
Nếu mày là người Quảng thì mày sẽ thuộc về tỉnh Quảng Nam hoặc Quảng Ngãi.
Còn Quảng Trị, Quảng Bình, Quảng Tín không phải là cùng người Quảng.
Tao có thằng bạn người Quảng, nó nói Quảng Nam, Quảng Ngãi mới là người Quảng vì có giọng giống nhau.
Chắc có lẽ lai tạp với âm giọng người Champa nên có cách phát âm khác với người Việt ở các khu vực khác.
.
 
T thì khá thích Lê Quý Đôn bà Nguyễn Bỉnh Khiêm. Lê Quý Đôn có tác phẩm giá trị để lại cho đời sau còn Nguyễn Bỉnh Khiêm không rõ là các sấm Trạng tình là real hay fake nữa
 
ko thường đâu. T đọc sử về Chỉnh trên wiki, thánh 7/1786 còn làm mai công chúa Ngọc Hân cho Huệ, tháng 8 Nhạc ra Thăng Long bắt Huệ về rồi bỏ Chỉnh ở lại. Mà cuối năm 1787 đã bị Nhậm nó dẹp rồi. Tức là trong vòng 1 thời gian ngắn Chỉnh gầy dựng lực lượng từ con số 0 rồi dẹp loạn đám họ Trịnh. Sau đó Chỉnh ôm kèo bảo kê vua Lê liếm nguyên cái Bắc Hà. Đội quân của Chỉnh chỉ mới chiêu mộ dc 1 năm, đám quan Bắc Hà chưa có trung thành thì gặp chủ lực Tây Sơn là Nhậm sao chống nổi. Đám Tây Sơn nó cũng chinh chiến rất lâu rồi, so với Tây Sơn thì quân đội của Chỉnh như trẻ con vậy. Để Chỉnh củng cố lực lượng thêm 5 năm nữa thì Tây Sơn khó lòng dẹp dc
Chỉnh là kẻ vẽ đường dẫn lối cho đám TS . M nhìn tụi MTGPMN sao thì Chỉnh nó vậy. Chứ tầm TS k đánh nổi Lực lượng xứ Kiêu Binh . Chỉnh nội gián trong đánh ra. Huệ ngoài đánh vào . K sụp mới lạ. Sau bể kèo ra là tụi TS nó chỉ ra cướp phá rồi về Chỉnh ba giò 4 cẳng chạy theo sợ bị cắt đầu. Nên dân Nghệ An nó gọi Chỉnh là cõng rắn cắn gà nhà. Sau tụi bake nó mượn câu này chửi Nguyễn Vương
 
Nguyễn Trãi thì được PR là công thần Bậc nhất giúp Đức Thái Tổ Lê Lợi giành lại độc lập . Nhưng sự thật là Trãi chỉ là công thần hạng áp chot. Chắc do xuất thân từ Bắc hà nên được PR để k kém cạnh Thái Tổ xuất thân Mường
Nguyễn Thiếp - sau khi Huệ ra đô hộ xâm lược Bắc hà chiêu mộ tầng lớp sĩ phu ra phò tá thì rất ít người ra giúp sức như danh sĩ Nguyễn Du thà chống đối chứ k ra hàng. Chỉ có những kẻ 2 mặt như Phan Huy Ích - Nguyễn Thiếp ra phò tá. Chắc cũng như trường hợp cụ Trãi. Để làm tăng tính nổi bật của Trí Thức Bắc Hà nên nâng bi Nguyễn Thiếp lên quân sư Đại Tài
Còn về Trường Hợp Lê Quý Đô thì ông cụ đúng là bậc kì tài . Học vấn đỗ đạt uyên thâm . Có nhiều công trình để lại cho hậu thế.
  • Trãi vẫn đứng đầu ba ông kia. Trãi không phải là xuất thân quan võ, nên thời đầu dĩ nhiên không nổi lên vì trực tiếp đánh đấm gì nhiều. Nhưng là người thời loạn nhập thế đi khởi nghĩa, cũng là có lý tưởng và có gan, có triết lý quân sự và phòng thủ. Văn thơ của Trãi như "Quốc Âm thi tập" thì hơn đứt hai ông kia, tiên phong về việc sử dụng chữ nôm.
  • Thiếp cũng sống thời loạn, công tham mưu cho Huệ đánh quân Thanh, nhưng văn thơ sao bằng Trãi. Triều đại của Huệ cũng không bền, chứng tỏ Thiếp không đủ sức tham mưu để cứu vãn.
  • Đôn thì giống nhà bách khoa toàn thư hơn, sống thời bình, hồi xưa biết tập hợp chỉnh lý viết sách tập hợp thông tin văn sử địa chí khắp nơi cũng là giỏi so với người thường. Đôn có cái là từng gian lận thi cử cho ông con, cũng là điểm trừ ở Đôn.
 
Chỉnh là kẻ vẽ đường dẫn lối cho đám TS . M nhìn tụi MTGPMN sao thì Chỉnh nó vậy. Chứ tầm TS k đánh nổi Lực lượng xứ Kiêu Binh . Chỉnh nội gián trong đánh ra. Huệ ngoài đánh vào . K sụp mới lạ. Sau bể kèo ra là tụi TS nó chỉ ra cướp phá rồi về Chỉnh ba giò 4 cẳng chạy theo sợ bị cắt đầu. Nên dân Nghệ An nó gọi Chỉnh là cõng rắn cắn gà nhà. Sau tụi bake nó mượn câu này chửi Nguyễn Vương
Chính đám kiêu binh bắt Nguyễn Hữu Chỉnh tra tấn Chỉnh trước, giết sếp nó là quận Huy còn đòi giết luôn Chỉnh. Nguyễn Hữu Chỉnh ko bỏ chạy mới lạ, đừng so sánh với đám phỉ rừng rú kia tội Chỉnh. Lúc Chỉnh mang quân Tây Sơn về đuổi chúa Trịnh đi thì đám quan lại Đông Kinh ngày ngày mang quà đến biếu Chỉnh, đến thăm mỗi Chỉnh mà kệ mẹ 2 th Huệ, Nhậm. Điều đó chứng tỏ cái phe gọi Chỉnh cõng rắn cắn gà nhà chỉ là thiểu số. Nếu Chỉnh chỉ là th phản phúc ăn cơm quốc gia thờ ma V Plus như đám MTGPMN, thì sao trong lúc Chỉnh đang bị bỏ rơi ko có gì trong tay, vua tôi nhà Lê lại gọi Chỉnh về kinh ứng cứu. Để Chỉnh có cớ chiêu binh gầy dựng lực lượng liếm cả Bắc Hà?
 

Có thể bạn quan tâm

Top