Ông Lưu ngồi đó nhìn thằng con mình gật đầu và mỉm cười, điều mà lâu lắm rồi mới thấy ở ông khi nhìn các con trai của mình.
-Anh… -Như kéo tay Ninh và bĩu môi một cái. Đôi mắt đáng yêu lườm Ninh là Ninh đủ hiểu Như cũng muốn thế này. Ninh lúc này chỉ biết cười và hôn má vợ mình.
-Anh chị đang giận nhau nên anh Phi mới phải làm thế này đấy, chúng mình có cãi nhau bao giờ đâu, chúng mình hạnh phúc mà em he he… -Ninh cười và nói thầm vào tai Như.
-Anh ý! –Như đẩy Ninh ra và bĩu môi xị mặt.
-Rồi rồi! Tình yêu của anh sẽ có viên kim cương to hơn, nhưng màu khác nhé! He he… –Ninh vừa nói vừa cười trông rất nhe nhởn.
-Em đùa đó, em chỉ cần anh yêu em như vậy thôi ý… -Như mỉm cười hạnh phúc nhìn chị mình, nàng rất vui khi thấy anh chị thế này, chẳng qua vì nàng muốn trêu chồng một chút nên mới giả vờ xị mặt ra với Ninh.
-Hâm này! Anh yêu em còn hơn thế nhiều, sau này anh sẽ tìm cho em một viên kim cương màu hồng nam tính nhé! –Ninh cười nói và đẩy nhẹ vào má Như.
-Hư! Nếu yêu em thì đừng bày trò linh tinh nữa nha! Nha! Nha! Nha! –Như nói thầm vào tai Ninh rồi cấu vào đùi chồng vì cái mấy cái thói bệnh hoạn của anh ta.
-Em cũng thích mà… He he he… -Đến Ninh nói thầm vào tai Như và đẩy vai vào người nàng.
-Hâm à! Anh thôi đi nha! –Như xấu hổ liếc nhìn mọi người rồi cấu mạnh vào tay Ninh.
-Ai da! Đau anh! Ha ha ha –Ninh và Như cứ tíu tít với nhau một lúc, Phi vẫn đang mải tip cho nhân viên. Còn Uyên đang ngồi ngắm nhìn viên kim cương quý hiếm. Ông Lưu thì nhìn Uyên chằm chằm, trước đây ông cũng có ý tặng cho con bé một viên kim cương kiểu này. Đó là cái lần ông được làm tình với con bé lần đầu tiên, ông nghĩ vật chất có thể xoa dịu được những lỗi lầm đó nhưng có lẽ ông đã sai, cái quan trọng là cảm xúc ở thời điểm đó.
-Em có thích không? - Sau khi tip cho toàn bộ nhân viên, Phi quay lại ghế ngồi cười với Uyên rất tươi.
-Đẹp quá anh ạ, lần đầu tiên em được thấy viên kim cương đỏ mà to thế này. Thực sự tất cả điều này do anh làm sao? –Uyên mỉm cười, lúc này nàng vẫn chưa tin một mình Phi có thể lên kế hoạch này trong đúng một ngày.
-Vì em, anh có thể làm tất cả… -Phi cười rất tươi, điều mà hiếm khi thấy ở anh, Uyên mím môi nhìn chồng với đôi mắt long lanh, những lúc thế này nàng thấy chồng mình thực sự rất đẹp trai và cuốn hút.
-Nhìn kìa em, tình cảm quá nhờ… -Ninh đẩy vai Như và chỉ về chỗ Uyên Phi đang ngồi. Như không nói gì, nàng chỉ mỉm cười nhìn chị mình vì thấy hình ảnh này của hai anh chị thực sự hiếm, anh Phi hôm nay thể hiện rất tốt chắc chị Uyên phải vui lắm. Như thầm ước chị mình lúc nào cũng được yêu chiều thế này thì tốt.
Uyên cầm viên kim cương đỏ rất lớn trong tay, nàng khẽ nắm lại và nhìn Phi mỉm cười… trong nụ cười của Uyên có chút gượng gạo, sau những gì nàng đã làm hôm trước nàng cảm thấy rất hối hận, sau đó anh ấy lại đối xử tốt với nàng thế này thực sự nàng không dám nghĩ cảm giác hối hận lại tồi tệ đến vậy. Cảm xúc lúc đó, tại sao nàng lại không nhớ chứ, nàng không nhớ cảm xúc lúc đó một chút nào… Không hiểu tại sao lại làm tình với lão ta nhiều đến vậy.
Uyên cảm thấy rất ân hận nhưng lúc này nàng không biết phải làm thế nào để tâm trạng đỡ day dứt nữa, chuyện đó tuyệt nhiên sẽ không được tiết lộ nó ra ngoài nếu không muốn gia đình hạnh phúc này sẽ đổ vỡ, thậm chí sẽ còn liên lụy đến rất nhiều người nữa. Uyên đành cắn răng chịu đựng sự áy náy của mình…
Sau đó, cả nhà ngồi dùng bữa nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nói về tương lai, về quá khứ thậm chí còn điểm sang kinh tế và thế giới, phải nói hôm nay mọi người rất có một bữa tiệc cực kỳ hoành tráng và thành công. Kể cả đám nhân viên và quản lý nhà hàng cũng vui lây không khí này. Mọi người dùng bữa đến 21h30 thì bắt đầu di chuyển về nội thành Hà Nội.
Ba ngày sau, cuộc sống của cả gia đình lại trở nên bình thường, Phi và Ninh vẫn tất bật cho việc chuẩn bị công tác xa lần này. Còn Uyên nàng đã xin nghỉ vài ngày để tránh mặt lão Quang, tuy nhiên lão Quang cũng không dám gọi điện hỏi han điều gì vì chính lão cũng không biết tình hình bên gia đình Uyên thế nào sau vụ đó.
Nhưng có một điều chắc chắn khiến lão Quang đang tức sôi máu lên vì giá cổ phiếu của công ty hắn đột nhiệt tụt giảm một cách khó hiểu gây thiệt hại hàng trăm tỷ đồng cho công ty hắn. Mặc dù đây chỉ là một vết “chích” nhỏ từ ai đó nhưng hắn ta biết có bàn tay của ông Lưu nhúng vào.
Hắn điên tiết vò đầu bứt tai tại văn phòng của mình với gương mặt sưng húp. Tim hắn đập loạn xạ vì sợ hãi, sự trừng phạt này quả thật chỉ là lời cảnh báo cho hắn. Mặc dù mọi việc đều gần như đã sáng tỏ nhưng với một người như ông Lưu, ông không bao giờ tin những bằng chứng ngoại phạm của tay Quang là thật, cũng không có gì để kết tội hắn… Nhưng việc dám rủ con dâu ông đi ăn uống cũng là điều đáng chết rồi, nên thế ông đã giáng một đòn nhẹ nhàng cho hắn để dằn mặt.
-Uyên! Lại đây bố có chuyện muốn nói với con… -Ông Lưu thấy Uyên đi lại ở phòng khách ông liền gọi với vào trong phòng ăn.
-Dạ… -Uyên đi vào ngồi đối diện ông Lưu, nàng đang mặc quần đùi áo phông bình thường, tóc búi cao, trông nàng mặc bộ đồ nào cũng cực kỳ xinh xắn và quyến rũ với bộ ngực to đang dựa lên bàn ăn.
-Cái Như đi học rồi hả?
-Dạ vâng! Có chuyện gì thế bố?
-Chuyện vừa rồi của con, ít nhiều bố là bố thằng Phi, do bố không biết dậy con dậy cái nên bố thay mặt nó xin lỗi con! –Ông Lưu nghĩ mình cũng nên xin lỗi con dâu sau cú tát đó của Phi.
-Không có gì đâu bố ạ, chỉ là hiểu lầm thôi ạ, bố đừng suy nghĩ nữa… -Uyên mỉm cười vì nàng tưởng ông lại có ý đồ gì.
-Còn một chuyện nữa… Thằng Quang giám đốc công ty con, nó là một thằng không tử tế đâu con à… nên là, ta muốn con về làm cho tập đoàn của gia đình có được không? –Ông Lưu nhìn Uyên nói, vấn đề này ông thực sự nghiêm túc vì ông cũng lo lắng cho Uyên khi làm cạnh tay Quang đó, vì người xưa có câu “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” Ông chỉ sợ thằng Quang hãm hại con dâu ông lúc nào không biết.
-Hmm… Chuyện này, cho con thời gian suy nghĩ được không bố? –Uyên có chút ngại nhìn ông Lưu vì năm lần bảy lượt nàng từ chối lời đề nghị của ông rồi.
-Ừ! Được rồi! Quyết định vẫn là do con, ta tôn trọng quyết định của con… -Ông Lưu thở dài và nhìn xuống cặp ngực to của Uyên.
-Vâng! Con sẽ trả lời bố sau, con xin phép! –Uyên định đứng dậy thì ông Lưu vồ lấy tay Uyên.
-Con… Mấy hôm nay ở nhà… Chuyện cũng ổn rồi… -Ông Lưu đang định nói thì Uyên giật lại và lườm ông Lưu. Ông Lưu thấy thế chỉ cười rồi ngồi xuống ghế. Sau đó Uyên cau mày lại và đi thẳng ra ngoài phòng khách. Ông Lưu liếm môi nuốt nước bọt nhìn theo bộ mông to tròn của Uyên mà ông lại thèm, vì cũng khá lâu rồi ông chưa được làm tình.
Lần gần nhất của ông là hôm đó, cái hôm vừa được làm tình với Uyên và với Như, thậm chí ông còn được xuất bên trong con bé Như… Càng nghĩ đến đêm hôm đó chim ông Lưu càng cửng lên, ông ngồi trong phòng bếp xoa xoa dương vật mình và nhìn về phía phòng khách như thể ông đang có ý đồ gì với hai chị em vậy.
Ba ngày sau tại nhà ông Lý…. 16h00…
-Bố ơi!!! –Như tung tăng chạy vào nhà sau giờ học của nàng ở trường. Cả tuần rồi hôm nay nàng mới có thời gian sang nhà bố chơi, mấy hôm trước ông Lý lại gọi cho nàng thêm một lần nữa nói muốn con gái sang chơi, Như thì vô tư không nghĩ gì nên hôm nay học về sớm nàng chạy ngay về nhà bố.