Aureliusss
Xàm 0 Lít
Lần đầu viết truyện, anh em có gì góp ý
(có sự hỗ trợ của AI) - (Hình up ở những bài sau)
Part 1
Linh, 28t là kiểu phụ nữ bước vào phòng là cả phòng tự động ngoái nhìn, không phải vì cô cố tình gây chú ý, mà vì cơ thể cô quá hoàn hảo theo cách rất tự nhiên và mạnh mẽ.
Cao 1m6, cân nặng 54-55kg, Linh có thân hình đồng hồ cát rõ rệt nhưng không “mỏng manh” kiểu người mẫu, mà là kiểu săn chắc, căng đầy của một người tập gym nghiêm túc gần 8 năm. Đặc biệt nhất chính là vòng 3 – 98-100cm, tròn lẳn, căng mọng. Mỗi lần cô mặc quần jeans bó hoặc legging tập gym màu đen bóng, đường cong từ eo xuống mông tạo thành hình trái tim hoàn hảo khiến người đối diện khó rời mắt. Da cô rám nắng nhẹ màu mật ong vì hay tập ngoài trời hoặc đi biển, không trắng bệch nhưng mịn và căng bóng.
Khuôn mặt Linh thuộc kiểu sắc sảo ngọt ngào lẫn lộn. Tóc dài ngang lưng, thường buộc cao khi tập hoặc xõa sóng nhẹ khi đi chơi. Cô hay trang điểm nhẹ nhàng, chỉ kẻ eyeliner mỏng và son màu cam đất hoặc đỏ gạch, đủ để khuôn mặt luôn nổi bật mà không bị “dừ”.
Nhìn chung, Linh là kiểu phụ nữ khiến đàn ông vừa muốn ngắm vừa hơi… sợ, vì cô ấy đẹp, khỏe, và toát ra năng lượng tự tin rất mạnh.
Dương – 30 tuổi
Dương là một anh chồng điển hình của dân văn phòng: cao 1m73, nặng khoảng 70-72kg, không mập nhưng cũng không còn gọn gàng như hồi mới yêu.
Họ cưới nhau được đúng 3 năm. Tình dục lúc đầu rất mãnh liệt (Linh chủ động không kém Dương), nhưng gần 1 năm nay rơi vào vòng lặp quen thuộc: tuần nào cũng “xong việc” vào tối thứ Bảy, tư thế cũ, thời gian chưa đầy 15 phút, không còn tiếng rên to hay trò chơi nhập vai như trước. Linh vẫn khao khát, cơ thể cô ở độ tuổi căng tràn nhục dục nhất, nhưng Dương thì thường mệt mỏi vì deadline, áp lực công việc, và… chính anh cũng tự nhận mình “hơi xuống phong độ”.
19h45, phòng gym sáng đèn neon trắng lạnh. Cánh cửa trượt mở, Linh bước vào, đôi giày Nike trắng cũ hơi bám bụi phấn, mùi nước hoa Baccarat thoảng nhẹ lẫn trong không khí sắt thép và mồ hôi. Cô buộc tóc cao, đuôi gà đung đưa, lưng áo crop-top màu đen bóng đã ướt một vệt nhỏ giữa hai xương bả vai.
Bên dãy tạ tay, một cậu sinh viên năm cuối ngừng giữa rep, mắt dán vào gương để nhìn trộm. Ở góc phòng, anh chàng xăm trổ đầy tay giả vờ chỉnh dây cáp, nhưng mỗi lần Linh hạ hông xuống rồi bật lên, tiếng tạ vang lên đồng điệu với nhịp thở nặng nhọc của cả đám đàn ông xung quanh. Không ai nói gì, nhưng ai cũng biết mình đang nhìn gì.
Linh đặt thanh tạ 60kg vào rack squat, hít một hơi dài, lưng thẳng, mông đẩy ra sau. Cô hạ xuống chậm, đầu gối mở rộng, cơ đùi tách rõ, rồi bật lên dứt khoát. Một. Hai. Ba. Đến rep thứ năm thì cả góc phòng tạ tự do im lặng đến lạ. Chỉ còn tiếng nhạc EDM dồn dập và tiếng thở của cô. Khi tiếng kim loại va vào nhau vang lên như một phát súng lệnh, cả đám mới giật mình quay đi, giả vờ tập tiếp.
Nghỉ giữa hiệp, Linh ngồi xuống ghế, lấy chai nước, ngửa cổ uống. Mồ hôi chảy dọc cổ, lướt qua xương quai xanh, mất hút vào trong áo. Một người đàn ông khoảng ngoài bốn mươi, áo Lululemon xám, đồng hồ Rolex lấp ló dưới tay áo, đứng ở quầy nước từ nãy giờ. Anh ta gật đầu với lễ tân, một chai nước suối kèm mẩu giấy nhỏ được đặt nhẹ lên cạnh ghế của Linh. Cô mở ra đọc, chỉ một dòng chữ viết tay nét đậm: “Em gái đẹp quá làm anh quên cả tuổi mình. 0908… – H.”
Linh cười nhẹ, môi cong lên một bên, má lúm đồng tiền ló ra. Cô gấp tờ giấy lại, đặt ngược vào túi đồ, cùng vài tờ giấy khác sẽ bị bỏ mặc hoặc cho vào thùng rác vài bữa sau.
Cô đứng dậy, bước qua dãy máy cáp.. Động tác chậm, kiểm soát, mỗi lần đá chân về sau, cơ mông căng cứng, quần legging đen bóng như kéo căng đến giới hạn. Người đứng máy bên cạnh, một anh chàng điển trai mặc đồ Under Armour, giả vờ nhìn điện thoại nhưng ống kính camera trước đang mở sẵn, hướng về phía cô. Linh thấy qua phản chiếu gương, cô không nói gì, chỉ quay đầu nhìn thẳng vào anh ta một giây. Ánh mắt không giận, không cười, chỉ lạnh và rõ ràng. Điện thoại hạ xuống ngay tức khắc.
Có lần khác, khi cô đang nằm ghế đẩy ngực mỗi bên, một cậu trai trẻ mới tập vài tháng rụt rè lại gần. “Chị ơi… chỉ em cách thở khi đẩy ngực với, em bị hụt hơi hoài.” Linh đặt tạ xuống, ngồi dậy, mồ hôi lăn dài trên thái dương. Cô mỉm cười, thật lòng. “Hít vào khi hạ, thở ra mạnh khi đẩy lên, đơn giản thế thôi.” Cậu ta đỏ mặt, líu líu cảm ơn, rồi về tập tiếp mà rep nào cũng hét to hơn hẳn.
Còn có anh chàng cùng tập đoàn nhưng khác block, hay gặp ở thang máy tầng hầm. Vài lần cố tình đi cùng giờ với cô. Giả vờ hỏi “Thấy chị tập ở gym X hay ghê, cho em xin lịch với.” Linh chỉ trả lời đúng một câu ngắn gọn: “Chồng chị ghen lắm, sorry em nhé.” Từ đó anh ta chỉ còn dám nhìn từ xa.
Linh biết hết. Biết từng ánh mắt đói khát, từng cái nuốt nước bọt kìm nén, từng cú lỡ tay làm rơi tạ khi cô vừa mặc quần short nude màu da. Cô không ghét, cũng không thích. Chỉ thấy hơi trống rỗng một chút. Vì những ánh mắt ấy, nóng bỏng và mãnh liệt đến thế, lại không phải là ánh mắt của người đàn ông đang chờ cô ở nhà.
Cô lau mồ hôi lần cuối, kéo khóa túi gym, bước ra cửa. Đôi chân vẫn còn nóng ấm sau buổi tập nặng, cơ mông căng tức, toàn thân như rực cháy. Trên đường về, cô nhắn tin cho Dương: “Em xong gym rồi, về đây. Hôm nay tập mông nặng lắm, chắc mai không đi được nổi đâu.”
Tin nhắn hiện “đã xem”. Ba phút sau mới có trả lời, chỉ vỏn vẹn: “Ừ, về cẩn thận.”
Linh nhìn màn hình, thở dài một hơi rất khẽ, rồi bỏ điện thoại vào túi. Đèn đường hắt lên khuôn mặt cô, vẫn đẹp đến ngỡ ngàng, nhưng đôi mắt lần đầu tiên hiện một chút cô đơn không gọi thành tên.
-----------------------------
Thứ Ba, 20h15, Linh vừa xong một set deadlift, mồ hôi chảy thành dòng từ thái dương xuống cổ, thấm ướt viền áo crop-top màu xám tro. Cô đang cúi người tháo đai lưng thì nghe một giọng nói trầm trầm, quen quen:
“Linh… phải Linh ở Nguyễn Thị Thập ko?”
Cô ngẩng lên. Người đàn ông đứng trước mặt cao chừng 1m75, không quá cao nhưng rộng ngang, vai dày, ngực nở, cánh tay nổi gân xanh dưới ánh đèn neon. Áo tank-top đen bó sát, in rõ từng múi cơ ngực và bụng sáu múi cắt nét. Da ngăm khỏe khoắn, hàm quai rõ, mắt một mí nhưng sắc, môi dày, cười lên lộ hàm răng trắng đều. Cường, ngày xưa hay trèo tường sang nhà cô mượn truyện tranh Đôrêmon, nhỏ hơn cô 2t, giờ đã hoàn toàn lột xác.
“Trời ơi… Cường hả?” Linh bật cười, mắt sáng lên vì bất ngờ thật sự.
“Ừ, mười mấy năm rồi nhỉ.” Cường cười khẽ, ánh mắt lướt một vòng từ trên xuống dưới cô, chậm rãi, không che giấu. “Còn chị… đẹp hơn hồi đó cả trăm lần. Nhất là…” Hắn cố ý dừng lại nửa giây, mắt lướt xuống phần hông và đôi chân đang căng trong quần legging đen bóng. “…cái gì cũng lên level hết.”
Linh đỏ mặt một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, vỗ vai hắn (vai cứng như đá). “Thôi nịnh lắm. Em tập ở đây lâu chưa?”
“Mới chuyển qua đây được hai tuần. Thấy quen quen nên để ý, ai ngờ đúng là chị.” Cường nhún vai, cơ delta nổi lên cuồn cuộn. “Giờ add Facebook đi, tiện hỏi thăm, chứ chị squat kiểu gì mà mông căng thế, chỉ em với.”
Linh cười lớn, lấy điện thoại ra quét mã. Từ giây đó, mọi thứ bắt đầu thay đổi nhẹ nhàng, nhưng rất khác.
Cường không phải kiểu đàn ông mới tập gym rồi giả vờ hỏi bài. Hắn tập nặng, tập chắc, và cực kỳ biết cách tận dụng không gian. Hôm thì đứng gần rack squat của Linh, “tiện thể” bảo vệ thanh tạ cho cô. Hôm thì đợi cô làm cable kickback rồi đứng máy bên cạnh, giả vờ chỉnh dây cáp nhưng mắt không rời khỏi từng nhịp đá chân, từng lần cơ mông Linh căng lên rồi thả ra.
Hắn nhắn tin vừa đủ, không quá dày, nhưng lúc nào cũng đúng thời điểm:
22h03, ngay khi Linh vừa về đến nhà:
“Chị về tới chưa? Hôm nay deadlift form đẹp lắm, nhưng lưng hơi cong rep cuối, lần sau em đứng sau canh cho.”
Hoặc sáng sớm, 6h12:
“Chị ơi dậy chưa, gửi em cái clip squat hôm qua đi, em xem lại kỹ thuật.”
Linh trả lời ngắn, lịch sự, nhưng không lạnh lùng. Cô thực sự bất ngờ vì Cường giờ quá khác: giọng nói trầm ấm, cách nói chuyện vừa đủ ga-lăng vừa đủ đểu, mùi nước hoa nam tính thoảng qua mỗi lần hắn đứng gần, tay áo xắn lộ vòng bicep 41-42cm đầy gân guốc. Có lần hắn cởi áo ngoài, chỉ mặc tank-top mỏng dính, cơ ngực căng cứng, in rõ dưới lớp vải. Linh vô thức nhìn một giây lâu hơn bình thường, rồi quay đi ngay, nhưng tim đập nhanh hơn một nhịp.
Cường thì khỏi nói. Hắn thuộc kiểu đàn ông nhìn là biết đang muốn gì. Mỗi lần Linh hip-thrust, hắn đứng phía sau cách đúng 3 mét, mắt dán chặt vào cặp mông căng tròn nâng lên hạ xuống đều đặn. Hắn nuốt nước bọt, bàn tay siết chặt thanh tạ như đang tưởng tượng đang siết thứ khác. Hắn biết Linh có chồng, thậm chí từng thấy ảnh cưới của cô trên Facebook (Dương cười hiền, ôm eo Linh từ phía sau). Chính điều đó lại khiến máu săn trong người hắn sôi lên.
“Đã có chồng mà vẫn ngon thế này, càng phải thử chứ.” Hắn tự nhủ mỗi đêm, nằm trên giường, tay lướt ảnh Linh trong album “Gym only” mà cô để public.
Hắn bắt đầu tăng cấp:
- Đưa tay chỉnh form cho Linh khi cô squat (ngón tay cố ý lướt nhẹ qua xương chậu).
- Đứng sau bảo vệ khi cô bench press, ngực hắn cách mặt cô chỉ 30cm, hơi thở nóng hổi phả xuống.
- Tặng cô một hộp whey vị chocolate bạc hà, kèm lời nhắn tay: “Uống cái này mông lên nhanh hơn nữa đó chị.”
Linh không ngây thơ. Cô biết thừa hắn đang làm gì. Nhưng lạ thay, cô không thấy khó chịu. Cô thấy… thú vị. Thấy tim mình đập nhanh hơn một chút khi hắn đứng gần. Thấy cơ thể mình nóng lên mỗi lần ngón tay hắn vô tình (hay cố ý) chạm vào da thịt cô qua lớp vải mỏng manh.
Cô vẫn về nhà đúng giờ, vẫn nấu cơm cho Dương, vẫn ngủ chung giường. Nhưng mỗi tối trước khi ngủ, cô lại lặng lẽ mở khung chat với Cường, đọc lại tin nhắn cuối cùng của hắn:
“Tối mai chị tập mông tiếp hả? Em đợi. Có cái bài mới hay lắm, cần người đứng sau giữ chặt mới làm được.”
Linh cắn môi, ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, rồi… trả lời chỉ một ký tự:
“Ừ.”
(có sự hỗ trợ của AI) - (Hình up ở những bài sau) Part 1
Linh, 28t là kiểu phụ nữ bước vào phòng là cả phòng tự động ngoái nhìn, không phải vì cô cố tình gây chú ý, mà vì cơ thể cô quá hoàn hảo theo cách rất tự nhiên và mạnh mẽ.
Cao 1m6, cân nặng 54-55kg, Linh có thân hình đồng hồ cát rõ rệt nhưng không “mỏng manh” kiểu người mẫu, mà là kiểu săn chắc, căng đầy của một người tập gym nghiêm túc gần 8 năm. Đặc biệt nhất chính là vòng 3 – 98-100cm, tròn lẳn, căng mọng. Mỗi lần cô mặc quần jeans bó hoặc legging tập gym màu đen bóng, đường cong từ eo xuống mông tạo thành hình trái tim hoàn hảo khiến người đối diện khó rời mắt. Da cô rám nắng nhẹ màu mật ong vì hay tập ngoài trời hoặc đi biển, không trắng bệch nhưng mịn và căng bóng.
Khuôn mặt Linh thuộc kiểu sắc sảo ngọt ngào lẫn lộn. Tóc dài ngang lưng, thường buộc cao khi tập hoặc xõa sóng nhẹ khi đi chơi. Cô hay trang điểm nhẹ nhàng, chỉ kẻ eyeliner mỏng và son màu cam đất hoặc đỏ gạch, đủ để khuôn mặt luôn nổi bật mà không bị “dừ”.
Nhìn chung, Linh là kiểu phụ nữ khiến đàn ông vừa muốn ngắm vừa hơi… sợ, vì cô ấy đẹp, khỏe, và toát ra năng lượng tự tin rất mạnh.
Dương – 30 tuổi
Dương là một anh chồng điển hình của dân văn phòng: cao 1m73, nặng khoảng 70-72kg, không mập nhưng cũng không còn gọn gàng như hồi mới yêu.
Họ cưới nhau được đúng 3 năm. Tình dục lúc đầu rất mãnh liệt (Linh chủ động không kém Dương), nhưng gần 1 năm nay rơi vào vòng lặp quen thuộc: tuần nào cũng “xong việc” vào tối thứ Bảy, tư thế cũ, thời gian chưa đầy 15 phút, không còn tiếng rên to hay trò chơi nhập vai như trước. Linh vẫn khao khát, cơ thể cô ở độ tuổi căng tràn nhục dục nhất, nhưng Dương thì thường mệt mỏi vì deadline, áp lực công việc, và… chính anh cũng tự nhận mình “hơi xuống phong độ”.
19h45, phòng gym sáng đèn neon trắng lạnh. Cánh cửa trượt mở, Linh bước vào, đôi giày Nike trắng cũ hơi bám bụi phấn, mùi nước hoa Baccarat thoảng nhẹ lẫn trong không khí sắt thép và mồ hôi. Cô buộc tóc cao, đuôi gà đung đưa, lưng áo crop-top màu đen bóng đã ướt một vệt nhỏ giữa hai xương bả vai.
Bên dãy tạ tay, một cậu sinh viên năm cuối ngừng giữa rep, mắt dán vào gương để nhìn trộm. Ở góc phòng, anh chàng xăm trổ đầy tay giả vờ chỉnh dây cáp, nhưng mỗi lần Linh hạ hông xuống rồi bật lên, tiếng tạ vang lên đồng điệu với nhịp thở nặng nhọc của cả đám đàn ông xung quanh. Không ai nói gì, nhưng ai cũng biết mình đang nhìn gì.
Linh đặt thanh tạ 60kg vào rack squat, hít một hơi dài, lưng thẳng, mông đẩy ra sau. Cô hạ xuống chậm, đầu gối mở rộng, cơ đùi tách rõ, rồi bật lên dứt khoát. Một. Hai. Ba. Đến rep thứ năm thì cả góc phòng tạ tự do im lặng đến lạ. Chỉ còn tiếng nhạc EDM dồn dập và tiếng thở của cô. Khi tiếng kim loại va vào nhau vang lên như một phát súng lệnh, cả đám mới giật mình quay đi, giả vờ tập tiếp.
Nghỉ giữa hiệp, Linh ngồi xuống ghế, lấy chai nước, ngửa cổ uống. Mồ hôi chảy dọc cổ, lướt qua xương quai xanh, mất hút vào trong áo. Một người đàn ông khoảng ngoài bốn mươi, áo Lululemon xám, đồng hồ Rolex lấp ló dưới tay áo, đứng ở quầy nước từ nãy giờ. Anh ta gật đầu với lễ tân, một chai nước suối kèm mẩu giấy nhỏ được đặt nhẹ lên cạnh ghế của Linh. Cô mở ra đọc, chỉ một dòng chữ viết tay nét đậm: “Em gái đẹp quá làm anh quên cả tuổi mình. 0908… – H.”
Linh cười nhẹ, môi cong lên một bên, má lúm đồng tiền ló ra. Cô gấp tờ giấy lại, đặt ngược vào túi đồ, cùng vài tờ giấy khác sẽ bị bỏ mặc hoặc cho vào thùng rác vài bữa sau.
Cô đứng dậy, bước qua dãy máy cáp.. Động tác chậm, kiểm soát, mỗi lần đá chân về sau, cơ mông căng cứng, quần legging đen bóng như kéo căng đến giới hạn. Người đứng máy bên cạnh, một anh chàng điển trai mặc đồ Under Armour, giả vờ nhìn điện thoại nhưng ống kính camera trước đang mở sẵn, hướng về phía cô. Linh thấy qua phản chiếu gương, cô không nói gì, chỉ quay đầu nhìn thẳng vào anh ta một giây. Ánh mắt không giận, không cười, chỉ lạnh và rõ ràng. Điện thoại hạ xuống ngay tức khắc.
Có lần khác, khi cô đang nằm ghế đẩy ngực mỗi bên, một cậu trai trẻ mới tập vài tháng rụt rè lại gần. “Chị ơi… chỉ em cách thở khi đẩy ngực với, em bị hụt hơi hoài.” Linh đặt tạ xuống, ngồi dậy, mồ hôi lăn dài trên thái dương. Cô mỉm cười, thật lòng. “Hít vào khi hạ, thở ra mạnh khi đẩy lên, đơn giản thế thôi.” Cậu ta đỏ mặt, líu líu cảm ơn, rồi về tập tiếp mà rep nào cũng hét to hơn hẳn.
Còn có anh chàng cùng tập đoàn nhưng khác block, hay gặp ở thang máy tầng hầm. Vài lần cố tình đi cùng giờ với cô. Giả vờ hỏi “Thấy chị tập ở gym X hay ghê, cho em xin lịch với.” Linh chỉ trả lời đúng một câu ngắn gọn: “Chồng chị ghen lắm, sorry em nhé.” Từ đó anh ta chỉ còn dám nhìn từ xa.
Linh biết hết. Biết từng ánh mắt đói khát, từng cái nuốt nước bọt kìm nén, từng cú lỡ tay làm rơi tạ khi cô vừa mặc quần short nude màu da. Cô không ghét, cũng không thích. Chỉ thấy hơi trống rỗng một chút. Vì những ánh mắt ấy, nóng bỏng và mãnh liệt đến thế, lại không phải là ánh mắt của người đàn ông đang chờ cô ở nhà.
Cô lau mồ hôi lần cuối, kéo khóa túi gym, bước ra cửa. Đôi chân vẫn còn nóng ấm sau buổi tập nặng, cơ mông căng tức, toàn thân như rực cháy. Trên đường về, cô nhắn tin cho Dương: “Em xong gym rồi, về đây. Hôm nay tập mông nặng lắm, chắc mai không đi được nổi đâu.”
Tin nhắn hiện “đã xem”. Ba phút sau mới có trả lời, chỉ vỏn vẹn: “Ừ, về cẩn thận.”
Linh nhìn màn hình, thở dài một hơi rất khẽ, rồi bỏ điện thoại vào túi. Đèn đường hắt lên khuôn mặt cô, vẫn đẹp đến ngỡ ngàng, nhưng đôi mắt lần đầu tiên hiện một chút cô đơn không gọi thành tên.
-----------------------------
Thứ Ba, 20h15, Linh vừa xong một set deadlift, mồ hôi chảy thành dòng từ thái dương xuống cổ, thấm ướt viền áo crop-top màu xám tro. Cô đang cúi người tháo đai lưng thì nghe một giọng nói trầm trầm, quen quen:
“Linh… phải Linh ở Nguyễn Thị Thập ko?”
Cô ngẩng lên. Người đàn ông đứng trước mặt cao chừng 1m75, không quá cao nhưng rộng ngang, vai dày, ngực nở, cánh tay nổi gân xanh dưới ánh đèn neon. Áo tank-top đen bó sát, in rõ từng múi cơ ngực và bụng sáu múi cắt nét. Da ngăm khỏe khoắn, hàm quai rõ, mắt một mí nhưng sắc, môi dày, cười lên lộ hàm răng trắng đều. Cường, ngày xưa hay trèo tường sang nhà cô mượn truyện tranh Đôrêmon, nhỏ hơn cô 2t, giờ đã hoàn toàn lột xác.
“Trời ơi… Cường hả?” Linh bật cười, mắt sáng lên vì bất ngờ thật sự.
“Ừ, mười mấy năm rồi nhỉ.” Cường cười khẽ, ánh mắt lướt một vòng từ trên xuống dưới cô, chậm rãi, không che giấu. “Còn chị… đẹp hơn hồi đó cả trăm lần. Nhất là…” Hắn cố ý dừng lại nửa giây, mắt lướt xuống phần hông và đôi chân đang căng trong quần legging đen bóng. “…cái gì cũng lên level hết.”
Linh đỏ mặt một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, vỗ vai hắn (vai cứng như đá). “Thôi nịnh lắm. Em tập ở đây lâu chưa?”
“Mới chuyển qua đây được hai tuần. Thấy quen quen nên để ý, ai ngờ đúng là chị.” Cường nhún vai, cơ delta nổi lên cuồn cuộn. “Giờ add Facebook đi, tiện hỏi thăm, chứ chị squat kiểu gì mà mông căng thế, chỉ em với.”
Linh cười lớn, lấy điện thoại ra quét mã. Từ giây đó, mọi thứ bắt đầu thay đổi nhẹ nhàng, nhưng rất khác.
Cường không phải kiểu đàn ông mới tập gym rồi giả vờ hỏi bài. Hắn tập nặng, tập chắc, và cực kỳ biết cách tận dụng không gian. Hôm thì đứng gần rack squat của Linh, “tiện thể” bảo vệ thanh tạ cho cô. Hôm thì đợi cô làm cable kickback rồi đứng máy bên cạnh, giả vờ chỉnh dây cáp nhưng mắt không rời khỏi từng nhịp đá chân, từng lần cơ mông Linh căng lên rồi thả ra.
Hắn nhắn tin vừa đủ, không quá dày, nhưng lúc nào cũng đúng thời điểm:
22h03, ngay khi Linh vừa về đến nhà:
“Chị về tới chưa? Hôm nay deadlift form đẹp lắm, nhưng lưng hơi cong rep cuối, lần sau em đứng sau canh cho.”
Hoặc sáng sớm, 6h12:
“Chị ơi dậy chưa, gửi em cái clip squat hôm qua đi, em xem lại kỹ thuật.”
Linh trả lời ngắn, lịch sự, nhưng không lạnh lùng. Cô thực sự bất ngờ vì Cường giờ quá khác: giọng nói trầm ấm, cách nói chuyện vừa đủ ga-lăng vừa đủ đểu, mùi nước hoa nam tính thoảng qua mỗi lần hắn đứng gần, tay áo xắn lộ vòng bicep 41-42cm đầy gân guốc. Có lần hắn cởi áo ngoài, chỉ mặc tank-top mỏng dính, cơ ngực căng cứng, in rõ dưới lớp vải. Linh vô thức nhìn một giây lâu hơn bình thường, rồi quay đi ngay, nhưng tim đập nhanh hơn một nhịp.
Cường thì khỏi nói. Hắn thuộc kiểu đàn ông nhìn là biết đang muốn gì. Mỗi lần Linh hip-thrust, hắn đứng phía sau cách đúng 3 mét, mắt dán chặt vào cặp mông căng tròn nâng lên hạ xuống đều đặn. Hắn nuốt nước bọt, bàn tay siết chặt thanh tạ như đang tưởng tượng đang siết thứ khác. Hắn biết Linh có chồng, thậm chí từng thấy ảnh cưới của cô trên Facebook (Dương cười hiền, ôm eo Linh từ phía sau). Chính điều đó lại khiến máu săn trong người hắn sôi lên.
“Đã có chồng mà vẫn ngon thế này, càng phải thử chứ.” Hắn tự nhủ mỗi đêm, nằm trên giường, tay lướt ảnh Linh trong album “Gym only” mà cô để public.
Hắn bắt đầu tăng cấp:
- Đưa tay chỉnh form cho Linh khi cô squat (ngón tay cố ý lướt nhẹ qua xương chậu).
- Đứng sau bảo vệ khi cô bench press, ngực hắn cách mặt cô chỉ 30cm, hơi thở nóng hổi phả xuống.
- Tặng cô một hộp whey vị chocolate bạc hà, kèm lời nhắn tay: “Uống cái này mông lên nhanh hơn nữa đó chị.”
Linh không ngây thơ. Cô biết thừa hắn đang làm gì. Nhưng lạ thay, cô không thấy khó chịu. Cô thấy… thú vị. Thấy tim mình đập nhanh hơn một chút khi hắn đứng gần. Thấy cơ thể mình nóng lên mỗi lần ngón tay hắn vô tình (hay cố ý) chạm vào da thịt cô qua lớp vải mỏng manh.
Cô vẫn về nhà đúng giờ, vẫn nấu cơm cho Dương, vẫn ngủ chung giường. Nhưng mỗi tối trước khi ngủ, cô lại lặng lẽ mở khung chat với Cường, đọc lại tin nhắn cuối cùng của hắn:
“Tối mai chị tập mông tiếp hả? Em đợi. Có cái bài mới hay lắm, cần người đứng sau giữ chặt mới làm được.”
Linh cắn môi, ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, rồi… trả lời chỉ một ký tự:
“Ừ.”