tuanminh1278
Gió lạnh đầu buồi

t cứ có cảm giác t đã từng làm tướng quân xông pha trận mạc thì có gọi là đầu thai chuyển kiếp ko. h t là thg loser chính hiệu
Vũ trụ sinh thành từ BigbangThế khi vũ trụ hình thành từ Bigbang đến con người, sinh vật. Lấy linh hồn ở đâu để đầu thai?
Thì kệ mày, mày có lựa chọn của riêng mày. Nhưng kết quả thì chỉ có một.Phải có cái gì hay hay ngta mới tin chứ m
T ham vui lắm phải có gì hay t mới tin, mới theo dc 🆘
Bạn có đức tin k 🆘
Là tao vẫn phải xuống hoả ngục sao 🆘Thì kệ mày, mày có lựa chọn của riêng mày. Nhưng kết quả thì chỉ có một.
Linh hồn từ Đấng Sáng Tạo mà ra.Vũ trụ sinh thành từ Bigbang
Linh hồn đâu ra để đầu thai?
Vậy nếu mình nói không có "linh hồn" thì sao nè.
Tổ tiên???Linh hồn từ Đấng Sáng Tạo mà ra.
Vậy nếu mày nói không có "linh hồn" thì chứng tỏ mày nhận khỉ đột, động vật làm tổ tiên.
Đi vào rừng mà hí hí khẹc khẹc với họ hàng nhà mày ấy.
Simlord sẽ bị hỏa ngục đời đời.Là tao vẫn phải xuống hoả ngục sao 🆘
Tao thấy trên xamvn tao có làm gì ai đou.
Không check var, chăn rau, đá phò, hút chích, bài bạc, nhậu nhẹt … gì hết vẫn phải xuống đó hả m![]()
Tôi ko theo tôn giáo nào , nhưng tôi thấy đạo Phật hay Thiên Chúa hay Tin lành thì đều hướng ngta tới sự lương thiện. Tôi tin rằng chỉ cần làm đúng đạo làm người là tốt rồi ( tôi thì ko có kiến thức về tôn giáo nhiều bằng bạn nên chỉ trả lời sơ sơ vậy thôi )Bạn có đức tin k 🆘
Tôi thấy Linh mục và các đồng chí con Chiens hoà mình vào “Minh Tuệ texture” trong rất vui vẻ chứ không sặc mùi căm phẫn, thù hận, ghen tị, đố kị như bạn Quang đây 💯
![]()
Nhưng có đức tin thì đâm cha chém chú, đồ sát ngoại đạo, diệt chủng bọn không có đức tin thì vẫn được cứu rỗi nhé 💯Simlord sẽ bị hỏa ngục đời đời.
Ở đây không nói nhiều về tôn giáo.Tôi ko theo tôn giáo nào , nhưng tôi thấy đạo Phật hay Thiên Chúa hay Tin lành thì đều hướng ngta tới sự lương thiện. Tôi tin rằng chỉ cần làm đúng đạo làm người là tốt rồi ( tôi thì ko có kiến thức về tôn giáo nhiều bằng bạn nên chỉ trả lời sơ sơ vậy thôi )![]()
Ai tin người đó chịu. 🤔🤔Nhưng có đức tin thì đâm cha chém chú, đồ sát ngoại đạo, diệt chủng bọn không có đức tin thì vẫn được cứu rỗi nhé 💯
Làm nổi ko? Vì tôi vẫn chưa thấy sợ lắmỞ đây không nói nhiều về tôn giáo.
Ở đây chỉ nói về sự cực đoan muốn nhấn tất cả xammers không có đức tin xuống địa ngục 🆘🆘🆘
Bạn có đức tin - bạn ko mất gìAi tin người đó chịu. 🤔🤔
tui là tui không có tin. Hí hí hí.
Mới đầu tháng 7 mà chiến dịch truyền giáo thất bại rồi sao 💔Làm nổi ko? Vì tôi vẫn chưa thấy sợ lắm![]()
Suốt ngày trêu chọc tk Ô lìn mà bảo ko làm j ?! 🤷♀️Là tao vẫn phải xuống hoả ngục sao 🆘
Tao thấy trên xamvn tao có làm gì ai đou.
Không check var, chăn rau, đá phò, hút chích, bài bạc, nhậu nhẹt … gì hết vẫn phải xuống đó hả m![]()
Có thể, kí ức tiền kiếpt cứ có cảm giác t đã từng làm tướng quân xông pha trận mạc thì có gọi là đầu thai chuyển kiếp ko. h t là thg loser chính hiệu
Tôi có trêu chọc bạn k @OlineasdfSuốt ngày trêu chọc tk Ô lìn mà bảo ko làm j ?! 🤷♀️
nó chỉ mơ hồ mang máng thôi,nhưng t cứ thấy cảm giác đấy quen quen. hay do t ảo tưởng nhỉCó thể, kí ức tiền kiếp
Rõ ràng là kóTôi có trêu chọc bạn k @Olineasdf
Do m xem phim tàu nhiều quá.t cứ có cảm giác t đã từng làm tướng quân xông pha trận mạc thì có gọi là đầu thai chuyển kiếp ko. h t là thg loser chính hiệu
Chúa có thật đấy!Bạn có đức tin - bạn ko mất gì
Nếu Chúa có thật - bạn được cứu rỗi
Nếu Chúa không có thật - bạn cũng chả mất gì 🆘
Tao nói thế đúng ko @Nguyễn Quang 01
Thì t nói rồi đó, có thể kí ức tiền kiếp. 1 số nơi còn thấy quen thuộc dù mới đến lần đầu nữa.nó chỉ mơ hồ mang máng thôi,nhưng t cứ thấy cảm giác đấy quen quen. hay do t ảo tưởng nhỉ
Những bạn phải đi lễ Chủ Nhật mới chuẩn SGK.Chúa có thật đấy!
Nhưng chúa không ở trong đức tin, chúa không nằm trong kinh sách.
Trong mỗi chúng ta đều có ngài tồn tại. Sự tồn tại của ta nương tựa vào ngài ở bên trong.
Ngồi xuống hành thiền, thực hành đạo đức, ta sẽ gặp ngài. Hí hí hí
khứa này từ bé thích buộc đá buộc sỏi vào mấy con động vật, xem nó vùng vẫy thoát ra mà lấy làm ham thích
2 người thân thương là sư phụ với con ghệ
ko tu mà báo đời là gánh nặng cho sư phụ
báo đời tưởng chừng ok, hóa ra ghen tuông hận thù đi giết người -> báo con ghệ phát nữa
sau khứa này tự quay về nơi xưa cũ, tự mình mang tượng lên núi
để tự nhắc nhớ bao chuyện đã qua là bài học xương máu cho mình
"Hắn lạnh người khi thấy rõ mình đã cột đá vào không biết bao người.
Hai người thân thương nhất trong cuộc đời hắn đã phải vì hắn mà oằn lưng với những hòn đá nặng chết người.
Chính vì sự ngây thơ, khờ dại, ngốc nghếch, tội lỗi trong cuộc sống này mà người đệ tử đã làm liên lụy biết bao nhiêu người.
"Cột đá" : tượng chưng cho gánh nặng mà bản thân hắn đã buộc vào những người thân thương ( sư phụ và người tình) khiến họ tổn thương và tử nạn ( cô gái thì bị hắn giết còn sư phụ thì sau khi hắn bị cảnh sát giải đi cũng ngồi lên dàn hỏa thiêu từ trần).
"oằn lưng với những hòn đá nặng chết người" : mỗi sai lầm đều phải trả giá. Đôi khi sai lầm hay sự trưởng thành của chúng ta đang từng ngày, từng ngày giết chết những người xung quanh.
Ví dụ :
- Anh muốn làm một người đàn ông tốt, vững trải, tâm lí với phụ nữ thì ít nhất ông phải có vài mối tình và đã từng làm tổn thương họ
- Anh muốn học cách trân trọng 1 mqh thì anh phải từng vì những buồn vui vu vơ, nông nổi của mình mà đánh mất đi những người bạn thân yêu nhất trong quá khứ.
Cuộc sống này là sự đắp đổi của vạn hữu. Cái này có thì cái kia có, cái này không thì cái kia không. Luôn luôn là như vậy.
Lẽ ra hắn chỉ nên để mọi người, kể cả chính hắn, cùng được thanh thản nhẹ nhàng mà đi. Nhưng tất cả đều ngược lại. Bây giờ sư phụ không còn nữa, hắn phải tự phạt mình, để thấm thía tận cùng cái gì là vướng vít, đè nặng "
Từ đầu mọi chuyện có thể xử lí một cách tốt đẹp,êm xui, tiện cả đôi đường. Nhưng chính vì sự Vô Minh và Tham Ái của anh đã dẫn đến những bi kịch của nhân gian, của kiếp người. Kéo những người thân vào vòng xoáy đau khổ không hồi kết.
Nếu từ đầu hắn tỉnh táo, lý trí. Hiểu rõ cái gì có thì cũng phải mất. Đủ duyên thì thànhđôi, hết duyên mỗi người đôi ngã thì đâu xảy ra án mạng. Hắn giết đi người con gái hắn yêu nhất. Thương người ta, yêu người ta mà đi giết người ta vì họ không còn yêu, không thuộc về mình, không còn là của mình ?
Thì ra hắn chỉ yêu lấy tự ngã của bản thân như 1 đứa trẻ con khoái ngọt. Khi không còn kẹo trên tay thì chỉ biết khóc ré lên, la hét, phẫn nộ, uất ức. Nếu hắn cho người ta một lựa chọn khác, tự cho bản thân mình lựa chọn khác thì đâu vướng vào lao lí.
Người thì thành kẻ sát nhân, tù tội.
Người thì vĩnh viễn ra đi.
Nếu hắn ở yên với sư phụ, chưa từng rời khỏi ngôi chùa thân quen đó thì có dẫn đến sự kiện bi thảm này.
Cái này dẫn đến cái kia. Khi trở về chùa, hắn lại đẩy sư phụ vào những cảm xúc khó sử. Để rồi ngày hắn bị áp giải cũng là ngày sư phụ ngồi trên đài hỏa thiêu. Ngày hắn đi cùng là lần gặp gỡ sau cùng giữa hắn và sư phụ.
Đến một ngày, được mãn hạn tù, trở về với xã hội. Hắn tìm gặp và vĩnh viễn không còn thấy hình bóng vị sư già trong ngôi chùa đó. Hắn tự phạt mình, tự dày vò mình với những tội lỗi. Và để rồi chiếc hố băng mà hắn đào lại vô tình lấy đi sinh mạng của bà mẹ đến chùa bỏ con.
Đời sống của riêng hắn hay mỗi người chúng ta đều là những sai lầm, thất bại nối tiếp nhau cho đến cuối đời.
Mấy ai dám đến khi gần đất xa trời dám tự hào mình đã sống tốt đời đẹp đạo hay chỉ toàn những hối hận :" giá mà, giá như, nếu lúc đó, ước gì quay trở lại tôi sẽ ..."
Cám ơn hai bạn hữu đã giải thích."Hắn lạnh người khi thấy rõ mình đã cột đá vào không biết bao người.
Hai người thân thương nhất trong cuộc đời hắn đã phải vì hắn mà oằn lưng với những hòn đá nặng chết người.
Chính vì sự ngây thơ, khờ dại, ngốc nghếch, tội lỗi trong cuộc sống này mà người đệ tử đã làm liên lụy biết bao nhiêu người.
"Cột đá" : tượng chưng cho gánh nặng mà bản thân hắn đã buộc vào những người thân thương ( sư phụ và người tình) khiến họ tổn thương và tử nạn ( cô gái thì bị hắn giết còn sư phụ thì sau khi hắn bị cảnh sát giải đi cũng ngồi lên dàn hỏa thiêu từ trần).
"oằn lưng với những hòn đá nặng chết người" : mỗi sai lầm đều phải trả giá. Đôi khi sai lầm hay sự trưởng thành của chúng ta đang từng ngày, từng ngày giết chết những người xung quanh.
Ví dụ :
- Anh muốn làm một người đàn ông tốt, vững trải, tâm lí với phụ nữ thì ít nhất ông phải có vài mối tình và đã từng làm tổn thương họ
- Anh muốn học cách trân trọng 1 mqh thì anh phải từng vì những buồn vui vu vơ, nông nổi của mình mà đánh mất đi những người bạn thân yêu nhất trong quá khứ.
Cuộc sống này là sự đắp đổi của vạn hữu. Cái này có thì cái kia có, cái này không thì cái kia không. Luôn luôn là như vậy.
Lẽ ra hắn chỉ nên để mọi người, kể cả chính hắn, cùng được thanh thản nhẹ nhàng mà đi. Nhưng tất cả đều ngược lại. Bây giờ sư phụ không còn nữa, hắn phải tự phạt mình, để thấm thía tận cùng cái gì là vướng vít, đè nặng "
Từ đầu mọi chuyện có thể xử lí một cách tốt đẹp,êm xui, tiện cả đôi đường. Nhưng chính vì sự Vô Minh và Tham Ái của anh đã dẫn đến những bi kịch của nhân gian, của kiếp người. Kéo những người thân vào vòng xoáy đau khổ không hồi kết.
Nếu từ đầu hắn tỉnh táo, lý trí. Hiểu rõ cái gì có thì cũng phải mất. Đủ duyên thì thànhđôi, hết duyên mỗi người đôi ngã thì đâu xảy ra án mạng. Hắn giết đi người con gái hắn yêu nhất. Thương người ta, yêu người ta mà đi giết người ta vì họ không còn yêu, không thuộc về mình, không còn là của mình ?
Thì ra hắn chỉ yêu lấy tự ngã của bản thân như 1 đứa trẻ con khoái ngọt. Khi không còn kẹo trên tay thì chỉ biết khóc ré lên, la hét, phẫn nộ, uất ức. Nếu hắn cho người ta một lựa chọn khác, tự cho bản thân mình lựa chọn khác thì đâu vướng vào lao lí.
Người thì thành kẻ sát nhân, tù tội.
Người thì vĩnh viễn ra đi.
Nếu hắn ở yên với sư phụ, chưa từng rời khỏi ngôi chùa thân quen đó thì có dẫn đến sự kiện bi thảm này.
Cái này dẫn đến cái kia. Khi trở về chùa, hắn lại đẩy sư phụ vào những cảm xúc khó sử. Để rồi ngày hắn bị áp giải cũng là ngày sư phụ ngồi trên đài hỏa thiêu. Ngày hắn đi cùng là lần gặp gỡ sau cùng giữa hắn và sư phụ.
Đến một ngày, được mãn hạn tù, trở về với xã hội. Hắn tìm gặp và vĩnh viễn không còn thấy hình bóng vị sư già trong ngôi chùa đó. Hắn tự phạt mình, tự dày vò mình với những tội lỗi. Và để rồi chiếc hố băng mà hắn đào lại vô tình lấy đi sinh mạng của bà mẹ đến chùa bỏ con.
Đời sống của riêng hắn hay mỗi người chúng ta đều là những sai lầm, thất bại nối tiếp nhau cho đến cuối đời.
Mấy ai dám đến khi gần đất xa trời dám tự hào mình đã sống tốt đời đẹp đạo hay chỉ toàn những hối hận :" giá mà, giá như, nếu lúc đó, ước gì quay trở lại tôi sẽ ..."