Sau này mấy cái pháp bảo của tụi quan trên thiên đình hành sml, đánh với hồng hài nhi khói của tam muội chân hỏa thổi cho mù cả mắt, tam muội chân hỏa chỉ là thứ lửa dùng để luyện đan của thái thượng lão quân
Tao đã nói khi thỉnh kinh con khỉ chỉ là tôn hành giả đéo còn là Tôn Ngộ Không nửa
Hành giả là người tu theo phật đéo phải là yêu hầu tự do
Còn nói khác hơn hành giả tức là mọi hành vi của nó đều là giả hết
nắm 8 vạn thủy binh mà ko mạnh? các trận đánh dưới nước như Lưu Sa Hà, Thông Thiên Hà, Khỉ đều kêu 8 Giới đánh và 8 Giới giỏi thủy chiến.
Suốt mạch truyện các trận đánh thủy chiến chỉ có 8 Giới và Ma Ngang (long tộc), các thần tướng của thiên đình, có ai đánh được như 8 giới đâu mà nói không mạnh
còn chuyện đầu thai vào ổ heo là khi bị đốt lò nên thân bại danh liệt thôi
Trư Bát Giới của mày nè
tôi với chú đến đây, được người ta cho ăn đầy đủ, mà
chú còn kêu chưa no cơ mà! Thế tại sao người ta gặp hoạn nạn lại không cứu?
Bát Giới nói:
– Nhưng thưa anh, việc biến hóa thực tình tôi không giỏi. Hành Giả nói:
– Chú cũng có ba mươi sáu phép biến hóa, tại sao lại không
giỏi?
Tam Tạng nói:
– Ngộ Năng, sư huynh con nói chí phải, cư xử đúng đắn.
Thường có câu: “Cứu một người còn hơn xây bảy tầng tháp phù đồ”, vả lại một là để cảm tạ tấm thịnh tình, hai là tích góp âm đức. Hơn nữa đêm thanh nhàn nhã, anh em con nên đi chơi một chuyến.
Bát Giới nói:
– Anh xem sư phụ nói đấy! Nhưng tôi chỉ biết biến ra núi, ra
cây, ra tảng đá, ra voi ghẻ, ra trâu bò, ra thằng bụng phệ còn khả dĩ, chứ biến thành đứa bé gái thì khó lắm đấy.
Hành Giả nói:
– Cụ đừng có tin chú ấy, cứ bế cháu ra đây.
Trần Trừng vội quay vào bế Nhất Xứng Kim ra ngoài. Mọi
người trong nhà, bất kể thê thiếp, già trẻ nội ngoại đều cúi đầu lễ bái, xin cứu cho tính mạng đứa trẻ. Nhất Xứng Kim đầu đội chiếc mũ thóp bát bảo thùy châu thêu hoa biếc, mình mặc một chiếc áo lụa màu hồng, bên ngoài khoác một chiếc áo bằng đoạn màu quan lục, cổ vuông bàn cờ, mặc một chiếc quần nhiễu hoa
hồng đại đóa, chân đi đôi giày tơ nõn màu hồng nhạt và một đôi tất lụa màu vàng. Cô bé cũng đang ăn hoa quả.
Hành Giả nói:
– Chú Bát Giới, cô bé đấy, chú biến đi mau lên để chúng ta đi
hiến tế.
Bát Giới nói:
– Sư huynh ơi cô bé xinh xắn kháu khỉnh thế kia, làm sao tôi
biến được?
Hành Giả quát:
– Mau lên, không đánh đòn bây giờ! Bát Giới sợ quá, nói:
– Sư huynh đừng đánh, em xin biến đây.
Chú ngốc bèn niệm thần chú, lắc đầu một cái, hô “biến”, cũng
biến thành một đứa bé gái, mặt mũi giống hệt Xứng Kim chỉ phải cái bụng thì béo phệ chảy xuống là không giống. Hành Giả cười, nói:
– Biến lại đi! Bát Giới nói:
– Sư huynh có đánh thì em cũng chịu, biến không nổi biết làm
thế nào được?
Hành Giả nói:
– Đầu không phải đầu trẻ con, mình vẫn là hòa thượng, biến ra
cái loại ái nam ái nữ ấy thì dùng được việc quái gì? Chú phải biến lại đi!
Nói xong, bèn thổi một hơi tiên khí vào người Bát Giới, Bát Giới lắc người biến lại, lần này giống hệt bé gái. Xong xuôi, Hành Giả nói:
– Hai cụ bảo gia quyến và hai cháu vào trong nhà kẻo nhầm lẫn đấy. Anh em chúng tôi biến hình nghịch ngợm chạy vào trong nhà, thành ra khó phân biệt. Các cụ cứ đưa hoa quả cho các cháu ăn, đừng để các cháu khóc. Sợ đại vương biết, lộ mất việc. Hai chúng tôi sắp sửa đi chơi đây!