Quyền có phải là hậu quả (hệ quả) của sức mạnh hay không?
Trong rừng, con hổ bắt được con hươu bằng sức mạnh của nó, sau đó nó tự cho nó cái quyền ăn thịt con hươu luôn. Vậy quyền của con hổ bắt nguồn từ sức mạnh của nó, à mà khoan, đó là chuyện của loài vật ở trong rừng, chúng sống bằng luật rừng mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé.
Trong xã hội loài người, anh Ngô sử dụng sức mạnh để bắt trói chị Sắn , vậy anh Ngô có quyền thoải mái cướp, hiếp, giết chị Sắn không? Rõ ràng là không thể có chuyện đó được. Nếu anh Ngô tự cho mình cái quyền đó và thực hiện nó thì anh Ngô là thằng ăn cướp, thằng tội phạm, nếu xã hội loài người chấp nhận chuyện đó thì xã hội đó sẽ xuống cấp ngang với xã hội loài vật, không một ai còn an toàn nữa, xã hội sẽ bạo loạn, sụp đổ.
Trước chúng ta hơn hai nghìn năm, thời cổ đại, nhà triết học Hy lạp Aristotle đã phát biểu “con người là một sinh vật chính trị”, ý là con người không thể sống đơn độc như loài thú hoặc chỉ sống theo bản năng, bản chất của con người là sống cùng nhau trong một cộng đồng có trật tự, nơi có luật lệ, giá trị đạo đức, và quyền lực – tức là chính trị.
Vì con người sống cùng nhau trong một cộng đồng, mỗi cá nhân có thể tự sinh sống làm việc nhưng một cá nhân không thể giải quyết được công việc chung của tất cả mọi người (xây dựng đường xá, cầu cống, ban hành và thực thi luật pháp, bảo vệ quyền công dân, xử án…) , vì vậy nên loài người cần một thiết chế chung để thực hiện các công việc đó, đó chính là nhà nước (chính phủ, quốc hội, tòa án…).
Khác hoàn toàn với loài vật (sinh vật phi chính trị), con người (sinh vật chính trị) biết tổ chức nhà nước, ban hành luật pháp để giải quyết những vấn đề chung. Con người giao cho nhà nước quyền lực để thực hiện công việc và cung cấp tiền (thuế) để tạo ra sức mạnh của nhà nước. Trong xã hội văn minh của con người thì có hình thức nhân dân (con người) ủy quyền cho nhà nước bằng hình thức bỏ phiếu, ai thắng cử thì nắm được quyền lực nhà nước, và sau đó sẽ nắm được sức mạnh của nhà nước để quản lý, vận hành, bảo vệ xã hội….
Xã hội loài vật: quyền là hệ quả của sức mạnh, có sức mạnh là có quyền.
Xã hội loài người: sức mạnh là hệ quả của quyền, có quyền (được ủy quyền) là nắm được sức mạnh.
Trong thế giới hiện đại của loài người ngày nay thì vẫn có những lực lượng có được quyền lực bằng sức mạnh chứ không phải do sự ủy quyền của nhân dân bằng bầu cử tự do, đó là các anh tài cộng-sản cướp chính quyền, dùng bạo lực và dối trá (tuyên truyền) để duy trì quyền lực, tước đoạt tự do dân chủ của nhân dân. Các anh cộng-sản cứ tưởng như thế là các anh có thể trở thành sinh vật chính trị (con người), nhưng thực ra các anh không khác mấy con thú hoang trong rừng là mấy.
Nói thật là nền giáo dục xã nghĩa nó làm gì có triết học, cái nó gọi là triết học “râu dài-đầu hói” giảng dạy cho sinh viên thì toàn là rác rưởi, nó có dạy cho học sinh sinh viên các khái niệm căn bản về triết học hay các trường phái triết học nào khác ngoài “râu dài-đầu hói” đâu. Bần đạo nghĩ 100% sinh viên dưới mái trường xã nghĩa làm bài này không được quá 5/20 điểm, ngay cả giảng viên triết cấp đại học chưa chắc đã làm được bài này đầy đủ, nhìn đề thi thế này phải công nhận học sinh miền nam ngày xưa họ được đào tạo bài bản, khai phóng thật.
Bản thân bần đạo cũng học dưới mái trường xã nghĩa hơn 20 năm trước đây, thầy giáo vào giảng triết mà cái nào cũng chắc như đinh đóng cột, chả có tranh luận phản biện gì hết, sinh viên ở dưới nghe nhàm tai kệ mẹ làm việc riêng, cuối kỳ cố học thuộc mấy câu hoặc quay cóp, đi thầy cho xong.